C38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Nhưng nếu cô bé ấy tỉnh lại, không có ai hiến tim cho cháu, cháu sẽ đi mãi mãi..

– Cháu đồng ý! Làm ơn, hãy thay tim cho cậu ấy!

– Cháu có người thân không? Nếu muốn thay phải có sự chấp nhận của người thân cháu.

Venus hướng tầm mắt về phía tụi nó.

– Đó là những người thân của cháu..

– Vậy thì không được đâu cô bé.

– Cháu cầu xin bác. Hãy để cháu thay tim cho cậu ấy!

Venus quỳ xuống nhìn bác sĩ, nước mắt ngập tràn.

– Không được đâu cháu. Bác xin lỗi..

Bác sĩ quay người đi, để Venus khóc lóc van xin rất khổ sở. Tụi nó ai cũng khóc rất nhiều, chỉ trừ nó.

– Venus, đừng tự làm khổ mình như vậy nữa! Lami đã chết rồi.

Nó lạnh lùng nói, xoay người bỏ đi. Nhưng ai biết, nó đi ra 1 góc để khóc, nó không muốn ai nhìn thấy cái yếu đuối của nó.

– Mọi chuyện đã qua rồi..

Hắn đứng sau nó, tay ôm đầu nó để nó dựa vào vai mình.

– Nếu tớ là người lãnh viên đạn đó.. Mọi chuyện đã không như thế này..

– Đồ ngốc! Nếu cậu lãnh viên đạn đó, tớ cũng sẽ đi theo cậu. Cậu có muốn vậy không?

– Không! Tuyệt đối không! Nhưng nếu tớ có chuyện gì, cậu không được có những suy nghĩ đó!

Hắn không thể hiểu được hết ý câu trả lời của nó.. Nhưng chuyện gì đến cũng phải đến..

Lát sau, nó gục trên vai hắn ngủ. Hắn cứ ngồi yên như vậy.. Thời gian, xin hãy ngừng đi. Tuy ích kỉ nhưng hắn muốn như thế này mãi mãi.

Còn Venus như người mất hồn. Suốt ngày chỉ ngồi trước cửa phòng, không ăn không uống. Kỳ đến gần, đưa chai nước suối cho Venus.

– Nếu Lami biết cậu thế này.. Cậu ấy sẽ buồn như thế nào?

– Tớ.. chỉ muốn thay tim cho Lami nhưng lại không được phép! .. Tớ mong có ai đó tốt sẽ hiến tim cho cậu ấy..

– Tớ cũng mong vậy..

Cứ thế mà đã 1 tuần trôi qua..

– Cậu cứ như thế sao Venus?

-…

– Hôm nay người ta sẽ chuyển xác Lami đi..

– Vậy sao?

– Người đã đi rồi.. Cậu có khóc có nhớ Lami cũng chẳng sống lại được!

– Cậu là thể loại gì vậy hả? Chị em tốt trong bang chết, cậu vẫn không có nổi 1 giọt nước mắt? Rốt cuộc đối với cậu bao nhiêu người chết mới đủ?

Venus giận dữ tới túm cổ áo nó. Nó cầm tay Venus giật ra.

– Vậy ai mới là người làm Venus chết? Là tớ sao? Hay là các cậu ấy?

Nó chỉ tay về phía 3 nhỏ bạn với tụi hắn. Venus không nói gì, mọi chuyện đều là do bản thân Venus cô quá tin người, tin rằng Eric yêu mình thật lòng, tin rằng FSA đã hại Eric và mình phải xa lìa, mọi thứ đã quá muộn rồi..

– Nghiên? Ổn chứ? Nghiên?

Nó đang đứng bỗng ngồi xuống ôm đầu. Mọi người lo lắng nhìn, chuyện của Lami khiến tất cả đều đau buồn, giờ đến nó sao?

Bỗng dưng đầu nó rất đau, đau đến mức muốn chết đi. Rồi chân nó như không còn chút sức lực, ngã xuống mặt đất. Trước mắt nó chỉ còn 1 màu đen..

– Bác sĩ! Bác sĩ!

Hắn vừa cõng nó vừa la lên.

Nó được đưa vào phòng cấp cứu.

Cả đám ngồi bên ngoài chờ đợi, trong lòng vô cùng lo.

– Bệnh u não tái phát sao? – My đột nhiên lên tiếng.

– Tớ cũng nghĩ như vậy.. Đã lâu rồi mà Nghiên vẫn chưa quyết định phẫu thuật hay không.. – Kỳ thở dài.

Đã lâu lắm rồi hắn mới có cơ hội trở thành bờ vai ấm áp cho nó, cớ sao nó lại như vậy? Hắn đã khiến nó đau khổ quá nhiều, từ chuyện thai giả đến chuyện bạn gái.. Hắn vốn dĩ chưa có cơ hội nói Anh Yêu Em với nó.. Hắn đứng dậy đấm thật mạnh vào bức tường, khiến bức tường có chút nứt.

– Bảo, bình tĩnh! Đây là bệnh viện. – Lộc kéo hắn ngồi xuống, ở đây là bệnh viện toàn những công dân lương thiện, hắn mà điên lên thì.. Haizzz,ai cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì.

– Bảo, bác sĩ còn chưa ra mà. Bình tĩnh vẫn tốt hơn. – Quân khuyên nhủ.

Đau!

Cảm giác này ai có thể hiểu? Lâm Trí Nghiên.. Cái tên ấy hằn sâu vào tim hắn, cô gái khiến hắn biết thay đổi vì người mình yêu là thế nào, cô gái luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, thật chất lại rất yếu đuối, cô gái phải sống 2 mặt, 1 đời thường và 1 thế giới ngầm, cô gái đã nhẹ nhàng bước vào trái tim đóng băng ấy, cô gái tựa như cuộc sống hắn .. Mất đi cô gái ấy, mất đi người mình yêu thương, khiến tim hắn như có ai bóp chặt khiến nó không thể đập. Sự thật hiện diện ở trước mắt như thế, hắn vẫn cố chấp không chấp nhận.. Ai đó.. Làm ơn hãy nói với hắn đây chỉ là 1 giấc mơ. Rồi ngày mai cô gái tên Nghiên vẫn sẽ đứng trước mặt hắn, mỉm cười, nắm tay hắn. Ừ, chắc chắn là như thế! Hắn đang cố chấp, ừ, hắn không thể chấp nhận cái sự thật này. Bảo! Hãy tin rằng Trí Nghiên mày yêu vẫn còn sống rất tốt!

My mở điện thoại, gọi cho ba mẹ của nó. Ba mẹ nó đều đang bận lo chuyện công ty, nhưng nói chắc chắn sẽ về, My còn nghe thấy tiếng khóc của mẹ nó. Nó còn rất trẻ, sao lại mắc phải chứng bệnh này? Nước mắt My cũng từ từ lăn xuống gò má. Quân đưa tay ra quệt đi những giọt nước mắt đó, ôm My vào lòng.

Venus vẫn chưa qua hết cú sốc đối với chuyện của Lami, giờ lại đến chuyện của nó. Mọi chuyện đều là do Venus cô, mọi người trong FSA đều tốt, đều yêu thương cô, vậy mà cô lại khiến họ trở nên như vậy.. Tội lỗi này sao có thể xoá hết?

Bác sĩ đẩy nó ra, cả đám chạy đến hỏi.

– Bác sĩ, tình trạng của Nghiên thế nào?

Bác sĩ nhìn hắn, rồi lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jiyeon