4. Sinh sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





"Cướp bạn gái ?"

Shin lẫn Bam đồng thanh rồi cùng quay sang nhìn tôi như thể đợi một câu giải thích hoàn chỉnh.

"Đừng có nhìn mình. Mình không biết gì cả."

Tôi nói xong rồi xuống xe. Đi đến trước mặt của tên đó và nói rất nghiêm túc.

"Tôi không có cướp bạn gái của cậu. Cậu hiểu lầm rồi. Tôi trước giờ chưa từng cướp bạn gái của ai hết."

"Vậy mà tao lại nghe có người nói mày với bạn gái tao ngủ với nhau đấy? Như vậy có được không?"

Tôi nhăn nhăn mặt. Ngủ với nhau á? Thật tình, lâu quá rồi tôi không có qua lại cùng ai, nên cũng không biết mình đã ngủ với bao nhiêu người, là ai nữa kìa.

"Xin lỗi nha, tôi không nhớ cho lắm." Tôi gãi gãi mũi.

"Mày không nhớ? Vậy để tao đánh ra cho mày nhớ!"

Hắn nói xong thì vung tay rất nhanh, hướng mặt tôi đấm thẳng tới nhưng tôi liền né sang bên cạnh. Đã muốn tu rồi, sao cứ có kẻ tới gây chuyện vậy?

"Nói chuyện đi. Tôi không muốn đánh nhau!"

"Nói mày cũng không nhớ. Tốt nhất để tao đánh cho mày tỉnh ra thứ con gái bệnh hoạn!"

Hắn gào lên như một con thú nhưng tôi lại chẳng sợ lấy một chút nào. Thật là bực mình, có biết tôi đang đói bụng muốn về ăn cơm như thế nào không hả?Tôi vứt cặp xuống đất. Hắn không làm tôi tức giận vì chuyện hắn nói tôi ngủ với bạn gái của hắn nhưng hắn làm tôi nổi điên khi hắn nói tôi là kẻ bệnh hoạn.

"Sao? Nổi điên rồi hả?"

Hắn cười khẩy, xoay lại với đám đàn em

"Tụi bây coi có mắc cười không? Con nhỏ điên này lên cơn rồi đó. Hahahaha."

Đám đàn em cũng cười phụ họa theo, đúng là một lũ ngốc. Đúng là thất bại nặng nề của tạo hóa.

"Mày nói tao bệnh hoạn sao?"

Tôi hỏi lại. Bàn tay đã bắt đầu cuộn lại thành một nắm đấm nhỏ. Xưng hô cũng đã đổi khác đi.

"Tao nói mày bệnh hoạn đấy con nhỏ kia. Hahaha."

"Vậy bạn gái mày ngủ với tao mà đúng không? Sau đó về ngủ lại với mày, cho mày húp hết những thứ cặn bã của tao đấy, thấy ngon không?"

Dường như lâu lắm rồi tôi mới nói những lời như vậy. Có cảm giác máu huyết trong người tôi cuộn trào, mơ hồ trước mắt xuất hiện lại những cảnh trước khi tôi được đưa vào trại giáo dưỡng. Một khung cảnh đồng đều như nhau, có con gái, có con trai, có mùi phụ nữ, có khói thuốc và có mùi máu tanh nồng.

"Con quỷ cái!"

Hắn túm lấy cổ áo đồng phục võ sinh của tôi rồi nâng lên

"Mày dám nói tao như vậy sao? Có biết tao là ai không hả?"

Hắn trợn mắt như để thêm phần hù dọa nhưng tôi đứng trước cảnh này cũng chỉ vẻ mặt như một không đổi khác.

"Mày là ai? Là ai được nhỉ? Mà dù có là ai tao cũng đếch cần quan tâm có được không? Bạn gái mày tao cũng ngủ cùng cơ mà, vậy thì tại sao tao lại phải sợ hãi mày là ai mới được cơ chứ. Hahaha."

Tôi cười khẩy. Hắn nghe xong nắm chặt cổ áo tôi hơn nữa. Tôi nhìn vào hắn, ước rằng hắn mau mau ra đòn, hắn chỉ cần ra đòn, tôi sẽ cho hắn đo ván.

"Mày là thứ cặn bã của xã hội. Bạn gái của người khác cũng thích cướp đi mà giờ còn xem như không có gì, thứ mày là thứ gì vậy hả!?"

"Tao cướp cái gì chứ, bạn gái mày rõ ràng là tình nguyện. Loại quan hệ ta tình ngươi nguyện thế này thì có gì gọi là cướp. Mày về hỏi bạn gái mày đi, tao có bắt cô ta không hay tao có cưỡng hiếp cô ta không? Hay cô ta tự động tìm đến mò lên giường với tao đây?"

Tôi khích bác hắn và thì thầm cười khi nghe thấy hai hàm răng hắn miết vào nhau gây ra tiếng ken két. Tốt lắm, thứ tôi muốn chính là vậy đó.

"À, hay là mày không đủ thõa mãn cho cô ta nên cô ta mới tìm đến tao nhỉ. Tiếc thật, đàn ông một trăm phần trăm mà không bằng một đứa con gái như tao nữa. Tao nghĩ rằng mày nên đi thiến đi, hoặc nằm dưới một thằng khác đi thì sẽ hợp hơn đó. Mười mấy centimet cũng chỉ làm kiểng, còn thua cả tám centimet của tao."

"FUCK!" Hắn chửi tục một câu rồi vung tay đấm thẳng vào mặt tôi và tôi thì chỉ đợi có vậy. Chân tôi ngay lập tức đá vào ở giữa hai chân hắn khiến cho hắn nhăn nhó thả tôi xuống rồi dùng hai tay bụm lại của quý, miệng gầm gừ không rõ câu.

"C..on.. khốn ..! Tao .. sẽ giết mày! Tụi bây .. LÊN!"

Mặt hắn đỏ lên vì quá đau. Ra lệnh cho đám đàn em từ sau chạy lên bao vây lấy tôi. Shin với Bam ở bên ngoài không biết tốt xấu chạy đến bên tên kia năn nỉ.

"Đại ca, dù gì cũng là con gái, anh tha dùm cho bạn em đi."

"Đại ca ơi, Lisa nó yếu lắm, anh đánh một cái nó chết ngay à."

Hai thằng chết dẫm. Tôi trợn mắt.

"Không cần hai cậu can đâu. Đi về đi, ở đây chỉ tổ vướng tay vướng chân."

"Lisa à! Mình không muốn cậu bị đánh đâu."

"Mày im đi! Tao muốn giết chết nó!"

Thằng đại ca đứng lên rồi gạt Shin và Bam sang bên rồi ngạo nghễ nói với tôi.

"Mày chết chắc rồi con ạ."

Tôi nghiêng đầu "Nhào vô đi."

"TỚI!"

"YAH!!!"

Ba tên xông vào tôi. Máu nóng vì hăng chiến đấu trong tôi cuồn cuộn trào dâng. Tôi thích cảnh tượng này vô cùng. Lợi dụng nhỏ con, đầu tiên cứ phải cúi xuống.Chọn một tên có chân cẳng trông ốm yếu nhất rồi đá vào chân đó. Y như rằng khiến một trong ba đứa phải té và tạo ra lỗ hổng, đủ để tôi chui được ra ngoài. Đứng liền ngay dậy nhắm tên đang bị té ngồi xuống tặng cho một gót ngay đầu làm hắn ta nằm lăn ra đất. Hai tên còn lại thấy vậy liền xoay người, một tên dùng chân, một tên dùng tay lao tới. Đánh đấm kiểu này đúng là chán chết. Tôi không khách khí luồn lách giữa cả hai rồi tặng cho mỗi tên một đá vào bụng. Xong việc. Ba tên nằm lăn ra đất thì nhau ôm bụng và ôm đầu.

"Tới lượt mày đó. Tới đây và quất tao xem nào?"

Tôi ngoắc ngoắc ngón tay. Không biết ai mới phải sợ ai, tên này chắc chắn trước kia chưa nghe tới băng Hắc Hồ rồi nên mới không biết tôi là ai mà điên khùng chạy tới đây gây sự. Hắn ta nhìn đám đàn em lăn lóc nằm dưới đất mà phân vân lựng khựng giữa chừng. Tôi nhìn hắn ta, bộ dạng con cọp ban nãy đã biến mất, thay vào đó bây giờ trông chẳng khác gì một con mèo bị ướt mưa.

"Sợ rồi sao? Lúc nãy thấy hùng dũng lắm mà?"

"Mày nghĩ tao mà sợ sao! Đỡ này!"

Hắn nghiến răng dùng tay lao đến. Loại võ chợ búa này nhắm mắt cũng có thể né. Tôi chỉ chọn né, hắn đánh qua trái, tôi né qua phải, hắn đánh qua phải, tôi né ngược lại, cứ như vậy, năm lần bốn lượt đều không thể đánh trúng tôi nhưng chính hắn lại là người ngã quỵ xuống đất bởi vì quá mệt.

"Tao nghĩ mày là bất lực thật rồi. Đánh đấm còn không ra hơi, đem sức lực này lên giường với bạn gái thì không uổng công cô ta đến tìm tao ha."

Tôi khoanh tay phỉ báng. Loại người thân dài vai rộng mà ỷ mạnh hiếp yếu này tốt nhất là nên chửi ra cho tỉnh. Nhưng có lẽ tôi đã quá xem thường hắn. Người ta nói, quân tử trên đời thường thua nhiều nhất với hai loại người, đó chính là tiểu nhân và nữ nhân. Tên đứng trước mặt tôi hoàn toàn được xếp vào vai tiểu nhân rồi đấy. Hắn ném vào tôi một nắm cát, làm cho tôi không thể nào nhìn thấy được những gì đang diễn ra. Chết tiệt, ngay lập tức tôi cảm nhận được vùng bụng dưới đau nhức. Một cú, tôi đếm, tiếp theo là má trái, hai cú, tôi đếm. Tiếp theo, má phải, ba cú đấm, tôi nghiến răng. Tên này không đánh là không biết sợ mà!

"Mày hả con, tao cho mày chết, tao cho mày chết!"

Hắn đánh liên tục vào bụng tôi dưới sự can ngăn của Bam lẫn Shin ở hai bên nhưng tên này đang điên tiết, hai cậu bạn lại là loại ốm nhách nhỏ con nên không thể đấu lại hắn. Hắn vung tay làm cho hai cậu té ngã rồi tiếp tục thộn vào bụng tôi thêm mấy cú đấm nữa. May thay là tôi học võ, gặp con gái bình thường chắc chắn là nằm việc hơn một tháng.

Tôi bị đánh túi bụi nên đau đến chảy nước mắt. Cắn răng chịu đau lâu hơn một chút, nước mắt cuối cùng cũng rửa trôi đi những hạt cát, khiến cho tôi thấy rõ những gì đang diễn ra. Tôi chụp ngay bàn tay đang đánh vào bụng mình, gầm gừ, đã lâu lắm rồi tôi không bị đánh và không cảm thấy tức giận đến mức như vậy.

"Này thằng ngu, tổng cộng mười tám cú đấm. Mày chịu nổi không?"

Tôi ngẩng đầu, nhếch mép. Từ vẻ mặt của hắn, tôi biết rằng mình đang trông rất đáng sợ nhưng tôi thích vậy. Tôi yêu cái cảm giác này, đã lâu lắm rồi tôi chưa buông thả bản thân.

"Mày .. mày đang nói cái quỷ gì vậy?"

Hắn nói lắp bắp. Tay định rút lại nhưng tôi đã giữ chặt nó, luồn năm ngón tay của mình vào bàn tay bàn tay hắn và bẻ ngược lại. Âm thanh rợn ngược rắc rắc vang lên hòa cùng tiếng hét của hắn, tôi mỉm cười.

"Cái này trả cho mạng sườn của tao nè. Đau lắm đấy."

Tôi nói nhỏ. Bam chạy tới, can

"Thôi Lisa, dừng lại đi, cậu muốn vào trường giáo dưỡng lần nữa hả!"

"Buông ra."

Tôi hất tay cậu. Mặc kệ tiếng can ngăn, tôi đấm liên tục vào bụng của hắn ta, làm cho hắn ta ọc cả nước từ trong dạ dày ra ngoài. Cả hai thân hình đẩy nhau đi sột sạo trên cát, tôi thích thú với âm thanh hự hự từ cổ họng của hắn phát ra. Đây là thứ hắn đáng phải nhận vì hắn dám chơi hèn hạ với tôi.

Bịch.

Âm thanh thân thể đáp xuống đất, hắn ta run rẩy ngồi dậy ôm bụng, nước miếng cứ liên tục chảy ra rất nhiều, coi bộ tôi thực sự đã mạnh tay, đánh hắn khá nặng. Đám đàn em chạy đến, một trong ba tên móc điện thoại nói gì đó. Tôi nheo mắt. Ngay khi vừa cúp điện thoại thì chỉ sau một phút, từ đầu hẻm đi đến hơn mười thằng. Hừm, thế này thì không ổn.

"Fuck .. tao nói .. giết nó .. cho tao .. tụi bây nghe không .. "

Hắn ta chỉ thẳng tay vào mặt tôi rồi nói với đám đàn em trước khi trực tiếp xụi lơ nằm xuống đất.

"Không ổn rồi, chạy đi Lisa, chạy mau lên!!"

Shin hét lên. Bam thì liên tục kéo tay tôi chạy đi, tôi nhìn mười tên đang chạy tới, nếu là tôi lúc xưa thì tôi chắc chắn sẽ không bao giờ chạy đi nhưng bây giờ thì khác rồi. Tôi còn mẹ của mình nữa. Chẳng cần nghĩ nhiều. Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách, ở lại chắc chắn sẽ bị dần tơi tả. Tôi chạy bán mạnh, Bam và Shin thì phi thân nhanh chóng ở phía trước. Con hẻm sâu hun hút và tối đen như mực, cả ba cứ cắm đầu chạy hi vọng tìm được lối ra. Ở đằng sau đám kia vẫn đang đuổi theo sát nút hòng bắt bằng được chúng tôi. Tôi đá đổ từng thứ tôi thấy được trên đường mỗi lúc tôi chạy ngang qua, hi vọng cắt đuôi được bọn chúng.

"Sao con hẻm này sâu quá vậy?!"

Shin vừa chạy vừa nói.

"Mình mệt .. quá! Hừ hừ hừ!"

Bam sắp hết hơi, càng lúc chạy càng chậm lại. Tôi lo lắng nhìn về phía sau, mười thằng như vậy mà chỉ có ba người chúng tôi thì cầm chắc cái chết.

"Chạy qua đây!"

Phát hiện một con hẻm khác, tôi gọi hai thằng rẽ vào, đường này khá nhỏ, bề ngang chỉ đủ cho hai người chạy vào nên đám kia chắc chắn không thể tuôn vào đây hết được. Chạy đến cuối đường, tôi nhanh chóng cùng Shin Bam đẩy cái thùng rác vào chắn ngang đường hẻm rồi tiếp tục chạy đi.

Két!

Cả ba cùng nhau băng sang một con đường khác rồi bị dọa cho hết hồn khi không biết từ đâu chạy ra một chiếc xe hơi sang trọng màu đen bóng lưỡng. Chiếc xe phanh gấp trên đường nhựa và dừng lại ngay trước mặt chúng tôi. Khói tỏa ra xung quanh, đoán chắc là được tạo ra từ độ phanh gấp. Động cơ vẫn còn đang bật, tôi nheo mắt, lại là kẻ thù nào đến tìm tôi nữa đây?

"Lisa. Lên xe."

Giọng nói này.

"Jane?"

.......






Tobe cont....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro