two

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2018
Jeon Hae Soo 16 tuổi
Jeon Jungkook 24 tuổi
___________________________________
Hôm nay, hắn đã nhận được thư của trường em gửi đến. Em là một học sinh giỏi nên được nhận học bổng bên Úc trong vòng 2 năm.
Hắn khá đắn đo vì không biết có nên cho em đi không. Dạo gần đây, hắn và em cũng ít khi chạm mặt nhau. Một phần là do hắn cũng ít khi về nhà, làm việc đến tận khuya nên hắn ở lại luôn phòng ngủ riêng tại công ty. Một phần là do khi hắn về muộn em cũng đã đi ngủ, khi thì sáng dậy hắn đã đi làm sớm, khi thì em đi học trước.
Trời đã nhẻm tối, mặt trời đã dần lặn xuống. Hắn ngồi quay lưng lại với bạn làm việc trong một căn phòng rộng lớn. Mắt hướng nhìn về nơi xa xăm, như thể đang suy tư điều gì đó....
Cánh cửa phòng mở ra,
- papa cho gọi con ạ ?
Hắn vẫn giữ nguyên tư thế,
- lại đây._ giọng nói khàn đặc vang lên.
Em như thói quen, đi tới ngồi lên trên đùi hắn. Hắn vòng tay ra, ôm chặt lấy cái eo nhỏ của em.
Im lặng một lúc hắn mới thủ thỉ
- Soo à, con có muốn đi du học không ?
Mắt em bừng sáng lên, quay người lại đối diện với hắn.
- tất nhiên rồi ạ. Nhưng....
Mặt em bỗng trịu xuống
Hắn lấy tay nâng cằm em lên,
- sao thế ?
- đi du học thì sẽ không thể gặp và ở cạnh papa.
Anh bỗng chợt nở một nụ cười hoàn hảo trên đôi môi khô rát kia.
Hắn hôn nhẹ lên trán em,
- đừng lo.
- ta sẽ cho con đi du học....
_______________skip_________________
2020
Theo lẽ thường, một quá bar thì phải có nhạc, có người nhảy nhót, đông nghịt người, cả trai lẫn gái. Nói gì đây là một quán bar đắt đỏ bậc nhất Seoul. Đâu phải ai muốn lui tới cũng được. Vậy mà... hôm nay cả quán chỉ có lấy một người duy nhất, mà nhân viên vẫn phục vụ đông đủ.
Phải rồi, Jeon Jungkook hắn ta đã bao cả quán. Hắn uống hết chai này đến chai khác mà vẫn chẳng cảm thấy say. Miệng thì vẫn liên tục lẩm bẩm,
- Jeon Hae Soo, tôi nhớ em....
Chiếc xe BWM sang trọng dừng bánh trước cửa quán. Một người đàn ông khoảng chừng hơn 25 tuổi bước vào. Tiến đến cạnh con người đang trầm tư với những ly rượu kia.
- ôi trời, Jeon Jungkook, mày làm sao thế này ? Sao uống nhiều vậy ?_ hắn tiến đến ngồi đối diện, giọng lo lắng.
Người đàn ông kia vẫn tay lắc lắc lấy ly rượu, nhìn chăm chú,
- có gì mà nhiều chứ ? Nhiều nhưng tao vẫn chẳng thấy say. Thật lạ.
- sao ? Lại có chuyện gì ?_ Taehyung cầm chai rượu đổ vào ly đưa lên môi nhấm một ngụm rồi hỏi.
Hắn cười khổ,
- ngày mai, sẽ về.....
Taehyung đặt ly rượu xuống, nhìn người đối diện,
- Hae Soo ư ?
Hắn không nói không rằng.
- thế thì mày phải cảm thấy vui vì con bé về mày có thể thực hiện được kế hoạch trả thù mày ấp ủ bấy lâu nay chứ.
Lần này, hắn đưa cả chai rượu lên tu, cười một nụ cười chua chát,
- ừ nhỉ ? Lẽ ra tao phải vui chứ nhỉ ? Sao lại thành ra thế này nhỉ ?
Hắn gục mặt xuống bàn. Miệng liên tục nói lí nhí
- Jeon Hae Soo...
Taehyung nhìn đứa bạn của mình chỉ biết cười nhẹ rồi lắc đầu.
- mày yêu con bé mất rồi Jeon Jungkook à.... (!)
______________________________
Tại sân bay Incheon,
Xuất hiện sau cánh cửa chờ kia là hình ảnh một thiếu nữ tuổi 18 với mái tóc màu nâu khói. Người ta thường nói, tuổi mười tám là tuổi để nhận biết xem dậy thì có thành công hay không. Và quả thật, ở tuổi 18 này, trông Jeon Hae Soo thực sự xinh đẹp, rất đẹp. Không còn mang vẻ trong sáng, ngây thơ của những năm tuổi 14, 15 mà mang một vẻ đẹp thuần khiết, trưởng thành và pha chút quyến rũ.
- Hae Soo, ở đây
Hai người đàn ông cao to và đẹp trai siêu cấp kia vẫy tay với em, khiến nhiều nữ giới ở đó vô cùng ghen tị.
Em mỉm cười kéo vali đi lại.
- chào Taehyung oppa, Namjoon oppa. Hai người khỏe chứ ?
Cả hai con người kia nhìn em mặt xuýt xoa
- mới có 2 năm thôi mà thay đổi nhiều quá. Lớn thật đó_ Taehyung xoa đầu cô.
- để anh xách vali cho_ Namjoon
- về thế này Jeon Jungkook không nhận ra nổi nữa đâu ha_ Namjoon nhìn Taehyung cười
- ơ mà papa em không đi chung với 2 oppa sao ?
Cô ngó nghiêng ra phía sau như tìm kiếm 1 ai đó.
- hôm nay Jungkook có cuộc họp khẩn cấp nên phải xuống Busan gấp, không đi đón em được. Đừng buồn nha._ Taehyung
- dạ không sao đâu ạ.
Họ đi chuyển ra xe, Namjoon ngồi ghế trước lái xe, em cũng ngồi ghế trước. Đằng sau bỏ lại mỗi Taehyung.
- papa Kook dạo này vẫn khỏe chứ ạ ?
- tất nhiên rồi, tối nào cũng đi hẹn hò chả khoẻ._ Namjoon vừa lái xe vừa nói.
- sao ạ ? Hẹn hò ạ ? Ba em có người yêu ư ?
Mặt em bỗng biến sắc hẳn đi.
- em đừng nghe anh ấy nói nhảm. Jungkook em biết tính nó lạnh lùng, khó gần mà lấy gì hẹn hò với ai.
Em chỉ khẽ cười, nhìn ra ngoài cửa sổ,
- đâu có khó gần lắm...(!)
___________________________________
Jungkook ở Busan cũng vừa họp xong, trở lại phòng làm việc. Hắn mệt mỏi ngả lưng vào chiếc ghế ngồi. Mắt khẽ nhắm lại.
Điên thoại khẽ vang lên thông báo
( Messenger : Kim Taehyung đã gửi 1 ảnh )
Hắn mệt mỏi mở tin nhắn ra xem cái tên Kim Taehyung lại bày trò gì.
Chợt hắn ngồi bật dậy,
_____________Mesenger______________
9h15
Kim Taehyung

_ trả hình con gái cho cưng nè
Ngon nghẻ quá ư ư.
9h16
_ gì vậy Kim Taehyung
không gửi được cái ảnh tử tế à ?
9h16
_ không thích ấy lêu lêu
Coi bộ hóng quá rồi kìa.

✔️ đã xem
____________________________________
Quả đúng như lời Kim Taehyung nói, Jeon Jungkook như muốn điên loạn hết cả lên. Chỉ mong mau mau chóng chóng xong công việc để về nhà với con gái....
Hae Soo về đến nhà. Vừa bước vào nhà là hàng loạt giấy pháo đủ màu sắc bay xuống mặt và tóc em. Tất cả người làm đã đứng xếp thành hàng dọc để chào mừng em về nhà.
- ôi trời để xem nào, giờ lớn quá_ Dì Lee ôm trầm lấy tấm lưng em mà vuốt ve.
- con nhớ dì lắm._ cô đáp lại cái ôm của dì
Cô buông người dì ra,
- ba vẫn chưa về sao dì ?
- à hôm nay thằng bé chắc phải tối mới về được. Thôi con lên phòng nghỉ ngơi đi, rồi ta nấu gì cho con ăn nhé.
Em bước lên phòng, chiếc phòng quen thuộc vẫn luôn sạch sẽ, ngăn nắp. Chắc có lẽ ngày nào cũng được dọn dẹp đây....
19h tối
Lúc này Jungkook mới trở về nhà, hắn vừa bước vào nhà là liền hỏi em ngay,
- dì Lee, con bé đâu ?
- con bé đang...
Dì Lee chưa kịp nói hết câu, em từ trên cầu thang bước xuống.
Hắn đơ người ra, xuất hiện trước mắt hắn không phải là một Hae Soo ngây thơ, non nớt mà hắn luôn cưng nựng nữa. Mà là một thiếu nữ tuổi mười tám xinh tựa thiên thần với mái tóc nâu xoã ngang vai. Chiếc váy trắng hở vai để lộ ra bờ vai trắng nõn nà. Và đương nhiên, cũng nở nang hơn những gì trong suy nghĩ của hắn. Vòng nào ra vòng ấy. Thật là... muốn dục vọng của hắn nổi dậy đây mà....
Em thấy hắn liền chạy lại,
- papa à....
Nhưng thật là đen đủi, đến gần hắn em lại bị trượt chân. Tưởng chừng như đã ngã sấp mặt rồi chứ. Nhưng không, hắn đã đỡ lấy em, em hiện tại đang yên vị trong lòng hắn. Hắn đỡ lấy eo em, em ôm cổ hắn.
Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt long lạnh của của người con gái trước mặt. Chợt em dướn chân lên, hôn phất lờ vào môi hắn. Chỉ là một nụ hôn thoáng qua thôi, sao tim hắn lại đập nhanh vậy nhỉ ? Đã từ bao giờ thỏ con bé nhỏ của hắn lại chủ động đến vậy ?
- ba khỏe chứ ? _ em nghiêng đầu chớp chớp mắt nhìn hắn.
Hắn chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
- thôi Jungkook, con lên tắm rồi xuống ăn cơm. Chắc 2 đứa cũng đói rồi. _ dì Lee
Đến lúc này hai người họ mới buông nhau ra.
Hắn bước vào phòng tắm, thả mình vào bồn nước nóng. Tâm trí không khỏi nhớ đến nụ hôn nhẹ của đứa con gái nhỏ và cả sự thay đổi quá nhiều của em nữa.
Hắn vỗ nhẹ vào má mình,
- Mày sao vậy Jungkook ? Chỉ là nụ hôn chào hỏi thôi mà. Không có gì ... không có gì cả.
Hắn bước xuống nhà, bước vào trong bếp. Em đang cùng dì Lee dọn thức ăn lên mặt bàn. Hình ảnh này khiến hắn thật ấm lòng.
Ngồi ăn cả hai người chẳng ai nói với ai câu nào. Mà nói cũng chỉ mỗi em nói. Hắn chỉ im lặng, đôi khi chỉ vài cái gật đầu. Hắn lặng lẽ ngồi nhìn em kể chuyện bên đó cho hắn nghe....
Ăn cơm xong, hắn ra ngồi tại phòng khách nhưng tay và mắt vẫn không khỏi chăm chú nhìn vào tệp tài liệu.
- papa uống trà. _ em đặt xuống trước mặt hắn ly trà nóng vừa mới pha.
- bé cưng à lại đây_ Hắn bỏ tệp tài liệu xuống, vỗ tay lên đùi hắn. Ra hiệu cho em ngồi lên đó.
Giờ chẳng giống như trước nữa, em đã lớn rồi. Việc ngồi như vậy thật không nên nữa....
- nhưng...._ em e thẹn
- mau nào.
Em nhanh chóng đi lại ngồi lên đùi hắn. Vì em thừa biết rằng hắn rất dễ nổi cáu. Mà một khi đã nổi cáu thì trông hắn thực sự đáng sợ....
Hắn vòng tay ra eo em, đưa ra trước mặt em hộp quà.
Em mở ra thì đó là một chiếc váy kẻ màu caro. Nhìn là đã thừa sức biết là nó rất đắt tiền nhưng thực sự nó không hề vừa với em. Chiếc váy đó có kích cỡ ngực khá nhỏ....
- hôm trước papa đi công tác, thấy cái này hợp với bé con nên đã mua đấy.
Em im lặng
Hắn đưa mặt sát vào hõm cổ em, hít lấy một hơi. Quả thực, em luôn mang một mùi hương riêng gì đó khiến hắn u mê mà đến bản thân hắn cũng chẳng lí giải được....
Hắn đặt cằm lên bờ vai trắng nõn kia, khẽ thì thầm
- sao ? Không thích ư ?
- dạ ? Không có, con thích lắm. Nhưng... con nghĩ là sẽ không vừa_ em nói lí nhí nhưng đủ để hắn nghe thấy.
Hắn hôn nhẹ lên vai em,
- không sao, mai ta sẽ dẫn con đi mua cái khác.
- vâng, vậy con đi ngủ đây._ em đứng dậy định đi lên phòng
Hắn níu tay em lại.
- bé con quên gì ư ? _ hắn ngước nhìn lên em.
Em cúi hơi thấp đầu xuống. Đặt lên môi hắn một nụ hôn nhẹ như thói quen thay cho câu chúc ngủ ngon từ trước đến giờ.
_____________________________

0h01
jk_jeon
_ngủ đi.
0h01
_ nae. Papa ngủ ngon 😚
0h02
_ papa ngủ rồi à ?
0h06
_nói phát là ngủ ngay sao chời :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro