14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta đến rồi lại đi.

Có bao nhờ Triệu Lễ Kiệt nhớ.

Rằng ở dưới góc cây có một người luôn đợi cậu về.

Dù trời có nắng hay mưa đến, người luôn chờ cậu.

Tháng năm cứ thế dần trôi qua.

Chàng trai kia đột nhiên rời đi.

Chẳng để lại một chút gì.

Khi cậu trở về thì người ấy sẽ mãi mãi không còn là của cậu.

Rồi đến một ngày người ấy cũng phải đi về nơi mà họ thuộc về.

Góc cây năm ấy lại thiếu vắng đi hình bóng mà gần như đã thuộc về nơi đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro