Chương 7: Vĩnh Hằng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng vào một ngày nắng rất đẹp, em đã rời đi...

Khi em đi rồi tôi không còn muốn chết nữa, cẩn thận cất những kí ức đẹp đẽ về em vào trong, tôi bước đi như rằng mình là người hạnh phúc nhất.

Tôi muốn vì em mà sống, viết tiếp cho mình một cuộc đời, cuộc đời mà ở đó tôi chính là kẻ điên tự do nhất.

Mỉm cười với em nơi đó, tôi biết em vẫn còn sống nơi đây, nơi trái tim nóng hôi hổi đang đập.

Em sẽ là ngọn cỏ xanh mát tôi trồng dưới vườn nhà, là cành hoa thơm tôi mua cắm ở bình hoa phòng khách, là cơn gió xuân dịu dàng thổi qua kẽ tóc, vẫn là thiếu nữ năm đó tôi yêu rất nhiều.

Hãy cho phép tôi sống cả phần đời em đã dang dở, để tôi cho tình chúng ta một giấc mơ hồng, giấc mơ đó là thứ mà ngày trước chúng ta đều không có.

Gửi cho em những cơn gió thơm hoa của xuân sắc, gửi về em những ngày đầy nắng hạ, em có còn nhớ thương nụ hôn ngày mùa thu đổ mưa ngâu? Và cả dư vị ấm nồng trên kẽ tay ngày đông lạnh buốt, vẫn có chúng mình sưởi ấm cho nhau.

Em đi rồi mang trái tim tôi xa mất, nhưng trả tôi lại một cuộc đời, tuổi trẻ, yêu em nhiều cô gái của tôi.

Kim Jennie, hãy luôn yêu Jisoo ở tất cả những phương trời mà em biết, bởi dù ta có chết đi vẫn còn đôi tim này quyến luyến tình yêu thuở ban đầu.

The End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro