Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Trân Ni, gần đây chị gặp chuyện gì sao? Sao lại mất tích vậy?" Chính Quốc gọi điện cho Trân Ni không khách khí hỏi, game thì không online, cũng rất ít tìm đến mình, nếu mình không gọi điện cho nàng, nàng phỏng chừng cũng quên mất luôn sự tồn tại của người bạn trai này.

Trân Ni nhận điện thoại Chính Quốc, cảm thấy phi thường chột dạ, nàng căn bản đã quên mất tồn tại của Chính Quốc, lòng nàng hiện tại tràn đầy đều là Trí Tú, game cái gì, Chính Quốc cũng bị nàng ném ra sau đầu.

"Gần đây đang chuẩn bị bảo vệ luận văn tốt nghiệp, tương đối bận." Trân Ni chột dạ tuỳ ý bịa một lời nói dối, nghĩ thầm nàng phải nhanh chóng chia tay với Chính Quốc, người nàng muốn thông đồng dù sao cũng là tỷ tỷ của người ta. Bằng không liền giống như kỹ nữ, lúc trước không phải nàng không nghĩ tới chia tay Chính Quốc trước, nhưng tưởng tượng đến vạn nhất chia tay với Chính Quốc, Trí Tú có khả năng sẽ không phản ứng mình nữa, nàng liền không dám chia tay. Nàng thật không xác định được Trí Tú có phải là bởi vì mình là bạn gái Chính Quốc, coi mình như là em dâu nên mới phản ứng mình, mới đối xử tốt với mình như vậy hay không, rốt cuộc thì trừ bỏ tầng quan hệ này, nàng với Tri Tú vốn dĩ là tám gậy tre cũng đánh không tới. Nhưng hiện tại, lương tâm của Trân Ni đã tới thời điểm không thể không đối mặt với vấn đề này.

"Nhưng bỏ qua đi, đối với chị mà nói, toàn bộ luận văn tốt nghiệp đó còn không phải đơn giản, chị hồng hạnh xuất tường đúng không?" Chính Quốc cũng chỉ là thuận miệng hỏi, nghĩ thầm trừ bỏ mình có dũng khí theo đuổi, còn có ai có thể coi trọng người bạn gái thô lỗ của hắn đâu?

Trân Ni thực sự có loại cảm giác bị người đánh trúng, người nàng còn chưa có xuất tường, nhưng tâm đã xuất, nhìn dáng vẻ thì là kéo về không nổi. Cho dù Trí Tú có khả năng sẽ không thèm phản ứng mình, nàng vẫn là quyết tâm muốn cùng Chính Quốc chia tay.

"Ngày mai, ngày mai chị đi tìm cậu, có một số việc, nói với cậu một chút." Trân Ni hiện tại cảm giác mình chính là một tra nữ, đối với Chính Quốc tràn ngập áy náy. Tuy rằng vẫn luôn nghĩ quăng Chính Quốc, nhưng mà nhờ người ta mới quen biết được tỷ tỷ người ta, bây giờ coi trọng tỷ tỷ, lại muốn quăng người ta đi, ngẫm lại, Chính Quốc vẫn là rất thảm.

"Chuyện gì, nói thẳng đi, như vầy không giống phong cách của chị!" Chính Quốc nghe Trân Ni nghiêm trang nói, đột nhiên có loại dự cảm bất thường.

"Ngày mai nói thì ngày mai nói, cậu vô nghĩa như vậy làm gì!" Trân Ni tức giận nói, Chính Quốc cũng thích ăn chửi, ôn tồn nói chuyện với hắn, hắn liền không được tự nhiên, cứ một hai phải đối xử thô lỗ, hắn mới cảm thấy thoải mái.

"Nga." Câu này khiến Chính Quốc cảm thấy Trân Ni bình thường.

Chiều ngày hôm sau, Trân Ni chuẩn bị tâm lý tốt đi tìm Chính Quốc. Chính Quốc vì để tiện chơi game, hắn không có ở ký túc xá trường học, một mình ở ngoài trường thuê phòng. Trân Ni có chìa khoá phòng thuê của Chính Quốc, liền trực tiếp mở cửa đi vào. Ngay sau đó liền thấy một màn như vầy, có một nam nhân mặc tây trang, đè cẩu Quốc dưới thân, hai người hình như đang hôn môi.

Trân Ni thấy một màn như vậy, đầu óc có chút treo máy, nàng là tới để chia tay, thế nhưng lại nhìn thấy hiện trường ngoại tình của bạn trai chưa kịp chia tay, đối tượng ngoại tình còn là một nam nhân! Này có tính là huề nhau hay không? Lòng nàng ngoại tình với một nữ nhân, thân thể bạn trai nàng ngoại tình với một nam nhân, thực tốt, như vậy mình cũng có thể không áy náy.

"Hai người đây là đang làm gì?" Trân Ni ngữ khí bình tĩnh hỏi.

Chính Quốc vừa thấy Trân Ni tới, vốn dĩ bị nam nhân đè dưới thân, còn bị cưỡng hôn đã đủ nghẹn khuất, thế nhưng còn bị bạn gái mình nhìn thấy, quả thực, Chính Quốc hiện tại tức đến muốn giết Kim Thái Hanh. Tên biến thái Kim Thái Hanh này từ nhỏ đã thích quấn lấy hắn, lúc trước mình coi hắn như huynh đệ, nhưng tên biến thái kia lại muốn ngủ với mình. Hắn lên đại học liền muốn gấp rút quen bạn gái, ngăn chặn biến thái dây dưa, không nghĩ tới tên biến thái này vẫn tìm tới cửa.

"Trân Ni, chị nghe em giải thích!" Chính Quốc đẩy Thái Hanh ra, nhanh chóng giải thích với Trân Ni.

"Không cần giải thích, chị cảm thấy cậu kết giao với nam nhân cũng khá tốt, cậu thô lỗ như vậy, cũng chỉ có nam nhân chịu được cậu, mục đích chị tới hôm nay, vừa hay chính là tới chia tay với cậu." Trân Ni nói.

"Em không đồng ý chia tay!" Chính Quốc phủ quyết nói, hiện tại nếu chia tay với Trân Ni, mình liền càng không ném không xong tên biến thái Thái Hanh này.

"Tôi đồng ý." Nam nhân tây trang cưỡng hôn Chính Quốc lúc này mở miệng nói.

"Tôi cũng đồng ý, cứ quyết như vậy, chúng ta chia tay." Trân Ni cảm thấy chia tay như vậy quả thực quá sung sướиɠ, căn bản không cần thẳng thắn lí do chia tay của mình, dao sắc chặt đay rối.

Chính Quốc muốn giữ Trân Ni, lại bị Thái Hanh kéo lại.

"Cậu cái tên biến thái này, lão tử là thẳng, cho dù thế giới này nữ nhân tuyệt chủng, tôi cũng sẽ không thích cậu...." Chính Quốc thẹn quá thành giận quát.

"Cậu lại đụng vào lão tử lần nữa, lão tử giết cậu....."

Trân Ni nghe Chính Quốc hùng hùng hổ hổ, nghĩ thầm bạn trai cũ của nàng xứng đáng ở dưới, to mồm thì có ích lợi gì, trực tiếp đè hắn a! Thật đúng là đừng nói, người kia lớn lên so với Chính Quốc đều nam tính hơn, khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú kia của cẩu Quốc, nhìn giống như là tiểu bạch kiểm, chú định sẽ là người nằm dưới kêu rêи. Cẩu Quốc thật không biết cố gắng, Trân Ni thầm nghĩ!

Lúc sau hai người nam nhân này trực tiếp đánh nhau, Trân Ni sợ đánh trúng mình, nhanh chóng nhân dịp loạn trốn đi.

Tới bên đường, lương tâm đã từng liên tục thúc giục bản thân, coi mình như tra nữ mà khiển trách vô số lần, trêи đường trở về, nàng chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần nhẹ nhàng, thậm chí ngân nga lên vài giai điệu.

"Tỷ tỷ, em với A Quốc đã chia tay." Sau khi Trân Ni về ký túc xá, gửi một tin nhắn cho Trí Tú.

Thời điểm Trí Tú nhìn thấy tin nhắn này liền sửng sốt một chút, nhưng cũng không có lập tức trả lời.

Trong khoảng thời gian Trí Tú không trả lời tin nhắn này, nội tâm Trân Ni lại lần nữa trải qua thấp thỏm sóng cuộn biển gầm.

"Em nghĩ kỹ rồi sao?" Một lát sau Trí Tú trả lời.

"Ân, nghĩ kỹ rồi, đã chia tay, về sau tỷ tỷ có còn phản ứng em không?" Trân Ni hỏi ra chuyện mà mình lo lắng nhất.

"Chỉ cần là em nghiêm túc quyết định, chị đều ủng hộ em." Trí Tú trả lời nói, Trân Ni chia tay Chính Quốc, mình cùng Trân Ni cũng không thể tiếp tục mơ hồ ái muội không rõ nữa, nàng hẳn là nên cho Trân Ni một kết quả rõ ràng.

"Em với A Quốc chia tay, điều lo lắng nhất chính là tỷ tỷ sẽ bởi vì vậy mà không để ý tới em nữa." Trân Ni vẫn là thực bất an.

"Làm sao như vậy được, chị thích Trân Ni, cũng không phải là bởi vì Chính Quốc." Trí Tú trả lời.

Trân Ni nhìn thấy mấy chữ "Chị thích Trân Ni" này, quả thực giống như Định Hải Thần Châm, làm Trân Ni cảm thấy có chút an tâm.

"Buổi tối muốn cùng nhau ăn cơm không?" Trí Tú mời.

"Đi nơi nào ăn?" Trân Ni sao có thể cự tuyệt lời mời của Trí Tú, vì thế lập tức hỏi.

"Nếu như không chê, tới nhà của chị, chị sẽ tự mình nấu cho em ăn." Trí Tú cảm thấy thời điểm này là thời điểm nên tiến thêm một bước.

"Được a!" Trân Ni lập tức đồng ý, tưởng tượng đến có thể đi qua nhà Trí Tú, ăn đồ ăn do Trí Tú tự tay nấu, quả thực vui vẻ không chịu được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro