Ba có ghét con không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Mẹ ơi... sao ba vẫn chưa về ? "

"Tiểu Yeon ngoan, ba sẽ không về đâu."

Park Chaeyoung thất vọng.

Cô cũng muốn anh về nhà một lúc lắm, nhưng... anh đang mải mua vui với cô tình nhân nóng bỏng kia rồi, làm gì có tâm tư mà lo cho hai mẹ con cô.

"Mẹ... hay chúng ta đợi thêm lúc nữa đi... ba ngày nào cũng về muộn mà..."

Hiện giờ, đã là 10 giờ đêm, mặc dù không phải là quá muộn, nhưng mọi thứ cho buổi tiệc sinh nhật đã chuẩn bị hết rồi.

Chỉ đợi Jeon Jungkook anh trở về.

"Chaeyeon, trẻ con không được ngủ muộn, mẹ con mình ăn rồi đi ngủ thôi."

"Chỉ hôm nay thôi mà mẹ..."

Ngày sinh nhật, một năm chỉ có một lần.

Park Chaeyeon muốn Jeon Jungkook ở bên mình ngày này, bởi vì, sau ngày hôm nay, con bé chẳng có một lí do gì để được gặp anh cả.

Mỗi lần lén lút chạy xuống lầu để đợi anh, con bé cũng chỉ dám nép đằng sau, nhìn anh từ xa, chứ chưa bao giờ dám lại gần.

"Hức... con muốn ba... mẹ ơi, cho con gặp ba đi."

"Chỉ lần này thôi..."

Park Chaeyeon thực sự rất cô đơn. Từ nhỏ, con bé đã luôn thiếu thốn tình cảm của cha.

Đôi khi, chỉ vì muốn Jeon Jungkook chú ý tới mình hơn một chút, con bé liền giả bệnh hay kéo thành tích của mình xuống thật thấp.

Thậm chí, con bé sẵn sàng tổn thương bản thân để Jeon Jungkook bỏ ra chút ít thời gian ở bên cạnh mình.

"Tiểu Yeon à, con phải hiểu... ba không muốn về, ba sẽ không về với con đâu."

"Tại sao vậy mẹ ? "

"Sao ba không yêu con ? Sao ba không cần con ?"

"Con khiến ba chán ghét đến vậy sao ?"

Tiểu Yeon sợ... anh sẽ trả lời là anh ghét con bé, anh không cần con bé, sự hiện diện của con bé trên thế gian này là một điều không nên.

Giống như ông nội đã thẳng thừng nói trước mặt cả hai mẹ con, đuổi cả hai ra khỏi nhà.

Cho nên, con bé chỉ dám hỏi mẹ.

"Để hôm khác mẹ bảo ba dẫn con đi công viên chơi được không ? "

"Chaeyeon, con mà thức khuya nữa, bệnh con sẽ càng nặng thêm."

"Đừng làm mẹ lo lắng nữa được không ?"

"Vâng ạ..."

Tiểu Yeon ủ rũ. Con bé không muốn làm mẹ lo lắng, chỉ đành nghe lời, không hi vọng tối nay ba sẽ về nữa.

Đột nhiên, có tiếng chào hỏi cung kính của người hầu, Tiểu Yeon tò mò, quay đầu lại xem.

Là ông nội !

"Ông ơi... cháu..."

Ông Jeon phẫn nộ, chẳng nói lời nào, ông đạp mạnh vào người Tiểu Yeon.

"Chết tiệt con nhỏ này ! Ba mày đã vất vả suốt cả ngày rồi, mày không biết thương xót hả ?"

"Cái thứ bệnh tật như mày, lẽ ra tao nên giết cả hai mẹ con mày từ đầu rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro