Rain

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Ryu ft.Mập

--------------------
Cứ mỗi lần mưa tạnh, Yein luôn mở toang cửa sổ ra để hít thở không khí trong lành. Sau khi mưa một trận to, bầu trời lúc nào cũng cao và xanh hơn. Khứu giác tinh tế giúp cho Yein có thể nhận rỏ mùi nồng ngai ngái từ mặt đất bốc lên, tới tận khung cửa sổ phòng hai trong phòng cô.

Cô ngồi trong phòng mình, lặng lẽ quan sát cảnh vật từ đây xuống phố. Nhấp một ít trà nóng, Yein liết mắt qua nhìn hàng cây, qua dây thường xuân xanh mơn mởn, trên lá còn đọng lại những giọt mưa

Bỗng có một cơn gió lạnh thổi qua khiến cô khẽ rùng mình.

Ánh mắt cô lướt xuống phố, chợt dừng lại ở bóng người màu trắng.

Người con trai mặc chiếc áo sơ mi trắng, mái tóc màu nâu, đôi mắt buồn ẩn sau chiếc kính nhuốm đầy hơi nước, mờ ảo.

Anh cứ đứng lặng lẽ trong mưa như thế, lưng dựa vào tường nhà đối diện với ô cửa sổ phòng cô. Những hạt mưa bụi vương trên mái tóc nâu lãng tử, khiến khi nhìn người ta càng cảm thấy buồn hơn.

Nếu như không phải bị mẹ sai đi mua đồ thì Yein đã ngồi ngắm anh suốt buổi chìu hôm đó. Cô cảm thấy hiếu kì bởi anh chàng đặc biệt này.

Vừa cầm ô bước ra khỏi nhà, trời mưa càng nặng hạt hơn, cô không buồn thở dài một tiếng.

Yein không đủ lãng mạn để cầm cái ô chạy dưới mưa đâu, cô chỉ thích ngồi trong phòng mình thưởng thức một tách Cappuchino và ngắm mưa thôi.

Nhưng nói vậy, cô cũng không phải là người không thích đi trong mưa như những cô gái khác mà là cô thích đi trong mưa với người con trai mình yêu. Mà người đó đã xuất hiện đâu?

Mưa ngày càng to hơn, nhưng anh vẫn đứng đó, mưa làm ướt hết mái tóc nâu hơi rối, mưa làm ướt sũng cả cái áo của anh, khiến nó bó sát vào người, khéo léo hiện lên những nét đẹp trên cơ thể, càng tôn lên vẻ đẹp của dáng người cao ráo, thanh tú.

Không hiểu vì sao Yein lại bước nhanh tới chỗ anh, dơ cao chiếc ô lên tỏ ý muốn che cho anh.

- Có muốn đi cùng không?? Yein khẽ hỏi

Anh đưa mắt nhìn cô, lặng lẽ gật đầu.

Bấy giờ Yein mới phát hiện ra mắt anh cùng màu nâu với tóc, đôi mắt sáng long lanh rất đẹp, cô bị choáng ngợp vì chưa bao giờ thấy đôi mắt đẹp đến như vầy.

Hai người đi chung một con đường, đến cửa hàng Yein cần mua đồ thì dừng lại, anh mua cho mình một chiếc ô rồi chia tay cô tại đó, khi đi không quên nở nụ cười làm điên đảo chúng sinh để cảm ơn.

Yein ngẩn ngơ nhìn theo bóng áo trắng khuất dần cuối góc phố.

>>>>

Mấy ngày sau, Yein xém quên béng mất anh và nụ cười đó, thì anh lại đột nhiên xuất hiện, làm xáo trộn cuộc sống yên bình vốn có của cô.

Hôm ấy, trời lại mưa, Yein quên mang theo ô và vội chạy vào một cửa hàng truyện để trú. Cô nhìn thấy anh ngồi ở một góc truyện, mà chỗ đó là chỗ cô hay ngồi. Chần chừ một lúc, Yein mới quyết định đi tới chỗ anh.

- Xin lỗi, anh có thể ngồi xích vào trong được không ạ, đây là chỗ em hay ngồi...

Mái tóc nâu cũng không ngất đầu lên, chỉ nhẹ nhàng xích vào sát tường, cô cũng lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh. Yein lấy cuốn truyện cô đang đọc dỡ ra đọc tiếp, nhưng anh lại quay sang giữ lấy cuốn truyện trên tay cô.

- Thì ra em giữ cuốn này à, mất công anh tìm mấy hôm nay.

- Anh cũng thích truyện này sao? Bộ này hay lắm, nhưng ít người đọc cho nên em được mượn lâu lâu chút.. - Yein vui mừng vì có người chung sở thích với mình.

Sau đó, hai người nói chuyện rôm rả cứ như là thân quen từ rất lâu rồi.

>>>

Sau lần nói chuyện hôm ấy, Yein biết anh tên là Jeon Jungkook, anh học cùng trường với cô nhưng trên cô một khóa, nhà anh cách nhà cô cũng chỉ có một dãy phố. Anh hay cùng cô đi đến trường, vẫn cứ trêu chọc nhau không tiếc lời.

- Này, sao hôm nay em xinh thế? - Jungkook chọc cô khi hai người đang trên đường đến trường.

- Ềy ! Em lúc nào chả xinh - Yein được khen một tí là dương dương tự đắc.

- Tự tin gớm

Yein hếch mũi lên - Chứ sao nữa, không xinh mà được đi cạnh anh à, xấu quá lỡ bạn gái anh 'choảng' em thì sao?

- Bạn gái anh? Anh có bạn gái bao giờ? - Jungkook hoảng hốt nhìn Yein rồi bật cười vì câu nói của cô.

- Thế anh không biết, anh là vật 'trưng bày' cho các bạn gái ngắm à - Yein cũng ngạc nhiên hỏi lại.

- Ai bảo thế - Anh nhăn mày hỏi

- Em - Cô đáp tỉnh queo

Nói xong còn phá ra cười nhăn nhở, thiệt tình là đi cùng cô cũng khiến anh phát mệt vì bị 'xịt keo' hoài.

>>>

Cuối cùng cũng đến những ngày hè, trời càng mưa nhiều hơn. Yein cũng không gặp anh,dù nhà anh chỉ cách nhà cô một con phố.

Không phải cô không muốn gặp,mà vì cô sợ phải đối diện với anh, gần đây cô đã nhận ra tình cảm của mình.

Cô cố gắng che giấu, cố gắng không để bị lộ, vì cô sợ phải nói ra, thì cô và anh sẽ chẳng còn gì nữa. Cô sẽ không còn thấy anh, vô tư cười đùa, đá đểu nhau không tiếc lời. Sẽ chẳng còn gì khi cô nói ra ba từ ấy. Cô rất sợ, sợ mất anh.

Yein cứ trốn mãi trong nhà như thế, kể cả trời mưa cô cũng không dám mở cửa vì sợ khoảnh khắc này càng khiến cô nhớ anh hơn.

Khi những cơn mưa rào vừa lướt qua, cô nằm dài trên giường, nghe tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái nhà, chẳng muốn đọc truyện, chẳng muốn nghe nhạc, cô cứ cầm khư khư cái điện thoại, cô muốn gọi, muốn nhắn tin cho anh, nhưng lại thôi. Năm lần bảy lượt như thế, mưa tạnh lúc nào không hay.

Yein quyết định mở cửa để xua tan cái bầu không khí ngột ngạt trong phòng, thì mắt lại đột nhiên nhìn thấy người con trai mặc áo màu trắng đứng ở đó.

Như hôm đầu tiên nhìn thấy Jungkook, anh vẫn đứng dựa lưng vào tường nhà đối diện. Thấy cô, anh lên tiếng:

- Yein! Xuống đây đi

Yein nhìn thấy nụ cười tỏa nắng của anh, không kiềm chế được liền nhanh chân chạy xuống. Khi đã đứng trước mặt anh, Yein không biết nói gì, chỉ cười một cách ngốc nghếch. Anh cũng cười, nụ cười chết người này lại làm Yein "đứng tim"

- Em có chuyện muốn hỏi anh - Cuối cùng Yein cũng mở lời trước.

- Chuyện gì?

- Tại sao anh lại đứng đây sau mỗi cơn mưa?

- Vì anh rất thích một cô gái đứng bên trong cửa sổ. Cô ấy rất thích mở cửa sổ sau mỗi cơn mưa - Anh nhìn sâu vào đôi mắt cô, nở một nụ cười hạnh phúc.

Yein xúc động nhào đến ôm chặt lấy Jungkook

Hóa ra tình yêu đã đến từ lâu rồi.
Vậy mà bây giờ cô mới nhận ra.
Tưởng xa nhưng nó lại đang hiện diện trước mặt.

~ END ~

------
Rãnh rỗi ^^ các mem đọc vui nha. Vote + cmt cho Au luôn nha !!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro