Ep 28. Kim Boss gian manh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tiến hành ổn thoả xong hết các chi tiết, công ty bắt đầu chụp áp-phích tuyên truyền. Chae Young và Ji Won hưng phấn muốn đi cùng toàn bộ hành trình.
Jennie dở khóc dở cười, vì sao những người xung quanh nàng đều cảm thấy việc chụp áp-phích chỉ là chơi đùa?

Tết âm lịch càng ngày càng gần, thời tiết của thành phố S cũng càng ngày càng lạnh. Dự đoán tết âm lịch năm nay mọi người sẽ phải vượt qua một trận gió lạnh đang kéo đến. Áp-phích tuyên truyền không phải chỉ cần chụp một bức ảnh, mà là làm thành một câu chuyện, hai người trẻ tuổi gặp nhau, quen biết, yêu nhau rồi cuối cùng trở thành một gia đình, ở giữa vẫn xen kẽ giới thiệu các sản phẩm của Im thị, thậm chí trong áp-phích, ngôi nhà của hai nhân vật đều lấy sản phẩm của Kim thị làm bối cảnh chính. Có thể nói, áp-phích chủ yếu là để tuyên truyền cho sản phẩm của Kim thị nhưng được tính toán rất kĩ lưỡng, làm cho khi người ta xem quảng cáo, còn có thể cảm nhận được một câu chuyện tình yêu tuyệt đẹp. Nơi đầu tiên chụp hình chính là công viên lớn nhất ở thành phố S – đây là nơi gặp gỡ đầu tiên của hai nhân vật chính. Tuy rằng Jennie bị thúc ép, nhưng chuyện đã đến nước này, nàng vẫn phải xốc toàn bộ tinh thần làm cho tốt.

Ngày chụp hình đầu tiên, khi nhìn thấy nhiếp ảnh gia Lee Jin Young, tuy tính cách Jennie rất hiền lành, vẫn không nhịn được nhìn hắn với ánh mắt coi thường, cảm thấy cách làm việc của người này rất hèn mọn!

"Jennie, thật vui vì cô đã nhận lời chụp hình!"

Lee Jin Young tươi cười chào hỏi nàng.

"Đúng vậy, đúng vậy, tất cả đều là do công của anh."

Jennie thản nhiên lườm hắn.

"Quá khen, quá khen."

Lee Jin Young mặt dày thừa nhận. Jennie quả là không thể đối phó với những người như vậy, nàng không trả lời, không hé răng, sử dụng khuôn mặt trầm lặng để kháng nghị. Mặc dù có chuẩn bị tâm lý nhưng khi Jennie nhìn thấy anh chàng người mẫu đẹp trai sẽ diễn cùng mình, trong lòng vẫn thấp thỏm lo âu, thầm nghĩ cho dù là chụp áp-phích, nàng phải ôm ôm ấp ấp cùng người đàn ông khác, nàng tuyệt đối không thể làm được, vì thế nàng bèn kéo Lee Jin Young sang một bên, thấp giọng nêu ý kiến:

"Tôi nghĩ ảnh tuyên truyền áp-phích không nên quá tình cảm."

"Đương nhiên! Chúng tôi cần sự nhẹ nhàng."

Lee Jin Young lắc cái máy ảnh bảo bối của hắn, trả lời như thật. Nghe hắn nói như vậy, Jennie cũng yên tâm hơn.

"Tôi với anh ta có phải tiếp xúc cơ thể không?"

Lee Jin Young trợn to mắt, nghiêm túc đáp:

"Nếu là người yêu, cơ bản nhất là ôm nhau, người mẫu nam lần này là người giỏi nhất trong nước, chẳng lẽ cô không thích à!"

Nói đến người mẫu nam, ánh mắt Lee Jin Young nhìn đối phương giống như con sói xám to lớn nhìn cừu non, hận không thể một ngụm nuốt chửng hắn.

"Nếu thích thì cậu đi mà làm!". Jennie oán giận nói.

"Chị gái, cô cho rằng đây là chụp hình đam mỹ chắc? Tôi thì tất nhiên rất thích, nếu công ty đồng ý để tôi làm thì tốt quá!"

Lee Jin Young mặt dày không ngừng cười ngặt nghẽo. Khi nghe thấy mình sẽ phải chụp hình với một anh chàng xa lạ, đầu Jennie trở nên đau nhức. Lúc đầu cô tưởng rằng việc chụp áp-phích sẽ dễ dàng như mua bán hàng hoá, chỉ cần đứng trước ống kính cười là được, không nghĩ là có chi tiết này, càng không ngờ là lại cùng người đàn ông khác diễn cảnh yêu đương. Việc này đối với người có tư tưởng bảo thủ như Jennie, thật sự khó mà chấp nhận được. Xảy ra chuyện này làm Jennie cảm thấy có rất nhiều áp lực, vừa mới bắt đầu đứng trước ống kính, cảm xúc của nàng quả thật rất cứng nhắc, Lee Jin Young phải lập tức dừng việc chụp hình lại.

"Chị gái à, có thể thả lỏng người ra được không, cứ coi như là cô đang chụp ảnh bình thường đi. Cười không ra cười, khóc không ra khóc, ai nhìn thấy cô chắc chắn sẽ bị hù chết mất!"

Jennie quả thật muốn khóc, nàng không nghĩ rằng việc chụp áp-phích lại khó như vậy. Thời tiết thì lạnh, nhưng để việc chụp hình được tiến hành hiệu quả, quần áo trên người nàng rất mỏng không thể giữ ấm, lạnh run người thì làm sao thể hiện tình cảm tốt được? Trong lòng bỗng thấy đồng cảm với giới nghệ sĩ, bọn họ chắc cũng gặp rất nhiều khó khăn.

"Thôi, nghỉ ngơi một chút đi, mau đưa áo khoác cho Jennie mặc."

Cố gắng nhiều lần vẫn không được, Lee Jin Young không thể không tạm ngừng, rót một cốc cà phê đưa đến trước mặt Jennie.

"Cố lên đi, tôi thật sự đánh giá cao cô, có lẽ đây là lần đầu tiên chụp hình cho nên chưa quen thôi."

Jennie nhận tách cà phê, dùng nó để giữ ấm, gật rồi lại lắc đầu, giận dỗi nói:

"Tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục làm công việc này."

Nghĩ đến phải thân mật với một người đàn ông xa lạ, nàng cảm thấy rất khó chịu, còn nghĩ rằng hành động này rất có lỗi với Ji Soo.

"Jennie, cô phải tin vào con mắt của tôi, cô sinh ra là để làm ngôi sao."

Lee Jin Young cảm thấy ở trong xã hội chạy theo mốt này có một cô gái xinh đẹp như vậy, hiền lành như vậy thật hiếm có. Có lẽ Jennie sẽ trở thành người mẫu hoàn mỹ nhất hắn từng chụp, kiếm bộn tiền về cho hắn.

Khi hai người đang trao đổi công việc, đột nhiên các nhân viên xung quanh xôn xao hết cả lên.

"Sao vậy?" Lee Jin Young quay đầu hỏi.

"Dạ, Kim boss đến đây thăm quan".

Có người hưng phấn đáp. Lee Jin Young rõ ràng hoảng sợ, cúi đầu khẽ kêu một tiếng.

"Trời ơi, người tuyệt vời nhất đến rồi."

Nhưng mà tại sao Ji Soo lại đột nhiên đến đây, muốn nhìn nàng thì cũng không nên thể hiện một cách lộ liễu như vậy. Hừm, hành động của cô càng ngày càng vô tư, trong khi nàng thì lại rất cẩn thận.

"Kim boss, cô đến đây thật sự là vinh hạnh cho chúng tôi."

Lee Jin Young chen lách qua đám người, nhiệt tình tiến lên nắm lấy tay Ji Soo, nhân cơ hội ăn đậu hũ.
Ji Soo khéo léo tránh né hành động của hắn,vẻ mặt khôi ngô lộ ra ý cười nhàn nhạt, nhìn Lee Jin Young gật đầu.

"Tôi tình cờ đi ngang qua, cậu chính là nhiếp ảnh gia Lee Jin Young?"

"Dạ vâng, Kim tổng vẫn còn nhớ tên tôi, thật là một vinh hạnh!"

Ji Soo cười tựa không cười nhìn hắn, rồi xoay người quét một vòng, tầm mắt rất tự nhiên nhìn vào Jennie, hỏi người bên cạnh:

"Thế nào, việc chụp hình có thuận lợi không?"

Nhân viên bộ phận quan hệ xã hội vội vàng chạy lên.

"Kim tổng, mọi chuyện đều rất thuận lợi, hai nhân vật chính cũng rất đẹp đôi, chỉ có điều Kim trưởng ban vẫn chưa tập trung lắm, tôi tin rằng cô ấy chắc chắn sẽ làm tốt."

"Hai nhân vật chính?"

Ji Soo nhíu mày, vẻ mặt quan tâm nhìn về phía người mẫu nam, tỉ mỉ quan sát từ trên xuống dưới.
Lee Jin Young vội vàng giải thích:

"Anh ta là người mẫu nổi tiếng trong nước. Chúng tôi đã chọn lựa rất kỹ càng mới quyết định để cho anh ấy đảm đương vai nam chính."

Ji Soo trầm ngâm một lát, thản nhiên cất lời:

"Chụp ảnh cùng Kim trưởng ban à? Tôi đã từng nghe qua, hình như là nói về một câu chuyện tình yêu."

"Kim tổng, cô bận rộn như vậy mà vẫn dành chút thời gian quan tâm đến việc chụp hình cho áp-phích, làm cho tôi rất cảm động."

Lee Jin Young vừa nhìn thấy Ji Soo, hai mắt trở nên sáng rực. Jennie đứng ở bên cạnh âm thầm giậm chân. Sau đó mọi người nghe được giọng nói trầm thấp dễ nghe của Ji Soo:

"Nhiếp ảnh Lee, nói về người mẫu, anh ta quả thật rất xuất sắc, nhưng tôi cho rằng, để cho người của Kim thị làm là tốt nhất. Cậu thấy tôi nói có đúng không?"

Lee Jin Young gật đầu lia lịa:

"Đúng thế, đúng thế, để người trong công ty làm là tốt nhất."

Ji Soo nhếch môi cười, hình ảnh này thật đúng là giết người không dao, cô thong thả mà tràn đầy khí thế hỏi:

"Nhiếp ảnh Lee cảm thấy tôi đảm đương vai nhân vật chính có được không?"

Cả trường quay bỗng lặng ngắt như tờ.

Lời nói của Kim boss như một quả bom nguyên tử hỏa lực siêu cường, trong nháy mắt làm cho toàn thể nhân viên có mặt tại đó hồn bay phách tán, thịt nát xương tan. Lee Jin Young đứng gần nhất chính là người bị chấn động lớn nhất. Hắn đứng ngây người, khuôn mặt vốn dĩ đang cười xán lạn như ánh mặt trời đã biến đâu mất dạng, khóe miệng hơi giật giật, run run hỏi:

"Kim tổng... đang nói đùa sao?"

Ji Soo cười khẽ, chăm chú nhìn Lee Jin Young.

"Anh cảm thấy tôi đang nói đùa à?"

Thợ ảnh Lee đáng thương đương nhiên bị dọa không nhẹ, nói năng trở lên lộn xộn.

"Vậy... vậy thì tốt quá, Kim tổng đẹp như vậy, áp-phích nhất định sẽ rất đẹp... Mà không, được chụp ảnh cho Kim tổng là... là vinh dự cả đời của tôi!"

Nghe lời tán dương lộn xộn của Lee Jin Young, Kim Boss gật đầu, không chút khách khí nhận lấy.

"Vậy được, anh cùng trợ lý của tôi ấn định thời gian, tôi sẽ tranh thủ cố gắng phối hợp với các anh để chụp ảnh."

Sau đó Kim Boss quay lại, vẫy vẫy tay với mọi người.

"Trời lạnh như thế này, mọi người vất vả rồi."

Jennie đứng cách Ji Soo không xa, ngơ ngẩn nhìn cô, trong lòng cảm xúc đang lẫn lộn. Tự nhiên cô lại quyết định đột ngột như vậy làm nàng chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Ji Soo nhìn nàng mỉm cười, đi tới chìa tay ra.

"Kim trưởng ban, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ."

Jennie dù đang ngơ ngẩn, nhưng tay vẫn tự giác giơ ra bắt lấy tay cô, tim đập thình thịch như trống đánh. Trước ánh mắt mãnh liệt của mọi người, nàng khó khăn cất lời.

"Tôi nhất định sẽ cố gắng để không phụ sự kỳ vọng của Kim tổng."

Ji Soo cũng không lưu lại lâu, sau khi quăng ra quyết định gây chấn động mạnh đó, cô liền vội vã rời đi. Những người ở đó tâm trạng mãi vẫn chưa bình tĩnh lại, đặc biệt là Lee Jin Young, hai mắt đảo vòng, lăn ra bất tỉnh! Sau khi mọi người lấy lại tinh thần, việc làm đầu tiên là lập tức gọi điện về công ty, lan truyền tin tức khủng khiếp này. Tập đoàn Kim thị lại một lần nữa nổ tung. Mọi người sau khi nghe tin, đều nhất trí kết luận, Kim Boss quả nhiên rất quan tâm đến Jennie! Trong một thời gian ngắn, lịch trình chụp áp-phích của Kim tổng trở thành mục tiêu sưu tầm hấp dẫn nhất của nhân viên công ty. Mọi người truyền nhau từng bản, mỗi người đều có phần để khi Kim boss chụp ảnh áp-phích, có thể theo đuôi đến xem.

Ji Won khi cầm trong tay tờ lịch trình này thì mừng rỡ điên cuồng. Cô đã bảo mà, Kim tổng đẹp đến nỗi trời ghen người giận, so với minh tinh còn rạng rỡ hơn bội phần, nhìn góc độ nào cũng là nhân tài siêu sao sáng chói, không tham gia vào giới nghệ thuật thì thật là đáng tiếc. Bây giờ cô đích thân chụp áp-phích cùng chị Jennie có thể coi là cơ hội vô cùng to lớn, nói không chừng từ nay về sau có thể bước trên đường nghệ thuật, ca khúc ca khải hoàn! Đương nhiên sự tưởng tượng này chỉ là sự tưởng tượng ngầm trong lòng Ji Won mà thôi.
Tin tức đắt giá như thế này, Ji Won không thể hưởng thụ một mình, cô vội vàng nhấn số điện thoại Park Chae Young, thổi phồng khoe khoang.

"Chị Chae Young, ở đây em có tin tức mới nhất cực bất ngờ liên quan đến chị Jennie và Kim boss, chị có muốn nghe không?"

Park Chae Young vừa nghe thấy tin tức liên quan đến hai người bọn họ, lập tức hiếu kỳ truy hỏi:

"Có việc gì quan trọng, mau mau tấu lên, lần lữa lập tức xử trảm!"

"Việc là như thế như thế, như vậy như vậy..."

Ji Won đột nhiên đùa giỡn.

"Kim Ji Won, có điều kiện gì mau nói ra, nếu không quá đáng, chị có thể miễn cưỡng cân nhắc!"

Chae Young trở mặt xem thường, trong lòng thầm nghĩ điều kiện của cô bé này chỉ đơn giản là ăn uống mà thôi.

"Vẫn là chị Chae Young hiểu em nhất, nghe nói đường Nammyung bên kia mới khai trương nhà hàng cơm Tây, có món bít tết ngon tuyệt vời. Hôm nào chị dẫn em đi tung hoành một bữa nhé."

"Được rồi, đừng làm như ma đói thế, tối nay chị đưa em đến đó, mau nói việc chính đi!"

"Hê hê, chị Chae Young, em yêu chị như nước sông cuồn cuộn, chảy xiết không ngừng... Khụ... em định nói là, Kim tổng bảo muốn chụp ảnh cùng chị Jennie trước mặt mọi người! Bây giờ ở công ty em, trên dưới đều nhốn nháo ầm ĩ cả lên."

"A a... Bảo cô ta keo kiệt mà cô ta còn không thừa nhận, lúc này cô ta định công khai quan hệ của hai người sao?"

Park Chae Young hiển nhiên rất thích thú với tin này, cô bật cười ngặt nghẽo.

"Vậy là có trò hay để xem rồi."

"Đúng vậy, đúng vậy, em có lịch trình chụp ảnh của Kim boss ở đây, đến lúc đó chị em mình cùng đi xem nhé!"

"Không ngờ Kim Ji Won em lại cừ như vậy, hôm nay chúng ta đi ăn bít tết, ngày mai lại thưởng em một bữa cơm Pháp hoành tráng!"

Kim Ji Won nghe thấy được ăn, lập tức tung hô rạng rỡ.

"Tạ chủ long ân! Chủ nhân vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế..."

Vì vậy hai người bảo bỏ bê công việc là bỏ bê công việc, bảo xin phép nghỉ là xin phép nghỉ, hẹn nhau cùng đi rình rập cặp đôi suốt ngày gian tình kia.

....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro