19. Tỉnh lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngô......" Jennie giống như ngủ thật lâu, thân thể yếu đuối vô lực, mới mở ra miệng liền cảm giác đau đớn nảy lên trong lòng, nàng xảy ra chuyện gì?

Nàng nghiêng khuôn mặt, lại thấy Jisoo gắt gao cầm tay nhỏ bé của nàng, khuôn mặt tuấn mỹ tiều tụy không ít, nhìn kỹ, trên đuôi lông mày anh khí cao ngất của Jisoo có một vết thương đáng sợ, phá hủy ngũ cung âm nhu. Lòng nàng phiếm đau, nước mắt chậm rãi rơi xuống, nhớ lại hết thảy. Ánh mắt đau thương kia nàng vĩnh viễn cũng không quên được, nguyên lai Jisoo sợ hãi mất đi nàng như thế, không để ý bản thân gặp nguy hiểm, tiến đến cứu nàng......Nghe được tiếng khóc nức nở nho nhỏ, Jisoo nhắm mắt dưỡng thần mở ra hai mắt, liền nhìn thấy trong mắt hạnh xinh đẹp của nàng có nước mắt làm Jisoo đau lòng, "Nini, muội cuối cùng cũng tỉnh! "

Giờ phút này Jisoo không thể không cảm tạ ông trời, làm cho nữ nhân âu yếm trở lại bên người Jisoo .

"Có phải không thoải mái hay không? Ta đi mời đại phu đến đây! "

Jisoo xoay người muốn đi, lại bị nàng ngăn cản. "Ô...... Không có, không có, Jisoo không cần rời muội đi...... Ở bên cạnh muội được không? " Jennie giống như người sắp chết đuối nắm chặt miếng gỗ khô, nắm tay Jisoo không buông.

"Ngoan, ta chỉ đi mời đại phu. " Đều do Jisoo không bảo vệ nàng tốt, mới có thể làm cho nàng sợ hãi như thế.

Nguyên lai nguy cơ vẫn che giấu, mà Jisoo lại thiếu chút nữa đánh mất sinh mệnh của nàng. Jisoo tự trách thật sâu, trong lúc nàng hôn mê, thời thời khắc khắc đều là tra tấn.

"Muội không hề không thoải mái......Muội chỉ là đau lòng......" Tay Jennie xoa đuôi lông mày Jisoo, thương tiếc chạm đến vết thương kia. Đều là vì cứu nàng, Jisoo mới có thể bị thương......

Bàn tay to đặt trên của nàng, kéo đến trước mặt, mềm nhẹ hôn nhiều xuống, "Đó là vết thương nhỏ, đừng khóc. "

Nhìn bộ dạng Jisoo thật cẩn thận sợ làm thương nàng, nàng biết Jisoo trong lòng sợ hãi, cũng làm cho nàng càng thêm không đành lòng. Nàng muốn nhanh chóng khỏe lên, không thể lại làm cho Jisoo lo lắng. Jennie nhanh lau đi nước mắt, lộ ra một nụ cười sáng lạn. "Như vậy cũng tốt, sẽ không còn có người cho rằng Jisoo so với tất cả nữ nhân còn xinh đẹp. " Nàng cười khẽ nói.

Xem nàng khôi phục nguyên khí bộ dáng, tảng đá lớn trong lòng Jisoo mới hạ xuống. "Trong nháy mắt kia, ta đã là ta sẽ mất đi muội. "

Trong lòng Jisoo còn quanh quẩn sợ hãi chưa từng có, làm cho toàn thân Jisoo lạnh như băng, thế mới biết bản thân có bao nhiêu yêu nàng, không thể thừa nhận thống khổ mất đi nàng.

"Jisoo ......"

"Nini, ta yêu muội! " Jisoo ôm lấy khuôn mặt phấn nộn, bờ môi tựa vào bên tai nàng thấp giọng thổ lộ. Những lời này đại biểu Jisoo tâm ý cùng hứa hẹn, Jisoo sẽ dùng thời gian cả đời yêu nàng.

"Ta cũng yêu muội...... Từ thời khắc đầu tiên bắt gặp muội, ta liền yêu muội. "

Nghe được Jisoo chính mồm nói ra những lời này, làm cho nàng nhịn không được rơi xuống oánh oánh nước mắt, trong lòng tràn ngập cảm động.

"Đời này ta chỉ cùng muội dắt tay nhau......" Trong mắt Jisoo chỉ có vì nàng hòa tan thâm tình, lóng lánh ở trong một đôi phượng mâu thâm thúy.

"Ta cũng vậy......"

Jisoo lau đi nước mắt như trân châu của nàng, vuốt ve lệ dung kia. Tay nhỏ bé mềm mại cũng xoa tuấn dung của Jisoo, không đành lòng Jisoo trong lúc vô tình lộ ra mỏi mệt. Giữ chặt bàn tay to của Jisoo, nàng nũng nịu yêu cầu:"Jisoo, theo giúp muội nghỉ ngơi đi! "

Jisoo cười khẽ cởi ra áo khoác, lên giường, mềm nhẹ vây quanh nàng, đem nàng để ở trước ngực, tay kia thì đặt trên bụng bằng phẳng của nàng, qua lại vuốt ve. Thật không dám tin nơi này cư nhiên đang mang một cái tiểu sinh mệnh, mà Jisoo thiếu chút nữa liền mất đi bọn họ......

"A! Thật ngứa, thật ngứa! Không cần sờ bụng muội nữa! "

Jennie còn không biết bản thân sắp trở thành mẹ, không ngừng vặn vẹo giãy dụa, né tránh Jisoo vuốt ve.

"Cẩn thận một chút......" Jisoo yêu thương nói nhỏ.

"Xảy ra chuyện gì? " Vẻ mặt Jisoo là lạ, cùng bình thường có điểm bất đồng. Nàng cúi đầu nhìn bụng mình, "Chẳng lẽ muội lại biến béo sao? "

Nàng thân thủ nhéo nhéo bụng mình, lại bị bàn tay Jisoo gọn gàn bắt được nhẹ nhàng vuốt ve.

"Muội thật sự là cái tiểu mơ hồ, ngay cả bản thân có thai cũng không biết. " Jisoo bất đắc dĩ nói.

Cái gì? Nàng có nghe lầm hay không? Jisoo vừa mới nói...... Nàng có có thai? !

"Cái gì...... Soo lặp lại lần nữa? "

"Ta nói...... Muội đã hoài con nối dòng của ta, là mẫu thân đứa nhỏ của ta. " Thấy bộ dạng nàng ngây ngốc, giống như tiểu oa nhi, là một người mang theo một tiểu sinh mệnh của Jisoo . Tư điểm, càng làm cho Jisoo rung động không ngừng.

Cái gì...... Nàng...... Nàng có tiểu bảo bảo?

"Muội...... Muội có thai? " Nàng sợ hãi kêu lên.

Nàng thật không dám tin tưởng, tay run run xoa bụng chưa to ra, một cỗ khí tức tự nhiên vui sướng tràn ngập lòng nàng, mắt hạnh hơi ướt. Nàng đã bắt đầu chờ mong cuộc sống hạnh phúc một nhà ba người của bọn họ......

Đợi đã! Jennie tâm tư vừa chuyển, vậy không phải muốn nàng mang thai gả cho Jisoo? Sao vậy có thể? Làm tân nương tử là thời khắc tuyệt đẹp nhất trong cuộc đời nữ nhân......

"Ô...... Muội không cần có cục cưng...... Đều là Jisoo làm hại! " Cái mũi nàng hồng hồng, ủy khuất lên án, nâng lên phấn quyền không chút nào lưu tình đánh trong ngực rộng lớn của Jisoo .

"Muội nói cái gì? " Jisoo ngữ khí chuyển trầm, một tay kiềm chế nàng.

Vừa rồi còn nói thương Jisoo, hiện tại cư nhiên dám hồ ngôn loạn ngữ, khiến Jisoo không hờn giận? Bị khẩu khí của Jisoo dọa, Jennie nghĩ, Jisoo cư nhiên còn hung nàng? Ô......

"Đều là do Jisoo ...... Muội không cần mang thai lập gia đình! Soo nhất định là cố ý ...... Muội mới không cần gả cho Jisoo ! " Jennie cong miệng, tùy hứng đẩy Jisoo ra.

"Đều có hài tử của ta, còn nói không cần gả cho ta......Vậy đứa nhỏ sinh ra muốn kêu ai là cha? " Cô gái nhỏ này cư nhiên có loại ý niệm này trong đầu? !

"Muội...... Mặc kệ! Muội không cần làm tân nương xấu! "

Jisoo đưa người lại chỗ nàng, cùng nàng dựa thật gần, bốn mắt giao nhau......Jisoo muốn làm gì? "Ngô......"

Bờ môi Jisoo đặt trên của nàng, có chứa ý tứ trừng phạt hôn xuống, Jisoo tìm kiếm đầu lưỡi cùng nàng giao triền. Tiểu nữ nhân đáng giận này! Lại còn nói không cần gả cho Jisoo, Jisoo nhất định phải hung hăng phạt nàng! Nghĩ thì nghĩ, Jisoo hôn vẫn thực ôn nhu, chung quy là không đành lòng......

Đã bị Jisoo dụ hoặc, tay nàng chậm rãi đưa lên cổ Jisoo, thâm tình hôn trả. Dù sao, nàng muốn dùng thời gian cả đời để bám Jisoo, chuyện lập gia đình...... Trước hết làm cho Jisoo lo lắng một chút đi! Ai bảo tâm tư Jisoo luôn làm cho nàng đoán không ra, làm cho nàng đợi lâu như thế. Hiện tại làm cho nàng có cơ hội, cũng không thể lại tiện nghi Jisoo ...... Hi! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro