Chương 15: Trí, Sáp ra mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Trí Tú quyết định mời Hải Dần về hầu phủ một chuyến hướng tỷ tỷ và đại ca gặp mặt, Hải Dần tuy có nghe Trí Tú nói về Phác Thái Anh nhưng là chưa từng gặp qua, được Trí Tú khen nhiều mặt thì càng muốn gặp. Hai người là đang trên đường về phủ hầu gia.

"Trí đệ hoàng thượng kêu đệ đến thư phòng một mình là có ý gì?" chưa bao giờ thấy hoàng thượng lại ra vẻ thận trọng như hôm nay nên Hải Dần cũng muốn biết.

"Cũng không có chuyện gì to tát đại ca yên tâm, người chỉ than phiền một chút về buổi thượng triều" hoàng thượng cũng không phải ý này nhưng chuyện hoàng thượng giao phó là hệ trọng nên không thể tiết lộ ra ngoài dù đó là Hải Dần. Hải Dần cũng biết không tiện hỏi nên cũng dừng lại. Hai người đang nói chuyện thì có hai vị cô nương đang hướng hai người đi đến, cả hai là quen mặt nhưng không tránh nổi lo lắng.

"Đại ca, nhị ca hôm nay muội đến thăm mọi người" thì ra là Bùi Châu Hiền, còn cô nương đi phía sau là Sáp Kì, cả hai đang nghĩ Châu Hiền hôm nay ra cửa sao còn mang theo Sáp Kì mất trí nhớ, thấy hai người cứ nhìn Sáp Kì bỏ qua mình, Bùi Châu Hiền hướng họ la lớn.

"Đại ca, nhị ca đây xin giới thiệu hai huynh đây là Tiểu Sáp Sáp bằng hữu của ta, còn đây là Hải Dần đại ca, Trí Tú nhị ca, cả hai huynh ấy điều làm quan trong triều, Tiểu Sáp Sáp mau hướng hai huynh ấy thành lễ" Sáp Kì hướng hai người chào hỏi nhưng người gây ấn tượng với Sáp Kì hơn cả là thiếu niên khôi ngô tú tuấn, trong tay cầm quạt trắng, khí thế khiến người khác không khỏi tầm mắt, làm Sáp Kì cũng bối rối khi nhìn.

"Tiểu Bùi muội cũng thật là, đến thăm chúng ta sao không báo trước để chúng ta đi đón nha, lại còn để Tiểu Sáp Sáp nhìn ốm yếu chạy nhảy cùng muội đúng là không thương hoa tiếc ngọc" Trí Tú là đối Bùi Châu Hiền chiêu đùa, cứ thấy Bùi Châu Hiền là không sao không đùa được "cái con bé này hết tên để nói hay sao lại gọi là Tiểu Sáp Sáp thật cười chết ta mà, so với dáng vẻ hung dữ ngày xưa thì cái tên Tiểu Sáp Sáp quá mức khôi hài đi" vừa suy nghĩ Trí Tú vừa hướng Sáp Kì nhìn nàng không thôi, làm Hải Dần cũng phải lên tiếng để không Tiểu Sáp Sáp của Tiểu Bùi lại đỏ mặt.

"Đến cũng đã đến rồi, huynh và nhị đệ đang định hồi phủ hầu gia, muội và Sáp Sáp cô nương có định đi cùng?"

"Được đó muội cũng muốn đi, muốn gặp nhị tẩu nha" Bùi Châu Hiền nghe nói đến hầu phủ là mừng ra mặt, còn Sáp Kì thì nghe Trí Tú có nương tử mà hụt hẳn, trái tim như có ai bóp nghẹn "mình mới gặp huynh ấy lần đầu, sao lại có cảm giác như thế này" Sáp Kì cũng là giấu diếm tâm trạng.

Quan sát Sáp Kì nãy giờ Bùi Châu Hiền cũng là nhìn ra có chút thay đổi "từ khi mình kể chuyện thân thế cho Sáp Kì nghe thì cô ta cũng không có biểu cảm như vậy, nay chỉ vừa nhìn thấy nhị ca đã đỏ mặt còn nghe nói có nương tử thì có vẻ buồn, trước kia muốn quyến rũ nhị ca, nay mất trí nhớ cũng hướng huynh ấy, không được, có Bùi Châu Hiền ta ở đây không cho cô làm điều bậy bạ", tuy là người ruột để ngoài da nhưng lắm lúc Châu Hiền cũng biết quan sát, chỉ là quan sát người mình cần quan sát.

Vừa vào đến phủ thấy cô nương mặc y phục màu trắng đang hướng cô nương mặc y phục màu đen đánh cờ, Châu Hiền liền nghĩ cô nương y phục màu trắng kia là Trân Ni, hướng nàng chạy đến nắm tay, xoa mặt Thái Anh mà muốn rớt nước miếng.

"Nhị ca đúng là có diễm phúc, nhị tẩu đúng là tiên nữ hạ phàm nha, da vẽ trắng trẻo mịn màng lại còn dáng vẻ hiền từ..." chưa hết hết câu, Châu Hiền đã bị người mặc áo đen nắm tay lôi ra còn hướng Châu Hiề ăn thua đủ. Vừa rồi còn đang vui vẻ đánh cờ với Thái Anh tận hưởng giây phút hai người thì bị Châu Hiền phá rối lại còn nắm tay, phi lễ với Thái Anh, A Lệ là tức điên lên rồi, thay mặt Thái Anh lấy lại công bằng.

"Tiểu nha đầu kia ngươi là từ đâu chuôi ra, lại còn phi lễ Thái Anh, ta hôm nay không tha cho ngươi" nói thôi chưa đủ còn hướng Châu Hiền đánh tới, Tiểu Bùi xem ra là đánh không lại nên chạy vòng vòng quanh Thái Anh.

"Đại ca, nhị ca cứu muội, con mụ điên này ở đâu ra cắn người"

"A Lệ, tiểu Bùi hai người mau dừng tay, chuyện là hiểu lầm", nếu Trí Tú không kịp ngăn lại xem ra Tiểu Bùi sẽ được khiêng về trả cho Bùi trang chủ, cũng hướng mọi người giới thiệu sơ qua.

"Tỷ tỷ, A Lệ đây là đại ca ta Hải Dần quán chiêu anh, cô nương thở hồng hộc này là Bùi Châu Hiền người Bùi gia trang, còn đây là bằng hữu của tiểu Bùi, Sáp Sáp cô nương. Tiểu Bùi đây không phải là quận chúa mà là tỷ tỷ huynh Phác Thái Anh, còn vị cô nương kia là bằng hữu tỷ tỷ Lạp Lệ Sa" màn giới thiệu xem ra quá dài, cũng làm mọi hiểu lầm lắng xuống.

"Muội đó lần sao phải hỏi cho rõ, không được manh động, chưa gì mà đã nhận nhầm người, hôm nay không có Trí đệ xem muội thê thảm" Hải Dần hướng tính tình hiếu động của Tiểu Bùi nhắc nhở.

"Muội cứ tưởng đó là nhị tẩu, ai mà ngờ, ờ thì muội phi lễ nhưng cô ta cũng đâu cần làm ầm lên vậy, Thái Anh tỷ tỷ cũng không lên tiếng, cô ta lấy quyền gì đánh muội"

"Cô"

"Được rồi A Lện chỉ là hiểu lầm, ta cũng không mất mát gì cô nương yên tâm, ta thấy hai người tính tình là giống nhau đi" Thái Anh nói ra lời này mọi người đều bật cười.

"Có chuyện gì mà mọi người vui vẻ tụ họp ở đây nha" Trân Ni cùng tiểu Linh cũng vừa đến, nói xong cũng hướng mọi người gật đầu chào một cái.

Mọi người di chuyển tầm mắt đến Trân Ni, Châu Hiền vừa thấy liền nghĩ "lần này nhất định không sai, đây chính là nhị tẩu, còn đẹp hơn cả tiên nữ".

"Nhị ca sao bên cạnh huynh toàn là mỹ nhân thế này, muội cũng muốn nha" Châu Hiền ngắm Trân Ni đến u mê đầu óc, nói gì ngay cả bản thân mình cũng không biết.

"Nhị tẩu muội là Bùi Châu Hiền, rất vui được gặp mặt" định chạy qua Trân Ni sờ sờ như khi nãy thì bị cản lại.

"Ấy Ấy chúng ta ngồi xuống nói chuyện" Trí Tú vừa nói vừa ngăn Tiểu Bùi tiến đến bên Trân Ni, cũng không biết tại sao mình lại làm vậy.

"Ngươi cái tiểu cô nương cần chi người đẹp bên cạnh" A Lệ là xem thường Châu Hiền

"Ngươi...ngươi...ta chưa nói ngươi nha" Châu Hiền cũng không phải dạng vừa.

"Hiền nhi ngươi cũng đừng có quậy nữa" Sáp Kì cũng ngăn Tiểu Bùi gây chuyện, lại nhìn thấy Trân Ni thì nghĩ mình không còn cơ hội. Còn Trân Ni khi thấy Sáp Kì thì cả kinh định mở miệng nói gì đó thì bị Trí Tú nắm tay cản lại, hai người giao tiếp bằng ánh mắt mà vẫn hiểu ý đối phương "kia không phải là Sáp Kì tỷ, tỷ ấy không phải chết rồi sao".

"Sáp Sáp cô nương là gọi Tiểu Bùi bằng Hiền nhi, xem ra mối quan hệ của hai người là rất thân" Hải Dần cũng là tò mò.

"Mọi người cùng nhau ngồi xuống bàn chuyện, đứng mãi cũng không nên" Thái Ann là giúp mọi người đỡ suy nghĩ, xem ra ai cũng có sầu não riêng.

Đến khi ngồi xuống cũng là một phen náo loạn, Châu Hiền định ngồi bên cạnh Thái Anh thì A Lệ ngay lập tức đẩy Trân Ni ngồi xuống, nhìn thấy bên kia Hải Dần sắp ngồi xuống thì lại chen ngang ngồi giữa hai người, nàng nhất quyết cách ly Thái Anh khỏi đám người mà mình cho là phiền phức. Dĩ nhiên Trân Ni ngồi kia thì Trí Tú phải qua bên cạnh Trân Ni, tiểu Bùi là dậm chân chạy qua bên Tiểu Sáp Sáp của mình mà ngồi, Hải Dần cũng thật không biết chuyện gì đang xảy, mình là bị hất hủi, chỉ còn có chỗ trống ở giữa Trí Tú và Tiểu Bùi. Chuyện này làm không chỉ Thái Anh, Trân Ni mà Sáp Kì cũng bật cười trước tính tình trẻ con của Châu Dần và A Lệ.

___
Vì quá cồng kềnh với lười nên mình chỉ edit tên, bỏ họ nha mng ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro