Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--------Chap 5--------

Coi như đã giải quyết được một phần thông tin vụ án. Mọi người thống nhất tạm thời đặt ra điều kiện tìm thi thể, đó là: Nữ, trên dưới 24 tuổi, chưa từng cho con bú, cao khoảng 161 cm, nặng khoảng 47kg, trên ngực có một nốt rồi đỏ nhỏ cỡ hạt vừng.

Đúng lúc đang vui sướng vì đã thuận lợi đưa ra kết luận, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng kêu khóc thảm thiết. Nhóm người nhà đầu tiên đến nhận thi thể, đều là người bên quận Gangnam. Mọi người tạm thời dời phòng phẫu thuật, làm nhiệm vụ tiếp đón. 

Jisoo dẫn nhóm người thân đầu tiên đến nhận xác, hai người đàn ông dìu một phụ nữ trung niên, người phụ nữ đó tinh thần gần như vỡ nát. Khi tôi kéo một thi thể ra khỏi tủ lạnh và mở túi bọc để lộ khuôn mặt cô bé, người phụ nữ trung niên bỗng ngất lịm, hai người đàn ông cũng khóc òa lên, dắt díu nhau đi ra. Jisoo nhanh chóng cởi găng tay, đỡ người phụ nữ suy sụp kia dậy, nói " Xin hãy nén bi thương, người cũng đã mất rồi, người ở lại cũng đừng để gặp chuyện ! ". Cứ như vậy, Jisoo đưa người phụ nữ ấy ra xe cảnh sát, đưa đến bệnh viện. 

Sau đó vài ngày, các đồn công an ở toàn thành phố căn cứ theo thông tin được cung cấp mà rà soát tìm kiếm trong những cô gái mất tích trong thời gian qua, đồng thời các người được giao làm nhiệm vụ vẫn tiếp tục ngập trong công việc tiếp đón người nhà đến nhận thi thể từ vụ tai nạn giao thông.  

Mấy ngày khó khăn trôi qua, cuối cùng cũng có chút tin tức.

Đồn công an ở khắp nơi gửi vô số manh mối về nhưng phòng thí nghiệm DNA đều lần lượt loại trừ. Đến một ngày nọ, có một đôi vợ chồng già đến đồn công an báo án, nói đó chính là con gái mình, 24 tuổi, chưa từng sinh con, cao 163cm, nặng khoảng 50kg, mấy ngày nay không liên lạc điện thoại, gọi điện hỏi con rể thì người con rể bảo cô ấy đã đi nhập hàng nên không để ý. Thế nhưng nhìn thấy thông báo ở đồn công an, càng nghĩ càng sợ vì vậy hai người đến đồn công an hỏi một chút.

Kết quả so sánh DNA được xác định rất nhanh chóng, người chết chính là cô con gái tên Nahyun của đôi vợ chồng già kia.

Chồng nạn nhân ngay lập tức bị đội cảnh sát hình sự bắt giữ. Qua nhiều lần thẩm vấn, hắn vẫn khăng khăng khẳng định Nahyun chỉ đi nhập hàng, hiện giờ vẫn chưa về thôi. Tuy người này rất kín miệng, nhưng khả năng bị tình nghi của hắn rất lớn. Thứ nhất, tại sao hắn không gọi điện được cho vợ mà không đi báo án? Thứ hai, nghề nghiệp của hắn cũng rất đặc thù – hắn làm nghề giết mổ lợn.

Ngoài ra, hắn còn có điểm đáng nghi khác. Đó là ngón út tay phải của hắn không còn, hiện đang được băng bó lại.

Khi thẩm vấn, Chaeyoung tháo băng gạc trên tay hắn ra, phát hiện ngón út đã được khâu lại cẩn thận, vết cắt đầu ngón nhìn tương đối gọn gàng. Từ đây có thể thấy ăn khớp với lời khai báo của hắn, là ngón tay bị cắt khi hắn đang làm việc.

" Đốt ngón tay bị đứt này chắc không liên quan đến vụ án chứ  ? " Chaeyoung hỏi

Jennie lắc đầu " Chị không nghĩ vậy, hắn không phải là người thuận tay trái, nếu có thói quen cầm dao tay phải thì ngón tay bị cắt mất sẽ nằm trên bàn tay trái. Thêm nữa, đoạn da chỗ bị cắt đứt đã được khâu lại, kể cả khi mặt cắt không gọn ngọt, nhưng chúng ta chỉ nhìn bên ngoài cũng chẳng phát hiện ra điều gì " 

" X-quang ! Chụp X-quang đi " Jisoo nhanh chóng nghĩ cách kiểm chứng.

Sau khi kết quả chụp X-quang được đưa đến, đều thấy chỗ gần khớp ngón tay thứ hai bị gãy, trên mặt cắt có dạng răng cưa. Nói cách khác, dựa vào hình dạng mặt cắt có thể khẳng định: vết cắt không thể do dao phay tạo thành.  

" Xem mặt cắt như vậy, có vẻ là bị răng cắn " Jisoo phỏng đoán một cách chủ quan.  

Jennie liến tán đồng lời nói của Jisoo " Cô nói đúng, rất có khả năng là răng cắn. Xem ra thanh tra cho cô theo hỗ trợ tôi là không sai " 

" Đi thôi, chúng ta đến nhà hắn " 

Jisoo chưa kịp nói gì đã bị Jennie lôi đi.  

"RẦM"

Là Jennie kéo Jisoo theo nhanh quá, cô chưa kịp lấy thăng bằng lại thì tới cầu thang xuống lỡ trượt chân nên ngã 

Và... 

Vô tình Jisoo nằm đè luôn lên người Jennie, nói cách khác là để Jennie đỡ luôn cho cô. Nhưng khoảng cách này gần quá, mặt đối mặt. Jisoo giờ mới có dịp nhìn kĩ khuôn mặt Jennie, nói đúng là một kiệt tác. Đôi mắt của Jennie liệu rằng đã câu dẫn cô, tại sao cô không thể thôi nhìn vào nó, mũi cao trông thật kiều ngạo, đôi môi...đôi môi sao có thể căng mọng và quyễn rũ như vậy, cả mái tóc màu nâu hạt dẻ đó nữa, gương mặt nàng thật hoàn hảo, Jisoo đúng là có may mới được ngắm mỹ nhân như nàng từ khoảng cách gần này.  // Từ giờ thay đổi cách gọi nha //

Jennie khó chịu việc mình làm bia đỡ cho người khác, đã thế nãy giờ Jisoo còn nhìn nàng chằm chằm. Có đẩy, có nói mà vẫn chưa chịu dậy. Bất quá nàng nhéo mũi Jisoo một cái, đau, cô nhận ra tình hình hiện tại nên vội đỡ tránh ra đỡ nàng dậy kèm theo lời, " Xin lỗi, tôi không cố ý. Em không sao chứ ? " 

Jennie không trả lời, bỏ liền một mạch lên xe, Jisoo đi sau vội đuổi theo. 

5 phút, 10 phút trôi qua, không khí trên xe đều im lặng. Jennie không biết thế nào nhưng, Jisoo nãy giờ vẫn đỏ chín mặt, không hiểu sao lồng ngực trái của cô như muốn nổ tung. 

" Em... Em không sao chứ,... Jennie ? " Jisoo ấp úng hỏi, đây là lần đầu cô gọi tên nàng. 

" ... " " Cô nằm đè hẳn lên người tôi,... giờ còn hỏi " Mặt Jennie cũng tự dưng đỏ lên, sao lúc nãy Jisoo lại nhìn nàng như vậy, có ý gì ? 

" À ừ...Tôi xin lỗi, tại em kéo tôi mạnh quá, tôi không theo kịp nên... " Jisoo vội giải thích

" Bỏ đi, không cần giải thích đâu, hên là nãy không ai nhìn thấy. Giờ nhanh tới nhà vợ chồng Nahyun đi, chúng ta còn nhiều việc cần làm lắm " 

" Ừ, đi... " 

Jisoo nhanh chóng lái xe tới căn nhà bị cho là hiện trường vụ án. Vì nếu Nahyun đúng là đi nhập hàng như lời hắn nói, thì hiện trường cô ấy bị sát hại và xẻ xác hẳn là ở chỗ khác. Nhưng nếu Nahyun bị chính chồng mình giết, thì hiện trường có thể là ở trong nhà. Nếu hắn chưa xóa hết dấu vết tại hiện trường, chúng ta cũng có thể may mắn tìm được một vài chứng cứ.

Nhà vợ chồng Nahyun là nhà một tầng, đằng trước mở hàng bán thịt, gian giữa có hai phòng ngủ, sân trong có chuồng lợn chia làm mấy ngăn và một phòng giết mổ, sâu trong sân còn có một ao nước nhỏ.  

Sau khi xem qua căn nhà, hai người ỉu xìu như quả bóng xì hơi. Diện tích căn nhà rộng như thế, có muốn tìm được chứng cứ thì không khác nào mò kim đáy bể. Hơn nữa, trong phòng giết mổ kia toàn là mùi máu, khắp nơi là vết máu thịt bầy hầy, thử hỏi giữa đống tiết lợn thịt lợn ấy làm sao tìm được chút máu thịt con người ? 

Hai ba tiếng trôi qua, Jennie Jisoo vẫn cong lưng tìm kiếm manh mối. Trước mắt đã thu thập đến mấy trăm mẫu vật, nếu mang về làm đủ loại khám nghiệm thì chẳng biết ngày nào xong, nay có thêm cậu Jinwoo giúp nên chắc cũng giảm lại được chút ít thời gian. 

Cảm thấy hơi mệt mỏi, Jennie tháo găng tay ra ngoài bờ ao đứng hóng gió. Đột nhiên, nàng lớn tiếng gọi cô lại 

" Nè, chúng ta chỉ vớt được ba mảnh xác ở sông Hàn, thợ lặn mò xuống tìm cả buổi cũng không có, đúng không ? Cô nói xem, nội tạng haycác phần mềm ném linh tinh có thể người ta không chú ý đến, nhưng đầu và khung xương tại sao lại không thấy chứ ? Nếu cô là hung thủ, sau khi đem các phần mềm trên cơ thể cô ấy ném đi rồi, chỉ còn khung xương. Cô lại không có xe cộ để mang ra sông Hàn vứt thì cậu sẽ làm gì ? " Mặt nàng đầy hào hứng, đặt một loạt câu nghi vấn. 

" Còn lại khung xương...Không có xe cộ mang ra sông vứt... "

" Cô hiểu chứ ? " 

  Jisoo nghĩ ngợi, nhìn xung quanh bốn phía, đột nhiên hiểu ra ý Jennie. 

" Haha nếu là vậy thì tôi sẽ ném xuống ao nước này ! " 

" Đúng! Vì khung xương không như một thi thể hoàn chỉnh sẽ bị trương phình, thối rữa, có khả năng nổi lên. Xương cốt khi ném xuống đáy ao sẽ nhanh chóng bị bùn đất che lấp, vĩnh viễn chìm sâu dưới đó. Đây cũng là lí do hắn ta lọc hết phần mềm trên cơ thể để ném đi. Hắn sợ nếu quăng thi thể xuống nước chẳng bao lâu sẽ nổi lên ! "  Jennie tính toán trước...
 
" Vậy mọi việc sẽ sáng tỏ khi chúng ta hút hết nước ao này lên ? " Jisoo hỏi 

" Chưa chắc, chỉ được 80% vụ này " 

" Vậy 20% còn lại ? " 

" Từ từ rồi sẽ rõ " 

Jisoo nhanh gọi lên sở cho điều đến ba chiếc xe cứu hỏa cùng hai trung đội phòng cháy chữa cháy. Nhiệm vụ của họ rất đơn giản, trước khi trời tối phải hút sạch nước trong ao !

Đến khoảng 4 giờ chiều, đáy ao dần lộ ra.

Bắt cá trong ao đầy nước vốn không hề dễ dàng, nhưng trong ao cạn đáy thì chuyện đó dễ như trở bàn tay. Trong cái ao bẩn thỉu này dĩ nhiên không có cá, tuy nhiên khi hút nước đi, lộ ra đáy ao đầy bùn, liền dễ dàng nhìn thấy một bọc nilon lớn.  

Jennie ném cho Jisoo bộ quần áo phẫu phẫu thuật với đôi ủng cao su, đeo, mặc hết vào xong nhảy ào xuống. Bước thấp bước cao trong lớp bùn dày, từ từ đến gần bọc nilon không rõ bên trong có gì kia.

" Đồ đầu đất nhà cô ! Không biết đi đường thẳng à ! " Jennie trách móc.

" Ơ...Tôi xin lỗi " Jisoo công biết mình có lỗi gì nhưng vẫn bảo xin lỗi.

" Cô có lỗi gì mà phải xin lỗi. Đồ ngốc ! " Jisoo lúc thì như mấy đứa ngốc, lúc thì thông minh vậy. Nàng không biết nên gọi cô là gì...

Jennie từ từ mở bọc nilon ra. Trong bọc nilon quả thực có một phần thi thể, lúc nâng lên đã nhận ra rõ ràng bên trong lớp nilon mỏng là xương người.

----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro