Chương 8: Liều cả mạng sống để cứu chị!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jennie đợi tầm 2 giây vẫn không thấy Jisoo trả lời, lúc này tim cô bỗng nhiên đau nhói lên vài nhịp, cô có cảm giác chẳng lành chút nào.

Jennie vẫn giữ liên lạc với Jisoo, sau đó mở một ứng dụng theo dõi trên điện thoại lên xem thì phát hiện vị trí của Jisoo đang di chuyển với tốc độ rất nhanh. Nếu điện thoại chị chỉ mở định vị có sẵn trong máy thì trước đó Jisoo cần phải cài đặt chia sẻ vị trí của mình thì người được chia sẻ mới có thể xem được vị trí hiện tại của chị.

Thế nhưng mà Jennie trước đó trong lúc lấy lí do chụp lại hiện trường vụ án giúp Jisoo thì cô đã cài một ứng dụng theo dõi ẩn vào bên trong điện thoại Jisoo nhằm theo dõi được vị trí của chị mọi lúc mọi nơi, và nếu chị đến gần khu nhà bỏ hoang thì điện thoại Jennie sẽ hiện ra cảnh báo khẩn cấp.

Vốn dĩ cài ứng dụng theo dõi là để dùng cho việc tư không ngờ hiện tại chính là để cứu sống mạng của Jisoo.

Nhưng vấn đề chưa giải thích được ở đây là tại sao Jisoo lại bị bắt cóc? Chị ấy không giống kiểu người gây thù chuốc oán và cũng rất ít người lại nhắm vào cảnh sát để bắt cóc tống tiền, thậm chí Jisoo còn không có người nhà thì tống tiền kiểu gì.

Jennie biết mình không thể gấp được, nếu vì gấp gáp mà bỏ lỡ một chi tiết quan trọng nào cũng có thể dẫn đến việc không cứu được Jisoo mà ngay cả cô cũng chết trong tay tên bắt cóc kia.

"Khoan đã..."

Jennie nhấn kết thúc cuộc gọi với Jisoo, cô biết ai là người làm ra chuyện này rồi, vừa nãy chẳng phải Jisoo đã nhắc đến tên hung thủ biến thái ưa thích việc lột da người à. Rất có thể Jisoo đã lọt vào tầm ngắm của hắn, tên này chẳng lẽ to gan đến mức đó, mặc dù đúng là da mặt Jisoo có điểm đẹp hơn rất nhiều cô gái ngoài kia.

Chết tiệt, nếu thật là vậy thì Jisoo rất có khả năng bị hung thủ đem về ổ của hắn sau đó ngay lập tức thực hiện hành vi kinh tởm của mình lên mặt chị ấy, không thể để chuyện đó xảy ra được.

Jennie nhanh chóng gọi qua cho tổ dân sự hỏi nhanh một vấn đề cần được giải đáp ngay lúc này.

"Alo, cho hỏi là ai ạ?" – Giọng một anh chàng trẻ tuổi nói qua điện thoại

"Tôi là luật sư Kim, cựu đội trưởng tổ trọng án, cho tôi hỏi gần đây có ai đến báo mất tích không ạ?" – Cô không có nhiều thời gian nên không muốn hỏi lòng vòng, vừa bắt máy liền nói thẳng vào vấn đề quan trọng lúc này.

"À dạ, có ạ, có hai người đến báo mất tích nhưng mà sáng nay bên tổ an ninh đường phố đã tìm được con gái của một trong hai người báo mất tích, con gái của bà ta hình như có liên quan đến vụ án giết người liên hoàn gần đây ạ. Còn người còn lại cũng báo con gái mình mất tích nhưng mà vì chưa đủ thời gian để công nhận là một vụ mất tích nên cảnh sát chưa thể tiến hành điều tra được ạ." – Cậu thanh niên cũng rất chuyên nghiệp liệt kê rõ ràng mọi chi tiết cho Jennie biết, mặc dù cậu không biết vì sao luật sư Kim lại hỏi những thứ này.

Nhưng mà đương nhiên cậu cũng cùng lúc kiểm tra số điện thoại này có phải là của Jennie hay không vì lỡ có người giả danh luật sư Kim thì sao và hiển nhiên đúng là số điện thoại đã đăng ký của luật sư Kim nên cậu mới thành thật khai báo tất cả.

"Được rồi, cám ơn anh."

Nói xong, cô liền cúp máy quay người đi đến bên cạnh nam nhân viên đang tiến hành sửa chữa xe cho cô

"Chiếc xe này có thể chạy ngay không, hiện tại tôi đang cần dùng gấp."

Nếu như có hai vụ báo mất tích mà một trong hai lại phát hiện được người mất tích là nạn nhân trong vụ án này thì rất có thể vụ còn lại cũng vậy, nhất là khi người còn lại báo chính là con gái bị mất tích, cũng thuộc trong phạm vi đối tượng mà hung thủ nhắm đến.

Điều này chứng minh hung thủ là người cực kì nhanh tay và mong muốn trong thời gian ngắn có thể xử lý tất cả những người mà hắn bắt cóc về càng nhanh càng tốt, có lẽ người này đã có sẵn kế hoạch và thậm chí là có sẵn cả một danh sách đối tượng nữa.

Vì vậy Jennie phải xử lý hung thủ ngay trên đường về ổ của hắn thay vì đợi hung thủ đến nơi rồi mới nghĩ cách thâm nhập vào vì như thế rất có thể bị chậm trễ và tính mạng của Jisoo sẽ gặp nguy hiểm, cô không thể đánh cược điều này được.

"Xe không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ là do nhớt trong xe bị cạn đi do lâu quá không rót vào với cả bên trong động cơ đã có phần cũ nên chỉ cần thay vài động cơ và nhớt mới vào nữa là chạy được." – Nam nhân viên chuyên nghiệp giải thích từng thứ một cho Jennie hiểu tình trạng xe của cô là như thế nào và muốn khuyên cô là không nên sử dụng ngay lúc này vì nếu động cơ xe bị đẩy đi hoạt động quá mức cho phép khi lượng nhớt bên trong đang ở tình trạng khô dần đi thì rất có thể sẽ gây ra cháy động cơ và hậu quả thì tuỳ theo mức độ nặng nhẹ mà nói nếu nặng sẽ gây ra một vụ nổ xe tương đối lớn.

Jennie gật đầu không do dự nói

"Không cần sửa nữa, tôi cần phải dùng ngay. Còn nữa, chỗ anh có axit sunfuric không, tôi cần hai bình!"

"Có nhưng mà..." – Nam nhân viên ấp úng, sao tự nhiên Jennie lại nhắc đến thứ chất nguy hiểm đó. Ở những nơi chuyên sửa chữa xe có loại chất này cũng rất bình thường mà thôi, cơ bản thì axit sunfuric còn nhiều công dụng khác nhau và trong số đó là rửa các vật bị gỉ sét được xem là cách hiệu quả và phổ biến nhất mà tất cả các thợ sửa xe đều áp dụng.

Thế nhưng đương nhiên ai cũng biết một công dụng nổi tiếng khác của axit sunfuric chính là ăn mòn và làm bỏng da nếu không may bị dính phải.

"Tôi cần để cứu người, nhanh lên! Không còn nhiều thời gian, cả găng tay chống axit nữa!" – Jennie nói lớn tiếng không muốn mất thời gian ở đây thêm giây phút nào nữa vì điểm màu đỏ hiển thị trên bản đồ trong điện thoại của cô đang di chuyển với tốc độ vô cùng nhanh, hướng xe còn đang chạy về phía đường cao tốc dẫn ra khu vực ngoại thành.

Nam nhân viên vội vàng chạy vào trong kho đem hai bình axit sunfuric ra cùng với một đôi găng tay đen chống hoá chất đưa cho Jennie. Anh cũng đành liều khi thấy Jennie đột nhiên lớn tiếng gấp gáp như vậy, anh biết người trước mặt mình là luật sư Kim và có lẽ cô ấy thật sự có việc gấp lắm mới dùng đến những thứ này nên tuy có hơi do dự nhưng vẫn đưa cho Jennie.

Jennie cầm hai bình axit cùng với đôi găng tay bỏ lên xe, sau đó ngồi vào đạp ga lùi xe chạy đi mất. Không còn nhiều thời gian nữa, cô đem vị trí phát lên trên màn hình tivi nhỏ trong xe, lần theo đó mà dùng tốc độ gần như cao nhất để đuổi theo.

"Jisoo, chị nhất định không được có chuyện gì." – Jennie vừa chạy vừa nhủ thầm trong lòng, chị mà có chuyện gì thì cô sẽ khiến cho tên hung thủ đó chết cũng không xong mà sống cũng chẳng được, chết tiệt.

Mặc dù tên này chạy rất nhanh nhưng vì ban đầu khi còn di chuyển trong thành phố hắn luôn phải giữ một tốc độ trung bình nhất có thể vì nếu chạy nhanh sẽ gây chú ý đến cảnh sát, chỉ khi ra đường cao tốc hắn mới dám chạy nhanh hơn.

Vì vậy Jennie một mạch tăng tốc đang dần rút ngắn khoảng cách với tên hung thủ, may mắn nữa chính là tốc độ xe của cô có phần mạnh hơn khi thuộc dòng xe thể thao.

Không tốn quá nhiều thời gian, lúc này xe của Jennie cũng đi vào đường cao tốc, hiện tại chỉ cách hung thủ tầm 1km đổ lại. Cô đè chân đạp ga nhanh hết cỡ, tiếng động cơ trong xe bắt đầu chịu không được mà gào thét cùng lúc thành những tiếng va đập vào nhau ngày càng lớn dần, lí do như trước vừa đề cấp đến. Nếu như là xe mới sẽ không có tình trạng như vậy xảy ra.

Jennie mặc kệ, cô mà không đuổi kịp tên hung thủ thì thà chết đi còn hơn, cô không thể để Jisoo có chuyện được.

Từ khoảng cách 1km, hiện tại Jennie hoàn toàn rút ngắn lại còn 50m vừa đúng sau hơn 1 phút đem tốc độ xe đẩy lên cao nhất có thể.

Trước mặt hiện ra một chiếc xe màu đen, không cần xem qua cũng biết chiếc xe mà cô cần tìm đây rồi, trên bản đồ đồng dạng hiển thị nút tròn chớp nháy thông báo rằng vị trí Jisoo chỉ còn cách cô có mỗi 20m hơn.

Jennie nhanh chóng cẩn thận quan sát xung quanh, đây là đường cao tốc gồm 6 làn đường, 2 làn cho xe máy, 2 làn cho xe hơi chạy về hướng xuôi ra ngoài thành phố, 2 làn còn lại cũng dành cho xe hơi nhưng chạy ngược chiều lại với làn hiện tại của cô. Mỗi hai làn đều được ngăn cách phân dãy rõ ràng, vậy cũng xem như ổn, cô sẽ không cần tránh những chiếc xe chạy ngược chiều, hiện tại đều cùng một chiều nên sẽ dễ đối phó hơn.

Nắm rõ được tình hình xong Jennie mới nhấn ga từ đằng sau tông thẳng vào đuôi xe của hung thủ khiến xe hắn đột nhiên bị tấn công mà đảo qua đảo lại nhưng xem ra hắn cũng có tay lái khá vững, sau cơn rung lắc vừa nãy liền lấy lại bình tĩnh mà giữ xe chạy thẳng càng thêm nhanh hơn lúc nãy.

Người đàn ông to cao quay đầu nhìn ra sau phát hiện Jennie đang đuổi theo hắn, tuy không hiểu vì sao cô lại biết được vị trí của hắn nhưng trường hợp này chuyện phải xử lý gấp chính là chạy càng nhanh, tạo khoảng cách càng lớn là tốt nhất. Mặc kệ, hắn sẽ không từ bỏ Jisoo đâu, đây là con mồi mà hắn xem là bảo vật hiếm có nhất, vì vậy dù có biết cô là cảnh sát, hắn vẫn ra tay không chần chừ một giây phút nào.

Jennie trông thấy hắn ta không có ý định giảm tốc độ lại, cũng là đương nhiên thôi, không có tên hung thủ nào đi đến bước này mà lại chọn lùi bước cả. Cô đạp ga cho xe chạy sang làn bên cạnh, đem xe mình chạy song song với xe của hắn, sau đó xoay mạnh bánh lái sang trái dùng thân xe của mình va vào thân xe của hắn, ép thẳng vào bên trong đến khi hắn không chịu nổi mới thôi.

Người đàn ông ngồi trong xe bị chấn động không nhẹ, hắn làm sao ngờ được Jennie lại liều mạng như vậy, nên biết dùng xe đấu với xe là một cuộc đấu với tỉ lệ 50:50, khả năng cả hai xe cùng lúc bị hư hại là rất cao.

Hắn cố gắng nhìn rõ cô gái ngồi trong xe là ai, sau đó phát hiện ra đó là Jennie, luật sư Kim, hắn bắt đầu cảm thấy thú vị rồi đây.

Thả chân ga ra để xe giảm tốc độ trong tích tắc lùi ngược ra đằng sau sau đó đạp ga trở về xoay bánh lái đem hướng xe di chuyển sang bên phải xe Jennie, hắn cũng dùng cách y hệt cô, điều khiển xe mình đâm vào thân xe của Jennie nhưng cô sớm đã đoán được nên đã lùi xe đẩy nhanh tốc độ ủi vào sau đuôi xe của hắn.

Thấy vậy, hắn ta trườn người ra sau ghế, tay trái vẫn điều khiển bánh lái, tay phải tìm đến túi quần sau lưng Jisoo mà rút cây súng luôn có sẵn trên người cô ra. Điều khiển xe mình chạy song song với xe của Jennie, hắn nheo một mắt lại nhắm thẳng một đường vào đầu cô, không đợi thêm một giây phút nào nữa liền bắn ra một viên đạn ý định đi thẳng một đường đến vị trí mà Jennie đang ngồi.

Nhưng đạn còn chưa kịp chạm vào cô đã nhanh chóng bật ra ngoài khi vừa va vào cửa kính xe, sau đó như một viên sắt thép vô dụng rơi xuống và nằm yên dưới đường nhựa cứng cáp.

Đó chính là lí do vì sao Jennie lại nhất quyết chọn lái xe của mình đi là vì xe cô được trang bị kính chống đạn, thậm chí là bánh xe chống đạn. Bởi vì cô biết được hung thủ sẽ dùng đến súng trên người Jisoo nên không thể lái xe người khác đi được, vậy thì cô sẽ gặp nguy hiểm, nếu cô gặp nguy hiểm thì không tài nào cứu Jisoo được nữa.

Trong khoảnh khắc viên đạn bật khỏi cửa kính dường như khiến tên hung thủ sửng người lại, hắn ta không ngờ Jennie cả chuyện này cũng đoán được, tuy vậy hắn vẫn không tin tấm kính mỏng manh đó có thể chịu được hơn 5 viên đạn, vì vậy hắn đã liên tục cầm súng bắn tất cả viên còn lại lên gần như cùng một vị trí của tấm kính trên xe Jennie.

Hoàn hảo tất cả các viên đều không thể xuyên qua tấm kính mỏng đó, hắn bị cô làm cho nổi điên lên, quăng cây súng vô dụng xuống sàn xe, một lần nữa dùng xe mình va vào thân xe cô hòng khiến Jennie biết điều mà lùi bước.

Jennie thế nhưng vẫn hoàn hảo mà tránh được. Nhưng căn bản chuyện này kéo dài cũng không giúp ích được gì quá nhiều khi động cơ trong xe cô đang bắt đầu kêu gào vì hoạt động quá mức cho phép.

Lúc này đây, Jennie không còn cách nào khác, nếu cứ đụng qua đụng lại như vậy thì Jisoo bên trong cũng rất nguy hiểm, tay trái cô di chuyển mở ra cánh cửa bên trái trong xe mình, đeo nhanh một chiếc găng tay chống axit, không thể chần chừ thêm giây phút nào, cô mở nắp bình axit đầu tiên dứt khoát đem nó hất vào cửa xe của tên hung thủ, sau đó liền đến bình thứ hai cũng làm y hệt như vậy.

Axit bám trên cửa xe nhanh chóng phát huy tác dụng vốn có của mình mà ăn mòn sâu vào bên trong khiến cửa xe bên phải của hắn dần trở nên rung lắc vì khoá xe bị axit tác động khiến một nửa bị ăn mòn và không thể giữ cho cửa xe đóng chắc được.

Ngay lúc này Jennie dùng chân trái của mình, điều khiển xe sát gần bên cạnh xe hắn, không ngừng đạp lên cửa xe, một lần rồi hai lần, ba lần, cuối cùng nó cũng trụ không nổi mà rơi xuống đường sau đó liền bị gió cuốn đi mất hút ở phía sau.

Không phải tự nhiên mà Jennie lại đi đạp rơi cửa xe của hắn làm gì, bởi vì sau đây Jennie Kim sẽ đặt cược mạng sống của mình vào khoảnh khắc tiếp theo này.

Cô hít một hơi sâu, chân phải nhấn ga cho xe chạy lên phía trước cách một khoảng khá lớn với xe của hắn ta. Tim cô đập nhanh một cách lợi hại, đã đi đến bước này thì không thể lùi lại được, quan trọng là cứu được Jisoo.

Nuốt một ngụm nước bọt, Jennie như nín thở mà rút chân phải ra khỏi bàn đạp, đem người xoay qua hướng bên trái 90 độ, ngay lúc xe của tên hung thủ vừa hay chạy song song với xe của Jennie sau khi cô mặc cho nó thả phanh tốc độ, dùng hết sức lực của mình đạp mạnh vào thành xe, bật người về phía trước, chưa đến 1 giây, 2 phần 3 cơ thể Jennie hoàn hảo bay vào phía trong xe của hung thủ, cả người đập mạnh vào ghế phụ của xe nhưng chân Jennie lại còn ở bên ngoài, hiện tại nếu cử động lung tung sẽ ma sát với mặt đường, với tốc độ cực nhanh hiện tại, nếu ma sát sẽ khiến cả người cô bị kéo lùi ra sau, đương nhiên chân sẽ bị thương và xước ra máu ngay lập tức.

Mắt thấy Jennie bỗng nhiên xuất hiện trong xe của mình, tên hung thủ tim nhảy lên một nhịp, hắn sống lâu thế này rồi chưa từng nghĩ đến có người lại điên đến mức chọn nhảy xe cả, lúc này thứ hắn thắc mắc nhất chính là người cảnh sát ở sau xe kia có bao nhiêu quan trọng với luật sư Kim mà cô phải liều mình đến mức này.

Việc Jennie đột nhiên tiến gần khiến hắn càng thêm nổi điên hơn, không thương tiếc mà dùng chân đạp vào người và tay cô ý định đạp cho Jennie văng khỏi xe mới thôi.

Jennie hai tay bám chặt lấy thanh thép trên ghế phụ của xe, cô cắn răng thở gấp chịu đựng từng cú đạp lên tay và cả người mình, phải cố gắng chịu đến cùng, lúc này đây Jennie phải đưa lọt cả người mình vào trong mới may ra khống chế được hắn ta.

Cô cố gắng đẩy người mình về phía trước, trên tay bắt đầu xuất hiện vài vết bầm tím cùng vết xước khi tên hung thủ không ngừng giẫm lên từng cú một, càng ngày càng mạnh. Chân Jennie vẫn còn lơ lửng ở ngoài xe, không thể kéo dài thêm nữa, cô đành thả chân chạm xuống mặt đường, lợi dụng nó để đẩy người mình lọt vào trong xe, mặt đường một mặt có thể dùng làm bệ đỡ Jennie vào trong, một mặt cũng như cây dao bén nhọn mà một đường cứa vào da thịt cô khiến hai chân vốn lành lặn mà giờ đây hiện rõ vài đường xước lớn kéo dài và máu thì thi nhau không ngừng chảy dọc xuống.

Hung thủ thấy vậy liền dùng hết sức đạp thẳng vào trước ngực Jennie khiến cô ngã lăn ra sau, đầu xém chút nữa còn va đập xuống sàn xe, may mắn là hai tay vẫn luôn nắm lấy thanh thép giúp cô kéo người trở về vị trí cũ ngay tức thì.

Trên đầu ông ta bắt đầu ẩn hiện vài giọt mồ hôi, hắn vừa phải điều khiển xe, vừa phải đối phó với Jennie nên không thể không khiến hắn cảm thấy bí bách được, cảm giác như bị đẩy vào đường cụt vậy.

Jennie kéo người dậy, tay phải tạo thành nắm đấm đấm thẳng vào mặt của hắn ta, thế nhưng một cú đó vẫn chưa đủ xi nhê là bao, bởi vì thân người hắn vốn cao to nên bao nhiêu đó là chưa đủ.

Ông ta cũng chẳng thua kém mà một bên lái xe một bên đánh trả lại Jennie, tay phải giơ lên muốn hạ một đòn mạnh xuống khiến cô không còn sức phản kháng nhưng nào ngờ đó chỉ là cú đánh mà Jennie thả mồi để hắn cắn câu mà thôi.

Hắn vừa đưa tay phải lên cao muốn đánh xuống, cô ngay lập tức rút cây dao găm vốn luôn được kẹp sẵn dưới chân dùng để phòng bị ra, một đường nhanh gọn chuẩn xác đem lưỡi dao đâm thẳng vào cổ của hắn.

Máu từ trong cổ hắn ta như vòi nước mà phun ra ngoài dính cả lên mặt Jennie một lượng không hề nhỏ. Cổ là nơi chứa tương đối nhiều máu trong cơ thể, và cũng là một trong những nơi chí mạng nhất.

Tên hung thủ từ ban đầu không đoán được trên người Jennie có giấu dao nên mới lơ là cảnh giác, thử hỏi một cô gái có vẻ ngoài yếu đuối như cô thì làm sao có ai lại đoán được cô luôn mang theo dao găm dưới chân mình ẩn sau một lớp vải chứ.

Chỉ một dao đó thôi đã đủ khiến cho hắn ta chết ngay tức khắc không còn đường mà sống sót, cả người mất sức với đôi mắt trợn tròn và miệng há hốc ngã ra đằng sau.

"Không phải chứ!" – Sau khi giết chết hắn ta, Jennie liền nhanh chóng để tay lên bánh lái điều khiển xe chạy trên làn đường để không va vào dãy phân cách bên cạnh. Nhưng vừa định thế chỗ ngồi vào chỗ của hắn lại phát hiện tên này chết nhưng vẫn muốn lôi theo cả cô cùng Jisoo cùng chết. Không hiểu sao chân đạp ga của hắn lại bị kẹt lại bên dưới, rút cỡ nào cũng không rút ra được.

Jennie cố gắng bình tĩnh lại quan sát đoạn đường đằng trước, phía trước không xa nữa chính là đèn giao thông, rất nhiều người đang dừng xe đậu lại chờ đèn xanh.

Chết tiệt, nếu như cô còn không dừng xe lại được thì khả năng đụng vào những chiếc xe đằng trước là điều chắc chắn sẽ xảy ra. Nhưng mà nếu hiện tại xoay xe đụng vào dãy phân cách rất có thể sẽ khiến xe vì va chạm đột ngột với tốc độ cao mà lật ngửa bay lên không trung một khoảng ngắn. Đương nhiên việc cô đụng vào những chiếc xe đậu ở đằng trước thì vẫn có khả năng khiến xe bị lật nhưng có lẽ vẫn tốt hơn là cho xe đâm thẳng vào dãy phân cách cứng cáp kia.

Thế nhưng cô không thể chỉ vì hai mạng sống mà hại đến những người vô tội khác, Jennie quay mặt nhìn Jisoo đang nằm ở ghế sau trong xe, nếu là Jisoo, chị ấy cũng sẽ nghĩ như cô.

Một lần nữa hít sâu một hơi, Jennie cầm bánh lái xoay một hướng 45 độ, sau đó cả người như bay đến ghế sau mà ôm chặt lấy Jisoo, đem cả người chị bảo vệ trong lòng mình. Chưa đầy năm giây, đầu xe với tốc độ tên lửa đâm thẳng vào dãy phân cách, thân xe bay lật ngược xoay hai vòng lớn trên không trung sau đó rơi xuống bên cạnh làn đường xe máy, cảnh tượng khủng khiếp này chỉ diễn ra chớp nhoáng trong vòng chưa đến năm giây đổ lại, cả một con xe nằm chổng ngược lên trời, tiếng động cơ lúc này đây cũng đồng thời dừng lại vì bên trong bị hư hỏng sau cú va đập mạnh.

Cả người Jennie rơi xuống sàn xe, đầu va mạnh vào thành ghế phía sau khiến đầu óc cô dần trở nên mơ màng, Jennie cố gắng lắc đầu qua lại vài lần để khiến bản thân tỉnh táo hơn, không thể ngất trong lúc này. May mắn người trong lòng dưới sự bao bọc của cô mà không hề bị trầy xước dù chỉ một chút.

Cố gắng khiến mình tỉnh táo hơn, lúc này đây Jennie biết cả hai không thể ở trong xe lâu thêm được nữa vì đến khi xăng trong xe chảy ngược ra ngoài thì đồng nghĩa với việc một vụ nổ sẽ xảy ra và nếu hai người không thoát khỏi đây kịp thì cái chết sẽ chào đón cả hai ngay lập tức.

Jennie dùng hết sức đạp vào cửa xe dưới chân mình, cửa xe một phần vì va chạm trước đó, một phần vì sự tác động của Jennie mà cuối cùng cũng chịu bung ra như ý muốn của cô.

Trước bản thân cô phải di chuyển ra bên ngoài, sau đó mới kéo cả người Jisoo theo đó mà ra khỏi xe được. Ngay khoảnh khắc mà cô và Jisoo, cả hai đều an toàn bên cạnh chiếc xe bị lật rồi thì vừa đúng lúc xăng trong xe như thác nước mà chảy ngược ra ngoài.

Jennie thấy vậy nhanh chóng đứng dậy, khom người bồng Jisoo lên.

"Aaaaa!" – Xem ra trước đó cô đã quên mất chân mình bị thương thế nào rồi, vừa đứng dậy cùng với sức nặng trên người Jisoo đè xuống khiến cơn đau dưới lòng bàn chân cô truyền đến càng thêm chân thực hơn.

Cô nghiến răng, hiện tại không được đau, đau thì tính mạng Jisoo sẽ gặp nguy hiểm. Jennie bồng Jisoo trên tay, dùng hết sức đứng vững từng bước chân một đi về phía trước, cứ mỗi khi hai chân thay nhau chạm xuống mặt đất thì cơn đau cứ nối tiếp nhau mà truyền đến khiến trán Jennie hiện tại đã bắt đầu lấm tấm vài giọt mồ hôi lạnh.

Đi cách xa được một khoảng vừa đủ, cùng lúc chiếc xe cháy một ngọn lửa nhỏ sau đó liền như một quả bom mà nổ một tiếng lớn chấn động tất cả các xe đang chạy xung quanh, kể cả những chiếc xe vừa nãy đậu đằng trước, người bên trong cũng thò đầu ra xem có chuyện gì, đương nhiên thứ họ thấy đầu tiên là một làn khói đen bay ngút lên bầu trời cao cùng với một đám lửa đỏ rực được tô điểm thêm dưới ánh chiều tà.

Vừa hay trên làn đường xe máy có một chiếc xe đang chạy đến, là một cậu thanh niên, cậu ta từ xa đã quan sát được đằng trước có chiếc xe ô tô bị lật nên cố tình chạy chậm lại. Hiện tại chạy đến nơi vừa đúng lúc xe nổ, cảnh tượng này vốn đã hiếm xảy ra và một mình nó thôi cũng đủ khiến cậu sửng sốt mấy đêm liền rồi nhưng quan trọng là phía trước ngay lúc xe nổ còn chứng kiến được cảnh một cô gái trên mặt đầy máu, chân tay bị xước thật nhiều đường, hai tay thế nhưng bồng lấy một cô gái khác, cô gái trên tay này dường như khác hoàn toàn với cô gái đang bồng kia, trên người không hề dính máu, mà cũng chẳng bị thương tổn chút nào.

Sự đối lập này khiến cậu thanh niên đứng hình mất một lúc lâu, thật kinh khủng, nhìn cô ta như bước ra từ biển lửa vậy, cậu cũng chẳng thể diễn tả nó bằng lời được. Cảm tưởng như bản thân vừa tận mắt chứng kiến một cảnh thập tử nhất sinh trong phim điện ảnh ấy, quá mức điên rồ đến nỗi không tin vào mắt mình, đúng hơn là ám ảnh.

"Gọi cấp cứu..." – Jennie hơi thở dần trở nên hỗn loạn đứng trước mặt cậu thanh niên lên tiếng.

Cậu thanh niên giật mình thoát khỏi cảnh tượng trước đó, vội từ trong túi quần lấy ra điện thoại gọi ngay cho xe cấp cứu, không quên gọi luôn xe cứu hoả và cảnh sát cùng đến.

Xe cấp cứu rất nhanh đã xuất hiện, Jennie đặt Jisoo lên giường rồi cuối cùng mới yên tâm thả lỏng bản thân cả người ngã xuống mặt đường ngất xỉu. Nhân viên nhìn Jisoo được đặt trên giường không hề bị thương chút nào, còn Jennie, người ngất xỉu dưới đất lại thương đầy mình, ngơ ra một lúc không hiểu, sau đó liền đỡ Jisoo lên ghế nằm, đỡ Jennie lên giường bệnh rồi đẩy luôn lên xe cấp cứu.

Vụ việc này ngay lập tức truyền đến khắp mọi nơi trong sở cảnh sát, đương nhiên là không thể bỏ qua phòng của tổ điều tra đặc biệt được. Sau khi biết hết mọi chuyện, mọi người trong tổ ngay lập tức chạy đến bệnh viện hỏi qua tình hình của Jisoo và Jennie.

Jisoo không hề bị thương, chỉ là do thuốc mê hít vào quá nhiều khiến cô tạm thời chưa thể tỉnh lại. Còn Jennie thì mệt rồi, từ đầu đến chân không chỗ nào là không bị thương nhưng cũng may hoàn toàn là vết thương ngoài da, thoa thuốc đều đặn sẽ không để lại sẹo, tuy vậy nhưng thời gian khôi phục sẽ kéo dài hơn bình thường một chút. Ngoài ra chỉ có trước ngực vì bị đạp quá mạnh mà ảnh hưởng đến đường hô hấp nhưng không quá nặng, chỉ cần uống thuốc thì sẽ hết.

Bây giờ chỉ cần đứng cách xa Jennie 5 bước thôi đã ngửi thầy nồng nặc mùi thuốc xộc thẳng vào mũi, chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ hiểu là có bao nhiêu vết thương trên người Jennie mới khiến mùi thuốc trở nên nặng mùi đến vậy.

Mọi người trong tổ thấy cả hai chưa ai tỉnh lại, cũng biết điều trở về sở cảnh sát mà bắt tay vào điều tra tên bắt cóc Jisoo là ai.

Sau vụ nổ đó hắn xém nữa là biến thành tro bụi không còn để lại manh mối gì, nhờ vào đội cứu hoả đến kịp thời mới dập tắt được ngọn lửa đang cháy ngùn ngụt không dứt kia. Đem được hung thủ ra ngoài xe thì hắn đã trở thành một cái xác đen thui như cục than đã cháy được một nửa vậy, mặt mũi không thấy rõ là ai với ai.

Nhưng mà cảnh sát cũng không phải ăn lương cho có mà họ đã dựa trên phần ADN trong xương để xét nghiệm và kiểm tra trong kho ADN Quốc gia để tìm xem rốt cuộc hung thủ là ai.

Trời không phụ lòng người, tên này hoá ra vào 5 năm trước đã từng vào tù 3 tháng vì tội ăn cắp vặt tại siêu thị, sau khi ra tù hắn đã dọn ra ngoài thành phố ở vì sợ mọi người gièm pha, đến khi dọn ra ngoại thành rồi thì hắn mở một thẩm mỹ viện nhỏ và hành nghề trái phép tại đó.

Nắm được thông tin này tổ của Jisoo vội chạy đến nơi ở của hắn điều tra tận gốc.

Cho đến tối khuya ngày hôm đó, Jisoo mới từ từ tỉnh lại từ trong giấc mộng tưởng chừng như kéo dài cả thập kỷ. Hơi chớp mắt vài cái nhìn xung quanh, Jisoo ngơ ngác không biết mình đang ở đâu, cô chưa xác định được là mình đang tỉnh dậy trong tay người bắt cóc cô hay là mình đang tỉnh lại ở đâu đây.

"Đội trưởng Kim, chị tỉnh lại rồi ạ!?" – Wendy đứng bên cạnh vui mừng hét lên khi thấy Jisoo mở mắt cử động, làm Jung Sik cùng Lin đang mệt mỏi ngủ trên ghế cũng tỉnh dậy theo chạy đến bên giường nhìn xem Jisoo.

Jisoo nghe thấy tiếng Wendy mới thở phào nhẹ nhõm, vậy nghĩa là mọi người đã tìm ra được cô và hiện tại cô đang ở bệnh viện, có phải là nhờ có Jennie không nhỉ? À mà, Jennie, em ấy đâu rồi?

"Mọi người có thấy luật sư Kim ở đâu không?" – Jisoo nhăn mày hỏi đồng nghiệp của mình khi không thấy Jennie, đáng lẽ em ấy sẽ đợi cô ở đây đến khi cô tỉnh, chắc chắn là vậy nếu là Jennie nhưng sao lại không thấy em ở đây lúc này?

Mọi người nghe Jisoo nhắc đến Jennie, ban đầu hơi ậm ừ ấp úng nhưng họ không có ý định giấu Jisoo chuyện này làm gì, dù sao luật sư Kim cũng không phải bị thương nặng đến mức phải giấu như thể chị ấy gặp chuyện hệ trọng lắm không bằng.

"Chuyện là như vậy..." - Wendy thay mặt mọi người giải thích tường tận cho Jisoo

"Đội trưởng Kim lần này thật phải cám ơn luật sư Kim đi, tụi em vừa điều tra ra được người bắt cóc chị chính là hung thủ biến thái lột da người gần đây. Khi khám xét chỗ ở của hắn, bọn em tìm được 2 cái da người được hắn tỉ mỉ đắp ở trên mặt con ma nơ canh. Mà quan trọng hơn là chị biết gì không? Trên tấm bảng trong phòng hắn còn dán một loạt mấy tấm ảnh mà được xem là đối tượng hắn nhắm đến để lột da ấy. Tấm đầu tiên là hình của nạn nhân C, tấm tiếp theo là của nạn nhân vừa được tìm thấy trong nhà hắn cũng đồng dạng bị lột da mặt mà trọng điểm chính là hai bức cuối cùng chị biết là ảnh của ai không. Một là của luật sư Kim, hai là của đội trưởng Kim. Và tấm của đội trưởng Kim còn được đặc cách vẽ hình tròn màu đỏ xung quanh rất nhiều vòng nữa, dù không hiểu sao hắn ta tự nhiên lại bỏ qua luật sư Kim trực tiếp bắt cóc chị trước nhưng mà nói chung hắn chính là hung thủ của vụ án lột da người và đội trưởng Kim là mục tiêu của hắn đấy." – Jung Sik không quên nói sơ về danh tính người bắt cóc Jisoo là ai cho cô nắm rõ tình hình một chút.

Bọn họ vẫn còn rùng mình khi nghĩ đến cảnh vừa bước vào căn nhà nhỏ hẹp đó, tên hung thủ này sau khi lột da mặt nạn nhân còn đem nó đắp lên mặt ma nơ canh để trưng bày, nhìn vào cực kì dị hợm, quả nhiên là một tên biến thái, ghê tởm đến mức khiến người ta buồn nôn.

"Có phải luật sư Kim đã gọi qua cho tổ dân sự phải không?" – Jisoo giờ đây mới hiểu vì sao bản thân lại lành lặn như vậy ngồi ở đây, nếu chỉ nhờ Jennie gọi cảnh sát kịp thời thì cô cũng không tránh khỏi phải trầy xước vài nơi trên cơ thể bởi một lí do nào đó.

Lin vội gật đầu bất ngờ khi Jisoo biết được chuyện này bởi vì Wendy vừa nãy là không hề đề cập đến.

"Đúng vậy, đồng nghiệp bên đó nói là luật sư Kim gọi đến hỏi có ai mất tích gần đây không, sau đó họ báo là có hai người đến báo mất tích, một trong số đó là mẹ của nạn nhân C. Nhưng mà sao đội trưởng biết ạ?"

"Đoán thôi."

Jisoo thở dài, đúng như cô nghĩ. Trên thực tế chính là Jennie đoán được người bắt cóc cô là hung thủ và nếu em ấy xác định được 50 phần trăm khả năng hung thủ sẽ ra tay với cô ngay khi đem cô trở về nhà hắn, bởi vì thông qua hai vụ mất tích mà tổ dân sự báo cho, chứng minh được việc hắn không thể chờ đợi thêm nữa để tiến hành loạt kế hoạch biến thái của mình.

Hai người mất tích cách nhau không bao lâu, mà nạn nhân C thì được phát hiện chết trôi dưới sông, còn người còn lại không rõ tung tích. Chỉ trong chưa đến một ngày mà hắn đã gây ra hàng loạt vụ sát hại, điều đó nói rõ rằng hắn sẽ liên tục giết người cho đến khi kết thúc như kế hoạch đã định mới thôi.

Còn vụ của nạn nhân B, nếu theo như lời của Jung Sik thì không nằm trong kế hoạch của hắn, chẳng lẽ chỉ là tình cờ ghé qua nhà nạn nhân A sau đó nhìn thấy rồi nổi thú tính lên mà giết xong lột da, sau đó thế nhưng lại khâu vào mặt A làm gì? Chẳng lẽ hắn làm vậy bởi vì thương tiếc cho khuôn mặt bị tổn hại nặng của A, không muốn thấy cô bé chết rồi vẫn phải chịu đựng khuôn mặt đó.

Tuy rất vô lý đối với một tên sát nhân mà nói nhưng không thể không xảy ra vì khi nghĩ lại thì nạn nhân C được hắn quăng ở dưới đáy sông, cơ bản nếu hôm đó không phải bọn trẻ chơi đùa mà rơi xuống dưới đó thì người ta cũng không nhảy xuống cứu đứa trẻ đó lên, nếu không nhảy xuống thì sẽ không phát hiện ra có xác chết ở dưới sông.

Tiếp đó là xác của nạn nhân mới đây, cho là nạn nhân D, cũng được hắn giấu dưới gầm giường bọc lại bằng túi nilong tránh gây mùi, thường ngày cũng không ai bước vào phòng hắn nên càng không thể phát hiện ra có người chết ở đó.

Nghĩa là từ đầu tới cuối, hắn không hề muốn người khác phát hiện ra mình giết người, việc này lý giải được tại sao hắn lại bưng xác của nạn nhân B lên tầng gác mái giấu ở trên đấy, vì hắn đã giấu sau một đống thùng được xếp chồng cao lên và nằm tận trong góc cách rất xa cửa gác mái, nếu cảnh sát tới sẽ không quan tâm đến vấn đề đó, họ chỉ thấy mỗi A treo cổ tự tử, dù cho khuôn mặt A bị khâu một lớp da khác đi nữa thì xác của nạn nhân B vẫn được giấu kín bên trên. Cho đến khi nó gây mùi mới có người phát hiện nhưng mà ai ngờ nơi đó lại là nơi con chó cảnh trong nhà hay ngủ nên mới khiến nó lôi thi thể B ra ngoài, vì vậy nên cô mới phát hiện được thêm B.

Tổng hợp lại những sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy mà hung thủ sợ cảnh sát sẽ nhanh chóng tìm ra được mình nên hắn mới phải đẩy nhanh kế hoạch và có vẻ chính cô là mục tiêu cuối cùng và quan trọng của hắn nên hắn thà bỏ qua Jennie để trực tiếp đi đến bước cuối là bắt cóc cô tại bãi giữ xe của sở cảnh sát.

Xem ra tên này thật sự rất cuồng những người có da mặt đẹp, hắn thật sự là bất chấp tất cả vẫn phải bắt được cô dù biết cô là cảnh sát đi chăng nữa cũng không bỏ qua.

Nghĩ đến nếu lúc đó không có Jennie, cô sớm đã vĩnh viễn không thể tỉnh lại, thậm chí là mặt còn bị rạch ra từng đường một. Đương nhiên một phần là nhờ cô may mắn vừa lúc đó gọi điện cho Jennie và cũng nhanh trí bỏ điện thoại vào lại túi quần của mình. Nhưng mà được tỉnh lại trong bệnh viện với cơ thể lành lặn thì tất cả đều nhờ vào Jennie hết.

Jisoo trong lòng không khỏi lo lắng cho em, dù cho mọi người đã nói là em không có vấn đề gì, chỉ là bị trầy xước mà thôi. Nhưng mà cô cũng không thể ngồi ở trên giường hoài được, nhất định phải tới đó chính mắt nhìn xem mới an tâm.

Đi vào phòng bệnh của Jennie, vừa mở cửa chưa kịp bước vào mà mùi thuốc đã xộc thẳng vào mũi Jisoo khiến cô ho sặc sụa, thật sự là quá mức nồng nặc.

Kéo ghế ngồi lại bên cạnh giường nhìn khuôn mặt ngủ yên của em, Jisoo giờ đây mới thở phào nhẹ nhõm nhưng không hiểu sao nước mắt từ đâu lại rơi xuống không ngừng khi thấy vết thương chằng chịt trên người Jennie.

Vì cô mà em ấy trở thành như vậy, đương nhiên khiến cô rất đau lòng, vốn nghĩ rằng chỉ đau lòng mà thôi, không ngờ lại không kiềm được nước mắt theo đó chảy xuống không ngừng. Jisoo còn chẳng dám nắm lấy tay Jennie vì sợ em đau, tay em vừa có vết bầm tím vừa bị xước chảy máu.

Jennie nằm trên giường ngủ yên hơi thở đều đều, bỗng nhiên bên dưới hai khoé mắt lại chảy ra hai dòng lệ. Cũng chẳng biết em mơ thấy gì đáng sợ đến nỗi khiến em khóc, Jisoo thấy vậy vội dùng khăn giấy lau nước mắt cho em.

"Jennie...em sao vậy!?"

Jennie nghe thấy tiếng chị, từ trong ác mộng dần tỉnh lại, hai mắt hơi mở ra, hình ảnh khuôn mặt Jisoo dần xuất hiện trước mặt cô.

"Jisoo..."

Nghe tiếng Jennie nhỏ giọng gọi mình, Jisoo vội trả lời

"Chị đây, Jennie...em có mệt không? Mệt thì ngủ thêm chút nữa đi, chị ở đây đợi em." – Mặc dù cô rất muốn em tỉnh lại nói chuyện với cô nhưng Jisoo vẫn biết là hiện tại sức khoẻ em không được tốt, cần được nghỉ ngơi.

Jennie nhẹ lắc đầu, nuốt một ngụm nước bọt, sau đó tiếp tục nói nhỏ

"Jisoo không bị thương chứ, có sao không. Sao tự nhiên lại khóc? Đau ở đâu à?"

Jisoo lau nước mắt cố gắng không khóc nhưng mà sao Jennie có thể quan tâm cô ngay cả khi lúc này em mới chính là người cần được hỏi những câu đó chứ. Bị cảm động nên Jisoo lại lần nữa chảy nước mắt, cùng lúc môi bĩu lại nói

"Em mới là có đau ở đâu hay không? Sao em có thể liều mạng như vậy, lỡ gặp chuyện gì bất trắc thì sao, chị có chuyện thì cùng lắm là..."

"Chị không được có chuyện gì, em không cho phép!" – Jennie thấy Jisoo sắp nhắc đến chữ chết ở đây, liền nhanh miệng cắt ngang lời chị.

Mang tiếng là người của Jennie Kim này thì không thể có mệnh hệ gì được, phải đợi đến khi cô chết thì chị mới được chết, không có quyền lựa chọn.

Jisoo bĩu môi mũi sụt sịt khịt lên khịt xuống trông chẳng có hình tượng chút nào, người ngoài nhìn vào còn tưởng là Jennie bị bệnh nặng đến nỗi không chữa được không bằng. Trông khi bác sĩ đã khẳng định rằng chỉ cần thoa thuốc đều đặn là không sao.

"Khóc cái gì, đừng khóc nữa, chẳng phải em vẫn còn nằm trên giường bình thường đây mà, chị làm như em bị gì nặng lắm ấy. Ngoan, không khóc ha."

Jennie vươn tay ôm mặt Jisoo xoa xoa giúp chị lau đi nước mắt.

"Hic...tay còn bị bầm nè...có đau không ~" – Jisoo nấc cụt sau khi khóc một trận lớn, nhìn tay Jennie thương xót không thôi.

Jennie lắc đầu, miệng kéo lên một nụ cười, vừa mở mắt đã thấy một Jisoo mít ướt, thật sự khiến người ta mềm lòng muốn cưng chiều không hết đây mà.

"Xòe tay chị ra đi."

Jennie đột nhiên ra lệnh khiến Jisoo đang ngơ ngác cũng nghe lời em xòe tay mình ra.

Jennie đặt tay mình lên tay chị, thu 5 ngón tay lại tạo thành hình dạng nắm đấm.

"Jisoo thấy gì không?" – Cô nhìn chị chằm chằm ý cười vẫn còn treo trên môi

Jisoo ngốc người ra trả lời, cô đâu biết Jennie đang làm cái gì nhưng mặc kệ em hỏi gì thì cô trả lời cái đó thôi

"Tay chị lớn hơn tay em...!?"

Jennie nhẹ nhàng gật đầu

"Nắm lại đi, tay chị lớn hơn tay em rất nhiều, cho nên cứ nắm lấy tay em bên trong, sưởi ấm một chút sẽ không đau nữa, hiểu không Jisoo unnie."

Jisoo lắc đầu không chịu

"Không được đâu, lỡ chạm vô làm đau thì sao, tay chị cũng lành lạnh á, không có ấm đâu." – Cô nói sự thật thôi, kiểu da trên người cô có tính hàn hơn là nhiệt, chính bản thân cô tự cầm tay mình còn thấy lành lạnh mà.

Jennie bật cười vô tình đụng trúng vết thương trên miệng khiến mày cô vội nhăn lại vì đau.

"Ngốc quá, thấy chưa, tại chị không chịu nắm nên mới làm em đau này."

Jisoo thấy Jennie kêu đau liền hốt hoảng nắm nhẹ tay em

"Ơ, chị xin lỗi, chị nắm liền!"

Đúng là tay em ấy nhỏ thật, cảm giác như cô đang ôm một con hamster nhỏ trong lòng bàn tay vậy.

"Ủa, em có vô không đúng lúc không mọi người?" – Chaeyoung từ bên ngoài bước vào mặt cười gian nhìn Jisoo và Jennie. Miệng thì hỏi vô đúng lúc không nhưng chân thì vẫn bước đều từng bước một tiến đến bên cạnh Jisoo.

Jisoo giật mình khi thấy Chaeyoung ở đây dù cô và Jennie chẳng làm chuyện gì mờ ám không cho người khác biết được.

"Sao em ở đây Chaeng?" – Jisoo tuy nói chuyện với Chaeyoung nhưng tay thì không hề buông ra tay Jennie.

Chaeyoung để cháo cùng trái cây lên bàn, trước lịch sự chào Jennie, sau xoay qua nhìn Jisoo chằm chằm nói

"Chị gái, tôi ở bên Anh đang phè phỡn với người yêu thì nghe báo đưa tin chị bị tên biến thái nào đó bắt cóc rồi luật sư Kim vì cứu chị mà vô viện luôn. Hỏi coi có chạy về liền không trời." – Chaeyoung tay chống eo diễn tả lại biểu cảm lúc đó của cô và Lisa cho Jisoo xem.

Jisoo lại ngơ ra

"Ủa, vậy Lisa đâu?"

Chaeyoung làm bộ suy nghĩ rồi nói

"Ờ, cậu ấy tạm thời không xuống giường được nên em bảo để em một mình bay sang xem chị là được, dù sao báo cũng nói chị không sao mà."

Jisoo nhăn mày, ngây ngô hỏi tới cùng

"Bị gì mà không xuống giường được? Chân bị thương hả?"

Jennie nằm trên giường nhìn khuôn mặt bất lực của Chaeyoung, sau đó lại nhìn khuôn mặt nghệch ra của Jisoo. Chị ấy thật sự không hiểu Chaeyoung đang nói gì thật à? Đúng là cô bắt đầu nghi ngờ tối hôm người đè cô lên giường có phải là Jisoo hay không đây nhỉ?

"Úi, luật sư Kim, chị có sao không, em về là để thăm luật sư Kim thôi chứ không phải xem Jisoo unnie đâu, trời ơi chị là thần tượng của em đó. Chị nhớ em không, em là cái người hôm trước giao Jisoo unnie cho chị á."

Chaeyoung phớt lờ câu hỏi của Jisoo chạy tới bên cạnh Jennie liên tục bày tỏ cảm xúc vô cùng xúc động khi nhìn thấy Jennie.

Jennie cười nói

"Phóng viên Park, chị cũng rất ngưỡng mộ em đấy, chị chỉ là không ngờ Jisoo lại có những người bạn tài giỏi đến như vậy, cả giám đốc Manoban nữa, chị cũng nghe qua danh tiếng của em ấy."

Jisoo bị cho ra rìa vì không bắt kịp được sóng giữa hai người, mặt ngốc ra nhưng vẫn không quên nắm lấy tay Jennie sưởi ấm cho em.

Chaeyoung không lâu sau liền đi khỏi, đúng là đến như một ngọn gió thì cũng đi như một cơn bão. Còn bảo với Jisoo là em cùng Lisa sẽ ở bên Anh khá lâu nên mong chị gắng giữ sức khoẻ chứ đừng có lơ là như ngày hôm nay nữa.

Có người bạn thân tốt ghê, đến chưa được bao lâu lại bay trở ngược về với người yêu, bảo là sợ người yêu ở trong khách sạn một mình buồn. Tính ra từ nãy tới giờ Chaeyoung đến đây nói chuyện với Jennie còn nhiều hơn với cô.

"Jennie, em có nhiều fan hâm mộ ghê, vậy có phải mai mốt lỡ fan hâm mộ của em gặp nguy hiểm như chị, em cũng liều mạng đi cứu không?" – Jisoo cảm thán nói, ừ thì dù sao ngoài kia còn có nhiều người bản lĩnh hơn cô mà cũng thích Jennie lắm, lỡ mai này em ấy nhìn trúng mấy người đó thì sao. Với cả, có phải Jennie lúc nào cũng chính nghĩa trừ gian giết ác như vậy không, ý là chẳng hề phân đối tượng ấy, cứ xả thân mình cứu người thôi.

Jennie để ý hai má của chị đột nhiên phồng ra trông vô cùng đáng yêu

"Jisoo, chị là đội trưởng Kim của em, không phải fan hâm mộ. Ai gặp nguy hiểm nếu có thể em đều sẽ cứu, còn chị gặp nguy hiểm thì kể cả là bất khả thi, em cũng sẽ cứu, kể cả giống như ngày hôm nay, liều cả mạng sống này để cứu. Em đối với người khác là xuất phát từ những đức tín mà em đã học được, em đối với Kim Jisoo là xuất phát từ cảm nhận sâu trong tim mình. Kim Jisoo là ngoại lệ."

Và ngoại lệ này là của duy nhất một mình Jennie Kim, không ai được quyền đụng chạm vào ngoài cô ra.

Jennie nhìn chị với đôi mắt ôn nhu nhất có thể, từng câu chữ vô cùng kiên định vững vàng khiến cho Jisoo vốn đang sợ em mai này sẽ thích người khác, bây giờ lại trở nên cảm động không thôi. Sao có cảm giác mới được tỏ tình thế này...

"Jennie đối với chị cũng là ngoại lệ ~" – Jisoo ngại ngùng gãi gãi đầu nói, hai tai đỏ lên xấu hổ khi bản thân vừa thốt ra câu nói sến lụa trên. Cơ mà sao Jennie lại có thể nói với khuôn mặt nghiêm túc đó nhỉ, còn cô thì thấy nó cứ kì kì sao á.

Quan hệ giữa hai người từ khi nào đã trở thành ngoại lệ của nhau, cơ bản mà nói thì mối quan hệ này còn chưa bắt đầu đến đâu mà cũng không phải là kết thúc viên mãn, chỉ là mơ hồ lưng chừng ở giữa mà thôi. Chưa phải là tình yêu, cũng không hẳn là không phải tình yêu. Một người thì xem đối phương là vật sở hữu của mình, một người thì xem đối phương là tín ngưỡng của mình nhưng liệu sâu trong họ có thật sự là cảm nhận như vậy hay không lại là một chuyện khác.

Nhưng mà mặc kệ như thế nào thì quan hệ của hai người cũng đã tốt hơn trước rất rất nhiều, nguyên do vì sao nói như vậy chính là cả một tuần nay, sau khi Jisoo và đồng nghiệp được sếp lớn tuyên dương vì kết được vụ án lột da người nhờ công giúp đỡ của Jennie và cho cả đội tiếp tục nghỉ phép dài hạn 2 tháng trời thì Jisoo suốt ngày cứ quanh quẩn bên cạnh Jennie.

Thật ra không phải do Jisoo quá mức thích ở cạnh Jennie mà là vì Jennie bị thương rất nhiều nơi trên cơ thể, ở trong bệnh viện theo dõi mất một tuần, tiếp đó về nhà bác sĩ khuyên phải luôn thoa thuốc đều đặn mỗi ngày nên cần người giúp em thoa đằng sau lưng và những nơi không với tới được nên Jisoo ngay lập tức trở thành ứng cử viên sáng giá.

Cũng nhờ có Jisoo gần đây được cho nghỉ nên rảnh rỗi, buổi sáng liền qua nhà Jennie gõ cửa đòi làm đồ ăn sáng cho em, ăn sáng xong rồi liền không nói không rằng vào nhà vệ sinh đem chổi quét rồi lau luôn nhà cho Jennie.

Hiển nhiên là cả buổi trưa và tối đều do chính tay đầu bếp Kim Jisoo phụ trách, Jisoo cố tình làm những món ăn không chứa chất phẩm màu bên trong, cũng cấm tuyệt đối Jennie ăn mấy thứ có màu như tương đen, tương ớt, xì dầu gì đó, vì những thứ đó sẽ không tốt cho vết thương, nó sẽ khiến chúng để lại sẹo.

Những ngày đầu Jennie không thể quen được với sự xuất hiện của Jisoo trong suốt 10 mấy tiếng đồng hồ trong nhà mình. Phải nói là Jisoo rất dong dài, nào là không cho cô đi lấy nước uống, không cho di chuyển, muốn gì thì cứ gọi chị.

Thậm chí có một lần Jennie định bước xuống ghế đi đến nhà vệ sinh để giải quyết nỗi buồn thì Jisoo còn quá đáng đến nỗi đem cái bô lớn mà hồi nhỏ chúng ta hay dùng vì mông chưa vừa với bồn cầu ấy cho cô dùng. Hôm đó Jisoo chọc cho Jennie, luật sư Kim vốn điềm đạm ôn nhu của chúng ta bức xúc hét lớn lên thiếu chút nữa chưa đội cái bô lên đầu Jisoo thôi.

"Yah Kim Jisoo, chị bị khùng hả, em đã bảo là em hết đau rồi, có thể đi được mà, chị đừng có làm quá em đuổi chị khỏi nhà em luôn bây giờ!" – Thật là nhịn không nổi mà, sao chị ấy có thể đưa cho cô cái bô xong kêu cô giải quyết ngay tại phòng khách được chứ, xong còn bảo là làm vậy cho thư giãn, vừa đại tiện vừa xem được phim.

Ui trời ơi, cô nghi ngờ lúc chiếc xe đó lật ngã chổng lên mặt đất có phải cô đã không đỡ được đầu của Jisoo không nhỉ? Cô không biết chị ấy có thể, gọi là gì nhỉ, có thể này nọ đến mức như vậy ấy.

Mấy hôm nay Jisoo đặc biệt mặt dày, mắt thấy quan hệ hai người được kéo lại gần thì Jisoo cũng không còn như lúc trước Jennie nói gì thì nghe nấy nữa mà gần đây rất hay cãi lại lời em.

"Không được đâu, bác sĩ nói là tránh đi lại càng nhiều càng tốt. Em biết chị mua cái bô này tận 1 triệu lận á. Chủ quán nói loại này ngồi êm nhất luôn nên chị mới mua cho em."

Jennie há hốc mồm, không còn cảm giác mắc đi vệ sinh nữa mà cầm cái bô lên xoay tới xoay lui nhìn

"Chị nói sao? Bộ cái bô dát vàng hay sao mà mắc như vậy? Chị bị người ta chém giá rồi chị biết không vậy Jisoo, trời ơi, lần đầu em nghe người ta mua cái bô đi vệ sinh 1 triệu luôn ấy."

Jisoo đang cắt thái trong nhà bếp vội đi ra nhìn Jennie mặt ngơ ngác

"Gì? Chị bị chém giá hả? Chứ thường người ta bán bao nhiêu?"

"1 triệu chắc người ta bán cho chị 5 10 cái còn thối tiền nữa á. Bỏ đi, tự nhiên chị mua bô làm gì, nhà em có lớn lắm đâu, đi vô nhà vệ sinh có mấy bước chứ bao nhiêu." – Jennie mệt mỏi ngã lưng xuống ghế sofa không thèm đi vệ sinh gì nữa, hết hứng luôn.

Jisoo thấy Jennie không thèm nhìn cô lấy một lần, trong lòng liền sợ Jennie giận mình, nhanh chóng tiến đến bên cạnh ghế ngồi khuỵu một chân xuống năn nỉ

"Chị xin lỗi, cũng tại chị mà em bị thương nên chị lo lắng quá đà, lần sau không như vậy nữa, em cứ đi lại thoải mái nhưng nếu thấy đau một chút thôi cũng nhớ gọi chị lại thoa thuốc cho, được không?"

Jennie thở dài, Jisoo lại giở cái trò làm nũng này nữa

"Được rồi, em xin lỗi, chỉ là em không quen có người quan tâm em quá thôi. Dù sao thì nếu em là người gặp nguy hiểm chẳng phải chị cũng sẽ cố gắng hết sức để cứu em thôi. Chị không cần phải cảm thấy như nhận ân huệ làm gì."

Jisoo vừa cười vừa nói khi nhận ra Jennie lúc nào cũng tốt bụng như vậy hết.

"Thì chẳng phải nếu chị bị thương thì em cũng như chị muốn chăm sóc tốt nhất cho chị thôi, không phải à."

"Ừ, em đói rồi, chị mau nấu cho xong đi còn ăn nữa."

Không nói đến tuần đầu tiên, ngay cả đến tuần thứ hai, Jisoo cũng luôn luôn kè kè bên cạnh Jennie, luôn để em trong mắt cô không cho rời khỏi dù chỉ một chút, trừ lúc đi tắm và đi vệ sinh ra.

Dù không muốn nhắc đến người này cho lắm nhưng mà đúng vậy, Lee Jung Ah ở dưới căn hầm tuần đầu tiên thế nhưng không có gì vào bụng, ngoài việc cố ăn lại tô cháo bị thiu và uống từng ngụm nước nhỏ sống qua tuần thì đến tuần thứ hai cuối cùng không chịu nổi mà chết đói.

Đúng là một bên thì cơm "tró" dư ra không ai ăn, một bên thì không có một hạt cơm vào miệng.

___________________

Chương sau mọi người muốn ngược hay là ngọt đây nè? Nghe bảo còn một buổi hẹn đi chơi mà Jennie của chúng ta đã hứa trước đó nhỉ?

Đừng quên để lại cmt và bình chọn để ủng hộ mình nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro