tt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Không, tụi tớ sẽ cố gắng mà. –Anna và Mary đồng thanh.

-Vậy thì được thui, chúng ta là bạn. –Nó nói.

-Tốt quá rùi, để mình giới thiệu nha. –Anna

-Khỏi đi, tôi đã biết đến các cậu từ rất lêu rùi, cậu là Anna, công chúa Monaco đúng không (chỉ vô Anna)??? Còn bạn là Mary, tên thật là Minamoto Yukiko, công chúa nhật bản (chỉ về Mary). –Nó nói

Anna và Mary ngạc nhiên, Anna nói:

-Sao bạn có thể biết nhiều như vậy, tụi mình nhớ là chưa xuất hiện trêи báo mà???

-Mà bạn giới thiệu đi chứ???

-Tôi là Sarah, công chúa Anh quốc. –Nó

-Cái gì??? Bạn là vị công chúa bị ẩn đó sao??? –Anna và Mary hét lên.

Tiếng het nủa 2 cô làm mọi người chú ý, nó nhìu mày nói:

-Hai người nói nhỏ đi không được à???

-Hì, xin lỗi. –Anna

-Hai người sẽ đến sống nhà tôi và theo chương trình học của tôi, sẽ vất vả đó.

-Ừm.

Sau đó, Anna và Mary chuyển đến nhà nó sống, cùng nó học vượt cấp, học võ, …. Vì cũng thông minh nên hai cô học rất nhanh (nhưng kém nó).

End Flashback

Nó khẽ rơi nữa mắt, hắn thấy vậy nhẹ nhàng dùng tay lau nước mắt cho nó rùi hôn lên chỗ nước mắt chảy xuống, nó ngạc nhiên, mở to mắt. Hắn ấp úng:

-Xin lỗi.

Nó thẹn thùng cúi mặt xuống, hai má hồng hồng. Hắn nhìn nó mà không kiềm nổi mình, vội quay sang phía khác để không nhìn thấy mặt nó, hắn nói:

-Em đừng buồn nữa, dù gì mọi chuyện cũng qua rùi, em phải cố gắng sống tốt để không khiến sự hi sinh của mẹ em là vô ích.

-Vậy, anh thấy tôi sống không tốt ở điểm nào??? –Nó quay sang hắn dò xét.

-Không, ý tôi không phải vậy??? –Hắn vội quay sang thì bắt gặp khuôn mặt rất gần của nó, hắn nhìn nó không chớp mắt

-Nè, anh bị làm xao vậy. –Nó lay khẽ người hắn.

-À, không, tôi không…. –Hắn ngượng ngùng.

Nó vẫn chăm chú nhìn hắn, nó đột nhiên cảm thấy hắn lúc đỏ mặt đẹp trai vô cùng, nó giơ tay chạm vào mắt hắn, hắn đơ người vì hành động của nó, nó nói:

-Anh đẹp trai thật đó, đẹp hơn cả Kin.

Hắn ngạc nhiên, chuyển sang đỏ mặt, hắn thật không ngờ nó có thể nói như vậy, hắn lắp bắp:

-C … cảm … ơn … em….

-Tôi nói sự thật thôi, đi vào nhà thôi, tôi đói rồi.

Nó nói lảng sang chuyện khác rùi bước đi, hẵn cũng lẽo đẽo theo phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro