Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Mẫn Đình hoàn toàn không từ chối.

Lưu Trí Mẫn hôn nàng rất thoải mái, tiểu huyệt cũng đã chảy ra mật dịch ướt át, mật dịch chảy nhiều đến mức làm ướt cả quần lót của nàng.

"Có được không?" Lưu Trí Mẫn vẫn hỏi tiếp.

Kim Mẫn Đình cắn chặt ngón tay, nhắm mắt, trong giọng nói mang theo sự xấu hổ và run rẩy: "Cũng đã đến nước này rồi, chị đừng hỏi nữa. . . Nhanh lên, nhanh chóng cắm vào là được rồi. . . A~"

Lưu Trí Mẫn không lạnh nhạt mà cắm mạnh vào như lần trước, cho dù bây giờ côn thịt của cô đã cương cứng đến sắp nổ tung.

"Đình Đình. . . Đình Đình. . ."

Cô gọi tên Kim Mẫn Đình rồi đưa nàng tới trước cửa sổ, để lưng nàng tựa vào cửa kính trong suốt, kéo mở váy nàng rồi tách hai chân nàng ra.

"Ưm~ A!"

Văn phòng của Lưu Trí Mẫn ở trên tầng cao nhất, đối diện là bờ sông xinh đẹp, phía dưới dòng xe như nước, nhưng chỗ này quá cao, từ góc độ của Kim Mẫn Đình nhìn xuống, bóng người dưới lầu giống như những chấm đen. Mặc dù không sợ độ cao nhưng tựa vào cửa sổ sát đất nhìn xuống, nàng vẫn có cảm giác sợ hãi như sắp bị rơi tự do.

"Đừng. . ."

Kim Mẫn Đình muốn nói đừng làm ở đây, nhưng Lưu Trí Mẫn đã đẩy quần lót nàng ra rồi sờ tiểu huyệt đang chảy nước của nàng.

"A~"

Thế nên vào lúc này, lời từ chối của Kim Mẫn Đình đều biến thành tiếng rên rỉ sung sướng và khó nhịn.

Lòng bàn tay của người phụ nữ di chuyển trên cửa huyệt mềm mại của nàng, cô cắm nửa ngón tay vào bên trong xoa ấn chơi đùa, đợi đến khi ngón tay đã bị mật dịch làm ướt, cô di chuyển sờ lên hoa hạch mẫn cảm nhất.

"A. . . A~ Nhẹ một chút, Lưu Trí Mẫn. . . A. . . Ưm!"

Quá kích thích.

Lưỡi Lưu Trí Mẫn cũng dán vào, cô dùng đầu lưỡi liếm khắp khe thịt quyến rũ mẫn cảm của Kim Mẫn Đình, mút mật dịch và chơi đùa tiểu huyệt mềm mại, đầu ngón tay từ từ cắm vào, làm cho tiểu huyệt chật chội kia rộng đến có thể chứa được côn thịt thô to.

"Ha~ A. . ."

Kim Mẫn Đình bị cô trêu chọc đến hai chân đều run rẩy, trước đó nàng chưa từng nghĩ đến mình sẽ bị Lưu Trí Mẫn đè trên cửa sổ mà liếm huyệt.

Tiểu huyệt đã chảy khá nhiều nước, bên trong cũng đang kêu gào muốn được côn thịt thô to lấp đầy, Kim Mẫn Đình nhịn không được nắm lấy tóc của người phụ nữ, nàng gọi cô: "Được rồi, Lưu tổng, chị cắm vào đi. . ."

Có thể cắm vào rồi, nhanh lên, nhanh chóng cắm côn thịt vào tiểu huyệt dâm đãng của nàng đi.

Nhưng Lưu Trí Mẫn lại không gấp, cô đưa ba ngón tay vào trong tiểu huyệt của Kim Mẫn Đình, lưỡi cô liếm hoa hạch hơi nhô ra của nàng, thở gấp nói: "Làm em lên đỉnh một lần trước."

Cô ra sức hầu hạ tiểu huyệt của nàng, dưới sự kích thích của tay và miệng, chưa được bao lâu Kim Mẫn Đình đã lên đỉnh một lần.

"A. . ."

Quá thoải mái.

Kim Mẫn Đình đang chìm đắm trong dư âm sau khi lên đỉnh, cơ thể nàng mềm nhũn như một vũng nước, lúc nàng sắp ngã xuống thì Lưu Trí Mẫn đã kịp thời đỡ lấy nàng.

"Thử cắm vào từ phía sau có được không?" Giọng nói của người phụ nữ hơi khàn nhưng vẫn ấm áp như cũ.

"Được. . ." Kim Mẫn Đình nức nở: "Chị nhanh lên một chút. . ."

"Thật đúng là bảo bối dâm đãng đầy ham muốn." Lưu Trí Mẫn khẽ cười, sau đó thả côn thịt thô dài ra, nhắm ngay cửa huyệt nhỏ nhắn đã được mở rộng, cô chậm rãi cắm vào.

Cảm giác này rất kỳ lạ.

Bởi vì quá trình cắm vào không vội cũng không chậm, cho nên khi côn thịt mở rộng tiểu huyệt, cảm giác chậm rãi đẩy mép thịt chật chội rồi từ từ cắm vào rất rõ ràng.

Kim Mẫn Đình thích Lưu Trí Mẫn mạnh mẽ dùng sức mà thao huyệt nàng như lần trước, côn thịt thô dài cắm sau vào trong tiểu huyệt, tuy có hơi đau nhưng vô cùng thoải mái. Nhưng Kim Mẫn Đình cũng thích cô từ từ cắm vào như bây giờ.

Bị côn thịt thô dài cắm vào nhưng nàng lại không thấy đau chút nào, chỉ có cảm giác tiểu huyệt hơi ê ẩm vì bị căng đầy, cảm giác hạnh phúc này làm cho Kim Mẫn Đình cảm thấy thoải mái đến không nói nên lời.

"Thích không?" Lưu Trí Mẫn vẫn nắm chặt tay nàng, lúc côn thịt cắm vào tiểu huyệt của nàng, ngón tay cô cũng chui vào kẽ tay nàng, chậm rãi nắm chặt.

Giọng nói của người phụ nữ nhỏ nhẹ: "Thích chị thao em như vậy không?"

"Ưm~ A. . ." Tiếng rên rỉ thoải mái của Kim Mẫn Đình đã nói lên tất cả, nhưng Lưu Trí Mẫn lại ngừng động tác, cô biết rõ nhưng vẫn cố hỏi.

Kim Mẫn Đình không được sung sướng, nàng nức nở trả lời: "Thích. . . Lưu Trí Mẫn, chị nhanh di chuyển đi~ A!"

Lưu Trí Mẫn nhận được đáp án mà mình muốn, cô tiếp tục thao huyệt nàng làm cho Kim Mẫn Đình thoải mái.

Sau khi làm được một chút, Lưu Trí Mẫn đưa tay bóp lấy eo Kim Mẫn Đình, rút côn thịt ra, đợi đến khi chỉ còn lại quy đầu, rồi cô lại chậm rãi cắm côn thịt vào.

"Có phải như vậy rất thoải mái hay không?"

"A~" Kim Mẫn Đình dán mặt lên cửa sổ lạnh buốt, hai mắt mê ly, nũng nịu nói: "Thoải mái, nhưng chị có thể nhanh thêm một chút. . . A!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro