Sự đáng yêu thứ bốn lăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong sự mong chờ của mọi người, cuối cùng Chae Young cũng sinh con, là một bé trai.

Cô nhìn đứa bé trong lòng mình, nói với Jung Kook, “Vì sao mà nó lại nhỏ vậy? Nếp nhăn cũng nhiều, mọi người nói cái mũi giống anh, đôi mắt giống em. Nhưng tại sao em lại không nhìn ra?”

“Có thể vì em không biết so sánh, mắt không tốt, anh cảm thấy rất giống em.”

“Giống em á? Dù sao cũng là khối thịt trong bụng em rơi ra, ban nãy bà nói thằng bé và Park Chan Yeol khi còn bé quả thực giống nhau như đúc, giống ở đâu, Chae Young thứ gì cũng tốt, so với nó con chúng ta tốt hơn gấp bao nhiêu lần.”

“Ừm, em nhận xét rất đúng.” Jung Kook dịu dàng nói.

“Jung Kook, anh đừng gạt em, khi sáng em vừa soi gương, không ngờ em cũng đã trở thành mẹ rồi, Jung Kook, anh không được phép bỏ rơi em!” Haiz, người ta đều nói phụ nữ mang thai thường rất dễ xúc động, sinh con rồi vẫn như vậy.

Jung Kook kéo ghế ngồi xuống, xoa đầu Chae Young, “Anh cảm thấy bây giờ em nhìn rất đẹp, thật đấy, em nhìn xem, hiện tại con của chúng ta khỏe mạnh, đều là nhờ công sức của em, xứng đáng làm người mẹ xinh đẹp nhất, cảm ơn em đã vì chúng ta mà cố gắng.”

“Mẹ kiếp, Jeon Jung Kook, anh nói gì cũng hay!” Chae Young muốn khóc, trong mắt ngấn nước, nhìn hắn cũng đã cảm thấy tâm trạng vô cùng vui vẻ, hạnh phúc.

Jung Kook ngồi trên giường, ôm lấy cô, đứa trẻ trong lòng cô ngủ say, “Đợi qua thời gian ở cữ, anh sẽ mua kem cho em.”

“Jung Kook, em thực sự rất yêu anh.” Chae Young kích động nhìn hắn, sau đó hôn lên môi hắn, “Em muốn hương chocolate.”

“Được.”

Hỏi Chae Young vì sao lại có thể nghe lời hoàn thành xong khoảng thời gian ở cữ, trả lời: Kem, trong lúc kiêng cữ, chờ đợi lớn nhất của cô chính là sau khi ở cữ sẽ được ăn kem.

Cuối cùng, đương nhiên cô cũng ăn kem chocolate, Jung Kook nói là làm, nhưng cô nhìn cây kem chocolate nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nữa, “Anh đùa em chắc? Cái này sao gọi là kem? Em cắn hai miếng là đã hết rồi!”

Jung Kook không nhanh không chậm nói, “Ừm, sự kích động vẫn tương đối lớn, phải hỏi thăm bác sĩ có cần phải thay đổi danh sách thức ăn một chút hay không.”

Chae Young nghĩ đến việc thay đổi thức ăn đã không vui rồi, “Jung Kook, đưa kem cho em, em ăn cái này cũng được rồi.”

“Ừm, anh cũng là vì em.”

Mấy tháng sau đó, đứa trẻ rốt cục cũng đã cai sữa, Chae Young lén lút đi một mình không ai biết, đến cửa hàng đồ ngọt ngày trước thường đến, chọn một cây kem cực lớn, thoải mái ăn, cực kì thỏa mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro