Chương 18: Sợi chỉ đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng mà hết thảy những chuyện này lại không thể không khiến Jisoo thôi quan tâm được bởi lẽ cô bé mà nhiều năm trước Jisoo gặp được không giống Jennie của hiện tại chút nào. Rốt cuộc chẳng lẽ là vì bị ba bạo hành mà Jennie trở thành như vậy sao, một con người giống ba của em .

Cơ thể nóng ran của Jisoo lại lần nữa nhắc nhở cô trở về với hiện thực tàn nhẫn lúc này. Jisoo khó khăn thở gấp, không ngừng gọi tên Jennie mong muốn thức tỉnh em.

"Ưm ~~~ Jennie ~~~" – Vốn định gọi tên Jennie để em ấy thanh tỉnh lại đầu óc, không ngờ chính cô lại tạo ra thứ âm thanh xấu hổ kia đem người ta kéo xuống 18 tầng địa ngục.

Jennie nhắm nghiền mắt di chuyển đầu xuống hõm cổ Jisoo, đôi môi lướt qua da thịt nóng bỏng của chị rồi khẽ vươn lưỡi liếm láp trông thật ngon miệng. Nghe thấy Jisoo rên rỉ gọi tên mình, Jennie lại càng thêm thích thú, quả nhiên là việc gì khó làm thì cứ dùng thuốc để "chữa trị" là được.

Jisoo ngửa đầu khó khăn phả ra từng hơi thở nặng nề một, cô bị Jennie đè sát vào tường, căn bản không thể nhúc nhích đi đâu được, nay em còn ngồi hẳn lên người cô, với cái sức nặng thông thường đó cũng đủ để kiềm chặt cô trong vòng tay em rồi.

"Ưm ~~~ Jisoo ~~ ah ~" – Jisoo trước sau đều bất động không tiến tới cũng khó mà phòng thủ trở ngược vậy mà Jennie lại đột nhiên lên tiếng kêu rên với cái giọng làm nũng bên tai Jisoo như thể chị mới là người chủ động tấn công từ nãy đến giờ.

Jisoo sởn gai ốc khi nghe thấy tiếng Jennie đột nhiên trở nên mềm mỏng đến như vậy, đây hoàn hảo là một liều thuốc nổ chỉ cần châm ngòi liền có thể ngay lập tức nổ tung trong lòng Jisoo khiến cho nó nóng càng thêm nóng mà còn sinh thêm ngứa ngáy cực điểm.

Jennie không để ý cứ không ngừng vùi đầu cắn mút lấy cổ Jisoo, đúng là người của cô có khác, dù bị cô đánh đập hành hạ nhiều lần cũng khiến chị gầy đi ít nhiều nhưng mà khuôn mặt vẫn là xinh đẹp như thế, cổ vẫn là hấp dẫn như thế, trắng nõn và rắn chắc.

Jisoo hết cách, đành phải nghĩ đến việc cho Jennie vài gợi ý mà cô nhớ được khi lúc nhỏ đã cùng em nói qua như cây hoa anh đào chẳng hạn.

"Ưm ~~ Jennie ~ dừng lại. Em...còn nhớ...cái cây hoa...anh đào trước khu phố hay không!?" – Nếu nói Jisoo phải dùng gần hết một nửa sức lực của mình để hoàn thành câu nói này thì hoàn toàn không điêu. Bởi vì Jennie trở nên quá mức thèm thuồng và hoang dại đẩy đưa trên người cô khiến Jisoo không ngừng nuốt lấy từng ngụm nước miếng khô cạn để điều hoà giọng nói cũng như nhiệt độ trên cơ thể mình.

Jennie chẳng mảy may quan tâm những gì Jisoo đề cập đến, cô dứt nụ hôn dưới cổ ra sau đó đẩy chị nghiêng ngã nằm gọn dưới sàn nhà rồi bò lên người Jisoo lần nữa hôn xuống bờ môi ngọt ngào của chị ở một tư thế mập mờ hơn vừa nãy.

Jisoo ngậm miệng lại phản kháng khi cảm thấy Jennie bắt đầu muốn tấn công vào sâu bên trong khoang miệng cô thêm nữa nhưng Jennie sớm đã dự liệu được chuyện này nên ngay lập tức bóp chặt lấy bàn tay còn đang bị thương của Jisoo khiến nó lần nữa bung vết thương mà rỉ máu ra. Jisoo run người vì đau, miệng cũng bất giác mở ra nghênh đón chiếc lưỡi linh hoạt của Jennie tiến vào.

"Ưm ~~~ Jen ~~~" – Không chỉ có nụ hôn của Jennie khiến cô khó khăn chống đỡ mà Jisoo còn bị hai khoả mềm mại của em đè lấy trước lồng ngực mình, hơi thở vừa đi qua liền bị nó đốt sạch không chừa một chút gì.

"Đúng rồi, gọi tên em nào ~" – Jennie tay phải vuốt ve bên tai Jisoo, đồng dạng cảm giác được độ nóng từ tai chị truyền đến, Jisoo sắp chịu không nổi rồi, làm sao mà chị có thể thoát khỏi tay cô được.

Jisoo đầu óc lần nữa bắt đầu mờ mịt, đôi mắt hơn phân nửa đều đã chuyển biến vài tầng sương mù mỏng manh có chút bất đắc dĩ vì trên người cô đều bị Jennie chơi đùa đến cực khoái.

"Không phải ~! Cái vòng tay ~~ vòng tay làm từ sợi chỉ đỏ, em còn nhớ hay không hả!?" – Jisoo gắng gượng đem câu nói nói hoàn chỉnh một lần. Cô thật muốn chuyện Jennie ngay lập tức nhớ ra và cho cô biết lí do vì sao em trở thành như vậy. Chỉ cần biết lí do thôi thì cô cũng xem như mãn nguyện rồi, dù có bị em giết chết đi chăng nữa thì cũng đành. Jisoo chưa từng nghĩ rằng một cô bé đáng thương như thế có thể trở thành một sát nhân, điều đó khiến cô không tài nào tin nổi.

Jennie một lần nữa phớt lờ lời nói của Jisoo bởi lẽ cô chẳng hiểu Jisoo đang đề cập đến cái gì cả. Cái gì mà cây hoa anh đào rồi vòng tay làm từ chỉ đỏ, cô chẳng biết mấy thứ đó là gì hết.

Jisoo cảm thấy quái lạ khi mà Jennie không phản ứng lại với những gì cô nói, cô có thể chắc chắn rằng Jennie chính là cô bé đó, không thể nào sai được. Không ai lại trùng vị trí vết sẹo đến mức không lệch một centimet nào được. Vậy thì vì sao Jennie lại cứ như không quen không ấn tượng đến những gì mà cô nói đến nhỉ? Nếu là người thường nghe được chuyện này đã ngay lập tức đổ dồn nghi vấn về phía cô là vì sao cô lại biết được rồi. Hay em ấy sớm đã biết chuyện đó nhỉ? Không thể nào.

Cảm nhận được tay Jennie bắt đầu luồn vào trong áo mình, Jisoo giật mình tỉnh khỏi đống suy nghĩ đang rối tung rối mù lên của mình, cô hết cách đành nhắc đến vấn đề cuối cùng có thể gợi nhớ em nhớ lại chuyện khi bé.

"Jennie...lúc nhỏ em bị ba mình bạo hành có phải hay không!?"

Đúng thật là một gợi ý quan trọng và hữu ích, ngay khi nghe được Jisoo nhắc đến chuyện bị bạo hành, Jennie ngay lập tức dừng mọi động tác trên người chị lại, đầu ngẩng lên môi rời khỏi môi Jisoo, đôi mắt đủ loại biểu cảm xen lẫn vào bên trong, rõ ràng nhất chính là khó tin nhìn chằm chằm Jisoo.

"Sao chị biết!?" – Giọng Jennie gắt lại, đôi lông mày nhăn đến có chút đậm hơn bình thường. Đây hoàn toàn là bí mật sâu thẳm nhất mà Jennie không muốn một ai biết được, vậy thì vì sao Jisoo lại biết?

Jisoo đem biểu cảm kì lạ của Jennie ghi nhớ kĩ càng. Thật sự không phải cô nhạy cảm nhưng có vẻ như cô cảm nhận được Jennie chính là cô bé bị bạo hành đó nhưng sao em ấy chỉ phản ứng mỗi chuyện ba em bạo hành em, còn hai thứ trước đó hình như em ấy chẳng có ấn tượng gì cả. Chẳng lẽ là quên cô rồi, cũng có thể lắm, dù sao lúc đó còn nhỏ, chỉ là gặp nhau trong đêm tối còn không rõ họ tên mặt mũi lắm thì hẳn là dễ dàng quên đi.

Nói đến năm đó Jennie không còn ra điểm hẹn cũ gặp cô bắt cô đợi em mấy tháng trời còn không phải là quên béng cô rồi hay sao. Thật tình...vậy mà cô còn tưởng em hẳn là nhớ cái người đã cùng em tâm sự trong đêm tối thiếu vắng đi ánh trăng soi đường kia chứ.

"Kim Jisoo!!!! Tôi hỏi chị, sao chị lại biết được chuyện đó hả!?" – Jennie dường như hét lên, cô bắt đầu hơi mất kiên nhẫn rồi, đây là thứ mà chỉ có mình cô biết, từ trước đến giờ cũng chưa từng đề cập cho ai hay, vậy mà Jisoo một câu liền nói trúng vào tim đen của cô. Jennie nâng tay bóp hờ lấy cổ Jisoo đe doạ chị mau nói ra hết những gì mình biết.

Jisoo cũng rất muốn làm rõ mọi thứ nhưng mà cơ thể chết tiệt của cô lần nữa kêu gào, có vẻ thuốc bên trong hiểu được mình chưa phát huy hết tác dụng nên lại đi tiết thêm vài thứ chất kích thích khác chảy dọc quanh người Jisoo, đụng chút liền muốn đốt cháy da thịt trên người cô.

Jisoo hai mắt nhắm hờ vì đầu óc cô dần trở nên mơ hồ khó kiểm soát, đem thân mình cuộn tròn lại ép cho dục vọng đi xuống đáy, hai tay đặt lên sàn nhà không ngừng cào cấu muốn thoát khỏi cảm giác chết tiệt lúc này.

Jennie thấy vậy cũng nhận ra được thuốc đang phát huy đến bước cuối cùng rồi, nếu cô còn không thoả mãn Jisoo thì chị ấy sẽ gặp nguy hiểm. Thật tình, vốn định để bản thân thưởng thức một phen với cái tâm trạng đầy mong chờ, vậy mà một câu của Jisoo lại khiến cho cô chẳng muốn tiếp tục chuyện còn dang dở nữa.

Nhưng mà cô cũng sẽ không để mặc chị gặp nguy hiểm, cứ giúp Jisoo giải phóng cơn dục vọng đã rồi ép hỏi tiếp cũng không muộn.

Jennie vội đặt tay lên đai quần của Jisoo muốn thẳng tay trực tiếp kéo phăng ra liền bị bàn tay cố chấp của chị ngăn lại.

"Không được ~!" – Jisoo không chấp nhận được chuyện bị Jennie xâm hại cơ thể mình, cô có thể lặp lại rất nhiều lần rằng cô yêu Jennie nhưng không phải là loại cầu mong được phá huỷ cơ thể như vậy.

Lúc trước ngay cả khi chưa biết Jennie là kẻ giết người thì Jisoo cũng đã rất hối hận khi có ý định xấu với em rồi, điều đó có thể nói rõ được con người Jisoo chính là có chút quy củ, có chút giữ mình cùng giữ người, phải đến khi xác định được mối quan hệ rõ ràng rồi mới tiến đến.

Không nói đến hiện tại Jisoo còn biết rõ được con người thật của em thì làm sao có thể cùng em làm ra loại chuyện vượt quá ranh giới này được, hoàn toàn là không thể nào.

Jennie nhìn Jisoo nhịn đến mồ hôi đều chảy đầy người, cả khuôn mặt cũng bị nước mắt làm cho lem luốc đi rất nhiều. Cô lúc này mới hiểu được Jisoo không phải chỉ đã từng yêu cô, hẳn là chị ấy đã từng rất thương cô mới đúng.

Jisoo không phải chỉ vì giữ mình mà chị ấy còn muốn giữ hình tượng Jennie của trước đó sống mãi trong lòng chị ấy, một cách thuần khiết và không để con người kinh tởm như cô phá hủy đi.

Jennie chợt mềm lòng, nếu Jisoo đã kiên quyết như thế thì chỉ đành để chị ấy tự xử lý lấy thôi.

"Em không mang theo thuốc giải, chỉ còn cách chị tự thoả mãn mình mới có thể hết khó chịu mà thôi, nếu còn chần chừ thì chị có thể sẽ chết. Mà nếu chị chết thì giám đốc Manoban sẽ cùng chị xuống dưới đó sum họp, chị hiểu ý em chứ." – Jennie đứng dậy quay lưng đi ra ngoài, để lại một câu đe doạ để chắc rằng Jisoo không khờ dại mà chọn chết đi cho xong. Vậy mà cô lại không phát hiện, bản thân lúc này không phải vì lợi ích bản thân mà nói những lời đe dọa kia với Jisoo, đơn giản là cô thật sự lo lắng rằng chị sẽ để mặc bản thân cho đến khi không chịu được nữa rồi bỏ mạng luôn.

Jisoo thấy Jennie đi ra ngoài phòng rồi, tay mới bất đắc dĩ từ từ trượt vào trong đũng quần mình. Không cần phải vì Lisa, kể cả khi không có gì ràng buộc ngay lúc này, cô cũng nhất định phải sống để biết được vì sao Jennie lại như thay đổi thành một người khác như thế.

Jennie quả nhiên là Jennie, thuốc em bỏ vào thật sự quá mức mạnh, đến nỗi Jisoo tự đem mình làm ướt ra một lần rồi vẫn không tiêu tan được hết thứ thuốc đang làm loạn trong người cô.

Tim Jisoo đập liên hồi, ngày một nhanh và mất kiểm soát hơn, hơi thở kéo nhau phả ra từng tiếng mờ ám

"Ưmmmm ~ Ahhhh ~~" – Jisoo chán ghét bản thân phát ra thứ âm thanh ngượng ngùng như thế nhưng đó lại là phản ứng từ cơ thể mà cô không thể tiết chế được.

Không còn cách nào khác, Jisoo đành phải đi đến bước đường cùng là vươn ngón tay vào sâu bên trong hơn, bên ngoài sớm đã ướt đến không thể ướt hơn, thứ chất nhờn màu trắng dính đầy trên ngón tay của cô.

Đẩy mạnh ngón tay mình vào trong, trực tiếp đem màng chắn mỏng ngăn cách giữa hai nơi phá vỡ

"Aaaaaaa!!!!" – Thật sự là rất đau, nhất là khi chính mình tự phá đi lần đầu của mình còn khiến cơn đau này diễn ra trông thê thảm hơn rất nhiều.

Jisoo ngay lập tức rút ngón tay ra, cả người co lại run bần bật, nước mắt tuôn trào chảy không ngừng, thở ra mỗi hơi đều là gấp gáp một cách đáng thương. Bên dưới cô máu cũng theo đó thấm ướt cả một mảnh.

Jennie đứng bên ngoài nghe thấy tiếng Jisoo hét lớn vội chạy vào bên trong xem qua tình hình như thế nào. Biết rằng chị đã tự xử lý xong nhưng thứ Jennie không ngờ nhất chính là Jisoo lại là thân xử nữ? Gì thế này, Jisoo chưa từng làm qua chuyện kia sao?

Jennie không do dự cúi người nhanh chóng tháo hết còng sắt trên người chị rồi bồng Jisoo lên chạy vào phòng tắm đặt vào trong bồn đã chứa sẵn nước từ trước đó khi ép cung chị về chiếc bánh kem không mời mà tới kia.

Jisoo nằm trong bồn tắm như được xoa dịu bởi làn nước lạnh, nghiêng đầu mình tựa lên thành bồn tắm, Jisoo đôi mắt lờ mờ, hơi thở vẫn còn chưa đều hẳn.

Jennie chú ý thấy máu từ dưới thân Jisoo đang hoà quyện cùng với nước trong bồn rồi tan dần đi, dù chỉ là một lượng ít ỏi nhưng lại rất rõ ràng bắt mắt đập thẳng vào thị giác của cô.

"Jisoo..." – Jennie đột nhiên cất lên giọng nói nhỏ nhẹ mà đã lâu cô không dùng đến, không phải là kiểu nhẹ nhàng mà ẩn chứa nhiều tầng ý nghĩa, chỉ đơn thuần là nhỏ nhẹ như một cô bạn gái lo lắng cho người yêu của mình.

Jennie biết Jisoo thích cô nhưng mà cô cũng biết bên cạnh Jisoo có không ít cô gái bu đầy xung quanh cũng đồng dạng yêu thích chị, thậm chí là yêu chị đến điên cuồng. Cô không nghĩ là sau ngần ấy năm mà Jisoo vẫn giữ cho mình một tấm thân xử nữ như vậy, nhất là khi lúc chị còn làm nội gián, tin đồn con gái ông trùm trong tổ chức trúng tiếng sét ái tình với Jisoo cũng không hẳn là tin đồn thổi cho vui.

Với cái uy quyền từ cha mình, chẳng lẽ cô ta không cùng Jisoo lăn lộn qua trên giường hay sao? Jennie nhìn mặt liền biết người con gái đó ngoài tình yêu còn là đặt rất nhiều tham vọng vào chuyện lên giường với Jisoo đi. Mà sau đó vài tháng Jennie nhận được tin Jisoo được lên một chức cao hơn trong tổ chức, dưới trướng ông trùm chỉ có vài bậc, cô còn nghĩ rằng là vì Jisoo chịu cùng con gái ông trùm hoan lạc một phen mới lên được vị trí kia.

Năm đó đúng như những gì Jennie suy đoán, nhưng chỉ đúng một nửa mà thôi. Con gái ông trùm thật rất yêu thích Jisoo, cũng muốn được Jisoo chạm vào cơ thể ngọc ngà đang cháy hừng hực vì chị của mình, cô ta còn dùng không ít thủ đoạn dụ dỗ Jisoo, hiển nhiên là phải nhắc đến ba mình để khiến chị dè chừng mà ngoan ngoãn chiều theo cô ta.

Mà bấy giờ Kim Jisoo là một cái tên cực kì có tiếng trong tổ chức ngầm lớn nhất thành phố Busan nói riêng và cả nước nói chung. Tiếng khét của Jisoo được biết đến như một cô gái ngông cuồng và tàn ác, còn là một trợ thủ đắc lực trong băng đảng nên rất được coi trọng. Những cô nàng có khuynh hướng yêu thích những người bạo lực và nổi loạn đều say đắm hình tượng của Jisoo, mà cái thời đó ở Hàn Quốc danh tiếng của Jisoo phải nói là sánh ngang với danh tiếng của đội trưởng Kim, Jennie Kim.

Khi Jisoo biết được mình bị con gái ông trùm nhắm đến thật sự là khiến cô vò đầu bứt tóc một phen, tuy nhiên khi đó Jisoo đã rơi vào cái hố của đội trưởng Kim không tài nào thoát được. Dù có bao nhiêu cô gái xinh đẹp, cô cũng không để họ lọt vào mắt mình, nói chi đến con gái ông trùm hay con gái ông hoàng gì chứ.

Mặt khác lại đúng là sợ đắc tội với ông trùm sẽ mất điểm trong mắt ông ta, nếu vậy thì cơ hội tiếp cận với kẻ hậu thuẫn sau tổ chức lại càng thêm khó khăn. Thế nhưng Jisoo năm đó thà bỏ hết tất cả mười mấy năm trà trộn đem mình dìm vào thế giới tồi tàn này cũng không phản bội tình yêu của mình dành cho Jennie.

Phải biết rằng một khi nội gián không thể tiếp cận được mục tiêu, đem nhiệm vụ hoàn thành thì xem như mười mấy năm trước đó là bỏ phí cả một tuổi thanh xuân. Không được phục chức thành cảnh sát, còn có khả năng bị ông trùm dìm xuống tận đáy vì làm phật lòng con gái của ông. Thế nhưng Jisoo chính là muốn giữ tất cả những gì tốt đẹp nhất trên người mình cho Jennie, dù cho sau này đội trưởng Kim có hay không để mắt đến cô, để cô đơn phương đến chết đi chăng nữa, Jisoo cũng không mang thân mình cho một ai khác, một lần nữa có thể nhận ra Jisoo là cổ hủ và cứng nhắc đến mức nào. Nhưng nghĩ lại thì cũng vì cô quá mức yêu Jennie mà thôi.

May mắn, ông trùm cũng không phải dửng dưng mà ngồi được lên cái ghế đứng đầu trong tổ chức lớn đó. Ngay khi Jisoo từ chối con gái ông ta, cứ nghĩ rằng sau khi cô ta mách lại với ba mình, Jisoo sẽ đi tong một đời nhưng mà ai ngờ ông trùm thật trọng "nhân tài", thấy Jisoo không phải vì muốn lên chức mà leo lên giường làm chuyện bại hoại với con gái ông nên ông liền cao hứng trực tiếp mắng chửi con gái ông một hồi rồi đem người trong tổ chức họp bàn một phen, lời nói ra không rút lại, ngay lập tức để Jisoo lên chức, về sau những cuộc họp quan trọng chỉ có những ông chủ trong tổ chức được quyền tham gia cũng có thêm sự hiện diện của Kim Jisoo.

Trở ngược về hiện tại, Jennie biết mình đã thất thố, đột nhiên lại mềm lòng với Jisoo khiến cô hơi bất ngờ với chính cảm xúc của mình. Vì vậy để tránh Jisoo nhận ra được điều gì khác thường, Jennie ngay lập tức thay bằng một giọng nói gắt gỏng như trước đó, thêm vào một chút tức giận cùng cường hãn.

"Kim Jisoo! Chị vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, làm sao mà chị biết được chuyện tôi bị bạo hành lúc nhỏ hả!?" – Jennie bóp lấy cổ Jisoo siết đi một phần hơi thở của chị để giúp Jisoo nhanh chóng vực dậy tinh thần mà trả lời cô.

Jisoo ho sặc sụa và kiệt sức từ cái đau bên dưới thân thể truyền đến. Cô tưởng như mình vừa vượt qua một kiếp đại nạn vậy, đặc biệt đau đớn cùng giằng xé.

"Căn nhà này là căn nhà của em phải không?" – Sau khi ho xong Jisoo điều chỉnh hơi thở đều đặn trở về rồi bình tĩnh hỏi ngược lại Jennie.

Jennie nhăn mày, đôi mắt thăm dò nhìn chị

"Đúng vậy, thế thì sao?" – Rốt cuộc chị muốn nói đến cái gì đây Kim Jisoo?

"Nhà cũ của tôi cũng nằm trong khu phố này, lúc nhỏ chúng ta từng gặp nhau, chẳng lẽ em quên rồi? Em đã nói về việc mình bị ba bạo hành, sau đó còn nói khi nào bị đánh sẽ chạy tới sau hẻm kia khóc một trận. Lúc đó tôi lạc đường nên gặp được em, sau đó còn giúp em thoa thuốc với tặng em một chiếc vòng làm từ sợi chỉ đỏ nữa. Em không nhớ à?" – Jisoo trước đó do dự có nên kể với Jennie nghe chuyện này hay không vì cô vẫn còn chưa lí giải được vì sao Jennie lại quên mất chuyện giữa cô và em lúc nhỏ nhưng biết đâu khi cô nhắc lại thì em sẽ nhớ ra.

Jennie cúi đầu nghiến răng, tay phải thả hờ cổ Jisoo ra rồi lại như sực nhớ một cái gì đó xong bóp ngược trở về khiến Jisoo không lường trước được mà ho càng thêm dữ dội.

"Chị còn biết những gì nữa!?" – Jennie hai mắt mở to trừng Jisoo, sát khí vì vậy mà tăng lên gấp nhiều lần.

Jisoo ngờ nghệch, phản ứng này của Jennie là sao vậy? Chẳng phải em ấy nên hỏi một chút về cô hay sao? Nhìn biểu cảm kì quái này của Jennie, Jisoo đoán rằng em chẳng nhớ ra được chuyện gì về cái đêm hôm đó, em giống như biết được thêm một thông tin mới hơn là lục tìm trong trí nhớ và ngộ ra mình để quên mất hình bóng của cô trong quá khứ của em.

Jisoo không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, Jennie vừa nãy chợt mạnh tay với cô là vì cô nói đúng việc em bị bạo hành lúc nhỏ nhưng chỉ như vậy thôi chứ không phải là vì em nhớ ra cô.

"Từ sau ngày hôm đó tôi đến tìm em nhưng không thấy em đâu, sau đó cũng không gặp lại em nữa cho nên tôi chỉ biết có bao nhiêu đây thôi." – Jisoo thành thật khai báo, quả thật từ cái ngày hoả hoạn xảy ra, cô còn chẳng nhớ đến sự hiện diện của Jennie nếu không phải nhắc đến căn nhà tựa như lâu đài này thì cô đã quên béng luôn cái vòng làm từ sợi chỉ đỏ luôn rồi.

"Thật sự là không còn gì nữa, chị mà cố tình giấu đi thì tôi sẽ không tha cho bạn chị đâu!" – Jennie dè chừng đoán trước dò sau, cô không biết chuyện mình đã từng gặp Jisoo lúc nhỏ và để lộ bí mật lớn trong đời cô như thế này. May mắn là Jisoo chỉ biết có bao nhiêu, hẳn là chị vẫn chưa phát hiện chuyện kia.

Jennie chậm rãi nới lỏng tay mình khỏi cổ Jisoo, có vẻ như Jisoo thật không còn biết thêm gì nữa, vậy thì tốt.

"Chị nên quên chuyện đó đi, nó không cần thiết phải được nhắc lại, nếu em còn nghe một lần nào nữa thì bạn chị sẽ chết một cách thê thảm gấp nhiều lần phóng viên Park." – Jennie đứng dậy khom người bồng Jisoo từ trong bồn tắm ra, ôm chị đi trở về phòng sau một lúc lâu ngâm mình trong làn nước lạnh lẽo.

Jisoo nghe đến chuyện của Chaeyoung như một lời cảnh tỉnh khiến cô nhớ lại rằng Jennie đã làm gì em ấy. Hừ, giờ đây xác nhận được thân phận của Jennie chính là cô bé năm xưa rồi, vậy thì sao chứ, không ngờ cô lại đi thương cảm cho một cô bé mà sau này sẽ đi bắt cóc đánh đập cô, đồng thời ra tay giết chết bạn thân của cô. Jisoo ơi là Jisoo, mày đúng là làm trò cười cho chính bản thân mình.

Hừm, vòng tay sợi chỉ đỏ quả nhiên là có một sức mạnh vô hình nhỉ, đem tất cả xui xẻo trên người Jennie truyền hết cho cô gánh chịu, đây quả nhiên là một kết quả mà chính Jisoo cũng không ngờ đến.

Bị Jennie bồng đến bồng lui sớm đã khiến Jisoo tập thành thói quen cũng như ghi nhớ rõ ràng được cách em bước đi cùng nhịp chân của em là như thế nào nối tiếp nhau. Nhưng mà chỉ trong một khoảnh khắc khá ngắn ngủi khi Jennie bồng cô trở về phòng, Jisoo chợt cảm nhận được bước chân Jennie hơi khựng lại, chỉ là khựng lại chưa đến một giây, trong khi đó tim em bên tai cô đập nhanh một cách lợi hại, hai tay em hơi siết nhẹ lên người cô. Cảm thấy không đúng lắm, Jisoo vội nhìn kĩ sắc mặt Jennie thì lại thấy nó trở nên khá kinh hãi khi mắt em lướt ngang qua khung cảnh cầu thang phía gần cửa. Đây hoàn toàn là một dấu hiệu nhỏ đến mức nếu không để ý kĩ sẽ không bắt kịp được.

Jennie ôm Jisoo vào trong phòng nghỉ ngơi, đặt nhẹ người chị xuống dưới sàn nhà hơi ẩm ướt. Jennie lo lắng Jisoo bị cảm vì thời tiết gần đây không tốt lắm mà Jisoo lại ngâm mình trong nước hết hai lần chỉ trong một buổi tối. Nhưng mà vì muốn trừng phạt chị chuyện làm cô mất hứng giữa chừng khi đang cao hứng chơi đùa trên cơ thể chị và cả lúc này tâm trạng của cô cũng không được tốt lắm nên quyết định cho Jisoo nằm trên sàn nhà không cung cấp thêm cho chị một mảnh vải che cho ấm người nào nữa.

Jisoo mặc kệ, cô đã quen với cảm giác không nóng không lạnh này rồi, hẳn là bị sốt đến nơi thôi. Cũng đừng bảo rằng cơ thể Jisoo quá yếu đuối mà hãy nhớ đến mấy phút trước cô bị em doạ cho nửa sống nửa chết trong bồn tắm, bị em lôi ra rồi lại uống phải loại thuốc điên rồ kia, tiếp theo vì chống trả mà Jennie làm rách vết thương trên tay Jisoo, tiếp theo nữa lại mất hẳn lần đầu vào cái thời điểm cùng địa điểm dở dở ương ương và đặc biệt khốn nạn này. Mà tất cả mọi cô gái khi mất đi lần đầu đều cùng chung một thể trạng chính là yếu ớt. Vậy thì đúng là không ngã bệnh cũng không được rồi.

Jisoo nằm trên sàn nhà mệt mỏi tiến vào giấc ngủ sâu với cả cơ thể nặng trĩu cùng hơi thở lúc lạnh lúc nóng. Trong giấc mơ còn không khỏi cảm nhận được cả người mình run lên bần bật chỉ vì một cơn gió nhẹ thổi qua.

Khi Jisoo tiến sâu vào trong mơ cũng là lúc Jennie rời khỏi phòng không biết đi đâu. Thế nhưng bên tai Jisoo lâu lâu lại truyền đến vài tiếng bước chân nặng nề của một người nào đó, tiếng tường nhà bị cào cấu, sau đó còn có cả tiếng gỗ va chạm rơi rớt xuống nền đất tạo thành nữa.

Jisoo khó chịu, người một khi ngã bệnh sẽ rất nhạy cảm với tiếng ồn dù lớn hay nhỏ, nhất là khi cô đang cố gắng ngủ để dưỡng lại sức thì bị những tiếng không rõ từ đâu truyền đến này làm cho cả người bức bối bực dọc.

Khoảng nửa tiếng sau, Jisoo từ trong mộng thiển tỉnh lại, chưa kịp mở mắt cổ họng đã tiếp đến một trận ngứa ngáy khiến cô bịt miệng ho không ngừng. Hai bên viền mắt đỏ hoe và nóng rát, xem ra cơn sốt của cô càng thêm nặng rồi.

Jisoo khó khăn trở mình, tóc tai bù xù, toàn thân nhức mỏi, cô nhớ là mình đã nghe thấy tiếng va chạm gì mà nhỉ? Sao bây giờ lại im ắng như thế, Jennie đâu rồi?

Cảm giác như chân mình bắt đầu hơi ngứa ngáy, Jisoo giật mình cúi đầu nhìn xem có gì bên dưới, sau đó cô liền phát hiện một đám kiến đen đang ùa vào theo đường dọc từ cái khe hở nào đó bên dưới sàn nhà.

Jisoo nhăn mày co chân mình lại để tránh bị kiến bò lên làm cho khó chịu nữa. Đúng rồi, có lẽ thời tiết dần chuyển sang mùa mưa nên kiến bắt đầu theo đoàn theo bày mà kéo vào trong nhà trú đây chứ đâu, nhất là mấy nơi có mùi gỗ mục như thế thì bọn chúng không tài nào bỏ qua được.

Jisoo nhìn hàng kiến đang bò theo đường mà cô nằm, cô giật mình lăn sang một bên, trên đời này Jisoo còn ghét thêm thứ sinh vật nhỏ nhưng là có mùi đặc biệt kinh tởm này.

Lăn đến một góc khuất, cuối cùng Jisoo cũng thoát khỏi bọn kiến đen đang tạo thành hàng thành hàng phía bên kia. Cô ngửa mặt thở ra từng hơi đứt quãng và nóng hừng hực vì cơn sốt đang ngày một nặng thêm.

Quá mệt mỏi, Jisoo nghiêng đầu muốn nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ sâu thêm lần nữa nhưng thứ lọt vào mắt cô lúc này ngay khi cô vừa nghiêng đầu đã khiến Jisoo phải thức tỉnh ngay tức khắc.

Jisoo thường không di chuyển được đến vị trí khá xa như hiện tại đây bởi vì Jennie vẫn luôn giữ độ dài của sợi xích một cách không thể ngắn hơn, chỉ đủ cho cô nằm vật cả người xuống sàn nhà mà chân thậm chí phải co lại vẫn chạm đến tường nhà phía sau, nghĩa là sợi xích được thả rất ngắn vì có lẽ em sợ cô lại có ý định trốn thoát khỏi em thêm lần nào nữa.

Còn vừa nãy có lẽ là vì Jennie thương xót cho cô nên mới nới dài thêm đôi chút để Jisoo dễ dàng duỗi thẳng chân cùng trở người qua lại được. Không ngờ lại để cho Jisoo phát hiện một thứ mà trước giờ nó sớm đã nằm ở đó nhưng không ai hay.

Trên một thanh gỗ mục nằm khuất trong đống gỗ đặt chồng chất lên nhau trong cái phòng khá rộng rãi này thì ít ai lại để ý đến một khúc gỗ nằm sâu bên trong đống hỗn độn ở ngoài được.

Mà thứ lọt vào mắt Jisoo chính là sợi chỉ đỏ được cột thắt nút đặc biệt trên khúc gỗ nhỏ kia. Nó không hẳn là màu đỏ thuần, đúng hơn là đỏ sậm, màu tối để không dễ bị phát hiện, cũng như nằm trong góc khuất nên hẳn là không muốn người khác nhìn thấy. Nhưng rõ ràng nó đang đợi một ai đó phát hiện ra và người đó chắc chắn không ai khác phải là duy nhất mình Jisoo mà thôi. Bởi vì đâu còn ai khác nằm trong căn phòng này ngoài cô ra.

Nếu không phải để tránh đàn kiến đang dần xâm chiếm chỗ ngủ của mình, Jisoo sẽ không di chuyển nằm sang hướng này mà nếu không phải Jennie nới dài thêm dây xích, cô cũng không tài nào nằm được ở vị trí xa như thế.

Tất cả những thứ trên đều là trùng hợp kéo theo trùng hợp mà để cho Jisoo nhận ra được một điểm quyết định trong những mối liên kết từ trước đến giờ.

Sợi chỉ đỏ...

"Đội trưởng Kim? Người liên lạc?"

Jisoo hai mắt mở to không tin vào những gì mình đang nghĩ đến.

Chuyện phải kể trở ngược vài năm trước, chính vào cái năm mà Jisoo vẫn còn làm nội gián nhưng dưới trướng một người liên lạc mới, hiển nhiên chính là Jennie nhưng mà Jisoo trước giờ đều không biết đến.

Dù là trong thời kỳ nào đi chăng nữa, nội gián cùng người liên lạc cũng sẽ có một phương thức giao tiếp trao đổi khác nhau. Ngoài việc trao đổi qua điện thoại riêng thì đôi khi phải gặp trực tiếp để truyền tải nhiệm vụ kĩ càng hơn hoặc là những lúc nguy cấp cần có sự phối hợp giữa hai bên để lấy lòng tin từ phe tổ chức thì cũng phải trao đổi khéo léo với nhau thông qua một dạng mật mã nội gián.

Nếu như có xem qua phim ảnh thì chúng ta đều có thể dễ dàng nhận ra được nội gián cùng người liên lạc sẽ tạo ra mật mã gõ tay lên tường để trò chuyện trong bí mật với nhau.

Cách đó đã từng được sử dụng vài lần cho vài trường hợp thực tế ngoài đời nhưng mà đương nhiên phe ác cũng không ngừng mà phát triển mà thông minh cũng như cẩn thận hơn rất nhiều nên những kiểu mật mã như vậy không còn xài được nữa.

Năm đó Hàn Quốc và toàn thế giới có một phong trào khá nổi tiếng và kéo dài trong một khoảng thời gian dài, đó chính là phong trào Sợi chỉ đỏ. Phong trào này bắt nguồn từ phương đông phía Trung Quốc, cũng tựa như phong trào thời trang quần đùi ngắn hay các phong trào cắt tóc theo phong cách cạo hai bên gần giống vậy, một khi đã đi vào thời của nó, nó sẽ bùng nổ và đi đến đâu cũng thấy người ta trưng diện giống như vậy.

Thì tựa như thế, năm đó Hàn Quốc nói riêng và thế giới nói chung có một phong trào mang tên Sợi chỉ đỏ. Mọi người thường đeo vòng tay làm từ sợi chỉ đỏ hay đơn giản và ý nghĩa hơn cho các cặp đôi chính là cột thắt sợi chỉ đỏ vào các nơi lần đầu tiên mà họ gặp nhau. Sau đó một tháng sau sẽ trở lại nơi đó và tháo sợi chỉ đỏ ra đem nó cột lên tay hoặc chân mình, cũng có thể làm thành dây chuyền như một cách mong ước cho tình yêu được kết nối từ những phút giây ban đầu gặp gỡ và đi cùng nhau cho đến hết đời.

Đây là phong trào cũng như hoạt động rất ý nghĩa và nó đồng thời giúp cho tỉ lệ qua lại giữa các khu mua sắm, khu ăn uống ẩm thực,...và khu du lịch trong và ngoài nước tăng lên đáng kể, gián tiếp kích cầu tăng trưởng kinh tế toàn thế giới.

Vì vậy lúc đó người liên lạc, chính là Jennie đã cùng Jisoo nghĩ ra cách này để làm mật mã riêng của hai người. Cả hai cùng tạo ra 5 kiểu nút thắt khác nhau và độc nhất cũng như chia ra 5 kiểu màu sắc từ nhạt đến đậm để trao đổi với nhau tuỳ tình huống. Kiểu thứ nhất là thay cho chữ "có", kiểu thứ hai là chữ "không", kiểu thứ ba là thay cho câu "dương đông kích tây", kiểu thứ tư là "há miệng chờ sung", còn kiểu cuối cùng là gọn gàng một chữ cực kì súc tích "CỨU – SOS"

Vì sao lại chia ra năm kiểu như thế vì khi gặp nhau trực tiếp, một khi không thể dùng điện thoại nói chuyện bình thường được. Điển hình như khi Jisoo vận chuyển chất cấm hay làm những nhiệm vụ khác được ông trùm giao cho, luôn có một quy tắc từ xưa đến giờ chính là tất cả mọi người tham gia trong vụ vận chuyển đều phải bị tịch thu tất cả điện thoại cá nhân để tránh làm hỏng vụ làm ăn khi xuất hiện nội gián.

Mà cảnh sát ở các tổ chức khác cũng như cảnh sát phụ trách theo dõi vụ vận chuyển lại không biết được thân phận thật của Jisoo nên rất có khả năng sẽ đánh rắn động cỏ, phá hủy kế hoạch của cô nên căn bản lúc đó cần có sự hỗ trợ của người liên lạc trong bóng tối. Một bên Jennie đưa ra gợi ý cho Jisoo biết cảnh sát có đang mai phục chờ sẵn hay không, mai phục như thế nào bằng kiểu dáng nút thắt từ sợi chỉ đỏ. Một bên để Jisoo có thể thuận lợi hoàn thành tốt nhiệm vụ tổ chức giao cho mà khéo léo không bị nghi ngờ là nội gián phá vụ làm ăn cũng như lấy được tín nhiệm của người bên trên.

Năm đó sợi chỉ đỏ tràn lan khắp mọi ngóc ngách, từ chân ghế chân bàn, nơi đâu cũng thấy nhưng mà vô tình lại trở nên khá đẹp mắt và cũng giúp ích cho kinh tế nước nhà cùng thế giới nên tất cả hệ thống trên đất nước đều thống nhất không được tuỳ tiện gỡ chúng ra nếu không phải là chủ nhân của nó.

Lợi dụng được thời cuộc lúc đó nên Jennie và Jisoo trao đổi vô cùng thuận lợi nhưng chưa lần nào Jisoo phải dùng đến kiểu thắt thứ năm cũng như màu sắc đậm nhất trong màu đỏ để cầu cứu Jennie.

Jisoo có thể chắc chắn rằng chỉ có mình cô và người liên lạc kia biết được cách truyền đạt này. Thậm chí giọng nói của người liên lạc còn phải dùng mấy thay đổi giọng để bảo mật danh tính thì hẳn là thân phận của hai người cũng như cách thức liên lạc cũng chỉ có hai người được phép biết, Jisoo chắc chắn điều đó như đinh đóng cột không thể lệch đi đâu được.

Nhưng mà...nếu nói như thế, trở về hiện tại đây với cái màu đỏ sậm lại của sợi chỉ đang cột chặt trên thanh gỗ kia, cùng với kiểu thắt thứ năm đó. Tất cả đều cùng lúc nói cho Jisoo biết ai đó đang cầu cứu cô, và người cầu cứu cô là người liên lạc năm xưa của cô mà người liên lạc đó lại chính là...Jennie Kim?

"Không thể nào!?" – Jisoo ôm cái đầu đang đau nhức lên của mình, làm sao có thể?

Cô nhớ lại lúc mình bị đánh bể đầu khi bị phát hiện ra thân phận và mặc cho chúng thả cô vào quan tài định dìm cô chết trong đó với lượng không khí ít ỏi. Lúc đó đầu óc cô đã trở nên mơ màng không tỉnh táo, ngoài sợ hãi cực độ đến để lại ám ảnh sau này ra thì sau đó cô đã ngất lịm đi.

Nhớ lại lúc mình bất tỉnh...hình như đúng là nghe thấy tiếng một người con gái nào đó không ngừng gọi tên cô, gắng sức nhớ kĩ thêm lần nữa, Jisoo như nghe được tiếng Jennie vọng vào tai mình.

"Kim Jisoo tỉnh lại đi!!! Chị không thể có chuyện gì được, Kim Jisoo! Có nghe em nói gì không hả!!!"

Đúng rồi, lúc đó đầu óc mơ màng nửa tỉnh nửa mê, hình như đúng là nghe thấy tiếng Jennie. Vậy chẳng lẽ Jennie chính là người liên lạc đã liều mình cứu cô vào cái hôm bị lộ thân phận đó ư? Khoan đã, sau khi cô tỉnh lại trong bệnh viện và đến thời điểm được cho lên chức đội trưởng Kim cũng chính là lúc Jennie từ chức chuyển qua làm luật sư. Đúng rồi, lúc đó hình như cô còn nghe được tiếng người cứu mình kêu rên vì bị bắn trúng nữa. Nếu đem nối ghép lại chính là Jennie vì cứu cô mà tay bị thương nên đó là lí do em từ bỏ cái chức cảnh sát trưởng của mình để chuyển qua làm luật sư ư? Khi cô hỏi đến đồng nghiệp sao Jennie lại từ chức, họ chỉ nói qua loa là tay em bị thương nên xin từ chức. Bỗng nhiên mọi thứ đều trùng khớp đến thần kì nhưng cũng đầy vẻ rối rắm.

Jennie vì sao lại cột sợi chỉ đỏ ở đây? Vì sao lại cầu cứu cô bằng cách này? Em không tự nói ra được à? Chuyện gì thế này?

Cô điên mất thôi, thì ra từ khi còn nhỏ đến lúc lớn lên, giữa cô và Jennie ẩn hiện đều đã sớm bị liên kết chặt chẽ với nhau bằng chính sợi chỉ đỏ còn được hiểu là sợi tơ hồng từ tay nguyệt lão se duyên này đây.

Nếu như đã khẳng định được Jennie chính là người liên lạc năm xưa của mình, vậy thì em hiện tại đang cầu cứu cô chuyện gì đây hay chính em đang bẫy cô vào trong cái hố không đáy nào nữa? Trước đó Jennie bẫy cô là để khiến cô trở thành kẻ giết người, nay nếu lại bẫy cô thì có lợi ích gì cho em đâu nhỉ mà ngay dù có diễn hay đến mức nào Jennie cũng không đi nghĩ đến gợi nhớ cho cô hai vấn đề như chuyện cô và em quen biết nhau từ nhỏ mà ngay cả em cũng cho ra loạt biểu cảm chẳng ngờ đến.

Nếu nói như thế, có khi nào thật sự liên quan đến ba Jennie hay không? Có khi nào em ấy làm vậy là vì bị ba mình giám sát đến nên không thể trực tiếp nói thành lời được với cô. Thế thì vì sao em ấy không làm điều đó sớm hơn? Rõ ràng chỉ có người nội gián như cô là không biết thân phận người liên lạc của mình là ai nhưng Jennie thế nhưng hơn ai hết biết người năm xưa mà em giao nhiệm vụ là Kim Jisoo này còn gì.

Còn quá nhiều điểm nghi vấn mà Jisoo một lần nữa không thể lí giải được, có lẽ chính cô lại phải liều một phen mà tìm hiểu cái tầng lầu thông qua cầu thang gần cửa kia.

Nhắc đến ba Jennie, hình như Jisoo có chút gì đó sực nhớ ra vài hình ảnh trong quá khứ về một chi tiết khá nhỏ nhặt liên quan đến thì phải.

Cùng vào thời điểm khi cô còn làm nội gián, lúc đó cái tên đội trưởng Kim, Jennie Kim đã rất nổi trong thành phố rồi. Ngày đó Jennie có đi ngang qua khu vực mà Jisoo quản, cô còn nhớ kĩ là ngày đó em mặc một bộ đồ cảnh sát từ trên xuống đâu đâu cũng tỏ ra khí chất của một người anh dũng tiêu sái.

Tối đó hình như em đi tuần tra khắp khu vực, tuần đến chỗ của Jisoo cũng là lúc Jisoo cùng đàn em của mình vừa thu xong tiền bảo hộ đang đứng trong hẻm tính toán lại một lần. Lúc đó Jisoo cứ ngắm nhìn phía sau lưng Jennie mãi với con mắt ngưỡng mộ và tôn thờ nhưng lọt vào mắt bọn đàn em dưới tay cô thì lại nghĩ rằng Jisoo thích Jennie theo kiểu mạnh bạo chiếm hữu trên giường chứ không phải yêu thích lãng mạn. Hình tượng Jisoo thô lỗ bất cần trong mắt họ khiến họ cho ra cái suy nghĩ không đúng đắn này áp lên người cô.

Thế nên một trong 5 tên đàn em đang đứng cùng Jisoo lên tiếng

"Đội trưởng Kim xinh thật, kia nếu không mặc đồ cảnh sát mà thay bằng một bộ đồ quyến rũ khác hẳn là khiến cả khối đàn ông chết vì sung sướng." – Tên đầu heo không biết rằng mình đã nói xằng bậy đem hình tượng nữ thần của Jennie trong mắt Jisoo bôi nhọ đi ngay lập tức bị cô đá văng xuống đất còn cho thêm vài đạp mạnh vào hạ bộ hắn không thương tiếc.

"CÂM CÁI MIỆNG CHÓ CỦA MÀY LẠI!"

Đàn em đứng bên cạnh định tiếp lời chọc ghẹo theo ai dè không ngờ Jisoo lại đánh cho tên kia xém nữa liền mạng cũng không còn nên bọn họ ngay lập tức ngậm miệng. Lúc này mới hẳn là nhận ra Jisoo thật thích Jennie chứ không phải là dạng muốn chơi trên giường.

Jisoo ngước nhìn tấm lưng đầy sức hút của Jennie, cô đúng thật là không tài nào ngừng yêu thích và mong chờ có một ngày có thể tiến đến cùng em nói chuyện, cùng em bàn về những chiến tích mà cô đã lập được sau khi hoàn thành cái nhiệm vụ khó nhằn này.

Đột nhiên phía trước Jennie làm rơi mất ví tiền của mình xuống đất, em cúi người nhặt lên trong vội vã mà khiến cho tấm hình được kẹp bên trong ví rơi ra.

Chính vào khoảnh khắc đó, Jisoo hình như thấy được tấm ảnh rơi xuống kia là tấm ảnh đã bị người khác cố tình xé rách đi một bên, nếu nhìn kĩ hơn trên đó chính là hình của Jennie mà thôi, vậy còn một bên bị xé rách kia, bây giờ Jisoo nghĩ lại, có lẽ nào là bên tấm bị xé chính là hình của ba em?

Jennie cũng không đi diễn một màn kịch cho cô xem sớm đến nhiều năm như vậy phải không, khỏi phải nói năm đó cô cùng em cũng chưa có liên hệ gì quá nhiều ngoài cái danh nội gián cùng người liên lạc ra.

Vậy cuối cùng vẫn là xoay quanh vấn đề liên quan đến ba Jennie nhỉ? Sợi chỉ đỏ cầu cứu vì sao lại đột nhiên xuất hiện đây? Jennie...là em muốn chơi đùa tôi lần nữa hay là thật sự cần tôi cứu em khỏi một thứ gì đó khác đang kiểm soát lấy em?

___________________

Đừng quên để lại cmt cùng bình chọn nha mọi người. Được 20cmt thì càng tốt ạ tại mấy chương sau nữa cũng đang đi tới hồi siêu ngược rồi nên là cỡ mấy chương nữa sẽ end thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro