Chap 14. Ngoài Trời Đổ Mưa, Trong Phòng Nóng Bức ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian qua cô bị thương cũng không hẳn là phải nằm liệt trên giường. Mà nàng thì luôn tận tình chăm sóc từng chút một, tuy là vụng về nhưng nàng vẫn cố gắng chăm sóc cô một cách tốt nhất. Qua lần này cô mới thấy được nàng cố gắng vì cô ra sao








Tuy là được băng bó nhưng cô cứ thích đi đi lại lại hơn nữa cũng vận động chứ nằm im thì cô không chịu. Bởi vậy nên đôi lúc máu cũng chảy ra khi cô hoạt động, người giặt áo dính máu cho cô là nàng. Rất nhiều lần cô thấy nàng giặt áo cho cô, nàng chỉ giặt tay thôi. Đôi tay ngọc ngà đó vì cô mà cũng chịu tiếp xúc với chuyện giặt đồ bằng tay hỏi sao cô không thương








Ngoài việc nấu ăn ra, cô còn thấy nàng đi học hỏi chuyện băng bó vết thương cho cô. Nàng muốn tự tay giúp cô, hơn nữa là do nàng ghen. Vì không muốn mỗi lần y tá băng bó sẽ phải cởi áo cô ra, thấy hết của cô rồi sao. Nên là nàng muốn tự tay mình làm tất cả cho cô. Những hành động như vậy thì hỏi xem cô có cần phân vân tình cảm nàng dành cho cô nữa không chứ








Cô muốn yêu thương nàng một cách chân thành nhất, không muốn né tránh nữa. Như bây giờ nàng đang nằm trong lòng cô mà nghịch ngợm, dùng ngón tay cào cào lên áo cô giống như mèo con. Cô cũng nằm im nhìn hành động đáng yêu đó









"Đang chán sao, tôi dẫn em ra ngoài chơi nhé" thấy nàng cũng lâu rồi không ra ngoài nên cô cũng muốn ngỏ ý






"Không đi đâu, lỡ Soo bị đau thêm thì em xót lắm"






"Hết đau rồi, vết thương được khâu lại rồi mà. Thật sự không còn đau nữa, ra ngoài một chút cho thoáng, tôi cũng muốn đi nữa"







Nàng gật đầu rồi đỡ cô dậy, dìu cô nhẹ nhàng đi xuống. Thấy nàng cẩn thận như vậy khiến cô bật cười, đã nói hết đau rồi mà nàng cứ như vậy. Cả hai cùng đi ra ngoài, trước khi đi dì quản gia còn đưa cho cây dù, vì gần đây thời tiết cũng hay mưa nên phải cẩn thận một chút







Ra khỏi đó cô không cho nàng dìu mình nữa. Nắm lấy tay nàng bước đi, tay cô đan vào tay nàng, chỉ có như vậy sao nàng thấy ấm áp trong lòng quá. Dạo gần đây tuy là cô không có nói gì về chuyện yêu đương với nàng nhưng hành động thì lại khác, cô ôn nhu với nàng lắm, còn hay hôn nàng nữa. Chỉ cần như vậy cũng khiến nàng yên tâm hơn nhiều so với lúc trước rồi







Cả hai cùng đi dạo công viên, chủ yếu là cho cô ra ngoài để hít thở không khí thôi. Chứ nàng cũng còn lo lắm, mới ra ngoài có một chút mà nàng cứ hỏi xem cô có đau hay không. Chỉ khoảng nửa tiếng thôi, thì nàng cứ hối thúc bảo phải về cho cô ăn uống, thì cũng phải nghe nàng thôi nên là cả hai quay về. Mây đen mới đó mà kéo tới rồi, cũng may có mang theo dù nhưng mà mưa lớn quá. Cô liền kéo nàng vào cửa hàng đang đóng cửa phía trước để tránh mưa, có mái che nhưng cũng khá ngắn. Mưa lớn như vậy không ít thì nhiều cũng bị tạt nước mưa vào người







Cô tiến tới đứng đối diện với nàng, chắn lưng mình lại để nàng không bị dính mưa. Nàng nhìn cô đang đứng trước mặt cũng đang nhìn nàng. Không biết từ khi nào nữa, gương mặt này cứ khiến nàng nhớ nhung không dứt, lại còn khiến nàng mang một tình cảm sâu đậm với cô. Người này luôn cho nàng cảm giác an toàn nhất có thể, cứ cho là nàng ngang ngược, ích kỷ đi dù bây giờ cô không có tình cảm với nàng đi chăng nữa thì nàng nhất quyết giữ cô bên mình. Cứ mãi suy nghĩ mà nàng quên mất cô đang chắn mua giúp cho mình, nhớ đến liền hốt hoảng mà lấy dù ra che ngoài sau lưng cô






"Chị đừng để bị ướt mà, dính mưa sẽ bị cảm đấy. Đứng ở trong đây đi để em chắn lại cho" vì che dù ngang lưng cô như vậy không giúp được gì mà dường như còn khiến cô dính mưa nhiều hơn






"Tôi không sao đâu, chỉ ướt một chút thôi mà"





"Em cũng không sao đâu, đứng kế em đi chứ như vậy lạnh lắm" nàng cũng kéo cô đứng gần với mình nhưng cô cứ một mực đứng yên không chịu di chuyển







"Nếu đứng như vậy thì mưa sẽ tạt vào em, hơn nữa sẽ trúng tôi luôn, có thể ướt luôn băng gạt bên trong, muốn như vậy sao" cô chỉ hù dọa nàng thôi, cô thà để mình ướt chứ không muốn nàng bị ướt đâu







Nàng liền lắc đầu, mới nghe đến vết thương của cô thôi mà nàng phản ứng vậy rồi sao. Không còn cách nào khác đành để cô chắn như vậy, nhưng cứ như vậy thì nàng cũng không muốn. Đưa tay ôm cô kéo sát vào mình, như vậy xem như cũng đỡ được một phần lưng của cô rồi. Cô cũng cười nhẹ khi thấy nàng làm vậy, đứng đó cho nàng ôm






Mưa lớn mà còn kéo dài nữa, nhìn lên mới thấy môi cô vì lạnh mà tím tái lại hết rồi. Không kìm lòng được, hôn lên môi cô, nhẹ nhàng mút lấy. Dứt ra thì cũng được một chút sắc hồng rồi, chà xát hai tay mình lại đặt lên má cô, chỉ mong cô được ấm lên phần nào. Cứ vậy mà nàng chà xát tay mình rồi cầm tay cô như sưởi ấm, liên tục như vậy, nàng cũng quên mất là mình cũng vì lạnh mà run rẩy cả lên rồi








Cô bắt đầu làm giống nàng, chà xát tay lại rồi sưởi ấm lên mặt lên tay nàng. Cả hai cứ như vậy mà vui vẻ cười lên vì hành động cứ như trẻ con đang thay nhau nghịch ngợm. Trời cũng mưa ít hơn, cô thấy như vậy thì nên về chứ cứ chờ thì biết bao lâu mới chịu tạnh mưa. Dù cũng to lắm nhưng nếu đi chung hai người thì cũng không có chắc chắn rằng sẽ che được cho cả hai






"Em cầm dù mà che đi" cô bung dù lên đưa cho nàng





"Không được đâu, chị không được để mình bị ướt"






"Tôi có nói là sẽ đi dưới mưa sao"





Vừa dứt câu, cô bế lấy nàng như em bé. Theo phản ứng nàng liền đu chân ôm chặt lấy eo cô





"Bám cho chặt nhé, em cũng cầm dù cho đàng hoàng vào. Đi về thôi"






Nghe cô nói vậy nàng cũng ôm cô, như vậy thì cả hai đều được che hết rồi. Ơ nhưng mà cô đang bế nàng nè, nhìn có khác gì một cặp tình nhân không, hơn nữa còn giống như cô rất nuông chiều nàng nữa. Cảm giác này làm cho nàng muốn hét lên quá đi, có phải rất lãng mạn không, vui vẻ đến mức cứ cười khúc khích làm cho cô khó hiểu







Về gần đến nhà trời cũng tạnh mưa nên cô để nàng xuống, dù gì thì cứ bế nàng như này về nhà không hay cho lắm. Vừa vào nhà dì quản gia liền đưa khăn cho cô và nàng lau sơ qua. Áo của cô rút nước cả rồi, lên lầu mau chóng về phòng mình mà thay, nàng cũng bước theo cô nắm tay cô lại







"Chị tính đi đâu"






"Tôi về phòng thay đồ cái đã"






" Cứ như vậy mà thay đồ thì không tốt, qua phòng em đi, để em tắm giúp chị" nàng kéo cô vào phòng mình









Cô cũng không biết sao nữa, đứng yên nhìn nàng đang xả nước ấm. Tiếp đó nàng liền đi đến chỗ cô bắt đầu cởi đồ cô ra






"Hay là em cứ tắm trước đi, với lại tôi tự tắm được mà" cô ngăn tay nàng lại khi nàng muốn cởi áo sơ mi của cô ra






"Không, em sẽ tắm chung với chị" nàng gằn giọng kéo tay cô đang chặn tay mình






Nghe nàng gằn giọng như vậy làm cô có chút sợ, ngoan ngoãn để nàng cởi hết đồ mình ra. Nàng cũng nhanh tay tự cởi đi đồ trên người của mình, cô thấy vậy cũng xoay người hướng khác. Kéo tay cô đi vào bồn tắm ngồi vào cùng mình, nàng đã hỏi bác sĩ rồi, vết thương cô lúc nãy nàng gỡ băng gạt ra thì thấy đã lành nên có thể tắm rửa trúng vết thương bình thường







Nói là tắm chung như vậy, thử hỏi xem hai bên cũng có tình cảm với nhau. Trần truồng ở chung một chỗ không nảy sinh chuyện khác mới là chuyện lạ. Nàng đang ngồi trên chân cô, tay ôm lấy cổ cô, cúi xuống hôn mãnh liệt. Tay cô cũng ôm trọn lưng nàng vuốt ve, ngước lên đưa lưỡi cho nàng nút lấy







Cứ ngâm nước như thế này sẽ không tốt, cô ôm nàng đứng lên bước ra khỏi bồn. Bế nàng ra ngoài phòng nhưng nàng không chịu, kéo hết mỹ phẩm trên kệ qua một bên nàng ngồi trên đó. Để cô đứng đối diện mình, hôn lên cổ cô, một chân đặt lên mông cô kéo lại gần hơn với mình. Ưỡn ngực đưa lên, ghì đầu cô xuống, ngoan ngoãn mút lấy hai bên ngực nàng. Phía đối diện là gương lớn, càng thêm kích thích, nàng bám chặt người cô. Chống hai tay ra sau, banh chân ra như mời gọi







Cô khụy chân xuống, đối diện với nơi tư mật của nàng. Sao lại đáng yêu như vậy nhỉ, đối diện với cô khiến nơi đó càng thêm rỉ nước. Không chần chừ nữa, đưa lưỡi liếm lấy, úp mặt vào mà thưởng thức. Nàng cười ma mị nhìn vào gương, thấy được cô đang quỳ xuống tận tình chăm sóc phần dưới cho mình càng khiến nàng thêm hưng phấn. Đan tay vào tóc cô kéo gần hơn nữa







"Ưm..~...ư...Soo.. á~...sướng...ưmm~"






Mút chùn chụt lên nơi đó, nếm một giọt cũng không nỡ để sót. Hương vị này khiến người ta hứng tình chết mất, thật sự khó cưỡng lại được. Bao nhiêu cũng không thấy đủ, cô càng thêm nút mạnh







"Ah...ah...ah..~...đừng mạnh...~..em...chịu...không được~"








Cảm thấy đủ no say rồi, cô tìm đến ngực nàng tiếp tục mút lấy. Nàng thở hổn hển lấy lại sức một chút, kéo cô lên hôn môi







"Đứng lên đi" vừa dứt ra nàng liền ra lệnh






Cô không biết gì cũng nghe lời đứng thẳng dậy. Nàng thả chân xuống, ngồi nhích ra một chút. Xoa nhẹ lên nơi tư mật của cô, sau đó liền kéo cô đi lại gần mình hơn nữa. Liếm lấy nơi tư mật của cô, kích thích bất ngờ ập đến như vậy. Cô khó khăn thở gấp, đặt hai tay lên tường chống đỡ, nàng vừa liếm vừa nhìn lên xem biểu hiện của cô





"A...đừng...đừng...mà...Jennie...ư...dừng lại đi...m.."






Cô chịu không nổi, đột nhiên nàng nút mạnh lên hạt đậu nhỏ của cô một cái. Khiến cô tê hết cả người, nhăn mặt lại khó khăn mà thở






"Ưm~ Jisoo của em ngon quá đi mất" nàng nói thôi còn liếm xung quanh viền môi đang đầy nước tình của cô






Đứng lên đối diện với cô, hôn xung quanh vai cô, mút mạnh để lại từng dấu đỏ chót. Vừa định nằm xuống sàn nhà gạch phía dưới thì cô liền lo lắng




"Em tính làm gì"






"Nằm xuống cho chị thao" nàng tỉnh bơ mà trả lời cô







"Không được đâu, mình ra ngoài giường rồi làm. Ở đây không tốt cho em" cô nhanh chóng bế nàng đi ra khỏi phòng tắm









Cô nhanh chóng đặt nàng lên giường, luồn chân xuống hai chân nàng, không một động tác thừa. Hai thân dưới dính chặt lấy nhau, cô thấy cũng đủ liền đưa đẩy hông mình





"A..~ thoải...mái...ư...ư...nhanh...một...chút..nào baby~...á.."






Cứ mãi mê trong cơn khoái cảm mà quên mất vết thương của cô cũng chưa hẳn phục hồi. Cảm giác hơi nhức một chút nhưng khoái cảm quá lớn nên cô hưởng thụ mặc kệ bên hông đang dần nhức nhói







Nơi tư mật của cô cọ xát dính chặt với của nàng. Gần đây không được làm, nên bây giờ có thể thì cô càng thêm hăng. Phải cho nàng thấy được thời gian qua nàng không uổng công bồi bổ cho cô






"Aaaa...sướng...quá...dừng...dừng..lại...em...ra...hai lần rồi... mà...ư...mệt.. quá "







"Dừng...lại...đi...ư..á...aa...chậm...chậm...ư~"








Mồ hôi khiến tóc nàng dính lên mặt, cô vén tóc qua giúp nàng. Ấn chặt môi mình lên môi nàng nhằm chặn lời nói của nàng lại. Ai kêu nàng dụ dỗ cô trước làm gì, bây giờ đang hăng quá kêu dừng lại làm sao mà được. Ngoài trưa cứ mưa như vậy, cả hai ở trong phòng ân ái thế này thì quá đỗi ấm áp rồi. Nhất quyết cô không chịu dễ dàng buông tha cho nàng được







"Ư...thả...em...ra...~...Soo...em...mệt..."








"Tôi...chưa mệt...hừ...đúng rồi...ưm...cứ như vậy...ngoan lắm"








Tại nàng cả thôi, miệng thì than mệt còn chân thì cứ treo trên cổ cô chặt cứng. Do phản ứng cơ thể thôi chứ nàng thật sự mệt lắm, hơn nữa nàng không muốn làm mất cuộc vui của cô nên mới chiều theo ý cô thôi. Chứ nàng muốn rả rời cả rồi, biết không còn đường lui nữa rồi, nàng cũng đành khiêu khích cô thôi







"Á...Soo của em~... mạnh quá ư...ưm...được...Soo chơi...thật thích~"







Nghe nàng nói vậy cả người cô đỏ rực lên, ôm chặt nàng lại đẩy thật nhanh vào người nàng. Tốc độ này nàng liền xin thua liên tục lắc đầu, rên không thành tiếng. Cô cứ như vậy nàng sợ mình sướng đến ngất mất thôi





























Thành thật xin lỗi mọi người khi up chap trễ như vậy. Tui có vài chuyện nên khá là bận, để mọi người chờ rồi. Vô cùng xin lỗi, tui sẽ cố gắng sắp xếp để up chap như bình thường 🙏🙏♥️
À cho tui hỏi với làm sao để cập nhật trạng thái truyện đã hoàn vậy. Vì fic " Em Là Định Mệnh" vẫn còn để là đang sáng tác. Ai biết thì chỉ tui với nha😌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro