Chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nghe thấy tên này, thân thể Erza càng hoang mang dữ dội.

Cô ấy nhớ!

Rốt cục cũng nhớ lại!

Hèn chi, khi trước có người kêu anh ta là Jellal, tên quen thuộc như vậy.

Hèn chi cảm thấy cảnh tượng hôm nay đã xảy ra ở nơi nào rồi.

Tình cảm.....

Trong nháy mắt, rốt cục một chút cảnh tượng hoảng sợ và Ngưu Lang đã được chắp vá hoàn chỉnh trong đầu nàng.

Đối diện với khuôn mặt khôi ngô yêu nghiệt này, cô mới phát hiện quen thuộc như vậy.

Jellal ..... Jellal Fernandes! Ông trùm của xã hội đen! Bây giờ lại chạy đến Nhật Bản làm PR???

Trời ạ! Đây quả thật là oan gia ngõ hẹp, hai năm trước bản thân mình thật vất vả thành công chạy thoát khỏi bàn tay ma quỷ Jellal ở London, nhưng không ngờ, hai năm sau lại một lần nữa rơi vào mối nguy hiểm không có kết quả này.?

'Ông trời, không là ông đùa giỡn tôi chứ??'

'Hai nước cách xa nhau có thể gặp nhau, chẳng lẽ tôi phải đem lần đầu tiên cho tên ác ma này mới xong việc hay sao??'

Cái gì là thanh cao? Cái gì là thân sĩ? Cái gì là dịu dàng??

Anh ta chính là ông trùm xã hội đen đóng vai Thiên Sứ, hừ!!

Satan! Thần chết! Ma quỷ! Cầm thú!! Biến thái ......

Erza dùng tất cả những từ ngữ thầm mắng trong lòng không dám nói miệng.

Chủ yếu là cô không muốn chưa đánh đã khai, tự chui đầu vào lưới, lỡ như anh ta không nhận ra mình là ai, thì cùng lắm chỉ tính toán nợ trước mắt. Nếu ngộ nhỡ gợi cho hắn nhớ lại thì chính là nợ cũ nợ mới tính chung một lượt, đến nước đó chạy cũng không thoát.

Erza không ngừng khẩn cầu, đừng cho Jellal nhớ lại là ai, nhưng mà..........

Điều này sao có thể đây?

Trí nhớ đã tồn tại hai năm, cô có thể dễ dàng quên anh ta. Mà cô........

Sớm đã khắc trong tim của anh ta, đời này không thể quên đi!

Nhìn vào vẻ mặt Erza đờ đẫn, hắn cười tà mị, chọc tức nói: "Cô bé kia, nhớ ra tôi là ai chưa?

Xong rồi, bây giờ chết chắc rồi.

Erza rơi vào địa ngục trong nháy mắt.

Thì ra.......

Chỉ là mình không nhận ra anh ta, mà anh ta đã sớm nhận ra mình.

Vậy sao anh ta không ra tay với mình sớm hơn?

A! Đúng rồi! Những lúc khác thì không thuận lợi. Bây giờ thì quá dễ dàng, một phòng nhỏ, không ai quấy rầy, quá vắng vẻ, không bị ràng buộc, aaaa, mẹ ơi !!!!

" Ngài....ngài....Fernandes !!" Răng trên đánh răng dưới, phút chốc nước mắt hoảng sợ tràn đầu hốc mắt, chỉ còn thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu nhận tội: "Hai năm trước là do tôi không hiểu chuyện, mới cho anh là Ngưu Lang, van cầu anh "dai nhân không tính toán với tiểu nhân" tha thứ sai lầm của tôi."

Bây giờ nếu cô không ngoan ngoãn một chút, thì số kiếp đều được chôn sâu dưới mấy thước trong thang máy.

Quan trong là, bây giờ cô có ngoan ngoãn thì cũng vô dụng, nghĩ rằng Jellal có thể buông tha cho cô hay sao?

Tạm thôi không nhắc tới việc của hai năm trước, chỉ nói đến lần gặp sau này, vừa gặp đã đá hắn đến "bộ phận PR", sau đó, hắn trăm cay nghìn đắng leo lầu gặp cô, lại bị cô gái này dọa mất nửa cái mạng.

Tha cho cô??

Không có cửa đâu!

"Muốn tôi tha thứ cho em?"

"Ừ!Ừ" Nhìn thấy đường sống, Erza không ngừng gật đầu như trống bỏi.

Jellal thấy vậy, khóe miệng hơi hơi giơ lên tà tứ cười, không nhanh không chậm nói: "Em nhắm mắt lại, không có mệnh lệnh của tôi không được mở ra!"

Jellal giống như vua chúa ban xuống mệnh lệnh, cả người Erza rơi vào sửng sốt.

Kêu mình nhắm mắt để làm gì? Không phải là mình........ nhắm mắt một cái rồi sẽ không mở ra được nữa chứ??

Oa....

Nhìn thấy bộ dạng Jellal không kiên nhẫn, nếu lỡ chọc giận anh ta, mình sẽ "bị tử hình ngay tại chỗ" trong thang máy, nếu vậy thì mình không muốn sống nữa rồi.

Cân nhắc phải trái một hồi lâu, Erza bày ra khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất khích lệ, nhắm mắt lại một chút..........một chút thôi.

Đúng lúc này.......

Một mảnh mềm mại gì đó đặt trên cánh môi phấn nộn của cô.

Nháy mắt, toàn thân một trận rã rời khẩn trương......

Có chút thoải mái, cái kia dá trên môi mình thật mềm, lại có chút lạnh lẽo.

Chậm rãi............chậm rãi...........

Vật đó ngày càng mềm mại giống như con rắn nhỏ linh hoạt nâng mở môi cô, có ý mở hàm răng trắng noãn của cô chui vào bên trong.

Mình chưa từng có loại cảm giác này, cảm giác như thế này.......

Erza cảm thấy có chỗ không đúng.

Con ngươi nhắm chặt liền mở ra rất nhanh, một thoáng nhìn thấy khuôn mặt khôi ngô kia cách mình cực kỳ, cực kỳ gần........

Hai tròng mắt hắn nhắm chặt, lông mi thật dài, hơi hơi nhếch lên về phía trước, giống như trăng lưỡi liềm.

Người đàn ông hoàn hảo, ngay cả từng chi tiết đều tới trình độ cao nhất.

Không đúng! Không đúng! Bây giờ không phải là lúc tán thưởng anh ta!!

Tinh thần nhanh chóng được kéo lại, đồng tử của cô mở rộng....

Khối mềm mại kia có phải là......???

Môi của Jellal !?!

Cái đó có giống với con rắn nhỏ đâu?!??

Phải...phải rồi ....chính là đầu lưỡi của hắn????

Không thể nào.........

Đây chính là nụ hôn đầu của mình nha!!!

Vì sao nụ hôn đầu của mình lại mất trong tay trùm hắc đạo ?!!

Erza liền cảm thấy toàn thân nóng lên, hai má giống như bị lửa đốt, từng cơn tràn vào bên trong cô.

Tính ra, trong hai năm qua lại với Simon , bọn họ chỉ dừng lại ở mức nắm tay thôi, đừng nói đến hôn môi gì, mà ngay cả hôn má cũng không có.

Mà hôm nay, nụ hôn đầu tiên của cô cứ như vậy bị một người đàn ông xa lạ lấy đi, trong lòng làm sao mà dễ chịu được?

'Oa........Oa..........." Cái đầu nhỏ của Erza đong đưa như trống bỏi, miệng phát ra âm thanh kháng cự mơ hồ.

Để tay ở ngực Jellal , bất kể dùng hết sức lực cũng không thể đẩy anh ta ra.

Cảm thấy Erza bắt đầu "không thành thật", Jellal chậm rãi mở mắt, môi hắn lưu luyến không rời đi đôi môi say lòng người của cô: "Tôi không phải đã nói hay sao? Không có mệnh lệnh của tôi thì không được mở mắt. em muốn tôi trừng phạt em như thế nào đây?"

Giọng điệu nói chuyện của anh ta không giống như nói giỡn, phảng phất vài phần tức giận.

Vừa mới say sưa hôn, Jellal giống như nhấm nháp "đồ ăn" ngon nhất, còn chưa kịp thưởng thức nhiều một chút, lại bị cô cắt ngang, ai có thể không tức giận chứ?

Thấy Erza không trả lời, lông mày Jellal nhíu lại, trên mặt tràn đầu oán giận, tiếp tục tránh mắng: "Còn nữa, kỹ thuật hôn môi của em thật sự rất tệ!!!"

Anh ta nói xong, trong lòng Erza đều có suy nghĩ.

Anh ta không hỏi mình liền cướp đi nụ hôn đầu của mình còn chưa nói, còn nói bản thân mình kỹ năng hôn kém??

Anh ta quả thật là cầm thú mà!! Không, không!! Anh ta là không bằng cầm thú!!

Quai hàm bất mãn la lên, cô nghẹn ngào mân mê cái miệng nhỏ nhắn, ủy khuất nói: "Anh......Anh quá đáng!!!.Đây là........ đây là nụ hôn đầu tiên của tôi!!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro