Chìm Sâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh yêu em"

Đó là câu đầu tiên Yu Jimin nghe được sau khi thức dậy vào mỗi buổi sáng. Và em không hề phủ nhận sự thích thú của mình trước câu nói đó, bằng chứng là việc em luôn nở nụ cười thật rạng rỡ, thì thầm một câu "Em cũng vậy" trước khi lại ngủ thiếp đi, để lại chàng trai nào đó chơi vơi trong sự sung sướng. Ừ thì hiếm khi Jimin lại có đủ can đảm thể hiện tình cảm với Jeno như bây giờ lắm. Có lẽ là do đặc thù công việc, em luôn phải giữ hình tượng trước mắt công chúng, và đôi khi là với cả anh nữa - những lúc cả hai chạm mặt nhau trên show âm nhạc, hay ở công ty,... đơn giản vì em nói: 

- Em nghĩ chúng ta cần thêm thời gian. 

Mỗi lần em nói như vậy, anh đều nhìn em với ánh mắt nuông chiều, thầm nghĩ: em muốn sao thì anh sẽ làm thế đó, dẫu sao thì Yu Jimin là cả thế giới đối với Lee Jeno cơ mà! Chỉ cần là em, anh luôn chiều lòng. Ấy thế nhưng em đâu hay, anh luôn khao khát một ngày được công khai em cho cả thế giới biết: rằng em là của anh, và anh thì có toàn quyền được thể hiện tình cảm với em giữa chốn đông người, rằng anh là người duy nhất được nắm tay em, hay hôn lên bờ môi phiếm hồng ấy. 

- Dậy nào, Jimin. Hôm nay em có lịch thu âm ở công ty mà? - Jeno vờ như vô tình nói, ấy thế mà lại thành công khiến nàng mèo mới vừa nãy còn đang cuộn mình trên giường, nay lại đạp tung chăn bông để chuẩn bị đi làm. 

Jeno thấy vậy thì phì cười, anh đề nghị: 

- Anh đã chuẩn bị bữa sáng, em có thể đem theo. Còn nữa, hôm nay anh nhất định sẽ đưa em đến công ty, không được từ chối nữa đâu đấy.

Yu Jimin mơ hồ nghe được trong câu nói vừa rồi có pha chút hờn dỗi, vội chạy lại phía anh mà an ủi:

- Em biết rồi mà. Thế nhưng lỡ có ai bắt gặp thì sao hả anh? - em vừa nói vừa nhìn anh bằng đôi mắt long lanh ngập nước. Lee Jeno biết em đang làm nũng, nhưng như vậy thì có sao chứ, anh chỉ muốn thực hiện điều mà bất kì gã bạn trai nào cũng nên làm thôi, huống hồ đây còn là người con gái anh muốn gắn bó cả đời chứ. 

- Sẽ không ai bắt gặp chúng ta đâu, anh đảm bảo với em điều đó. Mà nếu bắt gặp thì cũng có sao chứ, chúng ta công khai là được mà? - Anh nửa đùa nửa thật nói. 

- Nhưng mà như vậy sẽ... - còn chưa để Jimin nói hết câu, Jeno đã tiếp lời - Được rồi, không phải Jimin sắp muộn rồi sao, anh sẽ đợi Jimin ở phòng khách, nhớ nhanh lên nhé!

Dứt lời, Jeno đã nhân cơ hội mà hôn lên môi người yêu một cái rõ kêu, thành công khiến Yu Jimin ngoan ngoãn im lặng. Thế nhưng Jimin biết, Jeno đang giận rồi, mới đầu còn gọi người ta một tiếng "em" ngọt sớt, ấy vậy mà vừa nãy đã kêu thẳng tên của người ta, nếu Jimin còn làm anh người yêu giận lần nữa, không chừng Lee Jeno sẽ gọi em là "Karina-ssi" không chừng, hoặc đáng sợ hơn nữa là cách gọi "hậu bối" (như lần đầu hai người gặp nhau ấy). Ôi... chỉ nghĩ đến đấy thôi cũng đủ làm em sợ hãi, đến mức suốt cả quãng đường di chuyển từ nhà riêng của hai người đến công ty, Jimin chẳng dám hó hé câu nào. Mãi đến khi xuống xe, Jimin mới hôn một cái vào môi Jeno coi như lời tạm biệt rồi vội vã chạy vào tòa nhà. Không phải là do em sợ bị người hâm mộ hay mấy tay săn ảnh bắt gặp đâu, mà bởi vì em ngại quá chừng! Cộng thêm không khi trong xe vừa nãy như bị bóp nghẹt, bởi chuyện hồi sáng mà anh người yêu của Jimin có phần lạnh lùng hơn thường ngày. 

Vừa bước chân qua cánh cửa công ty, Jimin đã bắt gặp Minjeong - người có vẻ như đã chứng kiến toàn bộ quá trình vừa nãy - giờ đây đang đứng ung dung mua nước ở máy bán hàng tự động. Vừa trông thấy người chị cùng nhóm, Minjeong đã thánh thót:

- Chị biết không? Sáng nay lạnh lắm, đến mức em suýt không xuống giường nổi luôn. Cũng may chị Aeri gọi điện đến, nên em mới cố gắng đến công ty vì hôm nay có lịch trình của nhóm. Trên trường đi em còn nghĩ đến chị nữa đó, vì chúng ta không còn ở kí túc xá cùng nhau nữa, nên em định nhắn tin hỏi thăm chị, tiện thể nếu chị muốn, em có thể tới đón chị luôn. Thế nhưng em chợt nhớ ra chị có người đó chăm lo cho rồi, nên cũng chẳng cần đứa em bé bỏng này nữa - Minjeong nói. Đôi mắt nó đã ầng ậng nước từ khi nào, biểu cảm mếu máo như sắp khóc tới nơi. Điều này thành công khiến Yu Jimin nổi gai ốc toàn thân. Từ khi nào Minjeong lại sến súa thế nhỉ, còn đâu hình tượng  băng lãnh hồi mới debut nữa? À mà quên, người ta bây giờ cũng sắp ra mắt với tư cách diễn viên rồi, thôi thì để em nó thể hiện một chút cũng được. 

Nhưng điều quan trọng nhất ở đây, là cách Minjeong nhấn nhá hai chữ "người đó" khiến Jimin cảm thấy chột dạ vô cùng. Còn ai khác ngoài anh người yêu họ Lee tên Jeno của em chứ? Nghĩ đến đây, Jimin lại tự hỏi không biết bây giờ Jeno đã hết giận chưa, dù sao thì buổi sáng em cũng chủ động hết mức rồi mà, lại còn khuyến mại thêm một nụ hôn trước khi đi làm, một Lee Jeno luôn cưng chiều em sẽ không vì vậy mà bơ em đâu nhỉ? 

- Này, chị lại vừa nghĩ đến tiền bối... - Minjeong còn chưa kịp nói hết, đã bị Jimin kéo tay lôi về phía thang máy, vừa đi vừa lẩm bẩm - Ở đó còn đông người lắm Minjeongie...

- Nhưng mà em thấy nhé, hai người yêu nhau lâu lắm rồi đó, sao chị vẫn còn ngại mỗi khi nhắc đến tiền bối thế? Cũng đâu còn là tân binh nữa đâu, kiêng dè gì nữa chứ? - Minjeong vừa đi vừa liến thoắng, thoắt cái cả hai đã xuất hiện ở phòng thu. Và thật trùng hợp làm sao, lại bắt gặp cô em út của nhóm - Nghệ Trác vừa bước ra khỏi phòng thu. 

- Hai chị đến rồi hả? Làm em và chị Aeri đợi nãy giờ - cô bé vừa nói vừa nhanh chóng đẩy hai người vào trong. Ở đó, Aeri đã đợi sẵn, có vẻ như vừa hoàn thành phần của mình. Nhìn thấy Jimin, Aeri nhanh chóng kéo Jimin vào một góc (trước ánh mắt kì thị của Minjeong, và trước ánh mắt em-biết-tỏng-chuyện-gì-sắp-xảy-ra của Nghệ Trác). 

- Chào đằng ấy, buổi sáng tốt lành chứ? Sao sắc mặt cậu có vẻ nhợt nhạt vậy? - Aeri ân cần hỏi han. 

- Không sao mình ổn mà, chỉ là hơi lạnh chút thôi - Jimin cười cười, đáp.

- Vậy sao, vậy mà mình tưởng cậu vì sắp xa người yêu nên nghĩ nhiều sinh bệnh rồi chứ? - Aeri nói. Và lần này, cô đã thành công khiến biểu cảm trên gương mặt Jimin thay đổi - Gì chứ, đừng tưởng cậu không biết nhé... - Jimin lắc đầu, và lần này đến lượt Aeri bày ra biểu cảm như không thể tin vào mắt mình, nàng rapper của nhóm vội vã đưa chiếc điện thoại đến trước mặt Jimin, trên đó là một loạt các trang báo đưa tin về tour diễn sắp tới của NCT Dream, đồng nghĩa với việc, em và Jeno, sắp phải xa nhau một tháng... hay hai tháng... em cũng không biết nữa. Thế nhưng điều khiến Jimin hụt hẫng, chính là việc anh người yêu của em không hề nói trước với em - điều mà trước đây anh luôn làm. 

Jimin bần thần, em mệt mỏi ngả mình vào lưng ghế. Lee Jeno thật sự khiến em phát điên lên mất thôi, ngay cả việc gọi điện cho anh, em cũng không dám làm, bởi em biết anh bây giờ đang bận lắm, em chỉ sợ mình sẽ lại làm phiền anh nữa thôi... 

Được rồi, khi nào xong việc, mình sẽ thử nhắn tin cho anh ấy - em nghĩ thầm.

- Sao vậy, hai cậu có xích mích gì sao? - Aeri hỏi. Mà cô chỉ hỏi cho có lệ thôi, chứ ai nhìn trạng thái của Yu Jimin bây giờ đều biết giữa em và Lee Jeno (lại) đang có chuyện gì nữa rồi.

Quả nhiên, mấy cặp đôi yêu nhau thi thoảng vẫn xảy ra tình trạng như vậy. Jimin và Jeno cũng không phải ngoại lệ, dẫu sao thì sau ánh hào quang sân khấu, em và anh vẫn chỉ là hai đứa trẻ mới tập yêu đương, vậy nên Aeri đối với cảnh này không lấy làm lạ, chỉ ra dấu cho Minjeong và Nghệ Trác phía đằng xa ngừng chí chóe nhau, còn bản thân thì (tình nguyện) làm gối ôm cho Yu Jimin để em tựa vai vào. 

- Đừng lo, tớ ổn mà - Jimin thì thầm, đủ để hai người nghe được.

- Jimin à - Aeri thở dài - Tớ thật sự rất mong cậu có thể cảm thấy thoải mái khi ở cạnh tớ, Minjeong hay Nghệ Trác. Cậu biết đấy, bốn người chúng ta, còn chuyện gì chưa trải qua cùng nhau nữa cơ chứ? Tớ còn biết, hồi mới ra mắt, mỗi khi cảm thấy áp lực, cậu lại trốn vào một góc kí túc xá mà khóc đấy nhé! 

Dừng lại một chút, Aeri tiếp tục:

- Tớ thực sự muốn thấy một Yu Jimin có thể bộc lộ mọi cảm xúc của cậu ấy, dù là tiêu cực hay tích cực, tớ cũng muốn nghe tất cả những gì cậu ấy nghĩ nữa. Tớ biết, điều ấy đối với cậu có chút khó khăn, thế nhưng cậu hãy luôn nhớ rằng: tớ, Minjeong và Nghệ Trác - sẽ luôn sẵn sàng lắng nghe cậu mà.

Jimin chợt hiểu ra điều gì đó. Ừ thì từ trước tới giờ, em là kiểu người khá thụ động trong chuyện tình cảm, đối với chị em cùng nhóm hay đối với người yêu cũng vậy. Có lẽ người yêu của em - Lee Jeno đã từng nghĩ thế chăng? Nhớ đến những hành động mà Lee Jeno giành cho em, cảm giác áy náy trong lòng Jimin lại trỗi dậy. 

- Tớ hiểu rồi, Aeri. Cảm ơn cậu - Jimin cười cười, đáp.

               ***

Mãi đến khi Jimin gặp lại Jeno đã là chuyện của một tháng sau. Suốt một tháng này, em và Jeno đều bận tối tăm mặt mũi, thế nhưng mỗi khi có thời gian rảnh, Jeno và em đều chủ động hỏi thăm đối phương. Cũng phải thôi, em thì đang ở Hàn Quốc chuẩn bị cho đợt comeback sắp tới, còn Jeno thì lại vi vu khắp châu lục cho chuyến world tour của cả nhóm, lấy đâu ra thời gian mà gặp mặt trực tiếp được chứ. Đôi lúc hai người sẽ video call, và Jimin đã từng nghĩ đến chuyện chủ động làm hòa với anh, thế nhưng còn chưa kịp mở lời, một trong hai người đã có việc bận. 

Vừa bước vào căn hộ, Jimin đã thấy bóng lưng Jeno trong bếp. Jimin rón rén bước lại gần, muốn gây bất ngờ cho anh người yêu, thế nhưng còn chưa kịp làm gì, cổ tay của em đã bị bắt lấy, đến khi em kịp hoàn hồn, cả thân hình của em đã nằm trọn trong vòng tay của anh, Mà Jeno cũng thật biết cách, đã ôm em rồi lại còn rúc đầu vào hõm cổ em, có biết chỗ đó là điểm nhạy cảm của  Yu Jimin hay không! Em còn chưa kịp mở miệng, Jeno đã cúi người xuống, một phát bế em từ nhà bếp ra đến sofa, không khỏi khiến em ngại-muốn-chết...

- Anh nhớ em... - Jeno nói nhỏ vào tai Jimin. Nghe đến đây, Jimin lập tức có cảm giác muốn khóc. Đây không phải lần đầu tiên hai người xa nhau vì công việc, thế nhưng lại là lần đầu tiên xa nhau mà có khúc mắc trong lòng không thể giải quyết được. 

- Jeno này... - Em không trực tiếp đáp lại câu nói của người yêu. Trong lòng Jimin lúc này đã nóng như lửa đốt, nếu em không nói ra ngay bây giờ, có phải mối quan hệ này sẽ không thể cứu vãn hay không? Đó là viễn cảnh tồi tệ nhất mà Jimin có thể nghĩ đến, và em thì không muốn điều ấy xảy ra chút nào. Em muốn Jeno ở bên cạnh em hôm nay, ngày mai,... và cả chuỗi ngày sau này nữa. Em cũng muốn được ôm, được hôn Jeno, thế nhưng không phải ở sau cánh gà, mà là ở trước mặt tất cả mọi người, em muốn cả thế giới này biết, rằng em và Jeno - là một cặp đôi thực sự...

- Hửm? - anh bạn trai lần nữa gục đầu vào vai Jimin. Thế nhưng rất nhanh chóng, em đã nâng cằm anh hướng về phía mình, lấy hết can đảm mà bá đạo nói:

- Em muốn công khai mối quan hệ của chúng ta. Anh không được quyền từ chối đâu đấy, Lee Jeno!

Bầu không khí rơi vào trầm lắng.

Lee Jeno ngẩng đầu nhìn em, đôi mắt chứa đầy sự ôn nhu ấy đang nhìn em, và Yu Jimin thề - trong một phút lơ đãng, em dường như đã chìm đắm vào đôi mắt ấy. Đột nhiên, anh cười rộ lên, rồi trong một thoáng, em đã lại nằm gọn trong vòng tay Lee Jeno, và đôi môi của anh đã tìm đến em tự bao giờ...

- Rất sẵn lòng, công chúa của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro