Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nào ai có thể kề cạnh mãi một người mà trong tim người ta luôn hướng về một người khác. Cuối cùng cũng đau quá, cuối cùng cũng phải xa. Mong ước rằng khi mình xa, người sẽ lại muốn gần." Em đã dặn lòng mình sẽ thật ích kỉ, sẽ giữ thật chặt chị lại bên cạnh, không cho một ai cướp chị đi. Nào ngờ, nhìn chị đau lòng vì người ta, hết lần này tới lần khác hi sinh mình để người ta sống tốt hơn, em lại không đành lòng. Em có ý nghĩ sẽ hàn gắn lại vết thương cũ, sẽ lắp đầy khoảng trống trong tim chị nhưng hình như không thể. Vị trí người con gái ấy trong lòng chị quá lớn phải không?

Em hối hận lắm, hối hận đã nảy sinh tình cảm với chị. Rõ ràng chị chỉ xem em là em gái thôi, em hiểu mà. Từ đầu tình yêu này có lẽ đã sai, sai khi yêu một người không yêu mình, chị nhỉ? Em cảm thấy bây giờ cuộc đời này sao vô nghĩa đến vậy, sao tối tăm đến thế. Em biết ai cũng thất tình một lần trong đời, em sẽ cố gắng không bi quan đâu dẫn biết trái tim này đã tan vỡ... Chị là tình yêu đầu đời của em, cũng là người mà em yêu sâu đậm nhất.

Yoo Jeongyeon, em yêu chị. Nhiều hơn cả chữ yêu, chị hiểu được không?

Tối hôm đso chị đã nhắn với em rằng chị và Hirai Momo cuối cùng cũng có thể ở bên cạnh nhau. Chị nói chị cảm ơn em vì đã nói hộ lòng chị. Chị nhất định sẽ tìm cơ hội đền đáp. Hm... Tệ thật! Hình như cô ấy quên mất em đã nói mình yêu chị nhiều như thế nào rồi? Hay là chị cố tình lãng tránh? Em chẳng biết nữa, vậy cũng tốt, chị cũng không cần khó xử. Chúng ta trên danh nghĩa vẫn là chị em, vẫn là bạn phải không?

9h sáng!

Jeongyeon trở lại với lịch làm việc dày đặt, tâm trạng dần tốt lên. Chị hủy một vài lịch hẹn để có buổi dã ngoại cùng người yêu và Mina.

Cuộc đi chơi chỉ vỏn vẹn 3 người, Mina đồng ý. Cô dành việc chuẩn bị thức ăn, còn đề nghị mời thêm một người  bạn để khỏi cô đơn. Hirai Momo có vẻ không thích cho lắm nhưng cũng miễn cưỡng chấp nhận. Họ đi 1 ngày nên việc chuẩn bị có phần dễ dàng hơn, Jeongyeon trong lòng háo hức không thôi. Ngày đi tới, Jeongyeon mới được diện kiến người bạn của Mina, Chou Tzuyu.

" Thì ra là cô, chả trách."- Tzuyu mặt lạnh lùng nhìn Hirai Momo, chán ghét ra mặt.

" Hai người quen biết nhau àh?"- Mina tỏ vẻ ngạc nhiên.

" Đều là người trong ngành cả mà, quen biết cũng có gì lạ đâu? Tại sao cậu không nói cho tớ biết sớm hơn người yêu của Jeongyeon là Momo nhỉ? Cũng phải thôi, nếu cậu nói sớm, tớ đã không đi cùng cậu rồi!"

" Cậu nói gì kì vậy?"- Mina hất vai Tzuyu ra hiệu im lặng.

" Đúng là nghiệt duyên, oan gia ngõ hẹp."- Momo quay mặt sang nơi khác, không hài lòng.

" Tới đây quan trọng là vui mà, có chuyện gì cứ để sang một bên nha!"- Jeongyeon chủ động phá tan bầu không khí quỷ dị.

" Đi thôi Minari!"- Chou Tzuyu kéo Mina lại gần mình không để Jeongyeon và Momo đứng gần dù chỉ là nửa bước, ghé sát vào tai Mina, Tzuyu nói nhỏ nhẹ -" Tớ sẽ không để cô ta làm khó cậu, tốt nhất cậu nên tránh xa cô ta một chút, tớ sẽ đỡ lo, biết chưa?"

Myoui Mina gật đầu chấp nhận.

Dừng tại một khoảng đất trống vùng ngoại ô thành phố, Tzuyu có nhiệm vụ trải khăn và dọn dẹp. Momo thì sắp đồ ăn còn Jeongyeon thì chuẩn bị dụng cụ nấu nướng. Riêng Mina chỉ cần chụp hình lưu lại kỉ niệm - công việc nhẹ nhàng nhất, từ đầu Momo đã thấy Jeongyeon thiên vị cho Mina rất nhiều nhưng cô chỉ giữ trong lòng, cô sợ Jeongyeon sẽ nghĩ cô chấp nhất chuyện vặt.

Tách! Tách! Tách!

" Mọi người cười lên nào!"- Mina hí hửng chụp lại tất cả khoảnh khắc.

" Chị và cô ấy xứng đôi thật..."- Mina ngậm ngùi nhìn bức ảnh chụp được Momo và Jeongyeon đang chuẩn bị thức ăn. Cực phẩm xứng đôi, cô cười chua xót.

Cử chỉ, lời ăn tiếng nói từ lúc đi tới giờ của Mina đều gây sự chú ý bởi hai vị bác sĩ lành nghề. Chỉ là, cô quá ngây thơ vì nghĩ rằng mọi chuyện để trong lòng thì làm sao bại lộ được? 

Tzuyu chỉ im lặng quan sát, bắt gặp đôi lúc Momo cũng nhìn về phía Mina. Tzuyu cũng có thể khẳng định rằng Momo cũng hiểu một chút sự bối rối, đau lòng, không nỡ, nuối tiếc của Mina khi nhìn về phía Jeongyeon.

Myoui Mina ơi là Myoui Mina, rõ ràng trong lòng cô yêu Jeongyeon nhiều đến thế tại sao cô vẫn không tự mình nói ra? Còn để yên cho chúng tôi hạnh phúc như vậy? Tôi nên cảm ơn cô hay dằn vặt trong lòng đây? Hirai Momo thầm nghĩ.

" Mina, chụp giùm tụi chị một tấm nhé!"- Momo kéo sát Jeongyeon về phía mình, cả hai người ghé sát mặt vào nhau, Momo choàng tay qua vai Jeongyeon thân mật.

" Nae!"- Mina nhẹ nhàng nâng máy ảnh lên ngang mặt nhìn vào cái ống kính nhỏ, chỉnh cho cân xứng. Trái tim có chút nhói, nước mắt phát giác đã đến nơi khóe mắt, cầm cự một chút -" Tách!". Mina buông máy ảnh xuống, Momo đi tiếp tục phần chuẩn bị thức ăn của mình. Mina nâng khuôn mặt, khổ sở nhìn Jeongyeon. Chết tiệt! Jeongyeon nhìn thẳng vào mắt Mina liền cứng đờ người không rõ nguyên do, Jeongyeon chỉ có cảm giác Mina bất lực, đau đớn và không thể tiếp tục chống cự được, ánh mắt vô hồn đó cứ như  mất đi một thứ quý giá trong đời.

Giây phút đó Mina thật muốn moi tim mình ra để Jeongyeon biết cô yêu chị ta nhiều như thế nào. Cô quyết định im lặng, khó khăn lắm mới làm Jeongyeon hạnh phúc, cô không nỡ để tình cảm cả hai xảy ra chuyện chỉ vì cô. Cô đứng phắt dậy lảng sang một nơi khác để tránh tầm mắt của Jeongyeon. Giá mà Jeongyeon không cho cô hi vọng, giá mà hai người gặp nhau sớm hơn, giá mà Jeongyeon có thể yêu cô từ cái nhìn đầu tiên... Thì kết quả sẽ khác phải không? Cô tự nhủ với lòng sẽ tìm một người, một người có thể yêu cô hơn tất cả và người đó không phải là kẻ ngu ngốc kia.

Mina hít một hơi thật sâu rồi đi dạo ở xa, nhìn cảnh vật xung quanh yên tĩnh làm cô như trút được gánh nặng trong lòng. Đi một lúc Mina bỗng khựng lại vì dòng sông trước mặt làm cô ngỡ ngàng. Trong xanh đến mức cô có thể thấy những con cá bơi tung tăng, sỏi đá đủ sắc hòa vào nhau đẹp đến nghẹt thở. Từ đâu có một chàng trai cầm phao đi về hướng cô đứng, cười tít cả mắt làm tim cô đập liên hồi. Mẹ ơi! Từ trước đến nay cô rất ít khi để ý đến trai nhưng lần này cô phá bỏ quy tắc của mình vì vẻ đẹp không góc chết kia.

Anh chàng thân thiện đưa tay về Mina -" Chào em gái!", đôi mắt một mí khi cười làm Mina nhất thời bất động đứng tại chỗ.

" Này em gái, em không sao chứ?"- Anh chàng xua tay trước mắt làm Mina trở về thực tại.

" Nae... Em không sao! Chào anh!"- Mina ngại ngùng.

" Sao em lại đi đến đây? Không phải chỗ mọi người cắm trại là ở đằng kia sao?"- Anh chàng vừa nói vừa chỉ tay đằng sau lưng Mina để lộ bờ vai rắn chắc thêm cơ bụng quyến rũ.

" Nae... Em chỉ tình cờ đi dạo rồi qua đây thôi! Anh cũng đi cắm trại với bạn hả?"

" Không. Nhà anh gần đây!"- Anh chàng gãi gãi đầu.

" Nhà? Ở đây?"

" Ừ! Tại chỗ này vắng vẻ lại yên tĩnh nên anh sống ở đây. Hình như em hơi quen mặt thì phải?"- Anh chàng ghé sát mặt Mina, khoảng cách chỉ ước chừng hai bàn tay.

" Em là diễn viên... Nên hay xuất hiện trên truyền hình."- Mina ngại ngùng lùi một bước.

" Em là Myoui Mina? Anh biết rồi!!! Không ngờ được gặp em ở đây, đúng là đẹp không tì vết ha!"

" Em... cũng bình thường thôi."

" Em có muốn sang nhà anh chơi không? Có thể rủ bạn em cũng được... Anh sống cùng với người yêu mà người yêu anh thích đông người lắm. Mà thôi nếu em trở lại đó thì xa quá... Hay là đến nhà anh rồi gọi bạn em tới nha?"- Anh chàng ngỏ lời làm tim Mina rối bời, cô lưỡng lự.

" Vậy thì phiền hai người rồi ạ!"- Mina lễ phép cuối đầu.

P/s: Vote cho Bell nhé!!! Gomawo....



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro