Ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Trân Ni!!

Jisoo giật mình tỉnh dậy mồ hôi nhễ nhại trên trán. Cô thở hắt đưa tay lên quẹo nó sang một bên, vừa định cho chân xuống giường thì một lực mạnh ghị tay cô lại. Jennie ngồi lên bụng cô hai mắt còn chưa mở hết miệng thì chảy ke dí sát mặt cô.

Giọng ngáy ngủ:

- Trân Ni là con nào!? Từ tối tới giờ cứ mớ là gọi tên con nhỏ đó!!! Liệu hồn thì khai ngay cho bà!!

Jennie ngồi lên bụng cô còn nắm chặt lấy cái cổ áo dặt lên dặt xuống muốn gãy cả cổ. Jisoo cười hề hề chống tay gượng dậy tựa lưng vào thành giường:

- Con nào đâu, chị gọi vơ vậy thôi mà.

- Vơ cái gì mà vơ!! Bộ chị tưởng em bị điếc hả? Ngủ đêm nào cũng mớ gọi tên nó mà kêu gọi vơ.

Jennie ghen đến đầu bóc khói, mấy  ngày liền rồi chứ có phải mới đây đâu. Cứ ngủ mê là gọi tên con nhỏ đó, không biết con nhỏ đó là ai nữa!! Jennie ngồi ở đùi cô khoanh tay xoay mặt giận dỗi.

Jisoo thở dài tạc lưỡi kéo người em lại thỏ thẻ giải thích:

- Chị không biết thiệt mà, tại cứ nằm mơ thấy rồi gọi trong mơ ai có biết là miệng ở ngoài nó bật ra đâu, chị..

Chưa kịp nói gì thêm Jennie đã nhào đến cắn vào vai trần của cô rồi leo xuống giường với tay lấy luôn cái bra đen dưới sàn. Jisoo chưa kịp la đau thì tiếng đóng cửa vang lên một cái rầm.

- Gì đây trời, ẻm bị sao nữa? Mới tối qua còn em em ngọt sớt, sáng ra lại quạo quọ với mình. Hay tại lịch trình nhiều quá nên em ấy mệt?

Jisoo khó hiểu nghiêng đầu nhìn rồi xoa cằm tự nghĩ. Tối qua rõ ràng họ rất vui vẻ cơ mà, sáng ra lại vậy. Jennie đã bận việc ở Pháp hơn tuần lễ không gặp rồi, mới về đây thì lại giận dỗi. Nhưng chắc do việc dạo gần đây khá bận em ấy xin quạo quọ cũng không có gì là sai.

Nhún vai một cái cho qua chuyện, Jisoo bước chân xuống xỏ vào đôi dép lông rồi đi về hướng nhà tắm, vừa đi miệng con nghêu ngao hát:

- Jenduk a..jenduk..jenduk à..em...

- Em..em..cái gì tránh ra coi!!

Chưa kịp gõ cửa Jennie đã bước ra với vẻ mặt hầm hầm, còn chội cho Jisoo cục bơ chà bá vào mặt. Cô ngây đơ cười cười rồi lạng luôn vào phòng tắm. Chuyến này khổ cô rồi, lịch trình gần đây hơi dầy lại còn quên cả ngày sinh nhật ẻm nữa chứ. Chuyện dồn chuyện bởi lôi ra giận một lần thì chết cô mất.

Jisoo bước ra từ phòng tắm với bộ đồ thể thao năng động. Jennie thì ngồi ở bàn đánh phấn mà cứ như đánh giặt, vẻ mặt quạo để nhíu mày khiến Jisoo mới nuốt ừng ừng, Jisoo lấy cái điện thoại trên bàn mở sáng màn hình kiểm tra.

Lisa: Chị chuẩn bị xong chưa?

Jisoo: Đang đợi Jennie make up.

Lisa: Lẹ lẹ lên nha, bánh kem em với Chaeyoung chuẩn bị xong hết rồi.

Jisoo: Ok!!

Trả lời vài tin xong Jisoo cho điện thoại vào túi rồi tiến đến gần em, cười cười muốn làm hòa:

- Chị giúp em làm tóc há?

- Thôi khỏi!! Để tài đó làm tóc cho con Trân Ni gì đó của chị đi em có stylist riêng rồi!!

Nói xong Jennie  xỏ tay vào túi sách trên bàn rồi bỏ một mạch xuống lầu. Jisoo ở phía sau cứ gọi hới hới nhưng vô ích, có một khúc mà giận dai dữ vậy trời.

Cả hai đang là nhà thiết kế thời trang có tiếng ở Pháp nhưng lại sống ở Hàn. Mấy tuần qua Jennie thì bận cho show mới, Jisoo cũng chẳng rảnh rang gì, chỉ là công tác tại hai nước khác nên thời gian không có để giành cho nhau thôi. Chuyện họ là của nhau thì cả giới thời trang ai lại không biết chứ.

Jisoo bước xuống lầu thì đã thấy có người đến làm tóc và make up dặm lại. Jisoo cười rồi ngồi xuống đồ gần đó đợi.

- Jisoo em có muốn làm gì thêm không?

Jihoon stylist riêng của Jennie cất giọng khi vừa làm xong cho cô. Jisoo ngẩn mặt cười đáp:

- Không cần đâu, nay em muốn trong đơn giản một chút. Anh cứ việc về trước.

- Ừ đúng rồi!! Đơn giản con Trân Ni nó mới mê, chứ lòe loẹt như con Jennie thì chê chứ mê cái nổi gì.

Jennie đột nhiên đứng dậy vuốt cái máy xoăn phồng sang một bên rồi kéo gót rời đi. Jisoo bị câu nói ấy làm cho ngơ ngơ ngác ngác chỉ biết nhìn anh Jihoon lắc đầu nhún vai. Trân Ni là ai mà báo quá xá báo, gia đình đang hạnh phúc giờ mèo nhỏ lại ghen đến nổi sùng máu rồi.

Jisoo chợp lấy chìa khóa trên tủ rồi đi ra hầm xe, Jennie thì đã vào trong đợi sẵn. Không dám nói gì Jisoo chỉ đề máy rồi đánh lái đi. Trước tiên phải đến công ty giải quyết chút chuyện rồi mới đến điểm hẹn. Đến hầm xe công ty Jisoo đẩy cửa bước ra định sang kia thì thấy Jennie đã mở cửa bước ra trước. Tự giác vậy chắc là giận lắm rồi.

Jisoo cười giả lả nhìn em hỏi:

- Em ăn gì để chị order?

- Trân Ni thích ăn cái gì thì order cho em cái đó. Thanks babi!!

Jisoo phì cười gác tay lên nóc xe. Jennie lúc đi còn hôn gió nữa chứ. Miệng thì bay bi chứ nhắc đến Trân Ni gì đó thì là bay đầu chứ giỡn sao. Jisoo thở dài rồi nối bước theo sau em. Jennie với cái đầm ôm sát đỏ chót tiến vào trong, Jisoo thì chỉ đơn giản là bộ đồ thể thao bình thường.

Lên đến phòng làm việc Jennie quăng cái túi sách lên sofa rồi ngồi ịch xuống đó vắt chéo chân. Jisoo đui mù gì mà không thấy, rón rén bước đến ngồi cạnh em. Jisoo rụt rè lên tiếng:

- Có chuyện gì mà em giận lẫy chị sáng giờ vậy?

Nghe hỏi Jennie khó chịu quay lại, nhíu hai mày:

- Giận lẫy? Ý chị là em sai hả?

- Không..không phải, nhưng mà..chị không biết em giận chị vì cái gì thiệt mà..

Jisoo cụp pha lắp bắp lắc đầu đáp. Trời ơi khổ quá, nói câu nào Jennie cũng bắt bẻ được hết trơn. Nhưng mà sao Jisoo cứ bị hèn, mới bị khè một cái đã cụp đuôi lí nhí trong họng rồi.

Jennie hỏi lại:

- Thiệt là chị không biết?

- Thiệt..thiệt mà..

Nghe Jisoo nói thế Jennie cũng thở một hơi dài nhoẻn miệng, dù sao cũng quen nhau hơn cả 10 năm chứ ít ỏi gì, có hờn có giận như nào cũng phải nói để cả hai cùng tìm hướng giải quyết.

- Trân Ni là con nào?

- Lại nữa hả?

Jisoo bất lực tựa lưng ra ghế ngửa cổ nhìn lên trần rồi cười. Jennie bĩu mỗi nhích lại gần kéo cô ngồi dậy thẳng thóm hỏi tiếp:

- Chị cười cái gì mà cười, Trân Ni là con nào?

- Có là con nào đâu, chị chỉ mơ thấy rồi vô tình gọi tên thôi chứ làm sao chị biết một người trong mơ được.

- Thiệt?

- Thiệt mà, em không tin chị sao?

Nghe Jisoo giải thích tới cỡ đó muốn không tin cũng khó. Nhưng Jennie vẫn  còn chút thắc mắc hỏi tiếp:

- Mà chị mơ thấy cái gì mà gọi tên người ta dữ dạ?

- Umm, chị thấy người đó bị một đám người dìm chết!!

- T..thiệt hả chị? Sao mà ghê quá dạ..

Jisoo lắc đầu cô nhớ mang máng cái viễn cảnh trong mơ đó, nhìn Trân Ni và Jennie cũng có nét hao hao giọng. Nhưng có điều Jennie của cô thì hung dữ hơn gấp mấy chục lần Trân Ni. Thấy Jennie im lặng được một hồi Jisoo nhích lại gần vòng tay qua vai em.

- Trong mơ chị còn thấy người ta có người yêu rồi, em khỏi cần ghen. Trân Ni là của Trí Tú còn Jennie là của Jisoo. Như vậy em có chịu chưa?

- Vậy giữa Trân Ni và em chị chọn ai?

- Chị là Jisoo nên chị sẽ chọn em? Còn nếu chị là Trí Tú chị sẽ chọn Trân Ni.

Jennie chề môi nhìn cô. Nay học đâu ra cái thối nói ngọt kiểu đó nữa, bởi gái Tây nó mê đứ đừ mà, toàn được mời đi party đêm không mà. Vào đó xem mấy đứa  chân dài mặc sexy nhảy chứ chân ngắn đâu có chịu!!

....

Qua hết giờ trưa giải quyết hết mớ hồ sơ xót lại hai người cũng chuẩn bị cho chuyện khác. Dù mệt mỏi nhưng việc thì vẫn phải làm, Jennie cầm lấy túi sách trên bàn nhìn Jisoo nói với chất giọng mệt mỏi:

- Đến chỗ Chaeyoung, Lisa đi, em muốn bàn với hai đứa nhỏ chút chuyện.

Nói rồi hai người cũng rời đi. Trời giờ đã sụp tối. Jisoo đánh lái vào khu đỗ xe trước nhà hàng, giờ Jennie đã cho cô qua mở cửa rồi may quá. Nhà hàng sang trọng toàn là dân có tiền, Jennie khoác tay cô đi vào trong. Nhận được sự ra hiệu từ hai quý cô xinh đẹp chân dài đằng góc:

- Hai chị, hướng này!!

Jisoo giơ tay đáp lại rồi đi về hướng đó. Kéo ghế cho em ngồi trước đã ghi thêm điểm trong mắt Jennie. Chaeyoung và Lisa bên này cũng gật gù như hiểu. Hai người họ là người mẫu trẻ tài năng và vô cùng phù hợp cho vị trí mẫu của bản thiết kế sắp tới nên cần gặp họ bàn chút việc. Cũng là bạn bè từ trước nên rất thoải mái.

Jisoo lên tiếng trước:

- Nay hẹn hai đứa ra muốn bàn với hai đứa về dự án mới.

Vừa nói Jisoo cứ nháy nháy đá đá mắt với Lisa. Lisa hiểu ý nên xoay lưng lại ngoác tay ra hiệu cho nhân viện.

Chaeyoung cười tươi đáp lại:

- Dạ chị muốn nói về show mùa đông diễn ra ở Pari sắp tới?

- Ừm đúng, muốn mời hai đứa làm mẫu không biết có được không?

- Được chứ, được hai chị đến tận đây ngõ ý thì còn gì bằng. Được làm việc với hai nhà thiết kế có tiếng thì cũng vinh hạnh đó chứ.

Hai người trò chuyện rồi cười đáp qua lại. Từ xa một nhận viện đẩy xe đến còn hát liên tục:

- Happy Birthday to you..Happy Birthday to you...Sinh nhật vui vẻ Miss Jennie Kim.

Anh ta để cái bánh kem trên bàn rồi cười một cái. Jennie cứ hếch hếch mặt khi được mọi người xung quanh cũng hòa hát theo. Cảm xúc đang dâng trào Jennie chấp tay ước xong định thổi nến thì dừng hẳng lại.

Happy Birthday Trân Ni?

Cái quái gì đây trời!? Lại là Trân Ni!!

- Kim Jisoo!! Chị muốn chọc em điên lên hả?

Bị nhéo tai Jisoo đâu đến khóc không thành tiến nháy nháy mắt với Lisa xin được cầu cứu. Lisa cũng chả biết chuyện gì hết, thì là tối qua..

Lisa: Chị muốn ghi trên bánh là gì?

Nghe tiếng tin nhắn Trí Tú mò mẫm điện thoại trên tủ mắt nhắm mắt đọc rồi nhắn lại.

Jisoo: Trân Ni.

Do vừa tỉnh dậy sau giấc mơ kì lạ đó Jisoo nhắn tào lao nên mới có cơ sự này.

Jennie dứng bật dậy nhéo mặt tai chị gằn giọng:

- Giờ chị nói rõ cho em nghe?

- Ui da..em nhẹ tay thôi. Ở đây chỗ đông người mà, chị..nhầm..nhầm thôi chứ không có Trân Ni nào hết á...

- Nhầm?..nhầm hả.., để em cho bị biết thế nào là nhầm.

Jennie nâng cái bánh kem ụp hết vào mặt Jisoo rồi sách túi rời đi. Bánh kem tuột xuống mặn mũi cô đều là bánh kem. Lisa thì dẫn Chaeyoung chuồng đi mất rồi, ở lại nữa chắc Jisoo đánh cô chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro