Promise!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

For me!
Một vài dòng cho ngày cuối cùng của năm thôi😊
--
Promise!

Giây phút mà tôi nhìn thấy Promise.

Giây phút mà tay tôi run chỉ lẩm bẩm được mỗi câu "Cuối cùng cũng được nghe rồi".

Giây phút mà tôi thấy mình đang chênh vênh lạc lõng nhất.

Giây phút mà nước mắt đang trực chờ chỉ đợi để được chảy ra là giây phút mà tôi biết ơn Anh nhiều nhất.
--

"Vậy thì người hứa với tôi đi
Dẫu ngày qua người chịu nhiều nỗi đau. Thì cũng đừng tổn thương bản thân". Là Park Jimin viết đấy. Park Jimin đã ngồi hàng giờ viết ra cho chúng tôi những dòng này đấy!

Mĩm cười rồi tự hỏi. "Là Lời Hứa sao?". Vậy tôi thề sẽ dùng tất thảy ruột gan của mình mang ra mà hứa!

Tôi hứa đấy!
Tôi hứa với Anh. Lần thương tổn này sẽ là lần cuối!
Tôi hứa với Anh. Trong tôi bây giờ mọi thứ ổn cả!
Tôi hứa với Anh. Lòng tôi hôm nay đã thôi giông bão rồi!
Tôi còn hứa với Anh. Sau này, khi đứng đối diện với tương lai. Tôi sẽ chỉ mỉm cười hạnh phúc mà không còn vướng bận đau thương nữa!
--

Park Jimin!
Tôi ở đây. Ngoảnh mặt lên mà đồng ý hứa với Anh tất cả. Tôi hứa cho tôi. Cho những ai còn bộn bề như tôi. Và hứa cho cả 1 kiếp người đang chênh vênh ngoài kia nữa!

Nhưng rồi ngẫm lại : "Rồi có giữ trọn vẹn lời mình hứa không?"

Phó mặc đi. Xin đừng hỏi. Tôi sẽ không buộc mình biết thêm gì nữa. Chỉ biết cứ như vậy mà hứa thôi!
--

Một ai đó đã bảo với tôi: Dù có bỏ vào lòng lời bài hát. Dù ép bản thân cố nhớ đi chăng nữa. Thì cũng chóng mà quên đi thôi. Rồi cũng sẽ quay về với cuộc sống đầy đỗ vỡ của riêng mình thôi!

Đúng thật. Tôi là kiểu người chóng quên như vậy đấy. Tôi không chắc là mình sẽ thực hiện theo đâu. Vì tôi biết mình sẽ không bao giờ làm được. Nhưng ít ra. Ngay cả khi tôi túng quẫn nhất. Rối rắm nhất. Tôi tin mình vẫn còn 1 thứ gì đó để tín ngưỡng. Để tin vào!

Tôi chưa từng tin tưởng bản thân mình bao giờ cả. Ngày mai rồi ngày sau. Tôi không biết mình sẽ còn đi chệch hướng bao nhiêu lần nữa! Tôi không biết mình sẽ thất hứa bao nhiêu lần nữa!

Qua thời gian. Cuộc sống sẽ chênh vênh. Lòng người không vững. Mọi thứ chắc chắn sẽ thay đổi. Nhưng ngay bây giờ. Cho tôi xin được cất nơi ngực trái của mình mảng bình yên vô định này!

Có thể một vài năm sau. Một vài chục năm sau nữa. Khi tất cả mọi thứ đều lắng xuống. Khi cuộc sống tôi quay lại quỹ đạo của chính mình.
Lúc đấy. Tôi mặc nhiên sẽ nhớ.  Có 1 lúc nào đó trong cuộc đời dài rộng này. Park Jimin đã chân thành chìa ngón tay út nhỏ bé của mình ra để buộc tôi phải trân trọng chính bản thân mình!

"Dừng lại tại khoảnh khắc này
Móc ngoéo
Tôi hứa với Anh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jiminpark