Chap 2 :Học viện Le Rosey

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Học Viện Le Rosey được thành lập như một "lò luyện quý tộc" bởi vì các học viên theo học đều là con cháu các gia đình quý sờ tộc và dòng dõi trâm anh thế phiệt.

( Học viện Le Rosey (Thụy Sĩ) 30% học viên sau khi tốt nghiệp đều được nhận vào các trường Đại học top 25 thế giới, bao gồm cả những trường thuộc Liên đoàn Ivy, MIT, và Oxbridge.

Nói đến đây chắc ai cũng biết là học phí của nó như thế nào rồi đúng không ? Nếu giàu có bình thường thì chắc là không chi trả nổi mà lại phải thuộc hạng siêu giàu mới dám cho con, cháu mình học tại đây.

Từ ngày Jennie vào đây tính đến nay được 1 năm rồi, hôm nay là ngày khai giảng cho một năm học mới nàng và cô bạn thân của mình là Chaeyoung chính thức bước vào năm 2 của học viện. Hai người là học sinh ưu tú của học viện vì thành tích học tập rất suất sắc, các hoạt động ngoại khóa ở trường thì rất nhiệt tình tham gia và hơn hết hai cô nàng rất xinh đẹp 2/3 con trai trong trường đều thích hai người, hai hoa khôi của học viện Le Rosey . Hôm nay, trường có tổ chức một số hoạt động cho ngày khai giảng, nhưng nàng lại chẳng có chút hứng thú nào cả.

Tìm một góc vắng người ngồi nghịch điện thoại.

Bỗng nhiên nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần, nàng quay lại nhìn.

Một cô gái cao gầy có mái tóc đen dài xoăn nhẹ cùng cặp mắt màu nâu sẫm xinh đẹp, làn da trắng sứ, gương mặt có chút mạnh mẽ thanh thoát, đường nét rõ ràng, chiếc mũi cao thẳng tắp, đôi môi trái tim mím nhẹ, chân mày không đậm không nhạt rất anh khí.

Tổng thể ngũ quan hợp lại trông vô cùng tuyệt mỹ nhu hoà, lại làm cho người ta có cảm giác đây là một thiếu nữ mạnh mẽ bất phàm, một mỹ nhân có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng cũng vô cùng ấm áp.

Jennie trong đầu cố vắt óc nhớ ra cô bạn thân Chaengyoung ngồi bàn dưới từng nói về "ngự tỷ."

Nhưng nàng cảm thấy vẻ ngoài này phải dùng từ "soái tỷ" mới đúng.

Vì quả thật nhìn có chút đẹp trai.

Khẽ nheo mắt về phía nữ sinh đang nhìn mình, trong đầu cô hiện lên một cái tên.

Kim Jisoo- Hội trưởng hội học sinh, khối khoa học tự nhiên

Jennie cũng chẳng bận tâm nữa mà lại chăm chú vào chiếc điện thoại của mình.

Bỗng nhiên điện thoạt trên tay  bị cầm lên.

 Jennie nhíu mày liền đứng dậy.

Jisoo đang lật qua lật lại điên thoại của cô

Jennie bỗng cảm thấy ẩn ẩn tức giận.

 Jennie ghét nhất là bị người khác làm phiền.

"Cô lấy điện thoại của tôi làm gì?" Jennie bình tĩnh hỏi

Jisoo nhìn Jennie bằng cặp mắt nâu sẫm, môi khẽ nhếch lên ý cười ôn nhuận không rõ.

"Chỉ là muốn cho em biết cách tôn trọng người khác một chút thôi." Giọng nói lành lạnh nhưng vô cùng êm tai.

Jennie trợn tròn mắt, vươn tay muốn lấy lại điện thoại từ Jisoo.

"Cô mới là người cần học cách tôn trọng!" Jennie nổi giận âm trầm nói.

Jisoo cười nhẹ, phản xạ cực nhanh đưa sách lên thật cao tránh thoát khỏi tay Jennie.

"Tôi gọi em hơn năm phút đồng hồ, từ nhỏ nhẹ cho tới phải lớn tiếng em mới thoát hồn ra khỏi nó mà nhìn tôi."

  Jisoo lắc lắc chiếc điện thoại, nhướng nhẹ mày, thanh âm ôn nhuận dịu dàng mang nồng đậm ý cười, tiếp tục nói:

"Em nói xem?"

Jennie lúc này chỉ ước gì mình cao thêm 5cm để có thể không mất thể diện, nàng với không tới món đồ trong tay con người cao hơn mình cả cái đầu thế này.
Rốt cuộc thì cô ta cao bao nhiêu thế? 1m70? 1m75?

Coi thường con nhóc 1m63 như cô sao?

Jennie tức giận!

Bộ cao một tí thì có thể ức hiếp người khác à?

Jennie trừng mắt liếc Jisoo rồi quay mặt muốn bỏ đi.

"Jennie!"

Jisoo vươn tay vội giữ tay cô lại.

jennie biến sắc, nàng  rất nhạy cảm việc ai đụng vào mình, muốn vung tay tránh thoát. Nhưng phát hiện sức lực của mình không bằng người. Kéo cũng kéo không ra.

Jennie cảm thấy hơi bất lực.

Bắt đắc dĩ "hừ" lạnh một tiếng, ngước mắt nhìn Jisoo lạnh giọng hỏi:

"Sao chị biết tên tôi?"

Jisoo dịu dàng khẽ đáp:

"Bạn tôi cho tôi biết khá nhiều về em."
"Bạn nào?" Jennie tiếp tục hỏi.

"Kim Jong-in." Jisoo không giấu giếm.

Jennie dùng tay còn lại đỡ đầu xoa nhẹ mi tâm.

Là cái con chó điên kia.

"Tên khốn đó nhắc đến tôi làm gì?" nàng nhíu nhẹ chân mày.

"Jong-in thích em." Jisoo cười khẽ đáp.

"Ồ."

"Chị là Jisoo, khoa học tự nhiên, cách em một lớp."

Jisoo cười xã giao, nụ cười tiêu chuẩn thường thấy của một học bá.

"Tôi biết." Jennie lạnh giọng.

"Em biết tôi?" Jisoo nhướng mày hỏi.

"Ai mà chả biết chị. Tôi cũng không lạ."

Jennie vẻ mặt vô cùng đương nhiên, rồi ngước cặp mắt lên nói:

"Buông tôi ra được chưa?"

Jisoo nhìn xuống thấy liền biết mình có chút thất thố, không tiếng động buông tay nàng , cầm điện thoại đưa tới trước mặt nàng.
"Lúc nãy tôi có chút quá phận. Thật xin lỗi em. ''

Jennie liếc cô một cái rồi rời đi

Ra đến ngoài giọng Chaeyoung vọng cả hành lang : '' Jennie, mày ở đâuuu '' Jennie đáp lại : '' Tao đâyy ''

Chaeng nhìn thấy nàng liền trách móc : '' Mày đi đâu để tao tìm nãy giờ vậy? ''

Jennie giải thích :'' Tao đi ra đây chút thôi''

Chaeyoung mặt mày hớn hở nói : '' Tao vừa tia được một bà khối trên xinh lắm ''

Jennie hỏi  : '' Có ảnh không, cho tao xem mặt đi ''

Jennie mắt chữ O mồm chữ A khi xem cái ảnh đó : '' goắt đờ heoo ''

Chaeng luống cuống tìm ảnh khác : '' Taoo lộnn ''

Chaeng : '' Đây rồi ! ''

Jen cảm thán : '' Mày cũng có mắt nhìn người đấy ''

Chaeng nhếch môi nói : '' Híc, tao mà lại, mà sao mày không tìm đối tượng đi ? ''

Jennie chợt nghĩ đến Jisoo hồi nãy đỡ mình rồi lại gạt đi, nói với Chaeng : '' Tao không thích, thế thôi ''

___________________

Chúc mn đọc fic vv nhaa  

Ngôi trường trong fic là có thật nha, mn có thể tìm hiểu trên gg 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro