27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chị thực sự rất thương con của mình sao?

Jennie hình như chưa từng nhìn thấy bộ dáng thống khổ này của cô, Jisoo ôm nàng rất chặt. Tựa như là muốn hòa tan nàng vào cơ thể mình.

- Tôi chỉ thương đứa nhỏ của mình khi nó là do em sinh ra.

Đã từ rất lâu đã định sẵn ý nghĩa trong lòng sự cố chấp đó. Yêu tất cả những thứ thuộc về nàng.

Kim Jisoo đánh mất đi rất nhiều thứ, cũng đã đổi lại được vô vàn điều giá trị hơn. Quyền lực, tiền tài, danh vọng, muốn người con gái nào cũng đều sẽ có...

Đứng ở cái chỗ mà mỗi một người đều phải ngước nhìn bằng ánh mắt khao khát, sùng bái.

Mê đắm trụy lạc trong dục ái, cùng với đủ loại phụ nữ giao du. Chỉ cần trao cho cô thân thể mỹ miều, liền có thể có được những điều mà bọn họ muốn. Những cuộc trao đổi giao dịch, nồng đậm lạc thú của thể xác, khi cao trào của những cơn kích tình qua đi, cô ngay cả gương mặt của đối phương cũng chẳng buồn nhớ đến.

Sự trống trải bao vây lấy, lại trả cô về lại những ngày tháng sống cuộc sống hưởng thụ không có mục đích, không có điểm dừng kia.

Đôi lúc Jisoo cảm thấy mình chắc chắn là điên rồi. Trong cơn mê man thường hiện ra trong tiềm thức của cô một nụ cười sáng lạn, ngay cả ánh trăng cũng không thể sánh bằng. Mà chủ nhân của nụ cười kia, cô thực sự không muốn tiếp tục điên cuồng nữa.

Đã bao nhiêu lần ép bản thân mình rằng phải cố quên đi, loại người như Jisoo, cô bé trong sạch kia vẫn là nên tránh càng xa càng tốt, cũng quên mất một điều rằng, cô cứ như vậy mà cư nhiên có thể nghĩ cho người khác hay sao, nghĩ cho một người có thể bị bản thân mình làm hại.

Mỗi một lần trong mắt xuất hiện nụ cười đó, Jisoo không hiểu lí do cả người liền trở nên hưng phấn đến lạ thường, trái tim cô tịch cũng tràn ngập ấm áp. Không kiềm chế được cảm giác này, cũng ngàn vạn lần không dám nghĩ đến tên gọi của xúc cảm kia.

- Tôi, thật xin lỗi

Trước đây không nghĩ đến chuyện này, từ sâu trong đáy lòng Jennie trào dâng cảm giác hối tiếc không nói nên lời, như một đứa trẻ trót lỡ làm điều sai trái. Lần đầu tiên nàng mở miệng đối với một người, thành thật nhận sai.

Jennie không biết vì sao lại là nàng, tại sao những điều này lại xảy ra giữa bọn họ, nhưng Kim Jennie biết rõ người phụ nữ này đã vì nàng làm rất nhiều chuyện. Chỉ là Jisoo cái gì cũng không nói ra, cho đến bây giờ mới một lần ôm nàng bày tỏ ra nỗi lòng mình.

Cả người Kim Jisoo vì câu nói kia mà cứng đờ, có thể khiến cho cô gái nhỏ này xuống nước nhận lỗi, cô biết nàng lâu như vậy đây mới thấy lần đầu tiên. Mặc kệ là vì lý do gì, cô cảm nhận được trong người thành tựu dâng lên không ngớt.

Nhiệt hỏa cuối cùng cũng như lên đến đỉnh đầu, cô xoay đầu đem môi nàng áp xuống, không hề báo trước mà tách cánh môi mang đầu lưỡi dò tìm.

- Có thể, hôm nay đừng không?

Đôi mắt trong suốt của cô gái mờ mịt, ở dưới Kim Jisoo thỏ thẻ. Giọng điệu mỹ hoặc thế này, càng khiến cho cô càng thêm mê mẩn nàng.

- Làm sao vậy, em có chỗ nào không khỏe sao?

Tạm thời áp chế lửa tình trong mắt, Jisoo khàn giọng cúi đầu, cô gái dưới thân lúc này quan trọng hơn tất cả mọi thứ.

- Không phải, chỉ là đối với chuyện lúc nãy của Mino. Tôi vẫn còn cảm thấy sợ hãi, không nhịn được suy nghĩ viễn cảnh máu me.

Giọng nói của nàng dịu dàng như vậy, cứ như một con thú nhỏ yếu ớt đã bị thương. Jisoo đối với việc nàng bày ra sự ủy mị không hề bài xích, trái lại càng muốn nàng lệ thuộc vào cô. Vĩnh viễn cũng không thể nào tách cô ra.

- Được, em không muốn thì tôi sẽ không ép buộc

Jisoo kìm nén dục vọng đang sắp phát điên, dùng tất cả những khả năng chịu đựng suốt ngần ấy năm qua trên thương trường tôi luyện đem hết ra vận dụng.

Thả người nằm bên cạnh nàng, đem người con gái bên cạnh gối đầu lên tay mình, ôm nàng dựa vào lồng ngực.

Jennie hiếm khi ngoan ngoãn để cho cô bao bọc như vậy, nàng không có cảm thấy chán ghét chuyện này, trái lại còn cảm thấy đêm rét lạnh như thế này đã không còn u ám nữa.
_____________

Kim Jisoo ôm cơ thể mỹ nhân ở trong lòng lâu như vậy, nếu như cô không có dục vọng thì mới là chuyện lạ đời. Đừng nói đến đây căn bản là người con gái cô muốn đến cuồng si.

Hiểu rõ cặn kẽ cô gái này, lại càng khiến Jisoo muốn sinh ra cảm giác bao dung chiều chuộng nàng.

Không nhịn được mà cúi đầu nhìn trộm hai đỉnh tuyết sơn trắng muốt đang lập lờ trong lớp áo tắm.

Cổ họng Jisoo bắt đầu nóng lên, miệng đắng lưỡi khô vốn không thể nào bình thản mà nói chuyện được nữa.

Ngay tức khắc khi nhìn thấy đôi mắt tràn đầy vẻ chiếm hữu của cô, gương mặt nàng liền nóng lên.

- Chị, sao lại...

Nàng biết ánh mắt kia có nghĩa là gì, ở bên cạnh Jisoo thời gian qua. Nếu như còn không sớm nhận biết được, nàng chắc chắn sẽ bị gọi là đại ngu ngốc.

- Chị đã đáp ứng tôi hôm nay không như vậy.

- "Thì tôi đáp ứng không động vào em chứ có phải em không động tôi đâu"

...🌚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro