Chương 20: Ghen ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sana tiếp tục cười, chỉ có điều càng cười càng cứng ngắc : " Thực ra không cần em nói, chắc anh cũng có thể đoán được rồi nhỉ. Hôm nay là lễ kỉ niệm do Myoui thị tổ chức, người có thể cùng tham gia tất nhiên là. . . "

Cô thực sự không nhẫn tâm nói ra hai chữ 'vợ chồng' đâu!

Nỗi bất an trong lòng Taehyung tiếp tục dâng cao, Sana đã nói quá rõ ràng, nhưng anh không tiếp nhận nổi, chuyện này quá hoang đường, căn bản không thể nào xảy ra được!

" Em có thể nói rõ hơn một chút được không ? "

Thấy dáng vẻ không gặp Diêm vương không chịu bỏ cuộc của anh, Sana đành phải nói thẳng : " Jimin là chồng của Mina, họ đã làm hôn lễ vào 10 ngày trước rồi. "

Thời gian như ngừng lại ở khoảnh khắc ấy, Taehyung đứng ngây người nhìn trân trân vào cô gái mà mình đã yêu 2 năm rời, đột ngột cảm thấy ngày tận thế sắp đến, lại càng không thể miêu tả được cái cảm giác tuyệt vọng tưởng chết nhưng lại chưa chết được ấy.

Mina nhìn thấy ánh mắt đau đớn của Taehyung, vừa thấy bất đắc dĩ, vừa thấy áy náy. Trên phương diện tình cảm, cô chưa bao giờ cho anh hy vọng, nhưng ánh mắt đó của anh cứ như thể cô đã phản bội anh vậy.

" Hờ, chẳng trách cô bảo tôi về trước, hóa ra là có tình nhân ở đây à!? "

Jimin tức giận hừ một tiếng, tầm mắt hướng về phía Taehyung.

" Tình nhân gì cơ ? Anh đừng nói linh tinh. "

Mina trừng mắt nhìn anh, càng lúc càng thấy lúng túng.

" Cô dám nói người đàn ông kia không có quan hệ gì với cô không ? Nếu không có quan hệ gì sao anh ta cứ nhìn cô chằm chằm ? Nếu không có quan hệ gì sao vừa vào cửa cô đã trốn sau lưng tôi ? "

" Đó là bạn cũ của tôi, anh ta không biết tôi đã kết hôn, có lẽ hơi kinh ngạc một chút. "

" Kinh ngạc ? ". Jimin càng tức giận hơn : " Cô nhìn kĩ lại xem, ánh mắt kia là kinh ngạc hay phẫn nộ ? "

" Phẫn nộ gì chứ, mắt anh có vấn đề à ? Thôi thôi, chúng ta về đi, đỡ cho anh không muốn ở lại đây rồi kiếm cớ với tôi."

Mina quay người định đi, nhưng cánh tay đột nhiên bị người ta kéo mạnh, khi cô chưa kịp phản ứng đã bị người ta lôi xềnh xệch ra khỏi hội trường. Cô hoảng hồn chất vấn:

" Kim Taehyung, anh đang làm gì vậy ?"

" Nói chuyện với tôi. "

Taehyung không hề dừng lại 1 giây nào, cưỡng ép nhét cô vào xe, đóng sầm cửa lại rồi khởi động xe, nghênh ngang rời đi. . .

Đầu óc Mina trống rỗng, suy nghĩ duy nhất là cô chết chắc rồi, Jimin làm sao có thể tha cho cô được ? Trước mặt anh ta mà cô bị một người đàn ông khác lôi đi như vậy, ban nãy lại vừa giải thích hai người không có quan hệ gì, đúng là có nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nghiệp.

[ ... ]

Màn đêm như nước, gió nhẹ dịu dàng thổi qua, Taehyung dừng xe bên bờ sông Hàn. Anh xuống xe trước, đi thẳng đến bên bờ sông, đưa mắt nhìn mặt sông dập dềnh sóng nước, tâm tình tuột dốc không phanh chỉ trong vài phút ngắn ngủi.

Vừa xuống máy bay, đến nhà mình còn chưa kịp về đã chạy thẳng đến địa điểm tổ chức tiệc, chỉ để cặp mặt người trong lòng. Thế mà thứ chào đón anh lại là cục diện như sấm sét giữa trời quang này đây.

" Giám đốc Kim, sao anh có thể làm ra hành động thất lễ như vậy trước mặt bao nhiêu người ? "

Mina xuống xe, đứng sau lưng anh, chất vấn anh với vẻ khiển trách.

" Thất lễ ? ". Kim Taehyung quay đầu lại, phẫn nộ gào lên : " Nếu như người em yêu tha thiết đột nhiên kết hôn với người khác, mà em không hề hay biết gì, trong tình huống ấy, em có thể lý trí được không ? "

" Em đã nói rất nhiều lần rồi, em và anh không hợp nhau, về công thì anh là đối tác làm ăn của em, về tư thì chúng ta chỉ có thể xem như bạn bè bình thường. Trước kia anh không sợ người khác nghi kị thì thôi đi, nhưng bây giờ em là phụ nữ đã có chồng, xin anh suy nghĩ cho lập trường của em một chút, đừng khiến em khó xử thêm. "

" Với anh thì không hợp, với Park Jimin thì hợp ? Park Jimin là người như thế nào em biết không ? "

" Em biết rõ. "

" Biết rõ mà còn muốn gã cho anh ta ? Lẽ nào trong mắt em, anh tệ hại đến thế, tệ đến mức không thể so sánh với người đàn ông coi phụ nữ là loài gián ? Hay em cũng như những cô gái tầm thường khác, chỉ xem trọng tiền của anh ta ? "

Mina ngước đầu lên, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt một lúc lâu, lạnh lùng lên tiếng : " Anh nói đúng, em chỉ là một người phụ nữ tầm thường, vẫn luôn là vậy, cho nên sau này đừng nghĩ về em hoàn hảo như vậy. "

Nói xong, cô quay người vô tình bước đi. Người khác nhìn cô thế nào không quan trọng, quan trọng là cô biết rõ mình đang làm gì !

Taehyung nhìn những bước chân kiên cường định rời đi của cô, trái tim như bị hàng vạn mảnh thủy tinh đâm vào, đau đến mức máu thịt lẫn lộn, anh gào lên khản cả giọng:

" Myoui Mina, em tưởng rằng em nói như vậy anh sẽ từ bỏ em sao ? Nếu như có thể từ bỏ em dễ dàng thế, anh đã không yêu em đến bây giờ. "

Sự cố chấp của anh từng có lúc khiến cô cảm động, nhưng điều đó không liên quan gì đến tình yêu, trong thế giới của cô không có tình yêu, chỉ có thù hận.

[ ... ]

Trong dinh thự nhà họ Park, bà Park đang sầu đến mức sắp rụng cả tóc. Hai tiếng đồng hồ trước, con trai bà phừng phừng lửa giận trở về nhà, bà vốn dĩ định ngăn lại nhưng anh đã buông lời tàn nhẫn trước.

" Ai cũng không được nhắc đến cái tên Myoui Mina, nếu không con sẽ lập tức ly hôn với người phụ nữ đó ! "

Cứ như thế, cả nhà không ai dám hỏi han gì, họ đều hiểu rõ tính tình của anh, lúc tức giận thì chuyện gì anh cũng có thể làm được !

---------------

" Cô nghĩ mình là ai chứ, Myoui Mina ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro