vén rèm nắng hồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng đầu ngày khẽ lên, hắt vào song cửa sổ một màu vàng tươi. Rèm cửa khẽ lay động, để lộ khung trời trong vắt như vừa bừng tỉnh sau giấc ngủ say. Ngoài kia biển vẫn khẽ reo vang theo từng cơn sóng vỗ. Trí Mẫn rời giường, kéo chiếc rèm cửa sang một bên. Cánh cửa rộng mở, hương thơm của biển cả và mùi nắng vàng như hòa vào nhau, vấn vương nơi chóp mũi, đầu môi.

Từ cửa sổ hắt vào một tia nắng mỏng nhẹ, dịu dàng như chiếc lông mềm đáp lên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn say giấc nồng.

Chính Quốc khẽ cựa mình, chiếc môi hồng mấp máy khiến cho người khác nhìn vào chỉ muốn yêu thương. Trí Mẫn ngồi xuống bên giường, vuốt ve mái tóc non mềm của người thương vẫn đang lay động trong gió mát. Lông mi anh rủ xuống như cánh bướm, chớp mắt lại tưởng như sắp bay đi.

"Dậy đi em."

Giọng nói của anh nhẹ như lông hồng, quét qua đôi tai em khiến người trẻ tuổi ngứa ngáy không thôi. Quốc hé đôi mắt, để nắng rải rắc vào con ngươi trong vắt của em. Ánh sáng ấy chỉ nhỏ thôi, nhưng nó lại làm trái tim Trí Mẫn rung động không thôi.

"Bé nhỏ mau nhắm mắt lại, không thì anh sẽ bị em làm cho u mê mất thôi!"

Chính Quốc rúc rích cười trước lời nói đùa của anh người thương. Em dang tay, muốn được anh ôm trọn lấy trong vòng tay.

"Chúc buổi sáng tốt lành, yêu thương của em."

—  🌊

Gần trưa, mặt trời lên cao quá đầu. Quốc đội lên đầu chiếc mũ rơm nho nhỏ, đôi chân trần nhảy xuống bãi cát bỏng rát mang sắc vàng. Em bước đi nhịp nhàng, lắng nghe từng âm thanh giòn vang của cát mỏng dưới chân. Trí Mẫn đứng ở xa bung tán ô, lẳng lặng nhìn người thương vui chơi ở phía trước. Đôi môi anh nhẹ nhàng cong lên, ánh mắt không chút rời khỏi bóng dáng bé nhỏ của em.

Nắng chảy quá đầu, vụn vỡ rơi xuống mặt đất. Mặt trời rực rỡ treo trên cao, trải dài hai bóng dáng trên bãi cát vàng. Gió đẩy sóng xô vào bờ, thấm đẫm bàn chân trần.

Trí Mẫn nắm lấy bàn tay Quốc, dắt em đi theo dọc bờ biển, ngắm nhìn biển xanh mây trắng.

Đến khi hoàng hôn buông, em dựa đầu vào vai anh, mi mắt rung rung theo tiếng gió ca. Trí Mẫn đưa tay chỉ nơi mặt trời đang lặn, sắc đỏ loang lổ cả một vùng trời.

"Kia là đường chân trời. Nó xa lắm, xa đến mức không có điểm dừng. Nhưng nếu em muốn đi đến đó, anh nguyện đi cùng em cả cuộc đời này."

Anh nghiêng đầu nhìn em, để ánh nắng tàn cuối ngày hắt lên nửa khuôn mặt kia. Đôi mắt anh hiện lên bóng hình em, chất chứa đầy những dịu dàng và yêu thương nồng cháy. Quốc đặt mình vào đôi mắt ấy, để những yêu thương đó thấm vào trái tim mình như một dòng máu nóng, căng tràn đầy những sức sống mãnh liệt.

Trí Mẫn khẽ cười, đặt lên vầng trán em một nụ hôn đầy sự dịu dàng và nâng niu của người con trai ấy. Đôi bàn tay anh bao trọn lấy mười ngón của em.

Anh không quen nói những lời mật ngọt, nhưng hơn thế, anh biết cách chứng minh cho em thấy tình yêu của bản thân mình.

Tin tưởng dựa đầu vào đôi vai anh đầy vững chắc, Quốc ngẩng cao đầu nhìn trăng non đã treo từ bao giờ. Từng ánh sao cũng đã bắt đầu điểm những tia sáng lấp lánh.

Quốc đứng dậy, phủi đi hạt cát mỏng còn nơi bàn tay gầy. Em để cho đôi bàn tay hòa vào nước biển lạnh lẽo và mặn chát, rửa sạch từng ngón tay thon dài. Sóng biển từ từ rút đi, xô vào bãi đá đầy những bọt nước trắng xóa.

Quốc lau đôi tay thấm đẫm hương biển vào vạt áo của anh người thương, khanh khách cười một cách vui vẻ. Trí Mẫn nắm lấy bàn tay phải của em, dịu dàng đặt lên đôi môi mềm.

"Bé nhỏ muốn trở về chưa?"

"Em muốn trở về rồi, em đói nữa, em muốn yêu thương nấu cơm cho em ăn."

Quốc híp mắt cười, dải ngân hà nhỏ hiện lên trong đôi mắt em, lấp lánh như chứa cả ngàn vì tinh tú.

Người thương cưng chiều nắm lấy tay em bước đi, bóng đen trải dài trên bãi cát như hòa vào nhau, trở thành một đôi dưới sự chứng kiến của sao trời.

Trước kia Trí Mẫn không biết nấu ăn, món ăn duy nhất anh biết làm chỉ có thể là trứng rán. Nhưng kể từ khi hai người về một nhà, sự yêu thương cưng chiều dành cho Quốc là tất cả. Sự thật là, chỉ cần em thích ăn, anh đều tự tay làm hết.

Quốc thỏa mãn cho vào miệng một miếng bánh thơm lừng. Đôi mắt em tròn xoe, mở lớn trông như chú thỏ con. Trí Mẫn xoa đầu em, lau đi vụn bánh còn bên mép.

"Anh không ăn à?"

Quốc đưa chiếc thìa nhỏ với miếng bánh ngon lành đến trước mặt anh, ánh mắt đầy sự trông chờ hướng đến người lớn tuổi. Anh khẽ cười, bỏ thứ đồ ăn ngon ngấy mà bản thân vốn không thích vào miệng. Đôi mắt anh híp lại thành vầng trăng khuyết khi cảm nhận được hương vị của miếng bánh ấy.

"Ngày mai là hết kì nghỉ tuần trăng mật rồi nhé."

Nghe anh nói vậy, Quốc trưng một bản mặt đầy nuối tiếc.

"Nhưng em còn muốn chơi nữa. Mai đi về anh lại bận rộn với một đống công việc rồi bỏ mặc em cho coi."

Trí Mẫn xoa nhẹ khuôn mặt em, đặt lên vầng trán nhỏ một nụ hôn rồi nói.

"Sẽ không đâu, vì em là bé nhỏ của anh mà. Giờ thì ăn nhanh để còn đi ngủ, mai anh sẽ cho em mặc sức mà chơi."

°
Nắng hồng lên sớm quá, mảnh rèm nắng mỏng chập chờn bên cửa sổ, rơi cả xuống sàn gỗ. Quốc vẫn rúc trong lòng anh, mái tóc mỏng rung động nơi hõm cổ người thương làm anh ngứa ngáy không ngừng. Trí Mẫn mở mắt, vòng tay đang ôm lấy em nhẹ nhàng rời đi, chỉ sợ em bị tỉnh giấc.

Anh đứng trước cửa kính, để cho mảnh rèm bên cửa bao trọn lấy cơ thể. Gió biển thổi bay mái tóc anh, ánh nắng ban mai đáp nhẹ lên đôi vai và khuôn mặt. Cả cơ thể Trí Mẫn như hòa cả vào mảnh rèm nắng này, dịu dàng mà chói mắt không thôi.

Bất chợt, một vòng tay từ phía sau ôm lấy anh, đặt người thương vào trong sự dịu dàng và ấm áp của chàng trai bé nhỏ anh thương.

"Anh có yêu em không?"

Quốc khẽ thủ thỉ bên tai anh. Âm thanh đủ lớn để anh nghe thấy, đủ lớn để không bị những tiếng sóng vỗ ngoài kia át đi, và đủ để ngấm sâu vào trái tim anh.

"Yêu chứ! Anh yêu em nhất trên đời!"

Trí Mẫn đặt lên môi em một nụ hôn mỏng nhẹ, ôm lấy em trong vòng tay, bảo vệ em khỏi những bão tố ngoài kia. Khi ấy, nắng đan lên mái tóc, đặt hai người vào rèm nắng chứa chan sự ấm áp đầy yêu thương.

.

140519;
Thân ái, dành cho chị Bống của em.
tuberosane

Chỗ em đang mưa, nhưng chị yên tâm, mưa chỗ em không làm tắt nắng nơi hai bạn trẻ được đâu :D

chúc chị một thi tốt đẹp nhé! Cố gắng lên! Em tin chị ♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jikook