3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Jisoo cô là tên khốn! Cô  mau vào đây ngay cho tôi.

Hầu như tất cả những vật dụng trong phòng có thể đập được nàng đều phá nát cả rồi.

Bị nhốt suốt một tuần lễ một người bình thường cũng có thể phát điên.

- Em quậy đủ chưa?

Cánh cửa mở ra, cô nghiêng đầu né tránh chiếc gối trắng chuẩn bị bay đến.

- Cuối cùng cũng chịu lộ mặt ra à? Tôi còn tưởng cô định làm con rùa rúc đầu mãi chứ.

- Mấy ngày qua em nôn nóng gặp tôi như vậy.

Là bởi vì nhớ tôi sao?

Cô cong môi nhìn nàng, tuy rằng nhất cử nhất động của Jennie qua camera được đặt trong căn phòng cô đều quan sát được hết.

Nhưng nhìn người thật như thế này vẫn là tốt hơn, cô thừa nhận cô nhớ nàng đến phát điên rồi.

- Cô đừng có nói mấy câu buồn nôn đó với tôi. Jennie hung hăng nói

Mau thả tôi ra...

- Em muốn ra ngoài để làm gì?

- Đó không phải là chuyện của chị.

Lòng nàng nóng như lửa đốt, nếu không mau đến điểm hẹn gặp bọn người kia thương lượng.

Nàng sợ sẽ có chuyện chẳng lành.

Hôm nay đã là ngày cuối cùng trong thỏa thuận

- Bọn nó đều bị vứt xuống biển hết rồi, chẳng lẽ em muốn xuống biển tìm sao?

Jisoo thong thả tiến đến ghế ngồi, chân bắt chéo gác tay lên thành ghế.

Dáng ngồi thể hiện khí thế vương giả khó ai bì kịp.

- Chị...

- Cái chuyện ngu xuẩn như vậy em nghĩ sẽ giấu được tôi bao lâu? Thằng em trai ngu ngốc của nhà em rơi vào tay ai chẳng rơi lại rơi thẳng vào công ty Thiên Minh đối đầu với tôi.

Bọn nó biết tôi sủng em nên dựa vào việc em có thể dễ dàng vào nhà tôi mà trục lợi.

Đúng là bọn người ngu ngốc làm việc với nhau, toàn làm ra những chuyện ngu ngốc.

Jisoo khinh bỉ liếc mắt nhìn nàng, trước đây cô còn đánh giá cao sự thông minh của cô gái này đấy.

- Sự ngu xuẩn của bọn chúng là nghĩ rằng sẽ dựa vào em mà lật đổ được tôi, còn sự ngu xuẩn của em chính là đã giấu giếm tôi.

Jisoo đột ngột ngồi thẳng người vậy, ánh mắt nguy hiểm bao quát toàn bộ như khóa chặt cô lại bên trong.

- Cái gì chị cũng biết, an nguy của người khác chỉ giống như trò tiêu khiển của chị thôi.

Quay đầu tránh đi, chẳng hiểu vì sao lúc này trong lòng Jisoo dâng lên sự chua xót.

- Vậy nên em vì an nguy của đứa em trai không cùng huyết thống kia mà chấp nhận yêu cầu của bọn chúng.

Chấp nhận việc tôi có thể ra hầu tòa.

Em có biết mức độ quan trọng của việc này không? Hả?

Jisoo giữ lấy hai bả vai mảnh khảnh của Jennie, sự quật cường của nàng khiến cho cô vô cùng phẫn nộ.

- Chị nói thế có phải phi lý quá không?  Ít ra họ là gia đình của tôi, dù tôi không phải con ruột đi chăng nữa thì họ cũng thật lòng đối đãi với tôi suốt bao năm. Không phải như chị!

Ánh mắt của Jisoo toát nên vẻ bất bình, nhưng dường như không có lý do phản bác nên chỉ đành bất mãn mà trừng nhìn Jennie

Có phải bởi vì cô quá nguy hiểm hay không, đứng ở vị trí quá cao quá lâu, vậy nên không chỉ nàng mà bất kỳ ai cũng không thể nhìn thấu được.

Lại nghĩ đến việc Jennie xem an nguy và danh dự của cô không đáng một xu, cô bỗng nhiên cảm thấy những cưng sủng thời gian qua làm cho nàng đều là những việc làm nực cười nhất trên thế gian này.

- Tiếp xúc với cái giới này đã lâu, em còn không biết cái giá của một ngôi sao nếu muốn thăng tiến là gì à? Nữ minh tinh trở thành đồ chơi tình dục của những người có quyền có tiền, qua tay hết người này đến người khác để càng ngày càng lên cao.

Giọng nói của Jisoo vô cùng cao ngạo, giọng cười trầm thấp nhưng ẩn chứa sự nguy hiểm bức người.
Những chuyện ấy nàng đều biết, để có được thân phận càng cao, đánh đổi càng nhiều.
Sắc tàn hương phai cũng là lúc bị vùi dập không thương tiếc.

- Em nên biết, sự may mắn của mình từ đâu mà có, cho đến giờ chỉ phục vụ duy nhất một mình tôi.

Jisoo cúi đầu ngậm lấy đôi môi của nàng, luồn lưỡi vào khoang miệng như một sự tước đoạt.

Cướp lấy tất cả mật ngọt và hơi thở của Jennie, hai bàn tay không ngừng chà xát cơ thể

Cô từng muốn nâng niu nhưng là nàng ép cô thô bạo.

Phải, chị ta nói đúng...!Liệu có mấy ai giữ được mình trong sạch đến cuối cùng, cô gái tốt đẹp đến mức nào thì rơi vào cái hố sâu không lối thoát này cũng sẽ dần dần bị nuốt chửng.
Nàng giữ mình trong sạch sẽ được bao lâu? Trong khi những nỗi lo sợ về vật chất cần thiết cho căn bệnh của mẹ nuôi đang ngày một kéo đến.

Jennie bị Jisoo hôn cuồng nhiệt như vậy khiến nàng đột ngột nhớ đến đêm hôm đó, bất kể thứ gì cũng bị cô lấy đi.

Nụ hôn đầu tiên của nàng, sự trong sạch của nàng.

Nghĩ đến đây nàng không khỏi cảm thấy vô cùng ủy khuất, cộng thêm sự khó thở khiến hai mắt Jennie ửng lên màu đỏ lấp lánh như trực chờ bật khóc.
Jisoo cảm thấy cô gái trong lòng mất hết sức lực mới không thỏa mãn buông cô ra.

Kéo theo một sợi chỉ bạc lấp lánh từ khóe môi cả hai.

- Làm người phụ nữ của tôi em uất ức vậy sao?

Chẳng phải bình thường rất quật cường, như con nhím xù lông với cô sao.
Bây giờ cô chỉ mới nặng lời một chút đã rơi nước mắt rồi.

Jisoo không phải chưa từng nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp làm nũng với mình, cô còn gặp nhiều nữa là đằng khác.
Nhưng trước nay cô đều chán ghét loại biểu hiện giả tạo đó.
Chỉ đối với Jennie, khi nhìn thấy nàng rơi nước mắt trong lòng cô thật sự dâng lên tiếc thương ngứa ngáy

Đột nhiên lại muốn dỗ dành yêu thương nàng.

- Em còn khóc nữa thì tôi sẽ nhốt em đến già, có nghe không hả?

Jennie nghe thế càng ấm ức hơn, đôi mắt đỏ ngầu ngước lên nhìn vào Jisoo nói :

- Tôi cũng giống như những người phụ nữ trước đây của chị.
Bị chị chơi đến chán rồi cũng sẽ vứt bỏ, rồi cũng sẽ lần lượt qua tay những người khác.
Trở thành công cụ mua vui, kết cục cuối cùng cũng không thể tránh khỏi.
Tôi còn có thể thanh cao gì chứ?

Nàng cúi gằm mặt xuống, đây là lần đầu tiên Jisoo thấy cô bi quan như thế này.

- Em nói cái gì! Ai nói với em là tôi chơi chán em rồi sẽ đem em vứt bỏ?

- Vậy thì tôi có gì khác biệt sao?

Jisoo vùi đầu vào cổ nàng giọng nói thỏ thẻ nhưng chứa đựng sự áp bức không thể chống cự.

- Ngoan! Từ từ tiếp nhận chị, chị sẽ không bỏ em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro