8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đời lại có người phụ nữ mang vẻ ngoài cực phẩm như thế này sao? Bộ vest đen trên người được may đo vô cùng kỳ công và tỉ mỉ, hoàn hảo ôm sát thân thể tuyệt mỹ của Jisoo. Cả người tỏa ra khí chất của một kẻ ăn trên ngồi trước, gương mặt góc cạnh đầy sự cuồng ngạo và lạnh lùng.

Nữ y tá đang nói chuyện với cô mang tác phong rất chuyên nghiệp cũng cố gắng dời tầm mắt đi hướng khác, cô ta chỉ sợ nhìn thêm một chút sẽ không có đủ sự tỉnh táo để tập trung vào làm việc.

- Cô nói cái gì? Có thai sao?

- Chẳng phải lần trước cô ấy đến đây khám tổng quát đã nói rõ rồi à? Đừng bảo là chị không biết vợ mình mang thai đấy.

- Cô ấy thật sự đã có thai rồi sao?

Cô chưa từng nghe một câu nói nào khiến bản thân có ý muốn đính chính và mất bình tĩnh đến như vậy.

- Hơn một tháng rồi, chị nên chú ý với cô ấy nhiều hơn, là thai đầu cho nên khá yếu ớt.

- Được! Tôi biết rồi, cảm ơn cô.

Trên môi Kim Jisoo nở một vòng cung đầy hứng khởi và tự mãn, nhưng rất nhanh chóng liền bị giấu đi. Cô ngoắc tay gọi một vệ sĩ từ ban đầu đã đứng cách xa phòng bệnh VIP, hơi nghiêng người nói với cậu ta.

- Hãy chắc chắn rằng bệnh tình và thông tin của Jennie không bị lộ ra ngoài, làm việc cho sạch sẽ vào. Đi đi.

- Dạ! Cô chủ

Y tá vừa bước đi trong đầu vừa vấy lên những suy nghĩ, tại sao cô luôn cảm thấy gương mặt của cô gái bên trong rất quen thuộc. Lần trước đến đây cô ta còn đeo khẩu trang suốt quá trình thăm khám, lúc nãy cô có nhìn thấy gương mặt nhợt nhạt của cô gái kia thật sự vô cùng quen mắt, hình như đã từng nhìn thấy ở đâu rồi thì phải. Lật sấp hồ sơ trong tay, lẩm bẩm cái tên ở bên trong, đôi mắt của y tá liền đột ngột trừng lớn.

- Jennie! Kim Jennie... Chẳng phải đây chính là tên của minh tinh đang nổi đình nổi đám sao?

Y tá bụm môi thốt lên, sau đó trước mặt liền xuất hiện vài người. Vì đây là bệnh viện thượng lưu nên vô cùng tĩnh lặng và vắng vẻ, cô ta liền bị cưỡng chế mời đi.
____________________

Kim Jisoo cao hứng nhìn cô gái đang an tỉnh ngủ trên giường bệnh, đôi lông mày thường ngày khi đối diện với cô luôn nhíu lại bây giờ đang tự nhiên giãn ra, hàng mi dài cong cong, gương mặt xinh đẹp nhưng có vẻ thiếu đi chút sức sống.

Cô tiến lại gần giường bệnh hơn, niềm vui to lớn khiến cho trái tim vốn dĩ tịch mịch trong lồng ngực trở nên cuồng nhiệt.

Đặt hờ tay lên trên chiếc bụng thon thả của Jennie, cô vẫn chưa cảm nhận được ở bên dưới đang thật sự hiện hữu một sinh linh mang trong người dòng máu của mình.

Mỹ nhân có chút cựa quậy, đôi môi nhỏ của nàng mấp máy. Bởi vì trải qua biến động, vậy nên tầm mắt của Jennie vẫn còn chút tối tăm.

- Em tỉnh rồi à?

- Tôi đang ở bệnh viện sao?

Chợt giống như nhận ra điều gì đó, nàng có chút hốt hoảng nhìn ngắm cảnh vật xung quanh.

- Yên tâm đi! Tôi dọn dẹp hết rồi. Chuyện em đến bệnh viện không có ai biết đâu.

Jisoo vén lại góc chăn cho nàng, ánh mắt hoàn toàn bình lặng khác xa với vẻ hào hứng ban nãy.

- Thế em định khi nào mới nói thật với tôi?

Cô rất bình thản mà hỏi, trong giọng nói dường như có chút ý hờn trách.

Trái tim của Jennie dường như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nàng cắn cắn môi. Sợ hãi đến nỗi gương mặt đã tái càng thêm tái.

- Chị đã biết rồi sao?

- Tài năng của em càng ngày càng nâng cao hơn rồi, chuyện lớn như vậy mà cũng dám giấu tôi. Trong bụng em có đứa nhỏ còn dám bán mạng mà làm việc, em muốn hại con của tôi sao?

Nàng này rốt cuộc muốn cô phải làm sao, bản thân đã không biết tự lo cho mình làm sao có thể toàn tâm toàn ý chăm sóc cho đứa nhỏ?

- Ngày mai em nghỉ làm ở phim trường đi, ngoan ngoãn ở nhà mà dưỡng thai cho tốt. Chờ ngày sinh bảo bối cho tôi.

- Chị không có quyền làm như vậy, tôi không đồng ý. Với lại có phải tự dưng tôi vào viện đâu là chị cưỡng ép tôi mà.

Nàng bấu lấy tấm chăn mà phản bác, dựa vào đâu nàng luôn phải nghe theo lời của một kẻ đáng ghét như vậy.

- Tôi không có quyền? Con của Kim Jisoo này sao có thể chưa ra đời đã phải lao động vất vả như vậy. Em sợ thiên hạ này chưa đủ chuyện buồn cười hay sao? Nếu em nói tôi biết chuyện này ngay từ đầu thì tôi làm sao muốn động vào em đây.

Jennie tức đến hai hốc mắt đỏ hoe, tại sao nàng đối diện với người khác luôn kiên cường, không có bất kỳ ai có thể ức hiếp được. Nhưng chỉ cần đứng trước Jisoo, nàng lại mau nước mắt đến như vậy chứ. Jennie càng lúc càng chán ghét bản thân mình quá yếu đuối.

- Nhưng tôi mới là mẹ nó, hơn nữa chị dựa vào đâu mà chắc chắn nó là con của chị?

Bởi vì thật sự quá chướng mắt bản tính vô pháp vô thiên của người phụ nữ này, ngoài việc chọc cho cô tức điên lên nàng không muốn làm gì cả.

- Em dám mang chuyện này ra chọc giận tôi sao?

Jisoo kéo cô gái trước mặt đến gần mình hơn, vô sỉ cắn vào vành tai nàng, cong môi một cách bất lương.

- Người của em chỉ có tôi được phép đụng vào, không phải con của Kim Jisoo này khi con có thể là con của ai?

Kim Jisoo xoa đầu nàmg, tại sao đã lớn đến từng tuổi này vẫn không thể khiến cho cô yên tâm được.

Đã bao lâu rồi cô chưa cảm nhận được thứ cảm giác gọi là niềm hạnh phúc.

- Chỉ cần em đồng ý sinh nó ra, thì tất cả mọi thứ của tôi đều là của 2 mẹ con em cả.
___________________

Cánh cửa phòng bệnh được khép hờ một cách nhẹ nhàng, cô từ túi áo trong vội vã lấy ra điện thoại ấn nhanh một dãy số.

- Sa à ! Xem ra m chưa có phước phần bằng chị rồi.

______________

La thị lía lên sàn 😌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro