4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

T.7, 24 Th7, 2021

Jimin bước vào tòa nhà, mang theo một túi đựng hộp cơm trưa cho Jeongguk. Anh đến gần quầy tiếp tân để lấy thẻ của khách. HYBE rất nghiêm khắc trong việc cho phép người lạ vào tòa nhà của họ như một biện pháp an ninh cho các nghệ sĩ và nhân viên của công ty.

Thường thì Jimin chỉ cần nói với lễ tân tên của mình, và họ sẽ cho anh vào kể từ khi anh ấy kết hôn với Jeongguk. Hầu hết các nhân viên tại HYBE đều đã biết đến Jimin.

"Tôi có thể lấy thẻ của khách không?" Jimin lịch sự hỏi.

"Tôi xin lỗi, chúng tôi không thể làm điều đó, thưa anh! Tôi có thể biết anh là ai không?" Một phụ nữ với bảng tên Haru Kim nói.

Jimin mỉm cười. Cô ấy có thể là một nhân viên mới vì cô ấy không nhận ra anh. Jimin đang đeo khẩu trang để tránh đám đông nên anh cũng hiểu việc nếu cô ấy không nhận ra mình.

"Park Jimin! Tôi đến đây để gặp Jeon Jeongguk!" Jimin nói.

"Vâng, anh đã hẹn trước chưa ạ? Nếu có, vui lòng anh đưa giấy xác nhận nhé, thì tôi mới có thể đưa cho anh thẻ của khách." Kim Haru vừa cười vừa nói nhưng ánh mắt lộ rõ ​​vẻ không tin vào Jimin.

"Tôi đã nói với cậu về việc tôi sẽ đến đây rồi. Tôi không có giấy xác nhận, Jeongguk là chồng tôi." Jimin vẫn tươi cười trả lời.

Tuy nhiên, nụ cười của anh đã tắt ngúm khi anh ta nhìn thấy người lễ tân đang cười khúc khích chế nhạo. Cô ta che miệng cười giễu cợt, cố tỏ ra chuyên nghiệp trở lại. Jimin nhướng mày. Anh là một người lạnh lùng nhưng một khi có ai đó chế nhạo mình, anh ấy cũng có thể trở nên ngổ ngáo hơn.

"Cô thấy buồn cười về thân phận của tôi sao? Đồng nghiệp của cô đâu, hôm nay cô ấy không đến sao? Bởi vì cô ấy nhất định biết tôi là ai!" Jimin hỏi.

"Tôi xin lỗi, nhưng làm ơn đừng nói dối, thưa anh! Có rất nhiều kẻ giả mạo chỉ để xâm nhập vào tòa nhà này. Hôm nay đến lượt tôi có mặt ở đây để ngăn chặn điều đó, thưa anh! Nếu anh có giấy xác nhận thì hãy đưa cho tôi!" Cô ta mỉm cười nhưng Jimin cảm thấy phát ngán vì điều đó.

Jimin tròn mắt, cảm thấy bực mình. Anh ấy lười tranh luận quá nên nhắn tin cho Jeongguk xuống để lễ tân biết chỗ của cô ta. Mặc dù Jeongguk là ca sĩ và nhà sản xuất của công ty, nhưng địa vị của anh ấy chưa tới mức có đặc quyền chỉ gọi lễ tân, để cho Jimin vào. Vì vậy, cậu ấy vẫn cần phải đón anh ở tầng dưới vì anh không nhận được thẻ của khách.


Vài phút sau, người ta thấy Jeongguk ra khỏi thang máy, đi đến quầy lễ tân. Jimin cười rạng rỡ trước sự xuất hiện của chồng mình. Cậu đến gần Jimin, cầm lấy chiếc túi trên tay Jimin trong khi anh ấy bắt đầu nhõng nhẽo.

"Anh đúng là một con gà nhỏ bướng bỉnh! Em đang bận mà anh bắt em đến đón anh cho bằng được" Jeongguk bĩu môi.

"Xin lỗi cưng! Cô ấy không cho anh vào vì anh không có giấy xác nhận cuộc hẹn với em!" Jimin cũng càu nhàu, mắt lé nhìn cô lễ tân.

Mặt cô lễ tân đỏ bừng vì xấu hổ. Cô nghĩ Jimin chỉ đang lừa dối và không tin anh. Sau đó, một người phụ nữ khác đến quầy lễ tân, đứng bên cạnh Kim Haru, mặt tái mét, lo lắng về sự lúng túng của đồng nghiệp.

"Này, cô làm gì vậy? Đó là Park Jimin, vợ của Jeon Jeongguk!" Cô ấy thì thầm với một giọng gay gắt.

"Tôi xin lỗi vì sự thiếu hiểu biết của cô ấy, thưa ngài! Cô ấy là nhân viên mới nhất ở đây và đã mắc phải sai lầm! Haru, mau xin lỗi!" Cô vội vàng đây tay Haru

Haru cúi đầu xuống và cảm thấy hối hận vì hành động và lời nói ngu ngốc của mình. Cô vừa xin lỗi vừa cúi đầu 90 độ trước Park Jimin. Mặt cô ấy đỏ bừng và chân cô ấy gần như nhũng ra.

"Không sao đâu! Tôi thông cảm nếu cô ấy là nhân viên mới nhưng tôi khá là khó chịu với cái nhìn phán xét của cô ấy về tôi! Đúng, chính sách công ty và an ninh là quan trọng nhưng cô không thể có cái nhìn như thế với mọi người như vậy! Tôi có thể thấy tất cả trong mắt cô. Hãy sửa lại điều đó!" Jimin ngổ ngáo nói

"Vâng, thưa anh! Chúng tôi sẽ ghi nhớ điều này! Đây, thẻ khách của anh!" Nhân viên lễ tân kia ngay lập tức đưa thẻ cho Jimin.

Jeongguk chỉ quan sát họ, chờ Jimin giải quyết xong mọi việc. Cậu ấy đang trở nên mất kiên nhẫn và làm ra vẻ mặt 'không mấy vui vẻ'. Jimin nhận lấy rồi vòng tay qua cánh tay Jeongguk rồi nói.

"Chúng ta đi thôi?" Jeongguk gật đầu và cả hai người cùng nhau bước vào thang máy đến studio của Jeongguk.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro