Chap 19: Missing You

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần trôi qua, Lisa như là người mất hồn. Suốt ngày bản thân chỉ có việc nằm, ngồi, ăn, ngủ....Cô không thích và không muốn ra ngoài, không nói chuyện với ai, chỉ suốt ngày nhìn ra ngoài cửa sổ, thẫn thờ như một kẻ tự kỉ... Chính vì điều này mà ông bà Manoban không khỏi lo lắng cho cô. Ông Manoban do công việc dày đặc ở công ty nên rất ít đến thăm Lisa. Còn bà Manoban thì luôn đến chỗ Lisa chăm sóc cho cô, nhưng bà cũng mệt mỏi vì Lisa chẳng thèm nhìn hay nói với bà một câu nào.

Từ lúc Chaeyoung rời đi, Lisa gần như là suy sụp tinh thần, ăn uống không đúng bữa đúng lúc, lâu lâu lại có thói quen thức khuya...Bà Manoban đâm ra càng lo lắng cho cô, nhưng vẫn chẳng thể làm gì cho con bé vui.

" Lisa à ba có mua cháo cho con này. "
Ông Manoban sau khi kết thúc công việc ở công ty đã nhanh chóng cùng bà Manoban tới công ty. Dạo này công việc bận rộn quá nên chả có thời gian chăm sóc cho con gái mình.

" Lisa à mẹ vừa mới pha sữa với gọt trái cây cho con rồi này. "
Bà chờ sự phản hồi từ Lisa nhưng dường như cô chẳng nghe tới lời nói của ông. Bà cũng cười nói vui vẻ rồi đến bên cạnh Lisa

Bà ngồi bên cạnh cô, định cầm tay cô lên nhưng cô đã nhanh chóng thụt tay về mặc dù cô vẫn giữ thái độ lạnh lùng đó.
" Lisa à.... "
Vẫn không thấy Lisa trả lời, bà thở dài thất vọng não nề. Đã trôi qua một tuần rồi, cô vẫn giữ thái độ đó khiến ông bà Manoban chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm. Chỉ vì một cô gái mà phải hành hạ bản thân mình vậy ư?

" Con vẫn còn buồn về chuyện Chaeyoung bỏ đi sao? "
Bà nhỏ giọng nói với cô.

Lisa nghe được câu nói đó thì không phản ứng gì ngoài việc nằm xuống giường và chìm vào giấc ngủ nhanh chóng. Ông Manoban thì cũng hiểu được phần nào nên cố ý dẫn bà Manoban ra ngoài.
" Thôi bà, để con bé nghỉ ngơi đi. Con ăn đi nhé. Ba mẹ sẽ ra ngoài. Đi bà. "

Sau một lúc thì bà cũng theo ông ra ngoài. Cánh cửa vừa đóng lại thì ánh mắt cô lại mở ra. Ánh mắt cô lại nhìn trong vô vọng, thoáng qua từ khi nào đã có vài giọt lệ rơi. Lúc này trông cô thật yếu đuối. Giờ mới biết được hình ảnh một Lisa mạnh mẽ, tính cách tăng động, hài hước chỉ là một vỏ bọc để che đậy hình ảnh một Lisa yếu đuối, đau đớn vì tình yêu của mình.

___________

" Nước của em nè. "

" Cám ơn chị. "

Cả hai đã tới được New York được một tuần trước và nhờ có Jisoo nên vấn đề ăn ở đã có cô lo tất. Cô thì sáng tối thì ở studio với bạn, trưa thì ghé vào trường của Chaeyoung.

Chả là sau khi qua đây chơi Jisoo đã làm giấy xin phép cho Chaeyoung học tại lớp học chuyên đào tạo mọi thứ liên quan đến âm nhạc. Cô biết Chaeyoung có năng khiếu là chơi guitar và piano rất giỏi, đồng thời mang một giọng hát trong trẻo và lạ. Và không khó khăn để Chaeyoung được vào học.

Như mọi ngày thì trưa Jisoo sẽ ghé qua trường của Jisoo để mua đồ ăn trưa cho Chaeyoung. Sau khi Chaeyoung vào lớp cho tiết học tiếp theo thì cô mới rời đi. Vừa mới đến đã thấy Chaeyoung ngồi thừ ra, cô phải gọi đến ba lần thì cô mới load được thông tin. Cô cũng thầm biết là Chaeyoung đang nhớ Lisa nên cố tình hỏi nàng :
" Sao vậy? Nhớ Lisa hả? "

" C...Có đâu "
Bị Jisoo nói trúng tim đen, nàng cũng ngại ngùng, xấu hổ, cố tình bẻ lái sang chuyện khác để cho cô khỏi nghi ngờ nhưng nàng đâu biết cô đã để ngoài tai mấy câu đang đánh trống lảng của Chaeyoung. Cô chỉ biết cười trừ rồi chỉ tay về phía nàng và nói :

" Trên trán hiện chữ 'Nhớ' to đùng kìa. "
Jisoo chỉ biết cười trừ trước sự ngốc nghếch của Chaeyoung. Cứ đáng yêu như vậy Lisa đổ nàng cũng đúng thôi.

" Nhớ nó thì gọi cho nó đi. Một tuần trôi qua rồi em có gọi cho nó cuộc nào đâu? "

" Em ăn xong rồi. Em lên lớp đây. "

" Còn 30p nữa mới vào học mà. "

Nhìn Chaeyoung cuống cuồng xem lại đồng hồ. Đúng thật là còn ba mươi phút nữa. Nàng nghĩ nếu cứ ở đây thì sẽ bị chị ấy moi móc mần nhục nàng mất. Sang lên nào.

" Chiều chị có việc phải qua studio của anh Teddy làm việc đến tối mới về. Em chịu khó mua đồ ăn ăn đi nha. Ngủ trước đi khỏi chờ chị. "
Cô nói xong rồi cầm chìa khóa xe đi trước.

" Vâng "

...................

Còn một tháng nữa là kết thúc một năm rồi. Thời gian càng ngày càng trôi nhanh khiến ta không thể nào ngờ được. Và đặc biệt là những cặp đôi đang giận hờn và đang yêu xa lại càng khiến họ nhớ nhung, buồn bã, đau khổ hơn khi không thể ở bên cạnh người mình yêu, không thể cùng nhau đón một lễ Giáng Sinh, không thể cùng nắm tay nhau đi ăn đi chơi mỗi lúc rãnh rỗi và buồn hơn là không thể ở bên cạnh cùng nắm tay nhau điểm qua thời khắc bước sang năm mới.

Một người vì đang lo cho sự nghiệp của mình mà chẳng có thời gian gọi điện hay nhắn tin hỏi han. Một người thì nhớ người ấy đến phát điên mà không thể gọi điện cho người ấy.

Một kẻ thì suốt ngày lao đầu vào núi công việc để cho mình được bận rộn, cho đầu óc mình khỏi nghĩ tới người ấy. Một kẻ thì nằm lê liệt trên giường chả khác gì một kẻ tàn tật, đi đây đi đó cũng phải có người dìu đi, quanh quẩn cũng chỉ có ăn ngủ và ăn ngủ.

Và thời gian cứ thế trôi qua, không ai gọi ai, không ai nhắn tin với ai. Có nhớ thì cũng chỉ nhắm mắt cho qua, vì họ nghĩ đối phương vì bận rộn quá nên không có thời gian hay do bản thân mình không đủ can đảm, chủ động gọi cho họ? Hay là do gọi rồi thì bị cho là làm phiền người khác? Đúng là những con người khi yêu rồi thì trở nên ngu ngốc.

Thoáng một thời gian, Giáng Sinh cũng tới. Nơi nơi mọi người thì vui vẻ, ồn ào, náo nhiệt, ngắm nhìn những gia đình đang quây quần bên nhau trong ngôi nhà ấm cúng, ngắm nhìn đám trẻ con đang háo hức được nhận những món quà từ ông già Noel, ngắm nhìn những cặp đôi đang tay trong tay trên khắp khu phố, trông bọn họ thật hạnh phúc. Khắp nơi thì được trang trí bằng những dây đèn led đủ màu sắc, những cây thông Noel cao lớn, khắp nơi trở nên rộn ràng, chìm đắm trong các bản nhạc đêm Giáng Sinh. Những hạt tuyết đang rơi xuống , mang theo những cơn gió lạnh lẽo....Và ngay lúc này thì họ cần một cái nắm tay hơn là những nụ hôn thắm thiết. Nhưng từ khi nào chúng trở nên xa xỉ. Ngay bây giờ họ còn không gặp được nhau chứ nói gì đến việc nắm tay.

Đôi khi chỉ cần một cái nắm tay thôi cũng đủ làm những người đang yêu xa cảm thấy hạnh phúc rồi. Nhưng có lẽ đó chỉ là giấc mơ......giấc mơ về một hạnh phúc đơn giản.

Năm nay lại không cùng Người bước sang năm mới nữa rồi.....

_________

Đâu đó ở Seoul, Jennie đang nhanh chóng rời khỏi công ty. Đúng là gần debut rồi công việc chồng chất như núi, thế này thì đến lúc debut chắc còn vất vả hơn nữa. Nào là chụp hình cho album, thu âm, tập hát, tập vũ đạo, bla bla các thứ.....

Nàng đang đi ra xe thì vô tình gặp Chủ tịch Yang đang đi vào. Nàng lịch sự cúi đầu chào.

" Jennie à, ngày mai con sẽ có cuộc họp ra mắt đấy. Sau gần một năm chuẩn bị tất cả mọi thứ, ta hi vọng việc debut của con sẽ thành công như ta mong đợi. Các fan cũng mong chờ con debut đấy. "
Chủ tịch mỉm cười rồi động viên cho Jennie. Đúng thật là công việc của ông thì nhiều nhưng ông luôn để mắt đến Jennie. Quả không hổ danh là chọn Jennie được solo là điều đúng đắn nhất. Nhan sắc, tài năng, thần thái,.....tất cả mọi yếu tố đều hình thành nên một nghệ sĩ thực thụ này.

" Vâng ạ. Em sẽ cố gắng hết sức. Cám ơn chủ tịch. "
Nàng ngại ngùng, cúi đầu cám ơn chủ tịch.

" À mà ta hơi thắc mắc là tại sao con lại lấy ngày 3/1 là ngày debut vậy? Trong khi theo như thông báo là sẽ debut vào ngày 10/2 mà "

" Cũng không có gì đâu ạ. Đó chỉ là một ngày rất ý nghĩa đối với em thôi. "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
3/1 ~~

Buổi họp ra mắt diễn ra thành công như mong đợi. Tất cả cánh nhà báo đều gửi nhiều lời khen đến Jennie không chỉ vẻ ngoài đẹp mà còn về tài năng của nàng.

Album debut mang tên " SOLO" được ra mắt và nhận được sự ủng hộ của các fan hâm mộ. Album lần này được dựng nên theo người phụ nữ với hai hình ảnh khác nhau. Và nhờ thần thái sang chảnh và khả năng diễn xuất nên MV debut mang lại rất nhiều thành công cho nàng.

MV mang tên SOLO cũng được đăng lên YouTube và nhận được hơn 14 triệu view và gần 2 triệu like trong 24h đầu.

17 Realtime All Kills
1.106.862 Melon ULs
#1 ở iTunes 40 quốc gia
#1 in Worldwide iTunes Song Chart
#7 iTunes US, cao nhất đối với nghệ sĩ kpop nữ

Hàng loạt bài báo nói về Jennie cũng được lên trang nhất không chỉ ở Hàn Quốc mà còn ở các nước khác.

Từ khóa #Jennie #artistnewofYG #Jenniekim #Jenniesolo cũng leo lên hạng nhất ở các quốc gia.

Các dance apractice video thời thực tập sinh cũng được đăng lên YouTube.

Một số người có lẽ là do ghét nàng nên có một số những bình luận tiêu cực. Nhưng hầu hết là những đánh giá, những lời nhận xét tích cực của các fan hâm mộ gửi đến Jennie rất rất nhiều.

Chỉ với một ngày mà danh tiếng của Jennie đã lan tỏa ra không chỉ ở Hàn Quốc mà còn các quốc gia khác.

Sau khi trải qua các buổi phỏng vấn, cuối cùng cũng được về ktx nghỉ ngơi. Hôm nay thật nhiều điều tốt đẹp đã chào đón nàng. Nàng vui lắm...nhưng sao cứ cảm thấy trống vắng thứ gì đó.

Soo à Soo có thấy vui không? Cuối cùng em cũng được debut rồi này. Tất cả là nhờ Soo đấy.
Chỉ là nàng vừa xem lại những video thời tập sinh, và nàng cũng vô thức nghĩ đến cô. Trong lòng có cảm giác nhớ nhung, nàng nhớ cô quá. Mà hôm nay lại là sinh nhật của cô nữa. Đã lâu rồi cả hai ta chưa gặp nhau vậy? Bây giờ cô khỏe không? Đang làm gì? Ở đâu?

Ngày này hai năm trước.....

Happy Birthday to you ~ Happy Birthday to you ~ Happy Birthday Happy Birthday Happy Birthday to my lover ~~

Gì đây? Sao không mau về nghỉ ngơi đi. Hôm nay em tập luyện nhiều vậy không mệt à?

Hôm nay sinh nhật Soo mà. Hihi

À. Tôi quên mất. Cám ơn em đã nhắc.

Hôm nay em bận quá, không mua quà cho Soo được.....

Hừm. Tôi không cần quà đâu. Vậy là vui rồi. Cũng trễ rồi. Em mau về đi.

...Nhưng em có một thứ dành cho Soo~~

Gì vậy?

* chụt * Bye bye ~~~ Saranghae ~~

Cứ nghĩ lại lúc đó, nàng bất giác mỉm cười nhưng vẫn có một chút đau đớn, nhớ nhung ở trong tim. Cảm xúc thật khó diễn tả đúng không?

Ở một nơi nào đó cách xa Hàn Quốc, cũng có một người đang vừa uống cafe vừa lướt web.

Em lại không nghe lời tôi nữa rồi....

" Hazzz "
Jisoo thở dài. Mà thôi kệ, cuối cùng Jennie cũng debut được rồi. Cô chỉ thầm nghĩ là sau khi debut thì Jennie có thể vui vẻ và hài lòng, không còn phải kêu ca và tập luyện ở dưới tầng hầm nữa rồi.

Cuối cùng em cũng được debut rồi. Chúc mừng em nhé. Bây giờ chắc em đang bận rộn lắm nhỉ?

Cô liếc nhìn chiếc điện thoại, trên màn hình hiện hàng loạt các tin nhắn của những người hâm mộ. Chủ yếu là những lời cám ơn gửi tới cô vì đã hướng dẫn và chăm sóc cho Jennie về tất cả mọi thứ.

" Jisoo à em giúp anh làm xấp giấy tờ này nhé. "
Một người con trai thanh tú bước vào. Chững chạc gần ba mươi tuổi, phong cách ăn mặc đơn giản nhưng sang trọng.

" Hết hồn cái hồn còn nguyên!!! Anh định đi đâu vậy? "
Jisoo đang chăm chú nhìn vào màn hình laptop, bất ngờ bị giọng nói phía sau cất lên khiến cô giật bắn mình.

" Chủ tịch gọi anh về. Em giải quyết giúp anh nhé. Anh sẽ mua quà bù cho. Hí hí. "

" Thế khi nào anh quay lại đây? "

" Chưa biết nữa....Khi nào anh về anh báo với em sau. "

" Vâng. Để em giúp cho. Anh đi đi."

" Cám ơn em nhé.... À quên Happy Birthday. "

" Cám ơn anh. "

Anh ấy là Teddy - nhạc sĩ và là nhà sản xuất nổi tiếng nhất Hàn Quốc. Và hiện tại anh đang làm việc tại New York. Anh sáng tác và bán các ca khúc của mình cho các ca sĩ nổi tiếng. Cũng là người đã tận tình giúp đỡ Jisoo từ lúc vào YG đến giờ khi anh còn là nhà sản xuất của YG. Chỉ là vài giấy tờ linh tinh nhưng anh lại không có thời gian nên đã nhờ Jisoo làm thay mình. Lần này đích thân chủ tịch Yang gọi anh về là có một việc quan trọng.

" Vâng, chủ tịch? "

" Cậu khi nào về đây? "

" Em đang về ạ. "

" Cậu về nhanh đi rồi thay tôi quản lý con bé. Tôi còn nhiều việc lắm. "

" Vâng. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro