43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Không ngờ Kim tổng bận trăm công nghìn việc, bình thường rất ít khi xuất hiện, hôm nay sao lại có nhã hứng đến dự buổi lễ nhỏ bé này?

- Lễ trao giải được đích thân bác Kang đến tham gia, có thể tính là nhỏ sao?

Sự ngạo nghễ kia khi rơi vào ánh mắt của cô gái phía sau lưng lại trở thành một loại sùng bái và ngưỡng mộ.

- Haha, để Kim tổng chê cười rồi. Nancy! Con qua đây. Mau chào hỏi Kim tổng đi.

Cô nhìn thoáng qua thân ảnh vừa xuất hiện trước mặt, không rõ là trong lòng suy tính điều gì, sự kiêu ngạo lại trở thành đôi chút hứng thú.

Cô gái vừa e thẹn vừa ngại ngùng cung kính dâng ly rượu lên. Đầu ngón tay có chút run rẩy, gương mặt xinh xắn hơi cúi thấp, tựa như giấu đi vẻ xấu hổ của thiếu nữ đôi mươi.

- Đây là con gái của bác, đứa nhỏ này từ lâu đã mang lòng ái mộ cháu, nằng nặc muốn theo bác sang chào hỏi. Mong Kim tổng tương lai sẽ nể mặt tôi mà chiếu cố ái nữ, để con đường mà nó đi sẽ ít khó khăn hơn.

- Vậy sao?

Jisoo đưa tay nhận lấy ly rượu, có điều lại không hề có ý đưa lên môi nếm thử.

- Là "chiếu cố" theo cách nào?

Nhìn một màn trước mắt, cho dù không nghe thấy được, Jennie cũng đủ biết rõ nội dung của cuộc đối thoại kia là gì.

Không chỉ là Kim Nancy, ánh mắt như muốn lao vào ăn tươi nuốt sống có những người phụ nữ ở đây khi nhìn cô cũng khiến cho tâm trạng háo hức của nàng trở nên biến dạng.

Xinh đẹp lại ngây thơ, còn không phải là hình mẫu Kim Jisoo thích nhất hay sao?

Jennie có cảm giác thức uống ở đây thật sự rất tệ, thời gian khai mạc buổi lễ sắp đến nhưng nàng lại âm thầm bước ra bên ngoài.

Cẩn thận nhìn lại hình ảnh của mình phản chiếu trong gương, chỉ những khi tham gia những buổi lễ tầm cỡ thì cô mới bộ dáng cầu kỳ như thế này. Vỗ chút nước lên hai má làm bản thân trở nên điềm tĩnh hơn, rồi mới nhẹ nhàng ra khỏi nhà vệ sinh.

Bước chân của Jennie rất nhẹ nhàng, vậy nên tiếng giày cao gót không hề vang lên. Trước khi đi vào cửa chính, lại nghe vài âm thanh loáng thoáng ở bên tai phát ra từ phía lối thoát hiểm của tầng lầu.

- Kim Jisoo là người như thế nào bố đã từng được lĩnh giáo. Con chọn ai không chọn, sao lại cứ nhất quyết lao vào một con thú dữ như cô ta chứ?

Hai từ kia chính là lý do khiến bước chân của nàng khựng lại.

- Con mặc kệ bố nói như thế nào. Tìm khắp cả giới này có ai lại đủ năng lực khiến bố phải nhún nhường như chị ấy chứ? Cho dù như thế nào con cũng muốn trở thành người phụ nữ của Jisoo, có thể sánh vai bên cạnh chị ấy  như thế mới là thứ để cho người ta khao khát.

Ngu ngốc, thật sự quá ngu ngốc. Trong đầu của Jennie hiện tại liền vang lên câu nói này. Kim Nancy chỉ mới hai mươi tuổi, khó tránh khỏi không biết được cái gì gọi là muốn tránh còn không kịp. Cô ta còn ra sức cầu mong.

Lùi ra phía sau vài bước định rời khỏi, cơ thể lại va phải một bức tường cứng rắn như thép. Nàng chưa kịp lên tiếng, lời đã như nghẹn lại ở cổ họng, mùi hương quen thuộc kia tràn ngập xung quanh, trơ mắt nhìn người phụ nữ trước mặt. Trong lòng lại như dâng lên một ngọn lửa, khiến Jennie tim đập chân run.

- Nghe lén người khác nói chuyện, có lẽ không phải là hành động của một người tốt đẹp nhỉ?

Âm thanh của Jisoo chỉ vừa đủ cho Jennie và cô nghe, cả hai người đang nói chuyện ở đằng kia căn bản chưa thể phát hiện.

Kim Jisoo hành động rất nhanh, cô ôm nàng ngã vào góc khuất phía sau cánh cửa. Thuận tiện tránh được cái ngoái nhìn của Nancy đằng đấy.

- Bọn họ luôn miệng nhắc về tôi vậy cho nên mới khiến em hiếu kỳ à?

Jennie dùng sức đẩy Jisoo ra, dù cho là trứng chọi với đá, nàng hiện tại cũng không muốn có bất kỳ biểu hiện thân mật nào với cô.

- Đồ điên! Chị muốn điên thì đi một mình đi, đừng có lúc nào cũng thích lôi tôi vào cuộc.

- Em biết tôi cũng không chỉ mới ngày một ngày hai. Tôi vốn là thích điên lúc nào thì điên, thích lôi ai vào thì lôi. Những chuyện này chẳng phải em đã sớm quen rồi à?

- Theo tôi lên lầu trên.

Âm điệu không có lấy một chút cưng chiều, tất cả chỉ là mệnh lệnh và ép buộc. Chẳng phải một Jisoo xa cách như thế này chính là mong muốn của nàng hay sao?

Jennie nhìn cô, nhìn sâu vào bộ dáng lãnh đạm kia, chẳng còn có thể nhìn rõ được chút nào ý nghĩ của người phụ nữ này.

Thoáng thấy được vẻ kháng cự nơi đáy mắt của nàng, những cơn sóng dồn dập trong lòng như càng thêm mạnh mẽ. Cô hạ thấp đầu, lời thỏ thẻ như một thánh chỉ cảnh cáo.

- Đừng bao giờ nghĩ đến chuyện chống đối, em luôn biết rõ tôi mà tức giận thì bất cứ việc khốn kiếp gì cũng có thể làm ra mà.

Là nói với nàng, nhưng ánh mắt lại thoáng liếc về phía đôi cha con đang ở gần đấy. Ý tứ đe dọa của Jisoo, nàng  hiểu rất rõ. Chỉ cần nàng không làm theo, ngay ngày mai nàng đừng mơ tiếp tục được đi trên con đường của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro