Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phác Chí Thành chuồn từ cửa sau lớp học ra, hắn to cao, đi học luôn ngồi ở hàng cuối cùng nên chuồn cũng rất dễ, chỉ có điều khi cô giáo viết lên bảng xong quay lại, lập tức phát hiện cậu sinh viên đẹp trai kia đã không thấy đâu nữa.

Cô giáo có chút thất vọng.

Còn ngoài lớp học, Phác Chí Thành vừa xuống lầu vừa bấm số Chung Thần Lạc.

Có người đăng nhập tài khoản game của hắn!

Khoảnh khắc Phác Chí Thành nhận được tin nhắn báo mã xác nhận liền nghĩ ngay đến Chung Thần Lạc, bởi vì người kia hôm qua tự nhiên chạy xuống dưới ngồi làm bài, và lúc hắn đăng nhập vào game, cậu ta cũng vừa vặn ngồi ngay bên cạnh hắn.

Muốn hack nick tôi sao? Thủ đoạn gây án đúng thật là... tầm thường quá đáng.

Tốt xấu gì cũng phải chờ vài ngày đã chứ? Hôm qua vừa liếc thấy mật khẩu cái hôm nay đã ra tay ngay rồi, trộm cũng không huênh hoang bằng cậu, Phác Chí Thành không biết nên tức hay nên cười, lúc này đầu bên kia đã nhấc máy.

"A lô?" Giọng Chung Thần Lạc vẫn lạnh nhạt như trước.

Phác Chí Thành im lặng, sau đó đi thẳng vào vấn đề mà hỏi cậu: "Anh đăng nhập tài khoản game của tôi à?"

"Sao cơ?" Người ở đầu bên kia dường như hơi nghi hoặc, sau đó bực mình nói: "Tài khoản game gì, không có việc gì thì đừng quấy rầy tôi học."

Nói xong liền định cúp máy.

Phác Chí Thành vội truy hỏi: "Anh đang ở đâu?"

Người kia im lặng vài giây rồi mới lạnh lùng đáp: "Không nói cho cậu biết."

Điện thoại cúp rồi.

Phác Chí Thành khẳng định 99% là Chung Thần Lạc gây án, thế là hắn lại gọi cho cậu béo, người kia hầu như cả ngày đều rúc trong ký túc.

"Béo, Thần Lạc có ở phòng không?"

"Không, sao thế?"

"...Không có gì."

Phác Chí Thành cúp máy rồi đứng yên nghi ngờ, nghi ngờ tài khoản của cậu béo liệu có phải cũng do Chung Thần Lạc hack mất không, dù gì thì thời gian gây án cũng rất gần, hơn nữa Chung Thần Lạc cũng có cơ hội nhìn thấy mật khẩu của cậu béo, nếu là đúng thật thì...

Ác liệt quá đi!

Phác Chí Thành cau mày, ánh mắt sắc nhọn, rồi xoay người đi về phía thư viện.

Hôm nay Chung Thần Lạc không có tiết tự chọn, mà cậu không đi học không ở ký túc thì chỉ có ở thư viện, hoặc là ăn cơm ở nhà ăn, có điều giờ mới mười giờ sáng, vì thế không thể ở nhà ăn được.

Phác Chí Thành sải bước đi vào thư viện, mà trước đó một giây, Chung Thần Lạc chạy bước nhỏ xuất hiện ở chỗ rẽ, đồng thời tinh mắt nhìn thấy Phác Chí Thành liền vội vàng lùi ngay lại.

Xong rồi xong rồi xong rồi... Chung Thần Lạc cuống quít nấp sau chỗ rẽ, khuôn mặt vốn đã trắng giờ còn trắng hơn bình thường mấy lần, nhưng dù gì cậu cũng là thanh niên tốt thế kỷ mới tố chất cao IQ cao, lập tức bình tĩnh lại, chờ Phác Chí Thành đi vào thư viện mười mấy giây xong, lập tức chui thẳng vào cầu thang leo lên tầng bốn, đến đầu cầu thang rồi bèn lén lút thò đầu vào, đúng lúc đó thì thang máy ting một tiếng mở ra, Chung Thần Lạc có tật giật mình rụt đầu lại, chờ người trong thang máy đi ra rồi mới lén nhìn, không phải Phác Chí Thành.

Chung Thần Lạc chờ vài giây, xác định trong hành lang tạm thời không có ai xuất hiện nữa mới nhẹ chân đi nhanh về phía phòng vệ sinh, mở vòi nước rửa tay thật nhanh, sau đó giả vờ đi từ trong nhà vệ sinh ra.

Phác Chí Thành đúng lúc ấy cũng đi từ trong cửa thư viện khoa học thông tin ra, trông thấy Chung Thần Lạc thì sững ra một hồi, còn Chung Thần Lạc thì khống chế hơi thở hơi bất ổn, vẩy nước trên tay cau mày liếc nhìn hắn, sau đó lạnh mặt đi vòng qua hắn, định đi vào trong thư viện.

Chung Thần Lạc rất mừng vì mình là khách quen của thư viện này, hơn nữa còn có vị trí chuyên dụng, vì sách của cậu hầu như suốt cả năm luôn bá chiếm góc gần cửa sổ, nhân viên quản lý cũng nhận ra cậu nên không thu sách của cậu đi, cũng tiện cho cậu diễn kịch lúc này.

Phác Chí Thành nhìn theo bóng lưng cao gầy của Chung Thần Lạc, đáy mắt vẫn chưa dứt hẳn vẻ hoài nghi, bèn theo Chung Thần Lạc đi vào thư viện.

Nếu có loa thì tiếng tim đập dồn của Chung Thần Lạc sẽ vang vọng mọi ngóc ngách trong thư viện, cậu cảm nhận được Phác Chí Thành cũng đi theo, điều này khiến lòng bàn tay cậu chảy mồ hôi, có điều cậu vẫn duy trì vẻ bình thản lấy thẻ sinh viên từ trong túi ra quét ở lối vào, sau đó đi vào trong.

Phác Chí Thành cũng lấy chiếc ví da từ trong túi ra rồi móc lấy thẻ sinh viên của mình, "tích" một tiếng, đang định đi theo Chung Thần Lạc vào trong thì mắt bỗng để ý thấy nhân viên quản lý đang ngồi sau quầy lướt web.

Phác Chí Thành nhìn theo bóng lưng Chung Thần Lạc rồi lại nhìn nhân viên quản lý, khóe miệng cong lên, sau đó cúi người bình thản dựa tay lên mặt quầy, hỏi nhân viên quản lý kia:

"Cô ơi, cho em hỏi một chút, Chung Thần Lạc ban nãy ở đây suốt ạ?"

Chung Thần Lạc đang đi về chỗ cố định của mình hơi khựng lại, người lập tức lạnh toát, nhưng cậu nhanh chóng bước tiếp, chỉ có vành tai là dựng thẳng lên, đầu óc hoàn toàn tập trung vào lối vào đằng sau, nhưng căn bản không dám quay đầu lại.

Nhân viên quản lý thư viện ngẩng lên, cô liếc nhìn Phác Chí Thành, mắt hơi ngơ ngác, vẫn chưa rời khỏi thế giới trong tiểu thuyết.

"Sao cơ?"

Phác Chí Thành bèn hỏi lại: "Chung Thần Lạc nãy giờ đều ở đây ạ?"

Nhân viên quản lý quay đầu liếc nhìn Chung Thần Lạc đang đi về phía góc, nghĩ một chốc nhưng không nhớ ra cái gì bèn gật đầu: "Ừ, cậu ta thường xuyên đến đây, luôn ngồi ở vị trí đó."

Chung Thần Lạc quay lưng về phía bọn họ cười, cả người thả lỏng hẳn, cậu xoay người, ngồi xuống, mở sách ra, ánh nắng ấm áp sáng ngời xuyên qua cửa sổ rơi xuống người cậu, dễ chịu.

Cạnh quầy, Phác Chí Thành im lặng.

Chẳng lẽ mình đoán sai?

Phác Chí Thành lại quay đầu nhìn về phía Chung Thần Lạc, người đang ngồi cạnh cửa sổ vẫn bình thản, đang chăm chú đọc sách, Phác Chí Thành liền cười tự giễu, lễ phép nói với nhân viên quản lý thư viện: "Làm phiền cô rồi."

Hắn cũng không sang kiếm Chung Thần Lạc mà xoay người đi luôn.

Về ký túc đổi mật khẩu đã, sau đó kiểm tra kỹ lại sau.

Chờ bóng người Phác Chí Thành biến mất khỏi thư viện, Chung Thần Lạc cuối cùng cũng có không gian mà thở, suýt nữa thì bị Phác Chí Thành phát hiện vẫn không khiến cậu từ bỏ ý nghĩ hack nick, trái lại, cậu cảm nhận được sự kích thích và đắc ý cực lớn qua màn đọ sức vừa rồi.

Mình đăng nhập tài khoản của hắn ở quán net, tuy không thành công nhưng hắn cũng không bắt được mình, nói tóm lại, vẫn là mình thắng được một trận phải không?

Chung Thần Lạc cậu đã khiến Phác Chí Thành ăn một vố rồi! Phác Chí Thành hắn có bản lĩnh sao không bắt được mình? Chẳng phải là không thể làm gì mình sao?

Chung Thần Lạc nằm bò ra bàn, vùi mặt vào cánh tay mà im lặng cười to, sự ấm ức trong lòng cuối cùng cũng được trút một phần ra ngoài.

Vui quá!

Quả nhiên ý nghĩ hack nick là chính xác, cậu không tiền không thế cuối cùng cũng tìm được một con đường báo thù có thể thực hiện được, người kia còn chưa học xong đã vội vàng chạy đến tìm mình, có thể thấy tài khoản game kia chẳng khác gì nửa mạng hắn thật, như vậy chỉ cần cậu nắm được tài khoản của hắn, tăng cường uy hiếp, vậy là có thể dễ dàng đạp hắn dưới chân.

Chung Thần Lạc đưa tay sờ lên ngực mình, tuy đã qua một kỳ nghỉ hè nhưng phát đạp của Phác Chí Thành lên ngực cậu vẫn ngâm ngẩm đau như trước, như mới hôm qua thôi.

Nhất định phải đạp trả ba cái mới có thể hả giận được!

Còn phải đánh mông nữa! Ngồi trên lưng hắn đánh mông hắn như đánh trống!

Ánh mắt Chung Thần Lạc trở nên kiên định, cậu ngồi thẳng người dậy, bắt đầu nghĩ xem bước tiếp theo nên làm thế nào.

Không ngờ hành động của mình quá rõ ràng, đến mức mà Phác Chí Thành chỉ một chốc thôi đã đoán ngay ra là cậu làm, nói cho cùng vẫn là bản thân cậu nghĩ vụ hack nick đơn giản quá.

Chỉ có mật khẩu thôi thì cũng không có tác dụng, không có điện thoại của hắn thì không thể có mã xác nhận, trộm điện thoại? Không được không được, máy của tên đại gia kia khóa vân tay, hay là dùng luôn máy tính của hắn đăng nhập? Như vậy thì sẽ không cần mã xác nhận nữa...

Không được không được. Chung Thần Lạc lại gạt bỏ ý nghĩ này, chưa nói chuyện cậu béo ngày nào cũng rúc trong ký túc, cho dù cậu tìm được cơ hội trực tiếp dùng máy tính của Phác Chí Thành để đăng nhập, cậu cũng không có tài khoản để chuyển vàng và trang bị trong game của hắn được, tiêu hủy luôn thì mất luôn con át chủ bài để uy hiếp, bị đối phương bắt được thì chắc chắn sẽ no đòn.

Giờ cẩn thận ngẫm lại, hành động ban nãy của cậu vô cùng lỗ mãng, chẳng hiểu sao lại ra ngay quán net đăng nhập, hoàn toàn không có kế hoạch gì cả.

Chung Thần Lạc chìm trong suy nghĩ, cậu học thì giỏi nhưng người chưa bao giờ chơi bất cứ thứ trò chơi nào như cậu lại chính là một tên tiểu bạch trên phương diện hack nick, thế là nghĩ đi nghĩ lại, Chung Thần Lạc dựa trên tinh thần ham học hỏi, lấy điện thoại ra tìm diễn đàn game Thất giới, đăng ký ID rồi đăng một bài cầu trợ giúp:

"Con trai nghiện game không thể cai được, phải làm thế nào mới có thể ngầm kiểm soát được tài khoản của nó? Online chờ, gấp!"--Tao là bố mày.

Chung Thần Lạc dù ghi mấy chữ "Online chờ, gấp!" nhưng thực ra cậu đăng xong là để điện thoại xuống học bài luôn, đến khi nhớ ra nhìn đồng hồ thì thấy đã chìm trong học hành những bốn mươi phút, không khỏi thầm khâm phục mình đúng là học sinh chăm chỉ, sau đó mới mở diễn đàn ra kiểm tra xem có ai trả lời không.

Trả lời không nhiều, mới có mười hai cái, vì thớt bị Chung Thần Lạc vứt sang một bên nên chìm xuống trang bốn, Chung Thần Lạc đọc từng câu một:

#1: Em gái ngồi đầu giường: Đánh cho một trận là xong, con trai mà.

#2: Đỉnh Thủy Vân: Con trai mấy tuổi rồi?

#3: 37294729: Cắt mạng vậy, trẻ nhỏ vẫn nên tập trung học hành thì hơn.

#4: Lưu Ly Tương: Chủ thớt im rồi, mọi người tản đi thôi.

...

Phía sau đều là những reply chẳng có tí dinh dưỡng nào, không ai có thể đề ra một cách hack nick cụ thể, Chung Thần Lạc nghĩ một chút rồi trả lời:

#13: Tao là bố mày: Con trai học đại học rồi, thứ mất dạy, lần trước đòi tiền tôi mua trang bị, tôi không cho, thế là đánh cả tôi, còn đạp tôi một cái, tôi là bố mà khó chịu vô cùng, mấy đêm rồi ngủ chẳng được ngon, thế nên mới nghĩ ra cách hack nick nó để trị nó. Thực sự cùng đường rồi, hi vọng mọi người có thể giúp đỡ.

Ngôn ngữ vô cùng thành khẩn, sau đó Chung Thần Lạc lại vô tâm cho thớt sang một bên để học, chừng hai mươi phút sau xem lại, reply phía dưới cuối cùng cũng có mấy cái xem được:

#23: Nhị gia lưu manh: Nếu ông bố đây muốn chuyển dịch trang bị thì bản thân anh cũng phải có một tài khoản trước đã, sau đó lấy điện thoại của con trai nhận mã xác nhận là được.

#36: 8793709: Có lấy được mã xác nhận điện thoại cũng vô dụng, "Thất giới" mảng chống trộm làm ăn ngon nghẻ lắm, trừ mật khẩu đăng nhập và mã xác nhận điện thoại ra, còn có mật khẩu nhân vật và mật khẩu túi đồ nữa, tổng cộng là ba lớp mật khẩu đấy, chủ thớt một là nọc thằng con ra đánh một trận bức cung, hai là nghĩ cách để nó tự nôn ba lớp mật khẩu ấy ra, nghĩ đến chuyện chủ thớt bị thằng con nó đạp dưới chân.... Đi giả cú có gai đi chủ thớt.

#42: Hoa không lá: Anh 36 nói rất đúng, biện pháp khả thi nhất chính là lấy được sự tin tưởng của con trai trong game, để nó chủ động giao ba lớp mật khẩu ra, hơn nữa còn có thể dạy con không nên dễ dàng tin người trên mạng.

Chung Thần Lạc nghiêng đầu, sau đó hỏi:

#44: Tao là bố mày: Cú có gai là gì?

#49: 22298379: Chính là mấy kiểu bóng chúa trên game ấy, con trai chơi acc nữ, dạo này xăng pha nhớt hoành hành khắp chốn game, đa phần đám hack nick đều là bọn giả gái cả.

#54: Anh Dứa: Tôi cũng nghĩ tiếp cận từ trong game là một cách hay, ông bố đây có thể nhờ đó mà tìm hiểu suy nghĩ của con trai, có khi lại làm dịu được quan hệ hai bố con.

#66: Lưu Ly Tương: Chủ thớt bị con trai đánh chết rồi, mọi người tản đi thôi.

...

Chung Thần Lạc đọc một lượt, đa phần mọi người đều cho rằng tiếp cận trong game rồi làm đối phương tự nguyện giao tài khoản ra là thỏa đáng nhất, hơn nữa năm đó Lý Đế Nỗ hình như cũng bị anh em trong game tẩy sạch tài khoản, còn vì sao phải giả gái, Chung Thần Lạc không hiểu lắm, có điều nếu mọi người đều cho rằng giả gái tiếp cận dễ hơn, Chung Thần Lạc quyết định nghe theo họ.

Chỉ tội tiền lên mạng khiến Chung Thần Lạc chùn bước, giá cả ở thành phố A cao quá, một tiếng lên mạng tốn những năm tệ, Chung Thần Lạc thực sự không nỡ tiêu số tiền này.

Nghĩ đến chuyên ngành này của mình là phải cắm mặt vào máy tính gõ code, hình như trên lớp cũng chỉ có cậu là ngày ngày đến phòng máy của trường làm bài tập, Chung Thần Lạc nghĩ đi nghĩ lại, cắn răng quyết định tiêu năm nghìn tệ mua một chiếc laptop, tiết kiệm hơn ra quán net nhiều.

Đằng nào sớm muộn gì cũng phải mua một cái.

Ý nghĩ mua máy một khi đã sinh ra thì có xua cũng không đi, tiền Chung Thần Lạc làm thêm hè với tiền học bổng, nộp tiền học xong vẫn còn hơn mười nghìn tệ, thừa sức mua máy, thế là bắt đầu lên mạng tìm hiểu thông tin.

Đây là lần đầu tiên cậu dùng tiền của mình đi mua đồ đắt đỏ, thế nên đặc biệt kỹ tính, cậu lên mạng tìm suốt một tuần rồi mới quyết định mua loại nào.

Còn Phác Chí Thành đợt này đang tìm hung thủ đăng nhập tài khoản hắn, nhưng mãi vẫn không tra ra manh mối gì, tuy có thể tìm được IP trong lịch sử tài khoản nhưng tra một hồi lại ra một quán net gần trường, mà quán net thì dùng IP tĩnh, thuộc địa chỉ nội mạng, không có công năng và địa chỉ IP, xem từ mạng ngoài thì chỉ thấy IP của máy nào cũng y như nhau, thế nên hắn không thể xác định được là máy nào đăng nhập tài khoản hắn, cũng không có quyền bắt quán net đưa ra danh sách khách hàng ngày hôm đó, thế là đành phải thôi.

Phác Chí Thành cũng giúp tra thử tài khoản của cậu béo, cũng là bị người khác đăng nhập ở quán net gần trường, chỉ có điều là quán khác.

"Chẳng lẽ mạng phòng mình bị người ta giở trò?" Lý Đế Nỗ suy đoán, cũng thấy lo cho tài khoản của mình: "Hay là tôi cũng đi đổi mật khẩu nhỉ?"

Phác Chí Thành gật đầu: "Đổi đi cho an toàn, tôi đi kiểm tra mạng xem thế nào."

Hắn nói xong bèn liếc mắt nhìn lên giường trên mình như vô tình, người đẹp khôi ngô tuấn tú kia đang tựa vào gối nghịch điện thoại, cũng không biết là đang xem cái gì mà vô cùng tập trung.

Chắc là... không phải anh ta đâu.

Phác Chí Thành quyết định tin Chung Thần Lạc, người này tuy khó chung đụng một chút, nhỏ nhen một chút, thù dai một chút, lòng trả thù mạnh một chút, nhưng... cậu sẽ không làm chuyện như hack nick này đâu.

Chắc vậy.

Chung Thần Lạc sẽ không hack nick để tiện đi hack nick, cuối cùng trong một cuối tuần nắng trời rực rỡ đã một mình đi ra trung tâm máy tính mua một cái, tuy rất nhiều người nói mua trên mạng rẻ hơn, nhưng Chung Thần Lạc không tham cái rẻ này, vẫn quyết định tự mình đi chọn.

Cậu đẹp, lại làm xong bài tập tuần sau rồi, lại rất giỏi mặc cả, cuối cùng mua được một chiếc laptop gaming tính năng rất cao với giá 5500, sau đó vui vẻ ôm về ký túc.

Vì là cuối tuần nên cả ba người đều có mặt trong phòng, thấy Chung Thần Lạc lại im thin thít đi mua máy tính, thế là đều rất kinh ngạc.

"Cuối cùng cũng thông suốt chịu đi mua máy tính rồi à?" Phác Chí Thành mò sang xem đầu tiên, hắn đã khuyên Chung Thần Lạc mua máy tính từ lâu, cả lớp 32 người chỉ có mình Chung Thần Lạc không có máy, mỗi lần thấy cậu chạy sang phòng máy của trường làm bài tập, hắn đều thấy sốt ruột thay cậu, theo hắn thấy thì máy trong phòng máy trường có đập cũng không tiếc, vận hành một chương trình xíu xiu thôi mà cũng mất cả buổi.

"Mua sao không bảo bọn tôi? Có thể cho cậu vài lời khuyên đó." Lý Đế Nỗ cũng đi sang, cảm thấy Chung Thần Lạc khách sáo quá rồi, không, là thực sự một mình.

Đi học một mình, ăn cơm ngồi một mình, đến đi khám bệnh cũng một mình gắng gượng mà đi.

"Lên năm hai rồi, cũng nên mua máy rồi, máy trong phòng máy của trường không chịu nổi chương trình sắp tới nữa." Chung Thần Lạc giải thích đơn giản một câu, mà cũng là nói thật.

Phác Chí Thành xem thử kết cấu, cũng được, có thể chịu được game Thất giới, chỉ là muốn vận hành mượt thì kỹ xảo không cao quá được, bèn cười hỏi Chung Thần Lạc: "Có muốn chơi game cùng bọn tôi không?"

Chung Thần Lạc liếc mắt nhìn hắn, từ chối một cách lạnh lùng và xa cách: "Không, tôi mua máy không phải để chơi game."

Sau đó thứ đầu tiên cậu tải về khi mở máy lên chính là bộ cài đặt game Thất giới.

Đương nhiên là cậu sẽ không tải ngay trước mặt ba người cùng phòng, cậu ôm máy lên giường trên, mở cái bàn gấp của cậu ra, dựa vào tường quay lưng máy tính về phía ba người kia, không ai có thể nhìn thấy màn hình máy cậu.

Máy tính mới tốc độ vận hành nhanh, mạng ký túc cũng nhanh, Chung Thần Lạc chỉ mất một tiếng là đã cài đặt game Thất giới xong, lòng có chút phấn khích, thế là liếc nhìn xuống dưới, có thể nhìn thấy Phác Chí Thành đang ngồi trước máy tính tập trung chơi.

Cho mày ôm máy tính mà khóc ngay đây!

Chung Thần Lạc lạnh lùng nhếch khóe môi.

Đeo tai nghe lên, đang định dùng tài khoản xã hội của mình đăng nhập trò chơi, nhưng nghĩ lại, cảm thấy không thỏa đáng nên đăng ký một tài khoản mới, sau đó tiến vào trang tạo nhân vật game.

Thất giới nghĩa cũng như tên, được ghép lại từ bảy thế giới, người chơi phải chọn một thế giới, lần lượt là: Minh giới, Tiên giới, Ma giới, Nhân giới, Yêu giới, Phật giới và Tu La giới, Chung Thần Lạc chỉ đọc giới thiệu một lượt xong chọn ngay không chút do dự...

Tiên giới.

Trong Tiên giới có ba class, một là Tiên sư chuyên tấn công từ xa, một là Thiên tướng chuyên cận chiến, cuối cùng là Tiên nữ chuyên support, không như hai class trước, class này chỉ có thể chơi acc nữ.

Tuy dân mạng nhiệt liệt đề nghị Chung Thần Lạc làm một "tiểu Tiên nữ" người gặp người yêu đi quyến rũ "con trai" cậu, nhưng Chung Thần Lạc rất không thích đám support, support support, phải đánh chung với người khác mới thực sự là support, nhưng Chung Thần Lạc giống người sẽ đi tổ đội với người khác sao?

NO.

Nhưng class Thiên tướng chuyên cận chiến, Chung Thần Lạc cũng không thích lắm, cảm giác đánh giáp lá cà rất đáng sợ, cách xa một chút vẫn yên tâm hơn, thế là cậu chọn class Tiên sư.

Sau đó, giới tính thì chọn "nữ", bắt đầu chỉnh sửa, Chung Thần Lạc lần đầu tiếp xúc với vụ nặn người cảm thấy rất thú vị, ngồi mò mẫm suốt cả hai tiếng đồng hồ, sau đó cậu nặn ra một cô gái mắt to to, mặt hồng hồng, trông vừa đặc biệt e lệ vừa đặc biệt nho nhã.

Chung Thần Lạc nhìn cô gái trẻ trung do mình nặn ra, tự nhiên... tim đập thình thịch.

Đáng... đáng yêu quá... Chung Thần Lạc hồng má, di chuyển chuột xoay hình 3D xem, càng xem càng thấy động lòng, khó khăn lắm mới tỉnh lại từ trong cơn mê đắm, cậu bèn cong môi làm nốt điều chỉnh cuối cùng: Ngực to hơn một chút là được...

Thế là thiếu nữ ngực to xinh đẹp ra đời, Chung Thần Lạc ban tên: Hàn Tiểu Ái.

"Hàn" là họ mẹ cậu, Chung Thần Lạc lần đầu chơi game không biết đặt ID hay, hơn nữa lòng lại thích cô gái chính mình nặn ra này, vì thế nghiêm túc đặt tên cho nàng, chưa đánh đã khai thuộc tính trạch nam dung tục.

Nhưng...

Hệ thống thông báo: ID này đã được đăng ký, xin hãy nhập lại.

Chung Thần Lạc cau mày, lại ban tên: Hàn Tiểu Mỹ.

Hệ thống thông báo: ID này đã được đăng ký, xin hãy nhập lại.

Chung Thần Lạc cau mày, sau đó lại tốn thêm nửa tiếng đồng hồ mới đặt được tên:

Hàn Lạc Nhi

Vốn định đặt là "Hàn Tuyết Nhi", Chung Thần Lạc cảm thấy tên này rất hay rất nho nhã, chỉ tội "Hàn Tuyết Nhi" cũng bị người ta đăng ký mất rồi, thế là Chung Thần Lạc thay luôn chữ Tuyết với chữ "Lạc" trong tên cậu, giờ mới đăng ký thành công.

Ừm... vậy bắt đầu chơi thôi.

Chung Thần Lạc click vào mấy chữ "bắt đầu chơi", một vệt sáng lóe lên, thiếu nữ ngực to xinh đẹp liền xuất hiện ở một nơi tiên khí bao trùm, Chung Thần Lạc cho nhân vật chạy vài vòng, cũng không đi làm nhiệm vụ chính mà nghĩ xem nên đi đâu tìm Phác Chí Thành.

ID của Phác Chí Thành là cái gì ấy nhỉ? Chung Thần Lạc bò xuống giường nhìn thử, chỉ thấy Phác Chí Thành điều khiển một nhân vật cầm lưỡi hái cun ngầu chảnh chọe đang chém lung tung về phía một đám người, trên đầu hiện tám chữ: Coi thường sinh tử | Không phục thì đánh.

LOW. Chung Thần Lạc phì cười thầm đánh giá một câu, lại trèo lên giường trên.

Thêm bạn bè: Coi thường sinh tử | Không phục thì đánh.

Con trai à, bố đến đây ~ Chung Thần Lạc vui sướng ngâm ư ử trong lòng, sau đó liền trông thấy màn hình hiện khung thông báo:

Hệ thống: Đối phương đã từ chối lời mời kết bạn của bạn.

Chung Thần Lạc sửng sốt, sau đó nheo mắt, lại gửi lời mời.

Hệ thống: Đối phương đã từ chối lời mời kết bạn của bạn.

Không sao, lại lần nữa!

Phác Chí Thành ngồi bên dưới đột nhiên lên tiếng, bực mình nói: "Tên này là ai vậy? Cứ add tôi mãi, ảnh hưởng người ta đánh lộn."

Sau đó màn hình của Chung Thần Lạc hiện khung thông báo:

Hệ thống: Đối phương đã block bạn.

"..."

"......"

"........."

Chung Thần Lạc u oán nhìn chằm chằm vào người giường dưới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro