#9: Nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Im Nayeon cô ấy muốn làm nhiều thứ lắm, có điều... nhiều lắm cũng chỉ dừng lại ở mong muốn mà thôi." Kim Jisoo quay lại bàn làm việc, ngồi xuống, không mảy may quan tâm đến chuyện vừa xảy ra.


"A, thật đáng tiếc!" Chỉ dùng ngón chân cũng biết được ý đồ của loại "đàn bà danh tiếng" là gì, Park Hyeon than thầm mình tới muộn quá, bỏ lỡ một màn kịch hay.

Kim Jisoo nghe vậy trừng mắt nhìn người bạn tốt và cũng là trợ thủ đắc lực, "Tiếc ư? Cậu có phải rất nhàn rỗi hay không? Dự án máy kỹ thuật số của Mỹ do cậu phụ trách như thế nào rồi?"

Park Hyeon nhất thời như bị đạp cho một phát đau điếng, đau khổ nói: "Không thể nào, ông chủ à! Cậu... chả có lòng nhân đạo gì cả, tớ... tớ vừa rồi chỉ là nhất thời... nói sai, tớ nói này bây giờ tớ xin lỗi là được chứ gì?" Anh dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Kim Jisoo .

Ôi.. anh rất đáng thương mà, gần đây công việc bận rộn, ông chủ lại tự ý đi nghỉ hơn mười ngày trời, hại anh bận đến nỗi giấc ngủ cũng cảm thấy quá xa xỉ.

"Nhất thời nói sai ư?" Kim Jisoo nhíu đôi lông mày rậm lại.

"Đúng đấy, cậu chưa nghe câu "quan tâm nhiều thì sẽ loạn" hay sao?" Park Hyeon gật đầu rất mạnh, với mong muốn khơi dậy lương tâm ít ỏi của ông bạn tốt. "Tớ vì quan tâm đến chuyện hôn nhân đại sự của cậu mới hỏi nhiều như thế. Nghĩ mà xem, như Im Nayeon với dung mạo tuyệt trần, thân hình đại minh tinh lại nóng bỏng mà cũng không giữ chân được cậu, rốt cuộc thì loại đàn bà nào mới có thể khiến cậu cam tâm tình nguyện dừng bước đây?"

Thấy Jisoo không có phản ứng gì, con ngươi của Park Hyeon lóe sáng, tiếp tục hỏi: "Cậu cảm thấy Hong Su Zu của tập đoàn Hong Su như thế nào? Cô ấy là mẫu tiểu thư khuê các điển hình, lại thành thục các loại lễ nghi xã giao, hơn nữa dung mạo xinh đẹp đoan trang, thanh nhã, tính tình hiền thục nết na. Hong tiểu thư lại từng chủ động bày tỏ tình cảm với cậu nhiều lần, Hong Tra cũng rất kỳ vọng có người "con rể" như cậu, nếu cậu gật đầu đồng ý, tớ tin rằng bản đồ của tập đoàn YG Entertainment chúng ta sẽ nhanh chóng được mở rộng khuyếch trương."

Hong Su Zu là con gái độc nhất của Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Hong Su, cũng là thiếu nữ danh gia vọng tộc nổi tiếng trong giới thượng lưu, mọi biểu cảm trên mặt cô dường như đều có thể dùng thước để đo đạc, ngay cả cười cũng phải có độ cong nhất định, Park Hyeon từng cười nói cô là "người máy tự động". (BB: há há há....người máy tự động....*cười đến chết*)

Nghe nói cô ta đối với Kim Jisoo chính là gặp tiếng sét ái tình, Chủ tịch Hong đối với Kim Jisoo lại càng vừa ý, luôn biểu hiện tình cảm rất tốt với Kim Jisoo .

"Như thế nào là như thế nào?" Kim Jisoo không hứng thú cầm lấy bản báo cáo đề xuất dự án, "Tớ không hứng thú gì với chuyện hy sinh hôn nhân cho sự nghiệp. Nếu có một ngày tớ thật sự muốn kết hôn, thì cô gái đó phải là người mà tớ yêu, không phải là cái cô "người máy" dùng để làm đồ trang trí treo trước cửa kia."

"A, Hong tiểu thư mà cậu còn không hài lòng!" Park Hyeon trầm tư một lát, rồi lập tức anh chỉ ngón tay, kích động nói: "Yoon Soojin đại mĩ nhân của KimWha Group thì sao? Cô ấy có tâm hồn trong sáng thanh khiết nhất, ý chí lại kiên cường, vẻ ngoài diễm lệ động lòng người, ăn nói dịu dàng, làm phu nhân Tổng giám đốc thật không sai chút nào."

"Tớ đối với cấp dưới của mình không hứng thú yêu đương gì cả, Yoon Soojin trong mắt tớ chỉ là cấp dưới tài giỏi năng động, mẫn cán mà thôi. Tớ với cô ấy chỉ là cấp trên và cấp dưới, không có cảm giác gì khác." Kim Jisoo nhìn bộ dạng Park Hyeon vui vẻ không khỏi nghi ngờ: "Hôm nay rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Ai có điểm tốt gì cậu đều nói, lại còn thay tớ ra sức xem xét đối tượng nữa chứ."

Park Hyeon giống như chịu nỗi oan ức gì to lớn lắm, nhảy dựng lên kêu: "Chúng ta là bạn tốt, tớ quan tâm đến cậu là chuyện nên làm mà! Cậu xem tớ có phải là loại tiểu nhân hay nhận hối lộ không?"

Kim Jisoo khoanh tay trước ngực rồi tựa lưng vào ghế, tỏ vẻ "cậu biết tớ biết" nhìn Chul Hyeon, rồi duỗi thẳng chân gác lên bàn.

Park Hyeon phất phất tay, ấm ức nói: "Quên đi, không so đo với cậu nữa. Người này không hài lòng, người kia không vừa ý, tớ thấy nếu cậu mà định kết hôn thì chỉ có chờ tiên nữ giáng trần thôi." Tuy không hoàn thành nhiệm vụ mà mẹ đã giao phó, nhưng anh cũng đã cố gắng hết sức rồi.

Kim Jisoo mỉm cười xem anh "biểu diễn", dù sao thì cậu ấy một tháng lại phát tác một đến hai lần, anh xem nhiều rồi, đúng lúc anh đang nhàm chán, ngẫu nhiên lại giống như trò hề giúp anh giải tỏa áp lực. "Có phải cô lại tạo áp lực với cậu không, muốn cậu lãng phí nước bọt, khuyên tớ kết hôn sinh con, để sớm có người nối dõi hương hỏa nhà họ Kim phải không?"

Park Hyeon là con của cô Kim Jisoo , cho nên ngoại trừ việc anh và Thương lập là đồng nghiệp, bạn bè, còn là anh em họ.

"Gì chứ, cậu làm sao... à... ha ha..." Thấy anh đã đoán được Park Hyeon gượng cười vài tiếng, "Lại không phải cậu hại tớ, cậu không biết mẹ tớ lải nhải nhiều đến thế nào đâu, mỗi ngày cụ lại tụng kinh bên tai tớ không ngừng...."

Lại phát tác rồi! Thật không hổ là con trai yêu quý của cô.

Kim Jisoo thở dài, cầm bản báo đề xuất dự án lên che trước mặt, mặc kệ cậu em họ yêu quý tự mình biểu diễn.

Tiên nữ... một hình bóng xinh đẹp đột nhiên hiện lên trong đầu Kim Jisoo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro