Fem

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link bản gốc: 

archiveofourown.org/works/15157433

-

"Anh muốn em.. mặc cái đó sao?" Yoongi hỏi, vẻ mặt không thể tin nổi mà chằm chằm hyung của em - bạn trai của em. Jin gật đầu lia lịa và Yoongi có thể ngất đi thật đấy. Nhìn kìa, trong tay người lớn hơn là một chiếc váy ngủ màu hồng dễ thương với những chiếc nơ nhỏ xinh cùng màu tô điểm cho nó, điều đó không có gì đáng ngạc nhiên vì Jin thích những thứ hồng hồng dễ thương, nhưng anh lại muốn Yoongi mặc nó? Tại sao thế? "Em không hiểu..."

Nụ cười của Jin rơi rụng, "Anh nghĩ.. Anh nghĩ là nó sẽ hợp với em Yoongi à."

Yoongi nhìn bộ y phục và ngập ngừng, "Anh nghĩ thế à?" Jin gật đầu, lần này hơi chậm chạp, như thể anh đang lo lắng về ý tưởng của chính mình. Yoongi không muốn làm Jin nghi ngờ bản thân, chỉ là em thấy có chút kỳ quặc trước cảnh tượng Jin nghĩ về việc em mặc.. mặc thứ đó. Thành thật mà nói, thì món đồ nội y ấy thực sự rất đẹp và làn da nhợt nhạt mịn màng của em sẽ trông rất tuyệt khi diện nó lên nhưng - họ chưa bao giờ làm điều gì như thế này trước đây. Chuyện chăn gối của họ rõ ràng rất bình thường, thực sự mềm mại và nhẹ nhàng cùng toàn bộ yêu thương. Đôi khi, nếu đã lâu rồi họ không làm tình hoặc một trong hai người cảm thấy muốn nghịch một chút, thì những vết bầm hình ngón tay, những dấu hickey sẫm màu và những đường cào sâu sẽ xuất hiện sau đó.

Nhưng họ chưa bao giờ, họ chưa bao giờ thêm điều này vào chuyện ấy. Họ không có nhu cầu, kén chọn quần áo thế này thế nọ. Họ chỉ thuận theo tự nhiên, để cho tình dục kiểm soát thay vì lý trí của mình, họ không dừng lại để nghĩ về màn dạo đầu hay gì hết. "Đ-Được thôi," Em trừng mắt, xòe tay ra, "Đưa đây cho em." Và dường như rất đáng khi Jin nở nụ cười trong lúc em bước vào phòng tắm để thay đồ - em từ chối làm điều đó trước mặt người anh lớn vì.. vì nó xấu hổ làm sao ấy.

"Ah, đợi đã, em yêu, anh chưa đưa nốt cho em phần còn lại." Giọng nói của Jin vang lên qua cánh cửa và Yoongi ngừng lại, nhìn xuống bộ đồ lót có thể bị tuột xuống một cách dễ dàng. Nó lột trần em, làm cơ thể em bại lộ. Em he hé cánh cửa để Jin thò bàn tay và cổ tay vô, anh cầm thứ gì đó trông giống một đôi tất xuyên thấu màu hồng và món gì đó cũng hồng không kém xếp nếp bên trong. Yoongi chộp lấy nó và Jin rút lui, đóng cửa giùm Yoongi.

Yoongi nhận thấy đôi tất vớ khá dài mặc dù em khá thấp và thứ còn lại - một chiếc xi líp khiến toàn thân Yoongi ửng hồng lên chẳng khác gì màu của nó. Chiếc quần nhỏ cột dây với những họa tiết ren quyến rũ làm người cầm nó trên tay đỏ bừng hết mặt mũi. Không phải là em không thích nó, em biết Jin sẽ có thể nói mọi thứ với em về mọi thứ liên quan đến chuyện chăn gối, nhưng đây, cái này, có hơi khác chăng? Em không biết Jin lấy chúng từ đâu ra, nhưng anh có vẻ đã dành hàng giờ, lang thang khắp các trang web đồ lót phụ nữ trực tuyến để tìm chúng hoặc đến một cửa hàng thực sự và mua chúng - thậm chí có thể được nhân viên bán hàng hỗ trợ và Yoongi không hề thích thế. Anh nhìn thấy những thứ này trên người phụ nữ, trên mannequin có hình dáng của phụ nữ, chứ không phải Yoongi, không phải là em. Nhưng - dù sao anh cũng đã mua nó cho em, chẳng phải điều đó có nghĩa là anh muốn thấy Yoongi mặc chúng sao?

Tuy nhiên, thật xấu hổ khi lột đồ ra và phải kéo chiếc xi líp tơ lụa lên chân, và chậc chậc, em chưa từng mặc loại quần này bao giờ thế nên cảm thấy kỳ lạ. Còn đôi tất không tệ đến thế, chúng mềm mại, và sẽ đem lại cảm giác như mang vớ cao đến đầu gối thôi nếu chúng không trong suốt và khoe ra đôi chân của Yoongi - xin thứ lỗi - đôi chân nữ tính của em. Là một người đàn ông kiêu hãnh, Yoongi luôn ưu tiên việc cạo lông mặc kệ điều đó có được coi là nam tính hay không, em không quan tâm. Em cảm thấy thoải mái với việc bản thân là ai, và là một người không đặc biệt thích lông trên cơ thể mình - tâm trí em thúc giục em tống khứ chúng đi, đôi khi còn wax luôn. Jin thì không quan tâm đến điều đó, bảo với Yoongi rằng anh sẽ yêu em dù thế nào đi chăng nữa, nhưng Yoongi đột nhiên nhớ ra, trong vài ngày qua, Jin đã nhẹ nhàng mân mê đôi chân em bất cứ lúc nào anh có thể. Khi họ đang nằm dài trên chiếc ghế dài với đôi chân của Yoongi đặt trên đùi anh, hoặc khi em ngồi cạnh anh ở bàn, một tay anh sẽ vuốt nhẹ lên cặp đùi nhẵn nhụi mặc quần ngắn của em, hoặc trước khi họ ngủ cùng nhau trên giường.

Yoongi lắc đầu, chắc chắn là anh chỉ đang âu yếm em, thế thôi - chứ không có gì khác cả. Em tròng chiếc áo ngủ qua người và quay sang nhìn vào gương. Em chỉ có thể nhìn thấy nửa thân trên của mình và nó- thật kỳ quái. Em chưa bao giờ mặc một thứ như vậy trước đây và tóc em, trong khi nhuộm màu trắng, đã lộ ra chân tóc đen vì cũng đã một thời gian kể từ khi em phải cắt nó và màu nhuộm không bám được bao lâu. Với lọn tóc xõa gần khóe mắt và phần đuôi tóc hơi cong bên tai, làn da sáng và đôi môi hồng tự nhiên, cộng với đôi mắt nhỏ ranh mãnh sở hữu rèm mi đen dài, Yoongi có thể nói chính mình trông như - trông như con gái. Thậm chí em không muốn nhìn thấy nốt phần còn lại bởi vì mới thế này thôi đã khiến em nghĩ như vậy, thì hẳn em có thể đánh lừa bất cứ ai bằng toàn bộ ngoại hình của mình.

Một tiếng gõ nhẹ vào cửa khiến em rời mắt khỏi gương. "Em yêu? Em vẫn ổn chứ? Đã được một lúc rồi đấy em." Giọng nói êm ái của Jin vang lên.

Yoongi hít một hơi thật sâu - đây là bạn trai của em thôi, người đàn ông mà em yêu, người đàn ông cũng yêu em, không có gì phải xấu hổ, đặc biệt là khi xem xét việc Jin đã yêu cầu điều này. Em bước tới cánh cửa và từ từ kéo nó ra để em có thể nhìn thấy người kia và người kia có thể thấy em. "Ổn chứ?" Em hỏi sau một hồi im lặng và Jin chỉ biết há mồm nhìn em chằm chằm.

"Thật hoàn hảo," Jin nói, "Em thật hoàn hảo, em yêu."

Khuôn mặt của Yoongi nóng lên và em cố gắng phớt lờ, thay vào đó cau mày và bĩu môi, "Em vẫn không hiểu tại sao anh lại muốn em mặc cái này.." Em lầm bầm, đi đến giường với Jin đang cất bước sau lưng. Anh đã tuột xuống chiếc boxer của mình trong lúc Yoongi bò lên giường và nằm ngửa - nằm như thường lệ, tuy nhiên Jin lại chớp mắt nhìn em, không phải theo cách ngưỡng mộ em nữa, mà như thể muốn nói một cái gì đó khác nhưng lại do dự. "Gì vậy?" Em hỏi.

Jin liếm môi, đôi mắt của Yoong theo dõi chuyển động, "Em có thể, em có thể quay lưng lại không?" Anh nói vội.

"Quay.. lưng?" Yoongi nhướng mày.

"Ừ, kiểu như, quỳ bằng hai tay hai chân luôn ấy?" Anh cả giải thích.

Yoongi nheo mắt nhìn anh. Điều này, cũng kỳ lạ. Jin trước đây chưa bao giờ yêu cầu đổi tư thế, ngoại trừ những khi Yoongi cưỡi anh, nhưng chỉ thế thôi. Không hỏi thêm câu hỏi nào nữa - vì có lẽ sẽ không nhận được câu trả lời nào - em đổi tư thế và dùng lòng bàn tay và đầu gối để đỡ cơ thể. Tuy đang quay mặt đi nhưng em khá chắc Jin có hơi quá phấn khích vì điều này. Em cảm thấy bàn tay to lớn của Jin vuốt ve bên mông mình, nơi chiếc áo ngủ được vén lên, nơi chiếc quần lót không hề che chắn được gì.

"Ôi, trông em thật đáng kinh ngạc", Jin khen ngợi và thông thường - thông thường, Yoongi sẽ tận hưởng những lời khen ngợi nhưng vào lúc này, em không thấy vui, không thấy vừa lòng, "Em đúng là một cô bé ngoan, phải không nào?" Hơi thở của Yoongi nghẹn lại trước cách gọi. Jin luôn sử dụng cậu bé hoặc bất kỳ cái tên sến súa nào khác mà anh có thể nghĩ ra và Yoongi thực sự thích chúng - nhưng còn cái này? Cô bé? Việc trên người em toàn là đồ của phái nữ cũng không đồng nghĩa em là con gái, hay là Jin có nhìn nhận em theo hướng đó. Trước sự im lặng của em, hẳn Jin đã coi đấy là ngấm ngầm tán thành, anh đặt những nụ hôn nhỏ lên làn da nơi mình đang xoa nắn. "Em yêu của anh, anh khuếch trương em được chứ? Liệu anh có thể dùng ngón tay anh khai mở lỗ nhỏ của em không?"

Yoongi không thể ngăn được tiếng nỉ non thoát khỏi cổ họng trước những lời nói ấy - mặc dù không thoải mái, em vẫn bị kích thích những khi cả hai được riêng tư trong phòng ngủ thế này, nên vâng, em gật đầu đồng ý và cảm thấy mép chiếc quần lót bị di chuyển sang một bên thay vì bị cởi ra. Yoongi hoàn toàn không quen với chuyện làm tình mà vẫn mặc quần áo, và cảm giác đó cũng không đến nỗi nào nếu Jin không hành động kỳ quặc. Ít nhất thì anh cũng nói lỗ nhỏ chứ không phải - cửa mình.

Người lớn hơn bắt đầu chuẩn bị, Yoongi nhận ra, khi em nghe thấy tiếng động bật nắp chai và trước khi em có thể nhận ra, thì một đầu ngón tay đẫm nước đã vòng quanh lỗ nhỏ của em, làm cho nơi ấy ẩm ướt. Yoongi thở dài một cách thỏa mãn khi lỗ nhỏ được ấn nhẹ một chút, rồi sau đó một ngón tay đi vào. Em khẽ rít lên, cơ vòng thít lại vào lúc ngón tay thứ hai được chêm thêm, tuy nhiên cử chỉ ấy chính là sự hoan nghênh.

"Wow," Jin nói một cách kinh ngạc, "Nhìn em mút ngón tay của anh này, đúng là cô bé ngoan." Yoongi trở nên lãnh đạm lúc đó nhưng Jin hẳn không để ý tới vì còn đang dùng ngón tay thứ ba tiếp tục khuếch trương khiến Yoongi rên rỉ trước cảm giác bị lấp đầy. "Em thích thế ư, tình yêu của anh? Thích được gọi là một cô bé ngoan ư?" Jin chắc chắn đã hiểu nhầm. Em thấy thích bởi những ngón tay gập lại và khuếch trương em, chứ không phải vì bị gọi là-

"Chết tiệt", hông của Yoong giật cục khi Jin rút ngón tay ra hết, và em nhân cơ hội này để hỏi, "Em nằm ngửa lại được không?"

Hai tay Jin vén chiếc áo ngủ mềm mại lên lưng em và cúi xuống đặt một nụ hôn nơi cạp quần của chiếc xi líp, "Không, em yêu, cứ như thế này, anh muốn chơi em như thế này."

Với tư thế mà anh không thấy mặt em ư? Yoongi không hỏi. Jin luôn nói điều anh yêu thích trong lúc làm tình chính là được ngắm nhìn vẻ mặt của em vì chúng 'rất gợi cảm đấy Yoongi à' và giờ anh lại muốn nhìn chằm chằm vào sau gáy em ư? Em thực sự không có nhiều thời gian để hỏi bất cứ gì vì với mép chiếc xi líp bị kéo sang một bên lần nữa và quy đầu của dương vật Jin đẩy qua cơ vòng của em, thì khuỷu tay em khụy xuống, đầu vùi vào tấm ga. "Ôi, chết tiệt." Em rên rỉ.

"Ổn chứ em yêu?" Jin hỏi, dừng lại sau khi quy đầu đã đi vào hoàn toàn.

Yoongi gật đầu với khả năng tốt nhất của mình, "Có, làm ơn." Khóe miệng em nhếch lên và đôi mắt nhắm nghiền khi Jin đâm lút cán và em sẽ không dối đâu, ít nhất là trong tâm trí, rằng vị trí này rất tuyệt, cảm thấy rất sướng. Jin thành công lấp đầy em và áp lực trên hông em lớn đến nỗi gây choáng váng, nhưng nó khá là sướng. Tuy vậy, tại sao Jin lại muốn làm ở tư thế này chứ? "Ah, h- hyung." Em ưỡn lưng tốt nhất có thể trong khi quỳ gối.

"Không," Jin rên lên, dập hông mình vào mông Yoongi, "Nói," Anh hổn hển, "Nói daddy."

Yoongi sẽ dừng lại ngay lúc đó nếu không phải vì một dương vật to lớn đang nằm bên trong và đâm vào điểm G của em, nơi mà Jin đã thuộc nằm lòng. Người lớn hơn chưa bao giờ yêu cầu em gọi anh gì khác ngoài hyung hoặc đôi khi để em buột miệng gọi Jin mà không có kính ngữ. "Daddy?" Em hạ giọng, trong một âm vực uể oải thắc mắc bởi nó mang cảm giác rất xa lạ trên đầu lưỡi em. Jin ngân nga trước điều đó và nảy hông, đâm chính xác vào Yoongi một lần nữa. "Dad- dy," Em siết lấy dương vật, "A, như thế đấy." Em không thể kiềm nổi mà đẩy hông ngược về phía Jin, bởi vì trời ạ, bạn trai của em quả thực rất giỏi trong chuyện ái ân. "Daddy!" Lỗ nhỏ của em khít chặt khi Jin bắt kịp tốc độ và chơi em một cách tàn nhẫn, và trong tư thế này, đầu gối em run rẩy chống đỡ trên tấm trải giường, ngón tay em siết lại và miệng em há ra và-

"Em khít quá, công chúa ạ." Jin thì thầm thô lỗ, và thậm chí còn cúi xuống và vòng tay qua em, hoàn toàn bao lấy em trong lúc tiếp tục chơi em. Công chúa? Cái từ đó ở đâu ra thế? Nó thậm chí còn tệ hơn cả cô bé, nhưng vào thời điểm này, với dương vật ấn vào bụng em và em rất cần phải bắn, thì em thực sự không thể nào đẩy Jin ra và hỏi chính xác chuyện gì đang xảy ra và anh nghĩ Yoongi là ai thế kia, bởi em không phải là cô bé hay công chúa nào hết.

Thật sự không có thời gian để nghĩ về điều đó nữa, vì miệng Jin đang kề ngay gáy em và anh chỉ làm thế mỗi khi anh - phun đầy vào trong em, giữ em yên tại chỗ và cả hai đều rên rỉ trước cảm giác Yoongi siết chặt quanh gốc rễ của anh, tạo ra một nơi nóng rẫy để nhồi vào đó.

Khi đã xong, Jin nhẹ nhàng rút ra và kéo chiếc quần lót quay trở lại như ban đầu ngay cả khi tinh dịch bắt đầu rỉ, và một lần nữa, bàn tay của Jin ve vuốt làn da trên cặp đùi, nơi cổ của đôi tất ôm lấy. "Thật xinh đẹp quá, Yoongi à." Anh lẩm bẩm và Yoongi hài lòng nhận ra tên mình rốt cuộc cũng được thốt lên.

+

Vài ngày sau đó, và Jin muốn lại muốn làm tình, anh lột trần Yoongi và diện cho em một chiếc quần lót có viền đen mới và trước sự kinh hoàng của em, thêm một chiếc bralette đồng bộ. Lúc đầu Yoongi từ chối nó, mặc quần xi líp là đã mất giá lắm rồi, áo ngực nữa thì không đời nào nhé. Nhưng Jin, người bạn trai hết dỗ dành rồi lại bĩu môi và nói với em về việc em trông xinh đẹp thanh tú như thế nào ngay cả khi em không có bộ ngực để lấp đầy nó và Yoongi không thể từ chối anh. Jin đã chơi em vẫn ở tư thế đó, sử dụng những tên gọi đó và khiến Yoongi rơi vào những suy nghĩ giống như em đã có từ lần trước và lần này và - tất cả những lần sau đó. Vài lần tiếp theo, Jin lại mang tới một bộ nội y mới toanh khác mà anh muốn Yoongi mặc, và với mỗi lần như vậy, anh vẫn sẽ chơi em từ phía sau như cũ rồi dùng mấy cái kiểu gọi chết tiệt thế kia và điều đó khiến Yoongi phát điên.

Nếu Jin muốn có một cô gái, anh chỉ cần lên tiếng thay vì lợi dụng Yoongi như thế. Chuyện chăn gối, ngay cả khi nó không từ tốn, không tình cảm và không thể hiện yêu thương, thì nó vẫn mang vẻ thân mật với em. Nếu Jin - nếu Jin nghĩ về một cô gái trong suốt thời gian anh làm em, thì thực sự, nó sẽ còn hèn hạ đến mức nào nữa.

Jin đã ở trên giường khi Yoongi vào phòng chung của họ, chơi DS của anh - có lẽ là làm điều gì đó anh cần làm trong một trong mấy trò chơi của mình - và hồi trước, anh thường dạng hai chân ra, chiếm toàn bộ chiếc giường bằng đôi vai rộng và đôi chân dài nhưng kể từ khi họ ở bên nhau, Jin sẽ nhích sang một bên để Yoongi có thể nằm xuống giường cùng anh. Nó làm Yoongi đau đớn lẫn sưởi ấm trái tim em vào lúc những lời lẽ này thốt ra. "Chia tay đi." Yoongi lầm bầm, nhưng đủ lớn để người kia nghe thấy.

Jin ngay lập tức nhìn lên và tắt DS của mình với một tiếng tạch. "Cái gì?" Một nụ cười dao động hiện trên khuôn mặt anh khi anh ngồi dậy, "Yoongi à, em đang nói cái gì thế?"

Nếu anh nghĩ đây là một trò đùa nào đó, Yoongi sẽ không trách anh. Anh chắc chắn đã không nghĩ rằng em sẽ chấm dứt mối quan hệ này - nếu nó có xảy đến, và nó đã xảy đến, ngay lúc này. "Chia tay đi." Em lặp lại.

Nụ cười cứng nhắc của Jin vẫn yên đó, "Em yêu, có chuyện gì vậy?" Anh hỏi và Yoongi không thể nhìn anh, "Nhìn anh đi em, cho anh biết em đang nghĩ gì đi." Anh trượt đến bên giường, sẵn sàng đứng dậy và đi đến Yoongi.

"Em nghĩ là anh không muốn em." Em rít lên, hai tay siết chặt thành quyền khi tiếp tục nhìn chằm chằm xuống sàn nhà - bất cứ nơi nào khác ngoại trừ anh.

Jin há hốc miệng nhìn em, "Cái gì chứ?"

"Anh" Yoongi nghẹn ngào, "Anh muốn người khác. Và em xin lỗi, em không thể đáp ứng nó cho anh được." Giọng em não nề hơn bình thường nhưng em đang buồn và em có quyền làm thế.

"Anh không hiểu em đang nói cái gì hết em yêu," Jin đứng dậy khỏi giường, "Anh không-"

"Thôi đi," Yoongi ngắt lời anh, "Em biết rồi. Không còn gì cho hai ta nữa đâu, vì vậy hãy đi đi và ở bên người mà anh thực sự muốn ở bên đi." Em sụt sịt, lấy tay áo lau mũi.

Jin vẫn nhìn chằm chằm vào em nghi hoặc, "Yoongi, em yêu, anh không muốn ai khác hết." Anh nói và anh có vẻ rất chân thành, điều đó khiến Yoongi muốn òa khóc để Jin nhanh chóng an ủi em như anh vẫn luôn làm khi Yoongi trở nên nhạy cảm.

"Anh có," Em gắt lên, tỏ vẻ bực bội trước thái độ phủ nhận của anh, "Nhưng không sao, em không giận đâu," Em không giận, em chỉ thực sự, thực sự, rất khó chịu ngay lúc này, "Em chỉ muốn anh hạnh phúc." Sự thật không hoàn toàn là thế - em muốn Jin hạnh phúc, nhưng tốt nhất là với em.

"Anh không hiểu," Jin đưa bàn tay căng thẳng vuốt tóc, "Em đang nói cái quái gì vậy, Yoongi?" Anh hỏi.

Yoongi thở dài bực bội, "Nghe này, chúng ta chỉ chia tay thôi, được không? Anh đã quá sợ hãi khi phải làm vậy có phải không?" Em chưa thực sự tìm ra lý do cho điều đó, ngoại trừ Jin không muốn bỏ rơi em vì một cô gái bởi anh lo lắng điều đó sẽ làm rối tung cả nhóm, nhưng Yoongi đã nghiền ngẫm nó và ngay cả khi em biết điều này sẽ khó khăn đối với mình - em luôn yêu Jin, luôn luôn - em muốn anh hạnh phúc và em sẽ vượt qua nó thôi - có lẽ vậy.

Jin bước lại gần, "Anh nghiêm túc đấy, sao em lại nghĩ thế chứ?" Trông anh có vẻ mệt mỏi, Yoongi nhận thấy, và có lẽ anh đã muốn đi ngủ trong lúc chờ Yoongi lên giường. Anh rõ ràng không đón nhận nó một cách tốt nhất và Yoongi thực sự thấy có lỗi.

"Đi ngủ đi, hyung," Em nói, đờ đẫn, "Em xin lỗi vì đã giữ anh lại.." Dường như cả thế kỷ trôi qua kể từ khi em ngủ trên giường của chính mình, em không thể nhớ nổi lần cuối cùng em ngủ trên đó là khi nào, vì vậy em cảm thấy lúng túng khi bước tới đó, nhưng giờ đó là nơi em phải ngủ, em phải làm quen với nó.

"Yoongi," giọng nói của Jin ngày càng lớn, "Chúng ta sẽ không chia tay." Anh nói và người nhỏ hơn nhìn anh với đôi mắt mở to, "Anh không biết trong đầu em đang nghĩ gì nhưng em lầm rồi."

Yoongi đã thực sự chán ngấy vào thời điểm này - với sự phủ nhận dữ dội của Jin. Không sao hết, thật ra, Yoongi đã tìm ra nó và tất cả những gì em muốn ngay bây giờ là vượt qua sự đau lòng và bước tiếp, hãy hạnh phúc vì Jin. "Không sao đâu, anh không cần phải-"

"-Anh không giả vờ," Jin có vẻ chế giễu, "Anh không muốn chia tay với em, anh yêu-"

"Câm miệng!" Yoongi hét lên và em sẽ không bao giờ - sẽ không bao giờ hét vào hyung của mình nếu không phải vì tình huống này, "Em không muốn nghe lời nói dối, hyung! Em đã tha thứ cho anh rồi nên hãy để em yên đi!" Nói xong, em vội vã rời đi ngay khi Jin vươn tay ra. Em vội vã bước xuống cầu thang trong những tiếng ồn của những cánh cửa khác bật mở - những người khác bước ra khỏi phòng của họ trước việc Yoongi chịu không nổi mà lên giọng, đã làm một chuyện mà em hiếm khi làm.

"Yoongi!" Giọng nói của Jin gọi với theo nhưng đã quá muộn, em lấy áo khoác ra khỏi móc áo gần cửa và nghe thấy tiếng bước chân vội vã bước xuống để ngăn em lại.

+

Một đêm trong phòng thu của mình khiến Yoongi lần thứ hai tự vấn bản thân về những gì đã xảy ra. Lẽ ra em nên để Jin giải thích và chính xác từ lúc nào anh đã hết yêu Yoongi, nói ra mọi chuyện, đó là cách Bangtan thường xuyên giải quyết, nhưng điều này thì khác. Jin không phải là thành viên ngẫu nhiên hay một người mang cảm giác giống anh trai em hơn anh trai thực sự của em. Đây là bạn trai của em, hoặc, từng là thế. Thay vì nghe một lời thú nhận về người thực sự đã phá vỡ cốc cà phê yêu thích của mình một cách tình cờ hoặc ngồi xuống và nói với họ rằng bản thân cảm thấy không ổn - như Bangtan vẫn hay làm - là nói chuyện. Em lại không, không thể nghe Jin giải thích bất cứ điều gì đang xảy ra với sự mê đắm phụ nữ của anh - Yoongi thậm chí còn không biết anh là gay, bi, dị tính hay gì, nhưng em biết mình không muốn nghe nó.

Khi em thức dậy, úp mặt xuống bàn phím máy tính bởi âm thanh cửa studio bị đẩy mở, em lướt mắt về phía đó, nhận ra người ấy là Namjoon. Yoongi có thể nói rằng khuôn mặt em đang hồng lên vì hổ thẹn và đôi mắt em sưng húp và đỏ hoe vì khóc suốt đêm. Namjoon lặng lẽ đưa cho em một trong hai tách cà phê gã có và Yoongi nhận nó đầy biết ơn trong khi uống một ngụm.

"Ngạc nhiên phải không?" Chàng rapper trẻ hơn hỏi và Yoongi nhún vai. Em không thể ngạc nhiên, xét vì Namjoon là người duy nhất biết mật khẩu của em - và, em không chắc liệu Jin có muốn gặp em sau ngày hôm qua không. "Hyung ấy đã cầu xin em cho biết mật khẩu," Namjoon thốt lên và môi dưới của Yoong run rẩy, "Nhưng, em biết anh không muốn ai khác biết điều đó nên em đã hứa với anh ấy là sẽ đến nói chuyện với anh." Gã nói và Yoongi gật đầu. Một phần trong em mong muốn Namjoon đưa mật khẩu cho Jin, để mặt đối mặt với anh một lần nữa vì em quá sợ hãi để về nhà, nhưng mặt khác thì em biết cách này tốt hơn. Em chỉ tin tưởng Namjoon về chuyện mật khẩu và em có thể giữ niềm tin đó với người kia. "Chuyện gì đang xảy ra giữa hai người vậy?" Namjoon hỏi, ngồi trên ghế trường kỷ của mình. Thật dễ dàng để nói rằng hai người lớn tuổi nhất đã có một cuộc bùng nổ lớn qua cách em cư xử ngày hôm qua. Nếu họ cãi nhau, cho dù trước mặt người khác hoặc trong sự riêng tư trong phòng của họ, thì nó cũng sẽ được giải quyết nhanh chóng. Chứ em chưa từng bước ra khỏi ký túc xá như thế bao giờ cả.

"Đó là chuyện cá nhân." Yoongi nói, không quay sang chàng nhóm trưởng, thay vào đó chọn tiếp tục nhìn chằm chằm vào bàn phím máy tính của mình. Khuôn mặt em nóng lên, em có thể cảm nhận được.

"Thôi nào," Namjoon cười, "Kể từ lúc nào mà lại có chuyện cá nhân giữa hai chúng mình vậy?"

Yoongi cắn môi và lúng túng xoa hai bàn tay vào nhau. "Anh nghĩ là.. Anh nghĩ hyung ấy muốn có bạn gái.."

Namjoon thốt lên, "Bạn gái? Hyung, anh ấy yêu anh mà."

"Anh cũng tưởng vậy đấy!" Yoongi xoay chiếc ghế để cuối cùng đối mặt với đối phương, "N-Nhưng nó bắt đầu có lý rồi!" Em giận dữ, "Anh ấy, lúc nào anh ấy cũng muốn anh mặc quần áo phụ nữ và khi bọn anh làm tình, anh ấy đặt anh vào tư thế không thể nhìn thấy mặt anh, và đôi khi anh ấy gọi anh là cô bé, như thể anh là - con gái vậy."

"Hyung," Namjoon mỉm cười, "Em khá chắc nó không như những gì anh nghĩ đâu."

Yoongi cau mày, "Nó còn có thể là gì khác nữa? Tự dưng anh ấy lôi nó từ đâu ra, rồi đột nhiên muốn anh mặc áo ngực và quần xi líp, và anh không bận tâm gì mấy đâu nhưng anh không muốn anh ấy xem anh như là một đứa con gái trong lúc bọn anh, ừm, em biết đấy. "

Namjoon lắc đầu, vẫn nở một nụ cười tinh nghịch, "Hyung, em nghĩ Jin hyung có kink nữ tính hóa đấy ấy thôi."

Yoongi dừng lại, "Cái, cái gì cơ?"

"Kink nữ tính hóa," Namjoon lặp lại, "Đó chỉ là hành động diện quần áo và có thể hành động nữ tính hơn. Và hyung à, anh kiểu như, nhỏ con và mềm mại và xinh đẹp, em có thể hiểu tại sao Jin muốn anh mặc đồ kiểu như vậy," Namjoon rất cởi mở với Yoongi, về bất cứ điều gì, "Đôi khi mọi người thực sự rất hứng thú với việc đó qua cách họ gọi người ta là cô bé, và chỉ bởi một số tư thế nhất định đó, cũng không có nghĩa là anh ấy mong anh là con gái đâu. Anh ấy chỉ bị kích thích với suy nghĩ kiểu anh là một chàng trai nữ tính hơn thôi." Gã giải thích thêm.

Yoongi gật đầu, cân nhắc mọi thứ - điều đó nghe có lý hơn là Jin không muốn ở bên em nữa. Em không muốn khoe khoang gì nhưng em thích nghĩ rằng em đã chiếm giữ hyung ấy hoàn toàn và anh ấy cũng vậy. Họ hoàn toàn say mê nhau và thực tế là đã kết hôn rồi nên việc đi đến một kết luận như thế này quả thật ngu ngốc và, chà, ngu ngốc. Ngay cả khi em cặp bồ với Namjoon trong những năm đầu tiên của họ, em cũng đã nghĩ đến anh ấy, và Jin đã thừa nhận rằng anh không muốn gì hơn là đánh cắp Yoongi bất cứ khi nào anh thấy hai chàng rapper léng phéng. Nhân tiện nói về việc cặp bồ với Namjoon. "Có phải," em nói, "Em đã bao giờ muốn anh ăn mặc như thế chưa?" Em hỏi.

Namjoon có vẻ ngạc nhiên trước câu hỏi nhưng trả lời thành thật, "Em không thực sự biết về những thứ như thế hồi đó nhưng nếu đến bây tụi mình vẫn còn thế, thì em chắc chắn sẽ như vậy rồi."

Yoongi cười khúc khích, "Làm như anh sẽ ăn mặc thế vì em ấy." Em không cần phải nói to lên nhưng Jin, Jin là trường hợp đặc biệt.

"Thôi làm ơn đi, nếu anh và hyung ấy chưa phát hiện ra tình cảm của anh thì anh đã cầu xin em diện đồ cho anh như một cô gái xinh đẹp và chơi anh cho đến khi anh không thể nhớ Jin hyung là ai rồi." Namjoon trêu chọc và điều đó khiến gã bị đánh vào trán. Namjoon cười khúc khích khi Yoongi vùng vằng trên ghế. "Em xin lỗi nếu em đã từng vượt quá giới hạn giữa hai người." Gã nói có lẽ đã là lần thứ một trăm.

"Anh phải nhắc bao nhiêu lần nữa là em không làm gì sai, và anh cũng không làm gì sai hết." Em mắng, "Hai ta chỉ vui vẻ và hyung ấy hiểu điều đó." Em nhếch mép cười, "Bên cạnh đó, em nghĩ em là người duy nhất anh cặp bồ à?" Em nói, quay lại bàn làm việc.

"Hở?" Namjoon nhích lại gần chiếc ghế dài, "Còn ai nữa hả hyung?"

"À," Yoongi thở dài mơ màng, "Anh ấy khá đẹp trai, em biết đấy. Anh ấy cao và đôi vai phải nói là điên đảo lòng người." Namjoon bắt kịp, "Và tiếng cười của anh ấy là thứ dễ thương nhất trên thế giới và những trò đùa ngớ ngẩn của anh ấy thực sự rất ngớ ngẩn nhưng anh yêu chúng, và anh yêu anh ấy rất nhiều và... Và.." Yoongi khóc, những sợi tóc châm lên khóe mắt, khuôn mặt em nhăn nhó vì đau đớn, đầu óc choáng váng với những suy nghĩ về Jin.

Namjoon đứng dậy và vỗ đầu em, "Về nhà thôi, hyung." Yoongi gật đầu, nước mắt trào ra khi em để người kia kéo mình lên và ra khỏi cửa studio, khóa nó sau lưng họ.

Ngay khi họ mở cánh cửa đến ký túc xá của họ, Jin đã đứng ngay đối diện, mặc áo khoác, đưa tay ra như thể anh đang nắm lấy tay nắm cửa. Khi nhìn thấy Yoongi, anh sững người - có thể vì em đang đứng ngay trước mặt hoặc vì nước mắt em đang tuôn rơi. "H-Hyung!" Yoongi khóc, ném mình về phía trước và dĩ nhiên Jin bắt em trong vòng tay, siết chặt em hơn.

"Ôi tạ ơn Chúa," Hoseok thở dài từ phía sau họ, những người khác đi cùng hắn, "Bọn em không thể ngăn anh ấy lâu hơn được nữa."

Jin hôn lên đỉnh đầu em và xoa hai tay lên lưng qua áo khoác của Yoongi trong khi người nhỏ hơn vùi mặt vào ngực anh. "Hyung." Yoongi rên rỉ, giọng em bị bóp nghẹt bởi vải quần áo của Jin.

"Yoongi," Jin rúc vào tóc em, "Em yêu, anh đã rất lo lắng đấy." Anh thừa nhận.

"Anh nên nói chuyện với anh ấy, hyung." Namjoon nhẹ nhàng nói, đóng cửa lại đúng cách khi gã cởi giày ra.

Jin gật đầu và giúp Yoongi cởi áo khoác và giày trước khi cẩn thận dẫn em đến phòng ngủ của họ để họ được riêng tư. Khi cánh cửa được đóng lại - và khóa bởi vì những người còn lại đều khoái việc đột nhập - Jin xoa xoa vai em. "Tình yêu của anh, em bé của anh, thế giới của anh," Jin lẩm bẩm, "Làm ơn, nói chuyện với anh đi, nói thẳng cho anh biết vấn đề là gì và anh hứa với em, anh sẽ khắc phục ngay dù nó có là gì đi nữa."

Yoongi hít một hơi thật sâu để mũi thôi nghẹt, "H-Hyung," Em nức nở, "Hyung, em xin lỗi."

Jin lắc đầu, Yoongi cảm thấy điều đó đằng sau mình, "Không có gì phải xin lỗi cả, em nghĩ ngợi quá nhiều. Trước khi em rời đi, em nói anh không muốn em nữa? Rằng anh muốn một cô bạn gái. Có phải là do những gì anh đã yêu cầu em mặc không? " Yoongi buồn bã gật đầu, "Em yêu, anh muốn nói, 100 phần trăm luôn này, là anh không muốn một cô gái hay em phải là một cô gái. Anh rất xin lỗi vì anh đã khiến em tin vào điều đó."

Yoongi rũ tay anh ra khỏi mình để có thể quay lại đối mặt với người lớn hơn, "N-Namjoon có giải thích một chút, một cái gì đó về, nữ tính hóa?"

"Namjoon đã làm ư?" Jin mím môi, "Cậu ấy còn nói gì nữa không?"

Yoongi nhướn mày, "Cậu ấy chỉ giải thích cho em thế thôi, sau khi em nói với cậu ấy về lý do tại sao.. Tại sao em lại cãi nhau với anh.." Em thú nhận lỗi lầm.

Đôi môi của Jin cong lên thành một nụ cười, "Không sao đâu Yoongi, anh không giận, anh thực sự rất lo lắng. Khi em rời đi vào giữa đêm và không bắt máy của anh," Anh đưa tay ra ôm mặt Yoongi, " Làm ơn đừng bao giờ làm điều đó một lần nữa. "

Yoongi gật đầu, "Em hứa."

Jin cười rạng rỡ hơn và hôn lên chiếc mũi em, "Em thực sự nghĩ anh muốn có một cô gái à?" Anh hỏi.

Yoongi cau mày nhìn anh với cái bĩu môi - em đã vô tình đi đến kết luận. "Đó chỉ là vì anh thậm chí không nói gì, hay giải thích gì hết.. Và, anh đã thấy bộ đồ nội y ấy trên người phụ nữ nên thật kỳ lạ khi chúng ở trên em và, em thậm chí không biết những gì anh thích, anh biết... "

"Trên người phụ nữ?" Jin hỏi, "Anh không thực sự quan tâm đến giới tính nhưng vì anh yêu em và em là con trai, nên anh đã mua tất cả mọi thứ trên trang web đồ lót cho nam."

"Nam, trang web?" Yoongi chớp mắt nhìn anh.

Jin gật đầu, "Tất nhiên, thế nên nó mới vừa với em. Lý do duy nhất anh nhìn vào mấy cơ thể ấy là để tìm một người giống với em nhất, anh thề."

Yoongi thở phào nhẹ nhõm, "Bây giờ em cảm thấy tốt hơn rất nhiều rồi, em nên nói chuyện với anh thay vì cứ thế bỏ đi."

"Không sao đâu," Jin quả quyết, "Đó cũng là lỗi của anh mà Yoongi, anh nên nhận ra đã có chuyện gì đó. Anh biết rõ em hơn thế mà, chỉ vì em nương theo nó không có nghĩa là em thích nó. Anh không nên tự tiện như vậy, đáng lẽ ra hai ta nên nói về nó trước. "

"Không, không sao hết," Yoongi quay gương mặt ửng đỏ đi, "Em không thực sự bận tâm về điều đó, em chỉ sợ rằng anh đang nghĩ về người khác khi ở bên em.."

Jin cười với một nụ cười tinh nghịch, "Anh sẽ không bao giờ vậy đâu, không có ai tốt hơn em hết."

"Vậy thì," Yoongi cười toe toét, "Em không bận tâm đến những thứ nữ tính nữa đâu." Jin mỉm cười đáp lại và cúi xuống.

+

"Ai đã đặt hàng thế?" Jimin gọi sau khi ký vào chiếc hộp trong tay mình.

Yoongi chạy ào xuống cầu thang, "Anh!" Em kêu lên, lôi nó ra khỏi tay người trẻ hơn.

"Có gì trong đó thế?" Jungkook ngồi trên sofa hỏi, cả Taehyung và cậu đều quay đầu lại và nhìn gói hàng một cách tò mò - luôn luôn như thế trước việc riêng của ai đó khác.

"Không có gì." Yoongi liếc trộm nhưng nụ cười dán trên mặt em đã cho thấy thứ được đặt là một thứ gì đó quan trọng.

"Hyung," Jimin nghiêng người để nhìn vào khuôn mặt Yoongi, hơi khó khăn vì em đang cúi xuống, "Anh - anh đang trang điểm à?"

Họ có trang điểm, những khi chụp ảnh và quay video âm nhạc hay phỏng vấn và trao giải nhưng không bao giờ, không bao giờ là ở nhà hết.

Yoongi cắn môi với nụ cười vẫn còn, cảm nhận lớp son dày trên hai cánh môi - một sắc thái khác với đôi môi hồng tự nhiên của em - và ré lên, "Có lẽ." Với mỗi lần chớp mắt, em có thể cảm nhận được mascara mới và đường kẻ mắt một cách dễ dàng. Không giải thích cho ai thêm nữa, em chạy ngược lên cầu thang.

"Chuyện quái gì đang xảy ra thế?" Hoseok hỏi ở ngưỡng cửa bếp, quan sát toàn bộ sự việc.

"Ồ, cậu không muốn biết đâu," Namjoon ngồi một chỗ trên chiếc sofa, môi cong lên, với quyển sách trong tay và kính đeo trên mũi. Gã đã không liếc nhìn Yoongi một lần, "Đồ của Yoongi hyung và Jin hyung đấy."

"Vậy là đồ sex rồi." Taehyung bổ sung.

Jimin thở dài, "Tớ chẳng ngạc nhiên đâu."

"Không phải lúc nào họ cũng như thế sao." Hoseok nói và Jungkook gật đầu đồng ý.

"Đó không phải là đồ sex." Namjoon cố nhịn.

"Phải mà," Jungkook cười toe toét, biết quá rõ các hyung của mình.

"Không phải." Namjoon ngây người.

"Phải." Jimin reo lên.

"Không, không phải." Namjoon rời mắt khỏi cuốn sách của mình nhìn về phía đám trẻ đang cười toe toét.

"Phải!" Taehyung hú hét.

"Không." Chàng nhóm trưởng trừng mắt.

"Nó có hơi thế." Hoseok ngân nga.

"Nó không phải là đồ sex!" Namjoon gắt lên.

"Nó là đồ sex!" Cả giọng nói của Yoongi và Jin vang lên cùng lúc từ trên lầu.

"Đã bảo mà." Taehyung mỉm cười.

Namjoon thở dài, bỏ cuộc và quay lại với cuốn sách của mình, để mọi người trong phòng - và cả hai người khác ở trên lầu - một mình.

- Hết -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro