ĐỘC THÂN NHƯNG CÓ BỒ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Jisoo lăn lộn trên giường, hmm tuy ngắt điện thoại nhưng mới nghe giọng con bé bánh bao đó có chút xíu thật không thể chịu nổi, nhớ lắm nhưng bận dỗi. Phải quậy một chút cho nàng ta đau lòng chết luôn.

Vứt điện thoại sang một bên chú tâm lên màn hình tv, tin tức trên màn hình làm cô nhíu mày, nhìn cái là quạo ngang. Đã giận nhìn còn nóng máu hơn bình thường.

Ha, đúng là mở tv không đúng cách mà. Cái gì mà " chia tay để anh ấy yên tâm đi nhập ngũ "? Đúng là ảo đến ship điên ship khùng. Thẳng thắn cho rằng là cái bọn mấtnão. Thế cho nhanh. Nói khùng nói điên không biết ngượng mồm, mồm thối chưa súc phát biểu linh tinh. Kim Jisoo lầm bầm, đồ của bà vĩnh viễn cũng là của bà, họ nhà đó có cửa xớ rớ chạm vào sao?

- Con bé bánh bao đó không của Chichu này thì chẳng là của ai đâu nhé nhé nhé nhé - mỗi từ nhé Jisoo đều tác động vật lý lên cái remote vô tội.





Jisoo ôm một bụng bực mình nhắm mắt ngủ, đã dỗi bây giờ lại càng dỗi hơn mặc dù nàng ta không làm gì sai.

Nằm cố lim dim vào giấc ngủ. Kim Jisoo thề sẽ dỗi con bé bánh bao đó.....lâu nhất có thể. Ừ cứ cho trước vậy đi.

Ai mà biết được nửa đêm, một thân ảnh màu đen nhỏ nhắn luồn lách qua cánh cửa rồi cởi bỏ đi bớt phụ kiện liền nhảy tưng tưng vui mừng hí hửng trèo lên giường chui tọt vào lòng cô hít hà, lâu lâu còn gãi gãi cái mũi do thói quen ư hử rồi bám lấy cô không rời.

Đôi môi nhỏ đó chu chu lâu lâu - Nhớ...nhớ Chu của mình em quá trời luôn a hì hí ..








Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng le lói qua ô cửa sổ chiếu rọi vào căn phòng sang trọng mà Kim Jisoo cô ở. Jisoo ưỡn người định vươn vai, mắt vẫn nhắm nghiền nhưng cảm giác khá nặng nề, có gì đó ngăn cản làm cô không thể nhúc nhích được.

Quá lười để mở mắt với cái ánh nắng hắt thẳng vào mặt kia. Chợt Jisoo có chút hốt hoảng, chẳng nhẽ cô bị bóng đè, nên lầm tưởng đây là buổi sáng còn không thể mở mắt được. Ôi không cô phải làm gì đó thôi.

Mà cái " bóng " cứng đầu này đè cô mãi kéo cỡ nào cũng trở về y cũ, mà nó thơm thơm, mềm mềm, tay cô sờ thật thích lại cảm thấy thật quen thuộc. Cái hương nước hoa này....

quen quá....là của Jennie Kim!!!

Người yêu cô sao lại ở đây được? Không thể nào

Jisoo cố gắng mở to hai mắt, trời ạ đúng là Jendeukie của cô đang ra sức bám chặt cả hai tay hai chân lên người cô, mặt áp vào ngực cô thở đều đều lâu lâu ư hử vài tiếng nhỏ biểu tình không hài lòng.


- Nói mất giá thì giận, sơ hở là bám dính ôm ấp, làm như thân nhau lắm không bằng.

Đưa tay lên ngắt ngắt cái má trắng của cái cục tròn ủm này. Cưng chết mất, qua đây dỗ cô chứ gì. Kim Jisoo biết thừa, dỗi hôm trước rồi hôm qua hôm nay tính luôn một thể nhỉ?


Đạp đạp

Xoay qua xoay lại

Sờ tay sang bên kia tìm kiếm

Cục cưng bảo bảo của Jennie Kim nàng đâu mất tiêu ròi?

Ngồi xếp bằng hai tay dụi dụi mắt, Jendeukie thấy Kim Jisoo của nàng đang ngồi trên ghế, kế bên là đồ mới của nàng để thay, hai mắt híp lại muốn ngủ thêm nhưng mà vẫn đưa hai tay lên không trung muốn bế, muốn Jisoo cưng chiều cơ...


Jisoo trề môi lắc đầu bất lực cũng choàng hai tay bế cục ngà cục ngọc vào lòng đi vào hướng tolet.


- Chu~~~~~

Cái giọng ỏng a ỏng ẹo này nghĩ Kim Jisoo sẽ mủi lòng sao? Nghĩ đúng rồi đó


- Làm sao? Làm sao em sang đây mà không nói lời nào với Soo hửm ?


Jennie bĩu môi, lại bắt đầu càm ràm con người ta rồi đấy.


- Nhớ Soo, nhớ lắm nên mới qua, nào ngoan đừng dỗi em nữa mà, thương thương cho em hôn cái nào. Hôn rồi huề he?

Khôn như em xin lỗi, quê Soo không có.










Tắm rửa xong lại là chuyện cả 2 tiếng sau. Không làm gì đâu chỉ là tâm sự nhau đôi điều mà thôi.

Jennie dỗ dành hết lời cục Chu của nàng, đã bảo mình không biết gì mà cứ dỗi là sao, kể cả lấy thân báo đáp Jisoo cũng không thèm.

Cô nhàn nhã bấm bấm tv xem tin tức còn Jendeukie của cô ngồi kế bên bóp bóp tay xoa xoa ngụ ý xoa dịu cơn giận dỗi. Rồi đó bùng phát nữa rồi đó

Hot: Black Pink Jennie chia tay bạn trai

Khỏi nói con bé bánh bao bị nêu tên sợ tới điếng hồn. Đã dỗ không xong thêm nhà " báo " tới nữa. Ngay lập tức bật chế độ mặt dày nhào vô lòng Jisoo dỗ ngọt, bằng mọi giá phải dỗ được nếu không là lớn chuyện.


- Soo.. soo ngoan nghe lời em tin tức đó xàm xàm, không phải mà...Soo em ...

Jennie rối rít

- Gì đây? Ai đây? Gái thẳng đâu nhào vô lòng ôm tui dị? Chê nghe

Jisoo trề môi, tay đẩy cái khuôn mặt nhỏ kia ra khỏi cổ mình. Jennie mếu máo ôm cô, nàng đâu có thẳng, cong từ hồi tắm hơi chung lấy đâu ra thẳng với bạn trai chứ?


- Soo!! Em không có thẳng, em mà thẳng Soo nghĩ Soo úp được vào hai chân em chắc, đừng có em dỗi nữa màaaaaaaaaa- Jennie kéo dài âm tiết, tức chết nàng rồi.


- He, ngoan he đừng dỗi đừng xệ má em cưng mà, ngoan đi. Cái bức bình phong đó có ăn nhằm gì mà Soo dỗi em làm mất tình nồng thế? Soo biết thừa bé Jendeukie yêu ai mà?


- Ai rảnh đâu biết- Jisoo vờ cắn cắn móng tay. Hơi đâu biết cho mệt


- Thôi mà cục cưng ngọc ngà châu báu của em, ngoan em mua Hello Kitty bản giới hạn cho Soo chịu không?


- Không thích, tưởng dụ trẻ con sao?


- Hả? Vậy...vậy Soo thích cái gì? Ngoan đừng có dỗi, em nhớ Soo gần chết ở đó dỗi em

Jennie tay xoa xoa cái má người yêu thì thầm. Khổ thật sự, ai nói chị ta trưởng thành bước ra đây.


- Thích ăn bánh bao sống, với thích uống sữaaaaaa


Jisoo mắt long lanh đề nghị.


- Ngốc này sao ăn bánh sống chứ? Sẽ đau bụng, ngoan em không có bánh đó, em đi mua cho nha, nha? Đừng dỗi em tội nghiệp


Jennie hôn hôn lên má cô dỗ dành.


Jisoo nhíu mày, ai nói cô thèm bánh chín, bánh sống chẳng phải lúc nào cũng ngon hơn sao? - Không thích bánh chín, thích bánh sống, em có hai món luôn.


Qua hơn 1p download lại Jennie mới hiểu ý người kia. Yahhh cái đồ sói đói biến thái đội lốt mỹ nhân câu hồn nàng.

Nàng không có cho đâu, nghĩ nàng cưng rồi làm tới hả?
















5p sau

Jennie Kim để Jisoo ăn bánh bao sống tận 3 tiếng đồng hồ, cộng thêm 2 tiếng trong tolet nữa là 5 tiếng.

Và hiện tại vẫn phải cho tên kia uống sữa, vén vén tóc người kia xoa xoa cái má hồng. Nàng biết Jisoo chịu nhiều ủy khuất trong vài năm trở lại đây, dường như mqh cả hai đang bị soi mói nghiêm trọng nên cty lúc nào cũng lôi nàng ra làm con bài cho truyền thông. Jisoo và nàng đều hi sinh cho mqh này, cả hai đều tin rằng cố gắng của nhau sẽ có quả ngọt ra trái.

Jennie hiểu cảm giác của cô. Jisoo có thể chịu đựng được nhưng nàng thì không, nàng cũng biết cô ghét con đường kia, ghét bình luận về nàng cũng những điều vô căn cứ, nhưng biết sao chặn họ đây, đơn giản mấy người đó hết thuốc chữa rồi.


- Soo..Nhẹ chút...đau em - Jennie vỗ má nhẹ má người kia. Định cắn nát của nàng cho xấu xí rồi kím con khác đúng không?


- Ư...ừm..hừm...


- Đi lâu như vậy....Jisoo của em có nhớ em không? Có không? - nàng kề sát tai người kia hỏi, nằm nghiêng khiến nàng dễ dàng thấy được góc cạnh tuyệt vời của người yêu.


- Có..quậy em vậy thôi chứ nhớ em muốn xĩu....

- Tin tức đó...Soo vui không?


- Chẳng biết - suy nghĩ làm gì cho đau đầu chứ.


- Ngoan...bây giờ em độc thân rồi nè hí hí.


Jisoo nhíu mày, độc thân? Cô tàn hình à?- Độc thân ? Hứ

Kim Jisoo nhả ra quay phắt sang một bên không ngó ngàng gì tới người kia? Đang ấm nhả ra cái lạnh lẽo ngang

Không chịu thua, Jennie ngồi dậy nhảy qua phía bên kia nhét vào mồm Jisoo rồi nhỏ giọng thủ thỉ


- Em chia tay? Lấy đâu ra? Em đúng là độc thân...nhưng mà độc thân nhưng em có bồ, người em thương là Chichu Rabbit Kim a~ cưng quá đi thôi


- Yêu em, tiểu bảo bối hư hỏng


Nháo bấy nhiêu đủ rồi, ta quay về bên nhau êm đềm không ồn ào thôi nào. Jendeukie của Soo ạ. Yêu em, 4ever!!

the end..













20231211 - Tracy Montague

T viết mà t buồn ngủ bây ơi bây, t học nguyên ngày bồ t tan sở nấu cơm cho t ăn t mở mắt hết nỗi, t vừa viết bồ t vừa đút cơm xong t lăn ra giữa sofa ngủ như chết nên tới giờ mới up được:))

Bảo rồi 2 chap là 2 chap. T định viết 3 chap mà t sợ rds t lười đọc nên thoi:))

Báy bay t ngủ đông đây 💤
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro