Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ Tại văn phòng ~

- Hắt xì 

- Yeonie, anh sao vậy? 

- Lạnh quá... cô pha hộ tôi cốc coffee đen nóng nha!

- Vâng! - Chủ tịch Hak Ru bước vào - Chào chủ tịch

- Vâng – Hak Ru đáp lại và ngồi xuống bên cạnh Jiyeon...

- Anh muốn nói gì? - Jiyeon khó chịu

- Có chuyện này.....

"Cái gì? Kí hợp đồng...với công ty gốm sứ Hamichi....Hyomin.....sang làm....thư kí....cho...bên đó" - Đầu óc Jiyeon quay cuồng, anh bật dậy đập bàn:

- Anh quyết định việc đó mà không bàn với tôi nổi một câu??? Minnie là thư-kí-của-tôi, LÀ-CỦA-TÔI! Không phải ai cũng có thể làm thư kí của tôi! Tôi không chấp nhận việc đó! 

- Tôi kí rồi, đó là công ty mới thành lập. Họ cần một người thực sự giỏi. Chúng ta có cô Hyomin đây là người giỏi nhất!

- Anh.. - Jiyeon nắm lấy cổ áo của Hak Ru. Đúng lúc đó, Hyomin bước vào. 

- Yeonie, coffee của anh này! - Cười ngọt ngào

- Tôi đi đây! – Hak Ru nói 

- Vâng, chào chủ tịch.. - Nhìn sang Jiyeon với một bộ mặt-cực-kì-kinh-khủng - Anh sao vậy ??

Jiyeon nhỏm dậy, tiến đến chỗ Hyomin... Anh đẩy cô vào tường, anh cúi xuống...với một vẻ đau khổ... 

- Anh sao thế? 

- Anh...anh....

- Anh làm sao thế?

- Anh YÊU em! Anh yêu em từ lâu rồi... từ khi...em bước vào nơi đây....

- ....

- Hãy trả lời anh! Em có yêu anh không, Minnie...? - Anh gục xuống

Hyomin đưa tay nâng cằm anh lên, trước mắt cô bây giờ không phải Jiyeon kiêu căng nữa mà chỉ còn là Jiyeon, một anh chàng yếu đuối! 

- Em không yêu anh! - {Trời ạ, đến lúc này còn đùa} Nhưng Hyomin lại dướn người lên và hôn Jiyeon, cô thì thầm vào tai anh:

- Em cũng yêu anh!

——————————————————————————————————————-

Hyomin POV

Ngày cuối cùng làm việc cùng anh.... Tôi nhớ lại ngày hôm đó....

{Flash back}

- Hyomin? – Hak Ru kéo dài giọng - Cô...đồng ý...

- Vâng

- Liệu có cần phải nói với Jiyeon?

- Anh hãy tự nói, tôi không muốn tự mình nói ra câu đo!

- Cô...đã quá yêu...cậu ấy.....

{End}

Liệu có phải là ngày cuối cùng....

Khi tôi tự mình nói điều đó với Hak Ru....

Tôi muốn tránh xa anh....

Nhưng rồi lại tự mình nói rằng mình yêu anh nhiều......

Tôi đang đúng hay sai?

Tôi đang làm việc gì thế này? Tôi đang ở nhà anh... Cả đêm qua và bây giờ... 

Anh không nói gì cả. Anh biết sau hôm nay tôi sẽ là thư kí của người khác.

Nhưng xin anh, xin anh hãy hiểu một điều:

Em luôn là của anh, dù ở bất cứ đâu!

——————

Hôm nay tôi không được đi làm, anh đưa tôi đi mọi nơi mà anh muốn.... Anh có buồn không? Yeonie?

Em xin lỗi

Vì em yêu anh...

——————————————————————————-


Gần một tháng sau:

Hyomin POV

Tôi dần khá quen với công việc ở công ty mới. Thật sự nó khác hẳn với một công ty thám tử. Tôi - với tư cách là thư kí của chủ tịch công ti - thường xuyên phải dự tiệc tùng, tham gia các buổi tham luận giữa toàn thể nhân viên. Tôi không còn nhiều thời gian rỗi rãi như trước, nhưng ít nhất tôi không phải đi làm vào thứ 7 và chủ nhật. Hẳn mọi người đều biết, Yeonie đã ghen khủng khiếp như thế nào! 


Flash back:

- Em nghĩ sao, Hyomin, em có đồng ý làm bạn gái anh không - Chủ tịch Dong Hee hỏi tôi

- Tôi... xin lỗi... tôi không thể....

- Vì cậu Jiyeon phải không?

- Cũng gần vậy, chào chủ tịch ạ!

- ....


Và khi tôi bước vào xe của anh, (chiều nào cũng chờ sẵn ở cửa, sáng nào cũng chờ sẵn trước cửa nhà! ^^) {T/g: Sợ bị cướp người yêu. HAhaha} và tôi khong thể tưởng tượng nổi mặt anh thế nào! Khuôn mặt khủng khiếp nhất từ trước tới nay!

- Anh... sao... thế?

- Ha ha ha, biết ngay mà! Anh đố ai cưỡng lại sự quyến rũ của em! Biết ngay là tên kia cũng sẽ ngỏ lời mà!

- Sao anh biết?

- Đơn giản! Because I'm a Detective! Rồi sao? Em làm gì?

- Em từ chối rồi

- Nhớ đấy! Dù em ở bất kì nơi nào..

- Rồi rồi, em vẫn là của anh, được chưa?

- Uh!


Nhưng mà vẫn chưa hết, suốt một tuần anh giữ cái vẻ mặt đó! Cứ khi nào tôi về là lại hỏi:

- Hôm nay thế nào?

- Hắn có làm gì em không?

- ..

,........

End flash back.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro