Lợi dụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi valentine ngọt ngào hôm đó cũng đã trôi qua. Jellal dù đã rất cố gắng nhưng Erza ở bên anh chưa bao giờ có cảm xúc.

Cô lạnh như một tảng băng, những lời đáp luôn ngắn gọn và không chút thành ý

Qua đó Jellal mới thấy khi con người ta phải chịu đựng nỗi đau quá lớn, họ dường như quên cả đi mình vẫn đang sống, vẫn đang hít thở từng ngày. Cảm xúc bây giờ là thứ gì đó rất xa xỉ với Erza, cô từ lâu đã không còn cười, không còn muốn hưởng hạnh phúc.

Có lúc anh nhìn cô giữa con phố thơ mộng về đêm.

Jellal thẫy một vẻ đẹp hết sức tĩnh lặng và thanh bình, nó không giống như suy nghĩ của anh rằng cô sẽ vui đến thế nào khi được anh trả lại sự tự do, mà chỉ đơn giản là sự trầm lắng, buồn thẳm trong đáy mắt.

Xung quanh mọi người đều ôm nhau cười nói hết sức vui vẻ, duy chỉ anh và cô, đến nắm tay cũng không thể.

Giữa màn đêm tối sầm, các ánh sáng từ những hàng quán lại càng rực rỡ thêm nhiều phần. Nhưng trong sự êm ấm của cảnh vật đó, Jellal và cả Erza chỉ lặng lẽ bước từng bước, tâm hồn nặng trĩu.

Anh lén nhìn cô, Erza là đang bước những bước chân không có đích đến.

***

Vài ngày sau, anh vẫn biểu hiện như vậy, không hề nhậu say hay đi qua đêm ở ngoài. Anh đơn giản tận tâm làm nhiệm vụ, thực hiện việc công ích cho các ngôi làng ở xa. Xong lại trở về nhà, lúc với một giỏ trái cây, lúc thì bánh kem dâu.

Tối đến còn kéo Erza vào phòng ngủ đắp chung chăn, ôm ấp cô thật tình tứ. Mặt anh khi ngủ lại cứ mỉm cười như một đứa trẻ ở bên mẹ. Erza bị dọa cho sợ đến không dám nhìn mà phải quay sang hướng khác.

Có những đêm Erza không cách nào ngủ được, cô bận suy nghĩ xem làm sao Jellal lại trở nên ôn nhu đến vậy? Phải chăng tất cả chuyện vô sỉ kia chỉ là do anh ghen mà ra?

Jellal gần đây lại hay nhốt mình trong phòng cả buổi, không ăn uống, cũng không có động tĩnh gì.

Erza phần vì lo phần vì hiếu kì nên đã có lần lén nhìn vào, cô thấy Jellal đang phá tung mọi thứ trong phòng lên, mặt anh khi đó đỏ bừng như rất tức giận. Sau đó lại đột nhiên dừng lại, dùng tay ôm lấy đầu mình, anh cau mày, nhắm tít đôi mắt kiềm nén nỗi đau trong yên lặng.

Cô lờ mờ hiểu ra, dường như trong Jellal đang tồn tại 2 nhân cách khác nhau, anh đang phải đấu tranh để không làm hại đến cô nữa nhưng Erza vẫn chưa có dịp hỏi cặn kẽ.

***

- Vợ ơi. Anh mới về.

Jellal xồng xộc vào nhà, anh cởi giày đặt lên kệ rồi mau chóng chạy tới chỗ Erza đang cất đồ vào tủ.

- Đừng gọi tôi là vợ nữa. Anh không thấy nổi da gà hay sao?

Jellal mỉm cười hiền lành, anh cứ bám theo cô như một cái đuôi, hết vào bếp lại ra phòng khách.

- Sao vậy? Anh thương em mà.

Erza dừng lại, cô khoanh hai tay nhìn anh.

- Thương tôi? Anh đưa Jerza về đây đi!

- Ngày mai anh đưa nó về. Tại chỗ nó ở xa lắm mà giờ tối rồi lạnh chết mất.

Cô chỉ nói vu vơ vậy thôi không ngờ anh lại đồng ý ngay tức thì.

Nếu trả Jerza về cho cô thì chẳng phải là anh từ nay về sau sẽ chẳng có cớ gì để bắt cô thế này thế kia hay sao? Cô đoán đây là một cái bẫy, anh ta chẳng qua là muốn dụ cô làm gì đó cho mình.

- Thật không?

- Thật! - Jellal ngây thơ gật đầu

- Anh sẽ để tôi gặp Jerza? - Cô hỏi lại để chắc chắn

- Dĩ nhiên. Chỉ cần em ở bên anh trong vài ngày tới, đừng dọn ra ngoài là được. - Jellal mỉm cười

- Anh cũng thấy chúng ta đã thành ra như ngày hôm nay rồi còn giữ tôi lại làm gì? - Erza sắp xếp chồng báo trên kệ rồi dừng lại nghỉ ngơi

- Em biết rồi còn gì?

Jellal bước tới vài bước nhẹ nhàng, dang tay ôm chặt cô vào lòng, anh cất giọng nói ấm áp vô cùng, một cảm giác tưởng chừng như chỉ còn trong kí ức ngày xưa. Lúc này ở bên anh, tuy Jellal trở nên ấm áp dịu dàng lạ thường, cô vẫn thấy sợ hãi.

Erza lặng im, cô không nói gì, cũng không giơ tay ôm lấy anh để đáp lại tình cảm đó.

Cô đột nhiên thấy trái tim mình đau nhói, đến mức dường như không thể thở được. Cô bặm môi lưỡng lự, tính nói điều gì đó nhưng lại thôi.

Hôm nay anh ôm cô rất lâu, mà cũng không phải vì đòi hỏi chuyện đó. Có bao giờ anh ta tốt vậy đâu.

Erza đã nghĩ rằng đây chỉ là một giấc mơ mà cô là kẻ chìm đắm đến mức không thể tự mình thức tỉnh lại.

- Em hãy ở lại với anh được chứ? Chỉ cần vài ngày thôi. Sau đó anh sẽ đi.

Anh giơ bàn tay to lớn, ân cần vuốt ve mái tóc đỏ mềm mại như tơ. Từng sợi mỏng manh len vào kẻ tay anh, một cảm giác rất dễ chịu. Hương thơm cỏ mây dịu nhẹ như quấn lấy khướu giác Jellal, người con gái thuần khiết hệt như 4 năm về trước.

- Anh hứa sẽ không để rượu làm cho mất kiểm soát nữa, anh sẽ thay đổi.

- Em cho anh một cơ hội được không?

Cô im lặng, không muốn nói.

Dù Erza đã hứa với lòng sẽ không bao giờ cho gã đàn ông này thêm bất kì một cơ hội nào nữa. Nhưng đôi mắt anh ta đang chất chứa đầy nỗi dằn vặt. Trái tim cô một lần nữa bị làm cho rung động.

Erza cố gợi lại những sự tổn thương nà anh gây ra cho cô, cô nắm chặt tay, kiên quyết không để rơi vào bẫy của anh lần nữa, nhưng nhất thời lại không làm được.

Tâm trí và trái tim cô hoàn toàn đối lập với nhau, cô đột nhiên thấy xúc động đến mức bật khóc.

Rượu không thể hoàn toàn là lí do khiến anh hành động như vậy. Erza không thấy thuyết phục lắm. Nhưng con người ta xưa nay đã luôn tìm đến rượu mà giải sầu, cô cũng chẳng khác gì họ. Nhiều người mất kiểm soát đến mức đánh đập vợ con họ chỉ vì nhũng lí do nhỏ nhặt hay thậm chí là không cần đến lí do. Tất cả cũng chỉ vì rượu.

Đa phần những lúc Jellal đối xử với cô tàn nhẫn nhất đều là những lúc anh say khướt, cộng thêm tính tình hay ghen. Càng nghĩ, cô càng muốn tìm hiểu loại rượu anh uống rốt cuộc là thứ gì mà có thể làm anh điên dại như một con người khác đến vậy.

- Anh vừa nói mình thường xuyên mất kiểm soát vì rượu sao? - Erza khoanh tay nhìn anh

- Ừ - Jellal gật đầu

Anh thở dài ủ rũ, đối diện với câu hỏi của cô, biểu hiện rất ăn năn.

- Đó là thứ rượu gì?

- Là rượu có pha thêm ma thuật gây rối loạn cảm xúc. Trong quyển sách sáng nay anh đọc ở thư viện pháp thuật đã thấy đề cập đến.

Erza bắt đầu suy nghĩ. Cô bán tính bán nghi tính xác thực của lời nói cho đến khi nhớ đến cảnh anh hành xử mấy hôm trước. Đúng là có 2 con người đang tồn tại trong anh.

Vậy ra những hành động quá trớn đó đều là do anh bị điều khiển thật sao? Nhưng là do ai đã làm? Tại sao lại muốn điều khiển Jellal? Anh ta trước đây đúng là đã làm rất nhiều chuyện xấu, nhưng mà, Jellal đã cố gắng chuộc lỗi suốt cả 7 năm trời, không lẽ họ vẫn ghét anh đến vậy sao?

- Vậy bây giờ ma thuật đó còn trong người anh không?

- Còn. - Jellal lập tức gật đầu

- Anh có biết cách hoá giải nó không?

- Nhưng anh không muốn hoá giải nó, anh có thể cầm cự thêm vài ngày nữa... vả lại anh muốn tranh thủ lúc còn tỉnh táo như bây giờ, tránh em càng xa càng tốt. - Jellal cúi mặt, tóc mái anh rủ xuống khuôn mặt trắng trẻo nhằm che đi những giọt nước mắt đang lăn dài hai bên má.

Erza nhìn thấy anh như vậy, trong lòng cũng khó chịu không nguôi. Phải nói là từ trước tới giờ, cô chưa từng nhìn thấy anh khóc, anh luôn kiềm nén cảm xúc rất tốt để người khác không phải lo lắng cho mình.

Nên nếu anh khóc thì có nghĩa là anh đã không chịu nổi nữa rồi.

- Vậy thì anh phải nói tôi nghe cách hoá giải nó đi chứ? Khó thế nào cũng nhất định có cách giải quyết mà.

Jellal im lặng một lúc rồi anh cất giọng ngập ngừng.

- Sức mạnh của nó rất lớn, nếu như dùng phản thuật cấp cao có thể hoá giải được, đồng thời kẻ đó cũng nhất định không chịu được mà sẽ lộ diện. Nhưng nó nằm trong quyển sách đã khoá bằng cổ ngữ, nếu không phải là người có đủ năng lực thì sẽ không thể mở được.

- Ý anh là trong quyển sách đó đúng chứ?

- Ừ. Nhưng nếu dùng tới nó, sẽ rất hao tốn sức lực. Có thể người đó cũng sẽ mất đi hết tất cả pháp thuật hiện tại của mình. Vậy nên hãy thôi đi Erza. Anh sẽ đưa Jerza về với em. Em coi như anh chưa từng tồn tại trên đời này được không?

Jellal đặt hai tay đặt lên vai cô, ánh mắt anh hôm nay vừa ấm áp lại hiền lành vô cùng.

Erza giơ tay lên chạm nhẹ vào một bên má anh. Làn da đó lạnh như nước đá.

Họ nhìn nhau một lúc, cô thấy hàng mi mình ươn ướt như sắp khóc.

Vừa lúc đó, Jellal đột nhiên cau mày đau đớn, anh hơi ngã người xuống sàn. Một tay ôm lấy đầu như cố gắng chống lại điều gì đó.

Rồi anh vịn vào tường, quay mặt đi để Erza không phải nhìn thấy tình trạng tồi tệ lúc này.

Erza không kiềm được, vội ôm anh vào lòng. Cô khóc rất nhiều trên vai anh. Lồng ngực ấm áp sát vào tấm thân lạnh lẽo. Jellal chợt tỉnh lại, anh đứng lặng trong vòng tay cô.

- Đưa tôi quyển sách đó đi. Tôi sẽ giúp anh.

- Không được đâu Erza. Anh không muốn em bị tổn thương.

- Anh mau đưa cho tôi đi. Coi như tôi trả anh ân tình năm xưa.

Cô lớn giọng dứt khoát, hai tay buông anh ra, lau vội nước mắt.

- Jellal lấy trong chiều không gian ra một quyển sách màu nâu khá lâu đời, có đề một dòng tên cỡ lớn nhưng là cổ ngữ kèm số la mã " I "

Cô cầm lấy, đọc chẳng hiểu cái tiêu đề là gì, chỉ thấy có biểu tượng kì lạ ở ngay trung tâm bìa sách.

Jellal chợt cong môi, đứng yên lặng nhìn Erza.

Cô tập trung cao độ, thử vận sức mở nó ra hết lần này đến lần khác nhưng vẫn không được.

Jellal cũng không hiểu rốt cuộc tại sao lại như vậy. Pháp thuật của Erza rất lớn, không thể có chuyện cô không đủ sức.

Trong lòng anh không khỏi bực bội. Nét mặt Jellal dần dần thay đổi.

- Pháp thuật của em đâu hết rồi?

Erza hạ tay xuống, cô cũng có thắc mắc như anh, nhưng rồi như chợt nhớ ra gì đó mà cô bỗng trở nên hốt hoảng rồi liền thay đổi sắc mặt.

- Anh có thể đợi vài ngày nữa được không?

- Để làm gì?

- Tôi... có chút chuyện cần giải quyết.

- Anh không chắc mình có thể cầm cự được tới hết 3 ngày hay không nữa đây. Em có biết là, anh đã rất cố gắng mới kiểm soát lại được chính mình hay không. Thân thể anh bây giờ đang đau như bị cắt ra thành từng mảnh đây, mỗi một giây phút trôi qua anh thấy mình như không còn nhiều hi vọng để sống tiếp nữa.

Anh thở dài càu nhàu.

- Nhưng nếu em không làm được thì không cần phải làm, anh sẵn sàng đón nhận quả báo rồi.

- 2 ngày nữa thôi vì tôi... thật sự không thể làm được vào lúc này.

Erza nhìn anh, cô đang nói thật lòng, không phải cố ý không giúp anh. Jellal nhận thấy điều đó nhưng nhất thời không biết lí do.

Lacrima nhỏ để trong áo khoác anh phát sáng, Jellal bỏ vào phòng riêng, lấy quả cầu cỡ to hơn, dùng ma thuật kết nối lại với viên đá nhỏ lúc nãy.

- Có chuyện gì.

Anh trầm giọng, gương mặt khó chịu vô cùng, hoàn toàn trái ngược lúc đối diện với Erza vừa rồi.

Ở bên kia là hình ảnh một người đàn ông to tướng tóc đen, là cái gã mà đang canh giữ Jerza tại nơi bí mật.

- Jerza bị một gã pháp sư lạ mặt bắt đi rồi thưa ngài.

Jellal sững người vì shock, anh lớn tiếng quát mắng đám đàn em bên đó. Gương mặt đã hung dữ hơn hẳn.

- Cái gì? Tụi mày đã làm gì mà để nó bị bắt? Đang giỡn mặt với tao đó hả?

- Là do lúc nãy có một nhóm người tới gây chuyện với chúng tôi, năng lực của chúng không phải dạng tầm thường, người của mình ngã xuống như rạ, tôi đã cố gắng đáp trả lại để chúng không vào được đây nhưng mà hắn ta là pháp sư cấp S nên tôi không thể làm gì khác được.

- Mày có nhìn thấy mặt nó không?

- Hắn ta trùm kín như Ninja, không thấy được gì cả.

- Lũ ăn hại.

Jellal tức tối đấm mạnh xuống bàn một cái. Anh đã đề phòng những người xung quanh. Sao bây giờ lại có một gã cấp S quái đảng nào muốn gây hấn? Nhưng Erza có chắc đã không nói ai nghe chuyện này? Fairy Tail nếu biết đã không để yên cho anh rồi, vả lại cũng không âm thầm dõi theo mà tiến thẳng tới đây tính sổ với anh luôn cũng nên.

Cô bữa giờ đâu có gặp ai khác, mà trước đây cũng chỉ có mỗi Simon. Tên bác sĩ quèn đó thì làm được gì? Nhưng mà nơi anh ta thực tập trước đây là nơi có rất nhiều pháp sư của các thành phố lớn... Nếu dựa vào quan hệ biết đâu chừng...

- Phải rồi.

- Quay đi quẩn lại chỉ có thể là anh ta.

Đôi mắt Jellal trong phút chốc trở nên sâu thẳm, anh cong môi đắc ý như sắp làm điều gì đó rất đáng mong đợi.

END CHAP

***

Ok guys, chuyện là thế này, tôi sẽ phải thi ĐH vào tháng 6 và bây giờ là tháng 2 rồi nên cường độ up truyện sẽ giảm dần. Và như đã nói ban đầu tôi có ý định edit lại toàn bộ các chap của các truyện có ghi rõ ( đang edit ) đó.

Việc này tránh làm mạch truyện k khớp và bị loãng, đồng thời sửa lại những lỗi chính tả hay phân đoạn cắt chưa phù hợp. Tôi sẽ tạm ngưng up fic Jerza 18+ cho đến khi edit xong, lần này up tại hứa với bạn kia tuần trước nên là cố viết đấy. Không hay thì bỏ qua nhé ^^~

THÔNG BÁO CÁC FIC ĐANG TIẾN HÀNH:

" Oan gia ngõ hẹp " thì sẽ tiếp tục có chap mới vì có bản thảo sẵn rồi chỉ việc viết lại thôi.

" Jerza! Xin anh đừng khóc " cũng sẽ coming soon vì lúc trước lỡ xoá phần nháp có nội dung rồi, nên mới lười viết ấy.

"Erza! Cô chỉ là người thứ ba. " Mình đã xong chap rồi nhé sẽ up trong vài ngày tới. Sau khi viết nốt đoạn cuối.

Vậy thôi đó hết rồi. Hẹn ngày tái ngộ nha mấy má ^^~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro