Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba Kim từ nước ngoài trở về, Mẹ Kim kỳ thực không ủng hộ tập tục chọn đồ vật đoán tương lai như vậy, bà cho rằng tập tục này căn bản không có căn cứ, con gái bà tính tình rất thích chơi đùa ầm ĩ thấy cái gì ở trước mặt liền cầm lấy chơi đùa. Làm sao có thể dựa vào đó cho rằng sau khi lớn lên đứa nhỏ này sẽ hướng theo đó mà phát triển a?

Cho nên khi con gái bảo bối họ được một tuổi ông cụ Kim liền nói muốn giúp bọn họ cử hành chọn đồ vật đoán tương lai, bọn họ chỉ là đồng ý qua loa cho xong chuyện, cũng không đặt việc đó ở trong lòng.

Nhưng ông lại xem chuyện này quan trọng, cháu gái bảo bối của ông chọn đồ vật đoán tương lai, làm sao có thể để cho vợ chồng không hiểu chuyện này làm qua loa chứ? Cho nên ông cụ Hà thay cháu gái chọn đủ loại kiểu đồ vật đoán tương lai, từ bàn tính, bình hoa cổ, cho tới cây thước, bánh bao nóng,... mọi thứ đều có.

Chờ mong mãi mới tới ngày trọng đại này, ông mời hết tất cả người thân và bạn bè của gia đình tới chứng kiến giây phút quan trọng này. Nguyên cái sảnh lớn, mọi người tham dự náo nhiệt.

"Jennie à, con xem kĩ mấy món đồ này nha, thứ mà con thích nhất ấy, nhớ phải nắm thật chặt nha, tuyệt đối không buông ra đâu!" Vừa ôm cháu gái bảo bối, ông vừa căn dặn kĩ lưỡng, lại còn để cho đứa cháu gái ngẩng đầu cười xinh xắn, hớp hồn của biết bao vị khách.

"Lão Kim à, cháu gái ông xinh thật đấy!"

"Woaaa! Đáng yêu quá đi! Nếu mà tôi đẻ được đứa con như thế thì tôi cũng chả sợ mập hay sợ đau gì nữa!"

Ông nghe mọi người khen liền ngẩng đầu một cách kiêu ngạo, đón nhận những ánh mắt ngưỡng mộ. "Biết chưa Jennie"

"A ua a ua..." Đứa trẻ bụi bẩm đưa tay lên, y như đang trả lời ông nội vậy.

"Giỏi lắm Jennie của chúng ta là đứa trẻ thông minh mà". Ông cũng không quan tâm cháu gái mình nói gì, ông chỉ cảm thấy cháu gái nhà ông là đứa trẻ thông minh nhất thế giới, hiểu chuyện nhất thế giới, và dĩ nhiên hiểu luôn những gì mà ông nói.

Ông bà Kim thấy ông nội như vậy thì thở dài một hơi.

Xem giờ giấc, thấy giờ lành đã đến, ông thả cháu gái bé bỏng xuống nền nhà đã được lau chùi sáng bóng, đề nó bò về phía trước.

Bạn nhỏ khỏe mạnh của chúng ta bò được một lát thì dừng lại, quay đầu lại nhìn ba mẹ, ông nội và những người xung quanh. Đôi mắt to trong cứ chớp chớp trong cực kì đáng yêu.

"Jennie ngoan, mau bò lên lấy đồ vật đi!" ông nội cô bé lòng như lửa đốt, muốn biết trong tương lai, cháu gái cưng của mình sẽ có thành tựu vĩ đại gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro