1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tin tốt là cậu và Zhong Chenle ở bên nhau.

Tin xấu là không có gì khác biệt so với trước đây.

Ngay cả khi đã làm mọi việc cần làm, vẫn không có gì khác biệt!! Giống như lúc này, Zhong Chenle đang khẽ rên rỉ, hai chân dang rộng trước mặt cậu, tay cậu khéo léo giúp anh mở rộng. Đúng, cậu đã rất thành thạo rồi. Cả hai đều đang ở độ tuổi tràn đầy sinh lực, sau hai mươi năm ăn chay bỗng trở nên nghiện nội dung khiêu dâm. Khi ở một mình, chỉ cần hai mắt chạm nhau là có thể cứng lên trong vòng một giây. Nếu có đủ năng lượng cả hai có thể chơi đến tận bình minh, thậm chí sau khi kết thúc, Park Jisung mệt đến nỗi chỉ muốn ngủ ngay lập tức, nhưng Zhong Chenle, người có lòng hiếu thắng mãnh liệt, vẫn cố giữ chặt lấy cậu cùng nhau tắm rửa rồi mới cho phép cả hai nằm xuống.

"Ya, Park Jisung, em đang nghĩ gì vậy, tại sao lại phân tâm, lúc này cần phải nghiêm túc!" Park Jisung tỉnh táo lại, buột miệng nói: "Anh còn kém nghiêm túc hơn em!" Mặc dù nửa câu sau khí thế đã yếu đi, Zhong Chenle vẫn trừng mắt nhìn cậu: "Em phân tâm lại còn tự tin như vậy! Có làm hay không, không thì về ký túc xá!" Thật là không công bằng, cậu cảm thấy oan ức lần thứ một trăm, tại sao Zhong Chenle ở trên giường không cảm thấy ngại ngùng chút nào? Khi mới bắt đầu khám phá tình dục, Zhong Chenle sẽ có một số biểu hiện nhẫn nhịn như mím môi, khiến Park Jisung cảm thấy rất có thành tựu, nghĩ mình thật giỏi, đã thể hiện được sức mạnh của bạn trai. Nhưng chỉ sau hai tháng, tình dục đã trở thành một chuyện hoàn toàn bình thường đối với Zhong Chenle. Ngay cả khi tay cậu liên tục đốt lửa trên cơ thể Chenle, anh lại trò chuyện với cậu về những chuyện linh tinh, như thể hai người đang ăn cơm, xem TV hoặc chơi game mà thôi. Vừa rồi Zhong Chenle lại nói về một bài đăng hài hước anh thấy trên mạng vào ban ngày, rõ ràng toàn thân đã ửng hồng vì kích thích, lúc nói cũng sẽ vì ngón tay Park Jisung ra vào lúc nhẹ lúc mạnh mà phát ra những tiếng rên ngọt ngào. Dường như anh đặc biệt cởi mở với những việc này, thoải mái thì kêu, không thoải mái thì nói, chẳng hề giấu diếm chút nào. Jisung cảm thấy hơi thất vọng, cúi đầu nhìn dương vật đã cương cứng đến hơi đau, rồi nhìn cái lỗ đã giãn nở đủ để bốn ngón tay có thể ra vào dễ dàng của Zhong Chenle, lập tức cảm thấy máu nóng dâng lên, cầm lấy đầu khấc chống vào, bực bội nghĩ: Có phải mình là người duy nhất cảm thấy xấu hổ vì quá mê mẩn cơ thể của bạn trai không?

Khi phần đầu chen vào hành lang nóng ẩm, Park Jisung nhỏ giọng, kiên nhẫn nói: "Chặt quá... anh thả lỏng đi...", Zhong Chenle thở hổn hển và nói, "Ưm...hừ... Anh đã rất thả lỏng rồi, là do em quá to... a..." Anh ấy có hiểu được việc nói những lời như vậy trong khi rên rỉ với đôi chân đang dang rộng chết người như nào không? Park Jisung đã phải rất tự chủ để chống lại sự thôi thúc lao vào. Mỗi lần đẩy về phía trước, cậu chỉ muốn nuông chiều bản thân một lần mà đi vào một cách quyết liệt, nhưng sau đó cậu lại không nỡ để Chenle bị thương, vì vậy chỉ có thể nghiến răng rút ra rồi tiến vào sâu hơn từng chút một, cho đến khi toàn bộ chiều dài của cậu được đẩy vào tận cùng. Zhong Chenle vẫn đang khẽ rên, trên làn da trắng như tuyết phủ một lớp mồ hôi mỏng, anh ôm đầu gối, hai chân mở rộng nhất có thể, ngay khi thích ứng được, anh bắt đầu thúc giục Park Jisung nhanh chóng di chuyển, "Bảo bối ~ di chuyển đi, anh sẵn sàng rồi!" Được cho phép, cuối cùng cũng không cần phải nhịn nữa, cậu bắt đầu ra vào mạnh mẽ, Zhong Chenle rên rỉ theo nhịp điệu những cú thúc, ưm-hừ hừ, gãi vào trái tim Park Jisung vừa ngứa vừa đau. Rất thích, rất thích, thích đến nỗi trái tim đau đớn nhưng trong lòng thật thoải mái, quan trọng nhất cậu là người duy nhất nhìn thấy Zhong Chenle đắm chìm trong dục vọng, đó là một loại thoả mãn có thể gọi là "hạnh phúc".

Sau một lúc đẩy đưa mãnh liệt, Zhong Chenle di chuyển, chống khuỷu tay nhìn xuống nơi hai người kết hợp, Park Jisung không hiểu tại sao, giảm tốc độ, lại bị Zhong Chenle giục, "Nhanh lên, nhanh như vừa rồi a..." Anh nhìn chằm chằm vào chỗ đó rồi ngước nhìn Park Jisung như thể lần đầu phát hiện ra điều gì đó mới mẻ và thốt lên một cách chân thành: "Wow! Em... ừm... a... nhìn xem, chỗ đó thật là! Ưm... Park Jisung...em to thật, chỗ của anh hồng quá...thú vị thật..." Cậu vô thức nhìn theo, làn da dưới đùi Zhong Chenle đã bị dục vọng hấp hồng, dương vật vểnh cao, nếp gấp của lỗ nhỏ bị kéo căng, khi Park Jisung lui ra, cậu có thể thấy rõ nếp thịt quyến rũ đang cố gắng giữ lấy mình. Thật gợi tình và kích thích thị giác, máu nóng dồn lên đỉnh đầu, cậu không khỏi nghiến răng chuyển động eo, Zhong Chenle bị đẩy về phía sau, dương vật trong cơ thể hết lần này đến lần khác cọ xát điểm nhạy cảm, khoái cảm triệt để lan toả, tiếng rên rỉ yếu ớt hoá thành tiếng hét trầm thấp, anh đã hoàn toàn bị Park Jisung chịch đến mơ hồ.

Giờ phút này rốt cục Zhong Chenle không còn ý định tán gẫu nữa, mọi giác quan đều tập trung vào phần thân dưới đang nối liền, anh ngẩng đầu lên yêu cầu một nụ hôn. Bạn trai yêu cầu, đương nhiên cậu ngoan ngoãn đưa lưỡi vào dây dưa. Hôn được một lúc, cậu vươn hai ngón tay xoa núm vú anh. Quá đột ngột, Zhong Chenle bị kích thích, đẩy Park Jisung ngồi thẳng dậy rồi nắm lấy hai tay cậu đặt lên ngực mình, cưỡi trên eo Park Jisung và vặn vẹo mông trong khi nói, "Đừng véo núm vú anh, rất khó chịu, xoa bóp qua lại như này... ừm... tốt... đúng vậy..." Nhưng Park Jisung đôi khi sẽ không nghe lời, cậu chỉ nhào nặn vài lần rồi lại chơi đùa với đầu nhũ của Zhong Chenle, thỉnh thoảng lại nắm phần đầu cặc đã bắt đầu chảy dịch. Theo kinh nghiệm, Zhong Chenle sẽ xuất tinh sau khi bị cậu chịch một lúc. Zhong Chenle nhổm dậy ngã nằm xuống bên cạnh, Park Jisung cảm thấy cậu không thể rời khỏi nơi ẩm ướt, nóng bức đó, lập tức lật người lại thiếu kiên nhẫn nhét vào. Hai tay chống bên hông Zhong Chenle, nhìn xuống người hoàn toàn bị mình bao vây, anh rên rỉ thoải mái, xương bướm trên lưng nhô ra rất gợi cảm. Chỉ cần chậm lại một chút, Zhong Chenle sẽ nâng mông lên đuổi theo dương vật của cậu, thỉnh thoảng lại nói những câu như "Em thật tuyệt", "Thật thoải mái", "Sướng quá, mạnh hơn nữa", đôi khi không chịu nổi sẽ nói "Chậm lại" và "Dừng... a, dừng lại một chút". Điều tuyệt vời nhất là khi liên tục bị kích thích vào điểm nhạy cảm, anh sẽ phát ra tiếng rên đầy ngọt ngào và quyến rũ, âm thanh mà dưới giường không thể nghe thấy.

Có vẻ như sắp đến rồi, Park Jisung điều chỉnh tư thế, nâng mông của Zhong Chenle lên. Vòng eo của anh rất thon, hai tay cậu vừa đủ ôm trọn. Bên trong nóng đến chết người, chưa kể Chenle còn nhiệt tình phối hợp đưa đẩy. Khi đưa vào hết cỡ, có thể chạm đến một độ sâu không thể tin được. Tiếng va chạm ngày càng to, nơi đó bắt đầu co thắt từng đợt. Quá sướng, Jisung cũng bắt đầu thở dốc, cố nén giọng hỏi: "Ưm... anh yêu... có muốn sờ phía trước không?" Chenle đã gần như không thể nói được gì, cảm giác cao trào sắp đến nhấn chìm anh, cả người như con cá thiếu nước há miệng kêu loạn xạ. Jisung ấn vào điểm nhạy cảm của anh và lật người anh lại, Chenle không chịu nổi kích thích mà kêu lên thành tiếng. Trong cơn mê man, ánh mắt mơ màng chạm phải Park Jisung, anh cười và chu môi đòi hôn. Chết tiệt! Đúng là yêu tinh mà! Park Jisung thầm chửi thề trong lòng, cúi xuống hôn anh, một bên bắt đầu tăng tốc, điên cuồng đâm vào sâu bên trong. Mọi ngóc ngách mềm mại trong cơ thể Chenle đều đang chào đón dương vật của cậu, Park Jisung thực sự muốn cứ thế mà làm chết anh. Như thể có thần giao cách cảm, Zhong Chenle trong lúc hôn vẫn không quên gọi cậu: "Ah, Jisung à... Park Jisung... anh thích lắm, ưm, thích em... Jisung làm chết anh đi... anh thích bị em chịch quá... A!!" Ngay sau đó, dương vật của anh được bàn tay to của Park Jisung bao bọc vuốt ve, phía sau lại bị đâm mạnh, trước sau kẹp lại khiến Chenle chỉ cảm thấy trước mắt như lóe lên một tia sáng trắng, cả người sướng đến run rẩy, hậu huyệt bắt đầu co thắt theo cơn cực khoái. Rên rỉ quá lâu khiến giọng Zhong Chenle khàn đặc, lúc lên đỉnh chỉ còn một chút âm thanh thoát ra, rên rỉ uyển chuyển như một chú mèo động dục. Cái miệng nhỏ phía dưới của Chenle dường như sinh ra đã rất giỏi siết chặt, Jisung sướng đến tê cả da đầu. Trong lúc tăng tốc, Chenle đưa tay vuốt mặt cậu, ánh mắt thỏa mãn mang theo vẻ tinh quái, mềm mại gọi cậu: "Anh à..." Biết là anh cố tình trêu chọc, nhưng ai mà chịu nổi chứ?! Vì vậy cậu nghiến răng đâm chọc thêm hơn chục cái nữa, vừa rút ra Chenle lập tức đưa mặt lại gần, còn há miệng ngoan ngoãn làm ra vẻ như muốn khẩu giao cho cậu. Jisung cảm thấy dương vật thực sự sắp nổ tung, nhưng vẫn không nỡ bắn lên mặt anh, nắm tay Chenle xóc thêm một lúc rồi bắn vào lòng bàn tay anh. Cậu kiệt sức ngã xuống đè lên Chenle, cả hai đều thở hổn hển, từ từ chờ nhịp tim trở lại bình thường.

Sau khi Chenle vòng tay ôm cậu và lau tay xong, Jisung mới lăn người nằm sang bên cạnh với vẻ mặt trầm ngâm. Hôm nay có vẻ lại bị Chenle trêu đến mức không biết đâu là đâu, đáng ghét... Thủ phạm chính nhanh chóng sáp lại gần, chui vào lòng cậu, ôm cậu thật chặt. Mỗi lần làm xong, dù đều đẫm mồ hôi, nhưng hai người sẽ luôn ôm nhau âu yếm một lúc như vậy. Chỉ là Jisung lần nào cũng nghĩ, giá như lúc này Chenle đừng nói gì thì tốt biết mấy. "Hôm nay tuyệt quá, sao anh thấy em như to hơn hôm qua ấy nhỉ, lúc nằm sấp bị làm sướng chết đi được, em có thể thở nhiều hơn được không? Nghe quá gợi cảm luôn, anh nghe mà nứng cả người! Còn nữa, lúc nãy mới phát hiện ra da anh chuyển hồng, dâm quá, anh cũng quá sexy... ưm". Jisung bịt miệng Chenle lại, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Anh ấy thật sự, cái miệng trên cũng giống cái miệng dưới, chẳng tha cho ai cả. Jisung đương nhiên biết rõ hơn ai hết Chenle sexy đến mức nào, nhưng thực sự không thể để anh nói tiếp được nữa, ngày mai còn lịch trình, chỉ có thể làm một lần thôi mà! Jisung đưa tay ôm trán: "Anh có thể đừng..." Chenle kéo tay cậu xuống đặt lên eo mình, giọng vẫn khàn khàn: "Em ôm chặt hơn chút nữa... Đừng gì cơ?" Cậu bất lực ôm chặt anh, đắn đo vài giây rồi vẫn thành thật nói: "Đừng mỗi lần đều tổng kết lại, rất... rất ngại..." Chenle cười ha hả, cười một lúc ngước mắt nhìn Jisung vẫn còn đỏ mặt, lại cười to hơn nữa. Cậu tức giận xấu hổ ấn đầu Chenle vào ngực mình, chú mèo nhỏ lông xù của cậu khẽ nói: "Tim em đập nhanh quá." Chịu thua! Thật ra Chenle là bậc thầy tán tỉnh phải không?! Không nhịn được mà tự khinh thường bản thân mỗi lần làm tình đều bị Chenle nắm thóp. Jisung cũng vùi đầu vào ngực Chenle, nghe một lúc rồi kinh ngạc nói: "Tim anh cũng đập nhanh mà!" Chenle ngớ người: "Đương nhiên rồi! Vì anh thích em mà!" Jisung ôm ngực, trời ơi, cứ thế này thì cậu sẽ yêu anh đến chết mất!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro