Chương 53: Đưa Trái Cây Chạm Vào Huyệt Nàng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kim Jisoo khẽ nói.

Nhưng nàng không ngờ, trong nửa tiếng tiếp theo, cô thắng bài liên tục. Mà chưa đến nửa tiếng, thiệt hại vừa rồi của nàng đã hồi vốn.

Lý Tư Nghiên thua nhiều nhất, cô ta không chỉ thua toàn bộ số chip đã thắng được mà còn phải đổ thêm mấy chục vạn vào.

Đánh tới 11h thì kết thúc. Nàng thắng tận mấy chục vạn!

Tuy nhiên, những quân bài mà nàng có thể thắng được đều do Lâm Hoài An cố tình tung ra. Mà quân bài Lâm Hoài An thắng là của Lý Tư Nghiên và Chu Lạc.

"Tôi đau quá..."

Lý Tư Nghiên đột nhiên ôm bụng kêu lên.

"Làm sao vậy? Tối nay em ăn hải sản chưa chín hẳn à?"

Chu Lạc lo lắng hỏi. Mặc dù hai người là đôi vợ chồng fake duy nhất trong nhóm, nhưng Chu Lạc rất quan tâm tới Lý Tư Nghiên.

"Chắc vậy rồi. Chu Lạc, anh đi mua thuốc giúp em được không?"

Mặt Lý Tư Nghiên nhăn lại vì đau.

"Được, để anh đi mua thuốc ngay cho em."

Chu Lạc nói xong, lập tức đi ra khỏi phòng.

"Chị Jen, hôm nay chị không đi lấy thuốc cho chị Kim sao? Chắc chị quen đường hơn em. Chị đi cùng em qua đó được không?"

Nàng thấy Lý Tư Nghiên đau như vậy, cũng không nghĩ nhiều, lập tức gật đầu đồng ý.

Sau khi hai người rời đi, Lý Tư Nghiên nhẹ nhàng gọi: "Chị Jisoo, chị có thể đỡ em lên giường nằm nghỉ một lát được không?"

"Cô diễn xong chưa? Cái kỹ thuật diễn ba xu này của cô, tôi không để vào mắt."

Cô không những không giúp Lý Tư Nghiên mà còn tránh xa cô ta hơn tránh tà. Vẻ mặt cô u ám khiến người ta sợ hãi không dám tới gần.

Lý Tư Nghiên nghiến răng, khó khăn lắm mới có cơ hội, cô ta nhất định không thể để vuột mất.

Mấy năm trước, nếu Jennie không dùng thủ đoạn lên giường với cô thì Kim phu nhân hiện tại không phải cô ta, mà là Lý Tư Nghiên cô đây!

"Nhưng em đã lừa được Jennie rồi kìa. À không, Jennie là tam kim ảnh hậu, hẳn là chị ấy đã nhìn ra em đang giả vờ rồi, nhưng chị ấy vẫn lựa chọn rời đi. Xem ra Jennie cố ý để hai chúng ta ở với nhau đó."

Lý Tư Nghiên đứng dậy đi đến bên cạnh Kim Jisoo.

Cô ta vừa nói vừa cởi váy trên người ra, nháy mắt đứng trước mặt cô chỉ với bộ đồ lót.

"Chị Jisoo, chẳng lẽ chị vẫn không muốn thừa nhận sao? Jennie bây giờ không thích chị chút nào. Chính cô ta đã cố ý nhường chị cho em."

Lý Tư Nghiên cầm lấy tay cô, đặt lên ngực cô ta.

"Cút!"

Kim Jisoo lập tức rụt tay lại.

"Tôi không muốn đánh phụ nữ, nếu không cô đã nằm trên đất rồi."

Giọng nói của cô càng âm u hơn.

"Chị Jisoo, sao chị không thử xem? Dùng em để thử tình cảm của Jennie dành cho chị. Chị đoán xem, nếu bây giờ Jennie quay lại và nhìn thấy tình cảnh mập mờ này của hai chúng ta thì cô ấy có ghen không? Em đoán là cô ấy không những không ghen mà còn rất vui đó. Cuối cùng cô ấy cũng tìm được lý do ly hôn với chị rồi."

Lý Tư Nghiên càng nói càng đắc ý.

Trước khi về nước, cô ta đã điều tra rõ ràng rồi. Giữa Jisoo và Kim Jennie không hề có bất cứ tình cảm nào.

Lý Tư Nghiên giả vờ trượt chân, cả người ngã về phía cô.

"Kim Jisoo, chị có nhìn thấy điện thoại tôi đặt trên bàn trà không? Đã muộn quá rồi, tôi nghĩ nên gọi điện cho đạo diễn trước."

Nàng nói rồi bước vào. Khi nãy nàng vội đi cùng Chu Lạc đến nỗi quên mất điện thoại vẫn để trên bàn trà.

Nhưng vừa bước vào phòng thì cảnh tượng Lý Tư Nghiên chỉ mặc duy nhất bộ nội y trên người, ngã vào lòng Kim Jisoo đập vào mắt nàng.

Mà Lý Tư Nghiên lúc này thần thái sáng sủa, đâu còn dáng vẻ đau đớn không chịu nổi như ban nãy.

"Xin lỗi, làm phiền rồi. Mời hai người tiếp tục."

Jennie chộp lấy điện thoại rồi chạy ra ngoài.

Khi đi ra còn không quên đóng cửa.

"Nhìn đi, chị Jisoo. Cô ta không thích chị chút nào. Cô ta nhìn thấy em cởi hết đồ thành như vậy, ngã vào vòng tay chị mà không hề tức giận, thậm chí còn để chúng ta tiếp tục."

Lý Tư Nghiên nhếch môi đắc ý. Dường như việc phá hủy cuộc hôn nhân của Kim Jisoo dễ dàng hơn cô ta nghĩ nhiều.

Nàng và cô đúng là đôi vợ chồng plastic, không thể plastic hơn được nữa.

"Cút ngay!"

Cô đẩy mạnh Lý Tư Nghiên xuống đất, "Ngay cả khi cô ấy không thích tôi thì sao? Tôi không thèm liếc mắt nhìn bất kỳ người phụ nữ nào khác. Bởi vì cô ấy là người phụ nữ duy nhất mà tôi yêu thật lòng."

Nàng về lều đợi cô.

Căn cứ vào thời gian khi sáng làm tình, Kim Jisoo nói ít nhất phải làm 1 tiếng mới xong được.

Vậy mình cứ ngủ trước đi. Kệ tên chó Kim ngủ bên ngoài.

Nhưng ngay khi cô nhắm mắt lại thì hình ảnh Kim Jisoo và Lý Tư Nghiên mây mưa trên giường lại hiện lên trong đầu nàng.

Cảnh tượng nóng bỏng ấy như đâm vào trái tim nàng khiến nó đau đớn nghẹt thở.

"A a a! Không ngủ được tí nào!"

Nàng lăn lộn trên đệm. Nhưng dù dùng phương pháp nào thì nàng vẫn không ngủ được.

Nàng tắt đèn trong lều, nhưng vẫn không thể ngủ được.

Đúng lúc này, một thân hình hừng hực lửa nóng áp sát vào cơ thể nàng.

Người phụ nữ bắt lấy tay nàng giơ lên đầu.

Ngửi thấy mùi hương quen thuộc ấy, Jennie trợn mắt, "Ê chó Kim, chị xuất tinh sớm à? Chưa đầy năm phút đã về rồi?"

"Xuất tinh sớm?"

Khóe miệng cô trễ xuống, trên mặt lộ ra nụ cười âm trầm mang theo băng giá.

"Năm phút đồng hồ còn không phải là xuất tinh sớm sao? Chẳng lẽ chị bị tôi cắn một cái vào vai nên mới có vấn đề?"

Nàng ngay lập tức cảm thấy có lỗi. Sao nàng biết một vết cắn sẽ có tác dụng phụ đáng sợ như vậy.

"Ha ha, Jennie. Bây giờ chị sẽ cho em biết, rốt cuộc chị có xuất sớm hay không nhé!"

Kim Jisoo nghiến răng nghiến lợi nói.

Cô cởi thắt lưng và buộc nó vào cổ tay nàng.

"Kim Jisoo, chị đang làm gì vậy?"

Vì trong lều tối đen như mực nên nàng không rõ cô muốn làm gì. Nàng càng sợ hãi hơn.

Roẹt -

Chiếc váy mỏng tang của nàng bị cô xé toạc.

Hai chân nàng bị banh rộng ra bởi một đôi tay rắn chắc mạnh mẽ.

"Kim Jisoo, sáng nay chúng ta đã làm rồi. Phía dưới của tôi còn khó chịu lắm."

Jennie đã quan hệ với Jisoo vài lần. Nếu nàng vẫn chưa hiểu cô muốn làm gì thì nàng bị ngu thật rồi.

"Thật à? Vậy nên em để chị đi quan hệ với người phụ nữ khác?"

Cô cầm lấy quả chuối bên cạnh, trực tiếp chạm lên hoa môi của nàng.

Nàng cảm giác hạ thể có gì đó lành lạnh, sắp hối hận muốn chết rồi.

Tổ tiết mục không cho phép bọn họ tiêu tiền, nhưng nàng rất muốn ăn trái cây.

Vì vậy, lúc ăn tối, nàng đã hỏi nhân viên phục vụ xem có thể gói trái cây để nàng mang đi không.

Vốn dĩ khách sạn không cho đóng gói mang về, nhưng không ngờ giám đốc lại là fan của Jennie. Vậy nên người ta không những gom chuối để nàng mang về, mà còn đóng gói thêm rất nhiều trái cây cho nàng.

"Kim Jisoo, chị mau thả tôi ra! Sao có thể cho cái đó vào chứ!"

Nàng kêu to, nàng nghĩ đến cảnh mình bị trái cây xỏ qua là đã sợ tới mức hai chân quẫy đạp mạnh mẽ.

"NiNi, em thích ăn chuối cơ mà? Lúc ăn cơm tối em ăn nhiều rồi, miệng trên đã no thì phải cho miệng dưới ăn một miếng chứ?"

Cô nhét thẳng quả chuối vào trong nàng.

Nước dâm trong lỗ huyệt bị chặn ứ bởi quả chuối khiến nàng trướng đau.

"Kim chó điên kia, chị là cái đồ khốn kiếp! Cái đồ biến thái! Bản thân không được thỏa mãn thì chạy đến chỗ này kiếm chuyện với tôi! Chị có phải là con người không vậy?"

Jennie tức giận không ngừng mắng chửi.

"Hay lắm NiNi, em chọc giận chị thành công rồi đó!"

Cô nắm cuống chuối, không ngừng thọc vào rút ra.

Tuy vỏ chuối bóng loáng nhưng tốc độ của cô rất nhanh làm cho tiểu huyệt của nàng run rẩy không ngừng.

"A a a... Chó điên... Chị, tên biếи ŧɦái này... Rút ra đi mà..."

Nàng kêu thảm thiết. Nàng ăn chuối sắp lêи đỉnh đến nơi rồi.

Tên chó Kim này dùng chuối phịch nàng, sau này nàng đối mặt với nó kiểu gì? Nàng còn ăn nó kiểu gì nữa?

Lúc này, có một cây côn ŧᏂịŧ nóng như lửa đặt trên cúc huyệt của nàng.

"Kim Jisoo, không thể đυ.ng vào đó đâu... A ha..."

Khuôn mặt nàng bị dọa đến trắng bệch.

Lúc trước bị cô chơi cúc huyệt, nàng đau đến chết đi sống lại. Lúc sau đúng là rất sướиɠ nhưng cái cảm giác đó không dễ chịu chút nào.

Đặc biệt là của cô còn to như thế, chắc chắn sẽ làm rách cúc huyệt của nàng mất.

"Vừa đút qυყ đầυ vào thôi mà cúc huyệt của em đã cắn mút gắt gao rồi này."

Cô lại dùng sức đẩy toàn bộ vào bên trong hậu huyệt.

"Rút ra đi mà... To quá..."

Nàng lắc đầu nguầy nguậy, muốn đẩy côn ŧᏂịŧ ra khỏi hậu huyệt.

Nhưng hành động co rút liên tục của nàng lại vô tình kích thích cô phát điên.

"NiNi thích quyến rũ chị kiểu này sao? Kẹp chặt như vậy, còn nói em không muốn à!"

Cô bóp eo nàng, tăng tốc.

Cúc huyệt của nàng bị coi nới rộng, dù lúc đầu không thoải mái thật nhưng rất nhanh khoái cảm đã ập đến.

"A ha... Kim chó điên... Chị nhẹ thôi..."

Nàng càng thở gấp, cúc huyệt càng co rút chặt, hậu huyệt đang bị làm nhưng âm hộ vẫn chảy ra dâm ŧᏂủy̠.

Dường như cô cảm nhận được phản ứng của cô bé nên cô mau chóng nắm lấy quả chuối rút ra thọc vào bên trong.

"Nini, hai cái lỗ đều bị lấp đầy rồi, em cảm thấy thế nào?"

Cô cắn tai nàng, giọng điệu trầm thấp hỏi nàng.

"Không... Không sướng tẹo nào... Chó Kim kia... Chị cút ra cho tôi..."

Người nàng đỏ ửng vì màn mây mưa, vừa đáng thương vừa diễm lệ.

Nàng thích ăn chuối, nhưng lại bị cô dùng chuối đùa giỡn thế này, về sau nàng nuốt nó kiểu gì đây?

"NiNi à, cái miệng của em kẹp chặt như thế thì chị rút ra bằng cách nào bây giờ?"

Cô vừa nói vừa đẩy mạnh côn ŧᏂịŧ sâu bên trong cúc huyệt.

Nàng chỉ cảm thấy người mình ngày càng nóng, chắc nàng sắp bị cô chơi hư rồi!

Lúc này bên ngoài lều lại có một giọng nữ nói vào.

"Chị Jennie, em xin lỗi, em không cố ý làm thế đâu. Em cho rằng chị Jisoo với chị lấy nhau nhiều năm rồi mà không có hạnh phúc, nên em mới muốn giải thoát cho chị ấy..."

Tiếng nghẹn ngào nức nở của Lý Tư Nghiên vang lên.

Bây giờ Jennie chỉ muốn làm sao để Lý Tư Nghiên lượn đi nhanh thôi, nếu không thì nàng sẽ rên ra tiếng đó.

"NiNi, người ta xin lỗi em kìa, sao em không nói gì?"

Kim Jisoo ghé sát vào tai nàng.

Cô biết nàng không muốn cho người khác biết bọn họ đang làʍ tình, nên cô cố tình thúc mạnh hơn.

Nàng cố nhịn, không để ý đến cái tay hư hỏng của cô đang vuốt ve nơi giao hợp của hai người.

Ngón tay của cô tách hoa môi của nàng ra, ấn lên âm đế của nàng.

"A... Đừng chạm vào chỗ đó... A a a!"

Lúc đầu Jennie còn có thể nhịn nhưng ngón tay của cô không tha cho nàng. Thế là nàng không nén nổi nữa, hoa huyệt phun ra một lượng lớn dâm thủy.

Cúc huyệt cũng không chịu thua, kẹp chặt lấy côn thịt của cô.

Lý Tư Nghiên còn tưởng bở nói nữa thì sẽ đánh tan được chút ít cảm tình của nàng dành cho Kim Jisoo, ai ngờ chưa kịp mở mồm, cô ta đã nghe thấy tiếng rên truyền từ trong lều ra.

Lý Tư Nghiên đâu còn trong sạch gì nữa, cô ta sớm đã bị không ít thằng đàn ông chơi nát rồi, cho nên khi nghe thấy tiếng nàng thì cô ta biết ngay hai người đang làm trò gì.

Đúng là vô liêm sỉ!

Jennie dám làm tình với Kim Jisoo ở ngoài này!

Lý Tư Nghiên tức đến nghiến răng nghiến lợi, tối hôm nay cô ta còn muốn tìm cơ hội để quyến rũ Kim Jisoo nhưng không ngờ lại thất bại, đã thế còn thúc đẩy hai người thân thiết nóng bỏng hơn!

Cô ta sẽ không dễ dàng từ bỏ như thế đâu!

"Chị Jisoo, chị còn nhớ không? Năm đó ông nội Kim còn tính đến chuyện cho chúng ta kết hôn, mà đáng tiếc năm đó em chọn đi du học nên chị mới miễn cưỡng lấy chị Jennie về nhà..."

Nàng nghe Lý Tư Nghiên nói thì nổi cơn ghen.

Rõ ràng nàng rất ghét Kim chó điên, muốn ly hôn với cok nhưng khi nghe nói cô suýt lấy Lý Tư Nghiên, tại sao nàng lại khó chịu đến thế?

Dù vậy nhưng nàng không thể hiện phẫn nộ ra mặt.

Nàng và Jisoo vốn là đối thủ một mất một còn, cô không muốn cưới nàng cũng dễ hiểu thôi.

"Jisoo, nếu trời cao cho em một cơ hội làm lại, em sẽ không đi Mỹ đâu."

Khóe miệng Lý Tư Nghiên cong lên, hiện ra nụ cười đê tiện. Cô ta không tin đến nước này rồi mà Jennie có thể tiếp tục ở cạnh cô.

Nhưng thứ cô ta nhận lại là giọng chửi lạnh băng của người phụ nữ.

"Cút!"

Lý Tư Nghiên bị chửi cho ngu người.

"Không cút thì ngày mai show này sẽ thiếu mất một người. Cô biết tôi có quyền mà."

Cô nhìn nàng vẫn bình thản như không có chuyện gì mà muốn gϊếŧ người!

Lý Tư Nghiên nói hết nước hết cái rồi mà nàng vẫn bình chân như vại là sao? Nàng không biết ghen là gì à!

Cô siết eo nàng, cố tình dập mạnh vào cúc huyệt của nàng.

"Đau quá... Jisoo, chị nhẹ thôi... Tôi đau quá..."

Cô đau đến chảy nước mắt nhưng Jisoo càng thúc mạnh hơn, cúc huyệt và côn ŧᏂịŧ như dính liền vào nhau.

Kim Jisoo "hắc hóa", cố ý giã thêm vài trăm cái mới chịu bắn vào cúc huyệt của nàng.

Chờ đến khi cô bình tĩnh lại thì phát hiện nàng ngất đi rồi.

Nhìn nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt nàng, cô đau lòng hôn lên đó.

"NiNi, chị xin lỗi."

Nếu có thể bắt đầu lại lần nữa, cô nhất định sẽ không ức hϊếp nàng như lúc nhỏ đâu. Nếu không thì nàng cũng sẽ chẳng ghét cô nhiều năm như thế.

Jennie của hiện tại ghét cô bao nhiêu, là bởi năm đó cô đáng ghét bấy nhiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro