Ảo tưởng tình dục (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cơn gió thổi qua, lá đỏ bay lượn, và nụ hôn đầu tiên của hai tên ngốc vừa chớm yêu đã tan biến trong không trung. Bị hôn đột ngột và mạnh đến nỗi cổ phải ngửa ra, mặt Zhong Chenle nhanh chóng đỏ bừng, nhưng anh dường như đã quen với cách Park Jisung cư xử như vậy. Trong những khoảnh khắc quan trọng, Park Jisung luôn là người hành động hơn là nói, mặc dù lần này là vì anh ngại ngùng. Sau nụ hôn, hai người đỏ mặt nhìn nhau trong giây lát, cho đến khi chú cún trong tay Park Jisung bắt đầu ẳng ẳng, Park Jisung mới nắm lấy tay Zhong Chenle, và khi tiếp tục đi, tay cả hai dần dần đan chặt vào nhau, thể hiện đặc quyền của cặp đôi mới. Đến khi đến cổng quản lý, Park Jisung mới thả tay Zhong Chenle ra, chăm sóc chó con cẩn thận, còn bất ngờ nhận được một chiếc áo khoác mới, quà lưu niệm từ điểm tham quan. Zhong Chenle thay áo, thấy Park Jisung giơ ngón tay cái lên cười ngốc nghếch với mình, anh mới nhớ ra phải 'tính sổ'. Anh tức giận nói: "Em có biết là em khó theo đuổi lắm không? Làm anh tức chết! Còn nữa, ai cho phép em hôn anh chứ!" Park Jisung cảm thấy có hơi lúng túng, nhưng cậu vẫn đang trong trạng thái 'vô địch' sau khi vừa 'tung đòn', nên rất tự nhiên mà tiến tới ôm lấy eo Zhong Chenle, vẫn cười tươi rói, hạnh phúc và niềm vui hiện rõ trên gương mặt. Nghĩ đến việc sau khi trở về có lẽ sẽ không còn có thể yêu đương tự do ở nơi công cộng như này nữa, khi đang xuống núi, Park Jisung bỗng kéo Zhong Chenle đến dưới một gốc cây, mặt đỏ ửng hỏi: "Bây giờ em có thể hôn anh thêm lần nữa không?" Zhong Chenle đảo mắt lung tung, trái tim như bị quấn chặt bởi sự ngọt ngào, anh mím môi đáp: "Em nghĩ sao?" Được phép, Park Jisung từ từ tiến tới gần hơn, cả hai như được bao bọc bởi những bong bóng niềm vui. Nhận thức rằng người mình thích cũng thích mình khiến tim đập nhanh không ngừng, ngay cả đầu ngón tay cũng cảm thấy như có dòng điện chạy qua. Park Jisung đưa tay ra ôm chặt lấy Zhong Chenle, nhắm mắt cúi xuống, nhẹ nhàng đặt môi lên môi anh lần nữa. Chenle mềm mại trong vòng tay cậu, nhưng anh lại ôm ngược lại Jisung rất chặt. Zhong Chenle cảm nhận được mình thật sự thích Park Jisung đến mức nào, lần đầu tiên anh nhận ra chỉ cần da thịt chạm vào nhau thôi đã khiến cả người anh ngập tràn hạnh phúc. Thậm chí, anh có chút chê trách chính mình, biết rằng cảm giác này tuyệt vời đến vậy thì sao trước đây lại còn bận tâm những chuyện khác làm gì? Sau nụ hôn, cả hai im lặng ôm chặt lấy nhau, như muốn hòa vào cơ thể của đối phương, đầu tựa đầu, rất lâu vẫn chưa tách ra.

Khi trở lại Seoul, mùa đông đã đến gần. Năm nay, thời tiết lạnh hơn hẳn, nhưng có hai người đang lén lút yêu nhau lại rực rỡ như lửa cháy. Ngay cả trong những khoảng nghỉ giữa giờ làm, họ cũng tranh thủ len lén đan tay, trao nhau những nụ hôn vụng trộm. Một ngày nọ, hai người đã có một cuộc trò chuyện sâu sắc về những cảm xúc lẫn lộn trong thời gian mập mờ, rồi họ 'thân thiện' lăn lên giường và 'giúp đỡ' nhau một phen. Park Jisung còn nhắc Zhong Chenle báo tin vui cho bạn bè. Sau đó, các "quân sư" gửi lời chúc mừng nhiệt liệt cùng với một loạt sản phẩm người lớn được gửi từ quê nhà. Tưởng tượng thì phong phú, lý thuyết đã đầy đủ, nhưng khi thực sự mở hộp ra và nhìn thấy đống đồ đầy màu sắc đó, cả hai lại bắt đầu nhìn nhau, lúng túng, mặt đỏ tía tai. Ngay cả bao cao su cũng như trở thành một thứ gì đó nóng bỏng khó chạm vào. Zhong Chenle nhanh chóng đẩy trách nhiệm: "Em là người ở phía trên, nên em phải chịu trách nhiệm về đống này." Park Jisung ngạc nhiên: "Sao anh lại mặc định là em ở trên?" Zhong Chenle cũng ngạc nhiên đáp: "Không phải là em đã đụ chân anh à?" Ngôn từ thẳng thắn chẳng giống gì một người làm lần đầu tiên, khiến Park Jisung đỏ bừng mặt, chỉ biết đáp lại: "Hay là... tìm một hướng dẫn, rồi chúng ta làm theo..." Khi tìm kiếm trên một trang web nào đó, họ thực sự tìm được một hướng dẫn. Park Jisung xem rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức khiến Zhong Chenle cảm thấy lo lắng, nhớ lại những vết tích trên người mình sáng hôm đó tại suối nước nóng, liệu lần đầu tiên gần gũi của hai người có phải sẽ là một trận "gió tanh mưa máu"?

Tuy nhiên, đống bao cao su kia không vừa với kích cỡ của Park Jisung, nên cả hai quyết định không đeo. Khi bị đẩy ngã xuống giường, Zhong Chenle vẫn không nhịn được nhắc nhở: "Em... lát nữa nhẹ nhàng một chút nhé." Park Jisung yếu ớt đáp: "Được... Chenle à, giờ em căng thẳng quá..." Tay cậu run rẩy, Chenle nắm lấy và hôn nhẹ, an ủi: "Anh cũng rất căng thẳng, nghe nói lần đầu có thể không chịu nổi kích thích, nếu em xuất tinh sớm, anh hứa sẽ không cười nhạo em đâu." Park Jisung gật đầu, lấy gel bôi trơn, thoa một chút lên hậu huyệt của Zhong Chenle. Zhong Chenle rùng mình vì lạnh, nhưng vẫn cố gắng động viên: "Hừm... được rồi, bắt đầu đi, anh đã sẵn sàng!" Miệng nói nhẹ nhàng nhưng toàn thân cứng đờ như con cá chết trên thớt, Park Jisung bật cười trước bộ dạng đó của anh. Zhong Chenle vừa định nổi giận vì xấu hổ thì ngón tay của đối phương đã đi vào. Cảm giác rất kỳ lạ, lần đầu tiên nơi kín đáo ấy bị xâm nhập, anh nhíu mày chịu đựng, rồi lại được Park Jisung dùng tay vuốt ve. Trong phòng ngủ yên tĩnh dần vang lên tiếng nước lép nhép, chỉ nghĩ đến việc lát nữa dương vật của mình sẽ vào chỗ đó, Park Jisung đã thở dốc. Mới chỉ khó khăn đưa vào hai ngón tay, Zhong Chenle đã không kiên nhẫn nói: "Hay là em cứ vào luôn đi, cảm giác này... kỳ quá..." Anh nghĩ dù sao cũng phải chịu đau, chi bằng làm nhanh cho xong, nhưng Park Jisung từ chối: "Không được, sẽ bị thương đấy." Dĩ nhiên cậu cũng muốn bắt đầu nhanh, nhưng để cho Zhong Chenle có trải nghiệm lần đầu hoàn hảo, cậu vẫn cố gắng kiềm chế dục vọng và cẩn thận mở rộng. Park Jisung không dám nhìn lung tung, chỉ tập trung vào lỗ nhỏ, làn da trần của người mình yêu chính là chất kích thích tốt nhất, nhìn nhiều sợ mình phạm sai lầm. Đến khi nơi đó có thể chứa được bốn ngón tay ra vào, Zhong Chenle đã hơi buồn ngủ, giờ thì được chưa? Bên trong có một điểm kỳ diệu, mỗi lần bị chạm vào đều có cảm giác dễ chịu, Zhong Chenle vừa định đề nghị thì nghe Park Jisung lắp bắp: "Giờ em vào... được không?"

Cuối cùng cũng sắp kết hợp với nhau, cả hai đều hồi hộp đến mức da đầu tê dại. Park Jisung đưa đầu dương vật áp vào cửa huyệt, từ từ đẩy vào. Mới chỉ vào được một chút, Zhong Chenle đã kêu đau. Anh rất muốn chịu đựng nhưng thực sự quá đau, cái của quý này to quá. Park Jisung cũng cảm thấy khó chịu vì bị kẹp chặt, nghe thấy Zhong Chenle kêu lên liền định rút ra ngay, nhưng bị anh giữ lại: "Đừng rút ra, chúng ta... ái... hôm nay nhất định phải thành công..." Park Jisung bắt đầu vuốt ve cậu em của Zhong Chenle theo như hướng dẫn, cho đến khi Zhong Chenle lại hoàn toàn cương cứng mới tiếp tục đẩy vào. Cả hai đều đẫm mồ hôi, khi vào đến sâu nhất, khuôn mặt Zhong Chenle đã nhăn nhó vì đau đớn. Park Jisung đau lòng cúi xuống hôn anh, lại liên tục xin lỗi: "Xin lỗi... xin lỗi Chenle..." Thực ra bản thân cậu cũng chẳng khá hơn là bao, bên trong vừa ẩm ướt vừa nóng, Park Jisung không dám cử động, sợ chỉ cần động đậy là sẽ xuất tinh. Cứ thế ôm nhau thở hổn hển một lúc, chỉ chậm rãi cọ xát, điểm nhạy cảm trong cơ thể Zhong Chenle thỉnh thoảng được chạm đến, cảm giác được chuyển sang nơi dễ chịu hơn, bắt đầu thấy không còn đau như vậy nữa: "Lần này thực sự được rồi, em cứ động đi... a... a..." Park Jisung cũng đã nhẫn nại đến cực hạn, cuối cùng cũng thực hiện được ảo tưởng tình dục bấy lâu nay của mình, bây giờ cậu thực sự đang ở trong cơ thể Zhong Chenle, thậm chí cảm thấy ngày mai có chết cũng đáng. Cậu bắt đầu ra vào với biên độ nhỏ, Zhong Chenle lúc đầu còn cố kìm nén, nhưng cuối cùng không chịu nổi nữa bắt đầu rên rỉ "ưm ưm a a", liền bị Park Jisung bịt miệng: "Anh... đừng kêu, em đã muốn xuất tinh lắm rồi..." Zhong Chenle bật cười: "Muốn xuất thì cứ xuất đi, nhưng không được xuất vào trong." Xong rồi, mấy chữ 'xuất vào trong' dường như đã kích hoạt thuộc tính ham muốn nào đó của Park Jisung, cậu thở mạnh một tiếng rồi nhanh chóng rút ra, lập tức xuất tinh lên cửa huyệt vẫn chưa kịp khép lại. Zhong Chenle tính toán một chút, không tệ, lần đầu tiên làm chuyện ấy đã kéo dài thời gian hơn 99% các chàng trai còn trong trắng.

Nhưng Zhong Chenle vẫn chưa thỏa mãn, vì vậy Park Jisung vừa giúp anh thủ dâm, vừa sờ mó khắp người Zhong Chenle, lại còn áp sát liếm núm vú của anh. Zhong Chenle nhạy cảm vặn vẹo người, bị mút đến nỗi toàn thân run rẩy, da thịt nơi ngón tay đối phương đi qua cũng ngứa ngáy nổi da gà. Rất nhanh Park Jisung lại cương cứng, cậu vốn học hỏi nhanh, cũng không còn ngăn cản Zhong Chenle rên rỉ nữa, vì vậy khi phát hiện mỗi lần chọc vào một chỗ nào đó thì tiếng rên của Zhong Chenle sẽ thay đổi, liền bắt đầu tấn công mạnh mẽ vào chỗ đó. Zhong Chenle chỉ cảm thấy những cảm giác thoải mái mơ hồ trước đó đột nhiên bùng nổ hết ra, miệng cũng khen ngợi: "A... sướng quá... ưm ưm... quá thoải mái rồi..." Dương vật được Park Jisung nắm lấy vuốt ve, núm vú trước ngực cũng bị xoa bóp mạnh mẽ, bên trong bị cây gậy nóng bỏng ra vào xuyên xỏ, mỗi lần đều mạnh mẽ cọ qua điểm nhạy cảm, anh hoàn toàn đắm chìm trong tình dục, rên rỉ càng lúc càng động tình. Chân dang rộng, Park Jisung lại không ngừng vung hông đâm mạnh như đóng cọc, Zhong Chenle dần dần cảm thấy hơi đau lưng, nên yêu cầu đổi tư thế vào từ phía sau. Người mình thích khép chân quỳ trên giường cũng rất gợi cảm, dương vật của Park Jisung lại cắm vào, tư thế này có thể vào sâu nhất, thật tuyệt vời! Cơ thể khít khao dính sát, mông đầy đặn nhô cao cảm giác cực kỳ tốt, hai bàn tay to vừa vặn nắm lấy eo thon, kích thích thị giác khi hoàn toàn nuốt vào càng không thể diễn tả. Cậu chăm chú nhìn nơi hai người kết hợp, mỗi lần đều mạnh mẽ đâm vào tận cùng, lời hứa ban đầu với Zhong Chenle là sẽ nhẹ nhàng một chút đã quên từ lâu. Làm được một lúc lại có cảm giác muốn xuất tinh, Park Jisung dừng lại hít thở sâu, Zhong Chenle lại chủ động vặn vẹo mông nuốt lấy, thịt mềm đã nếm mùi vị ngon ngọt siết chặt lấy dương vật của cậu, tiếng rên rỉ dính nhớp đứt quãng. Park Jisung dùng hết sức tự chủ mới không bắn ra, nghiến răng tiếp tục đâm rút, nhưng tay không nắm chắc lực độ nên bóp hơi mạnh, Zhong Chenle phía trước vừa đau phía sau vừa sướng, trực tiếp kêu lớn. Bên cổ anh đã đổ mồ hôi, lấp lánh rất đẹp, Park Jisung không kìm được liếm lên, lại xoay mặt Zhong Chenle lại hôn. Lưỡi đưa vào miệng khuấy động, Park Jisung ngạc nhiên phát hiện, vừa làm vừa hôn dường như là cảm giác không giống với chỉ ôm nhau hôn, vì vậy cậu lại lật Zhong Chenle quay lại, đối mặt ra vào, tiếng chụt chụt của nụ hôn ướt át và tiếng bạch bạch của cơ thể va chạm hòa quyện vào nhau, còn xen lẫn tiếng rên rỉ mà chính Zhong Chenle cũng cảm thấy xấu hổ. Thực sự không chịu nổi nữa, quá kích tình rồi, Park Jisung kẹp chặt gốc đùi Zhong Chenle, bắt đầu đâm mạnh, bên trong vừa ướt vừa mềm, co giật siết chặt, cậu còn cố ý xoa nắn túi tinh của Zhong Chenle, thỉnh thoảng đưa tay vuốt ve thịt ngực, nơi đi qua từng mảng đỏ ửng. Cả người Zhong Chenle như vừa ngâm trong nước, tóc tai rối bời, bị đâm đến nảy lên từng cái, khoái cảm mãnh liệt ập đến, cổ họng kêu đến khàn đặc. Anh cảm thấy mình đã mất kiểm soát, mọi giác quan đều tập trung vào hạ thân, toàn thân trên dưới như muốn bị dục vọng thiêu rụi, hai tay siết chặt vai lưng Park Jisung, cảm nhận lỗ hậu bị Park Jisung đâm mạnh liên tục, cuối cùng run rẩy lên đỉnh. Hậu huyệt của Zhong Chenle thắt chặt, Park Jisung bị kẹp đến ngất ngây, thở hổn hển lại đâm mạnh một lúc, mới rút ra bắn lên ngực Zhong Chenle.

Park Jisung khóc, vì quá hạnh phúc! Nước mắt lăn xuống cổ Zhong Chenle, cậu lại gần hôn vào môi anh. Zhong Chenle ôm lấy Park Jisung, vỗ nhẹ lưng an ủi, đợi khi Park Jisung hôn đủ mới khen ngợi: "Em yêu, em giỏi quá đi, anh sướng chết mất, sao lại có thể sướng thế này cơ chứ!" Chenle gọi mình là em yêu đấy, Park Jisung đỏ mặt, sau đó tình tứ hôn từng ngón tay của Zhong Chenle. Thân thể cả hai đều dính nhớp, khi chuẩn bị tắm cùng nhau, Zhong Chenle vô tình soi gương mà giật mình, làn da trắng ngần của anh đầy những dấu hôn, dấu tay và vết cắn, đầu ngực cũng bị Park Jisung cắn đến tả tơi, trông chẳng khác nào vừa bị người ta 'hành hạ' một trận ra trò. Kẻ gây ra tội cũng áp sát, nhìn Chenle qua gương. Khi Zhong Chenle định lên tiếng, Park Jisung đã quay người lại: "Lưng em cũng có mấy vết cào của anh đấy, coi như hòa rồi." Quả thật là vậy, nhưng điều này có gọi là hòa được không? Zhong Chenle nghiêng đầu, cắn mạnh vào vai Park Jisung, để lại một vết cắn rõ ràng, thật sự trông anh chẳng khác nào một chú mèo.

Trong lúc tắm, chẳng biết do ai không kiềm chế nổi trước, cả hai lại lâm trận một lần nữa trong phòng tắm. Đến khi hoàn toàn thỏa mãn, cuộc chiến kết thúc, lúc này đã là nửa đêm. Lặng lẽ ôm nhau, Zhong Chenle cảm thấy như vừa trải qua một điều gì đó mơ hồ, kéo dài mấy tháng trời. Trận chiến kéo dài đó lại kết thúc một cách kỳ lạ chỉ vì Zhong Chenle không chịu nổi mà bực bội, nhưng dù sao đi nữa, cuối cùng anh cũng đạt được mong muốn của mình, sở hữu Park Jisung, không thể không bật cười. Đột nhiên nhớ ra một việc chưa hoàn thành, Zhong Chenle kéo má Park Jisung, ậm ừ: "Em không nghĩ là còn câu gì chưa nói sao?" Mặt Park Jisung lại đỏ bừng, ngượng ngùng đến mức cả người xoắn lại, cố gắng hôn khắp mặt Zhong Chenle để xoa dịu. Hôn cả chục cái, thấy Zhong Chenle vẫn không chịu, Park Jisung mới nhỏ giọng nói: "Anh, anh yêu... em... em thích anh..." rồi vội vàng lấy tay che mặt, đạp chân như trẻ con, cả người đỏ bừng. Zhong Chenle nhìn mà cười to, phê phán: "Em thật là! Vừa rồi hùng hổ thế, bây giờ nói câu 'em thích anh' còn ngượng ngùng gì chứ! Hơn nữa, câu này không cần nói anh cũng biết mà! Không phải câu này!"

"Không phải câu này sao?" Park Jisung ngẩn người, nhìn vào đôi mắt cười của Zhong Chenle, dần dần hiểu ra, trái tim cậu đập nhanh không ngừng, với một chút chua xót mà chính cậu cũng không hiểu nổi, cậu thử hỏi: "Chenle à, chúng ta đi dạo nhé?" Dù đã khuya và đêm đông Seoul đặc biệt lạnh lẽo, cơ thể đã mệt mỏi sau một trận mây mưa, gần như muốn ngủ gục, nhưng lần này, Chenle cuối cùng cũng gật đầu mạnh mẽ, đáp to: "Được thôi! Park Jisung! Chúng ta cùng đi dạo nhé!"

END

Edit đoạn h thật khó quá đi. Cuối cùng cũng hoàn thành được. Tự vỗ tay chúc mừng bản thân👏👏👏.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro