.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝑹𝒆𝒔𝒕𝒊𝒕𝒖𝒊𝒓𝒆 𝒂 𝒕𝒆
Trả lại em kí ức tuyệt vời nhất

Venice
Đêm mười hai tháng sáu, tầng sương xanh lấp ló sau những cơn mưa rào.
Bến Venice đâu đó đầy rẫy những chuyến tàu, những dòng người vội vã tấp nập.
Tiếng kèn harmonica ngân lên đầy ồn ã, cho cô đơn, cho nỗi niềm và cuối cùng là cho bức vẽ họa khắc ánh trăng. Em ngồi yên ả nơi mây xanh, kéo chiếc kèn ngân nga lên bản nhạc trầm bổng. Từng nốt, từng nốt một in sâu vào trong tâm khảm tôi. Nhốt nó vào những cơn mê về tình yêu, về khát vọng và về ước mơ nơi trường ca hào phóng.
Dưới cơn mưa rào lạnh lẽo đêm mùa hạ, tình ta cứ thế phiêu dạt trôi xa.

Tình ta phiêu du như đàn hải âu trên miền biển. Tôi phải lòng em từ hôm em cất tiếng, gửi gắm tình yêu vào những bản nhạc buồn. Bức tranh tôi họa về Venice, về bến cảng đầy gió nhưng vẫn chứa đựng sự êm đềm. Rồi khi em tình cờ quay đầu sang bỏ ngỏ. Những cơn sóng cuộn cứ thế phất phơ, đánh cho mảnh tình tôi vỡ tan.
Tôi thầm yêu em bởi lòng người họa sĩ. Vẽ nên bức tranh nơi cảnh đẹp hùng vĩ, để rồi giờ đây lại ngồi họa khắc lại tình ta.

Cứ những đêm dần chợp tối tôi lại ngồi lặng lẽ trò chuyện cùng ánh trăng.

Nó nói về mặt trời
Tôi kể về tình tôi

Nơi tiếng harmonica ngân lên từng nốt nhạc, và hồn tôi như lạc lối ở nơi trái tim em chan chứa bạt ngàn.
Tình đôi ta như sóng vỗ từng làn, êm đềm từng cơn trôi về biển lớn. Bến Venice, phố cảng dường như to lớn, đẹp mỹ miều với tên gọi tình yêu nơi gửi gắm của những tâm hồn thơ mộng.

Tempesta
Ngày cơn bão đổ ồ ạt cũng là ngày em rời xa bến cảng này. Để lại cho tôi những mảnh kí ức tình si. Em trả lại tôi nhành hoa đã tặng, từ những ngày đầu ta chạm mặt nhau.

Ngại ngùng
E thẹn.
Em đều gửi gắm vào những nhành hoa nhỏ, mong quãng đời còn lại tôi thay em chăm sóc.

Trả lại nhành hồng trắng
White Rose
Tôi tặng em cho thứ tình yêu thuần khiết
Trả lại nhành oải hương
Lavender
Cho tình yêu chung thủy mà tôi dành tặng em
Cuối cùng
Em mua tặng tôi nhành lưu ly nở rộ
"Forget me not"
Cho lời từ biệt cuối cùng...

Ta trải qua bao nhiêu đêm trăng sáng để rồi giờ đây em cất bước quay đi mà chẳng có một lời từ biệt.
Em rời đi cho lòng tôi cay đắng, em rời đi bỏ dở những cơn sóng cuộn trào trong tranh.
Em gửi tôi nhành hoa nở mong manh về những kí ức tình yêu ngọt ngào, bất hạnh.
Bầu trời đêm nay vẫn được ánh trăng soi sáng vậy mà tôi đành phải từ biệt, trả em về với đất.
Trả lại em thứ tình yêu đẹp nhất
Tình yêu nơi hai kẻ khù khờ si mê.

Tôi gặp được người
Tôi nhớ nhung người
Venice này
Cảng biển yêu đương trời định
Tâm hồn người sinh ra vốn hoà nhịp cùng tôi.
Arrivederci
Ta trả lại em về nơi đất cát
Paradiso
Để người đến nơi thiên đàng nguy nga
Sống tiếp cùng mảnh kí ức tươi đẹp người cất giữ
Mà tôi trả lại cho người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro