Chương 4: Tiến độ 4%

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rin nằm trên giường trong phòng ký túc xá, nhìn giao diện của hệ thống hiện Okkotsu Yuuta giá trị hảo cảm -19, lâm vào trầm tư.

[ hệ thống nhắc nhở: Giá trị hảo cảm đạt tới -20 trở lên tự động chuyển hóa thành giá trị sát ý ]

[ thỉnh ngài chú ý an toàn! ]

Sau chuyện đó cô đối với Okkotsu nói hàng loạt những câu "Hai người là tình yêu đích thực thì có quan hệ gì với tôi?" "Muốn tôi vì hai người cảm động rớt nước mắt hả?" "Còn không phải là được người yêu buff cho sao, có gì đặc biệt chứ?" vâng vâng...... Hảo cảm của Okkotsu Yuuta trực tiếp từ -12 rớt tới -15.

Sau đó nữa, chờ bọn họ trở về cao chuyên, cô hỏi Okkotsu "Bình thường tôi tắm rửa ngủ nghỉ cậu cũng phải giám sát à?" "Thật là biến thái", giá trị hảo cảm càng xông thẳng hạ xuống, một đi không trở lại đến phương hướng tan vỡ, bây giờ dừng lại ở con số -19 cực kỳ nguy hiểm.

Rin thở dài, xem xét tích phân trước mắt: 4989/100,000,000.

Tuy rằng cô không quản được miệng, điên cuồng làm rớt giá trị hảo cảm, mất không ít tích phân, khiến cho đường đến mục tiêu càng ngày càng xa......

Nhưng mà con mẹ nó quá đã!!!

Nhẫn nhất thời u nang buồng trứng, lui một bước nhũ tuyến tăng sinh. Rin cảm thấy lần này không lỗ.

Cô cắn khối bánh kem mouse, hút dồi dào calories làm tâm trạng thoải mái, ngay cả thân thể mỏi mệt cũng được hòa hoãn.

Nơi này là ký túc xá học sinh của cao chuyên chú thuật Tokyo, nằm ở sườn núi, màu xanh của rừng cây lá rộng bao quanh, một năm trước bị biến cố Shibuya ảnh hưởng trên diện rộng nhưng hiện giờ cây xanh xanh biếc, rất giống nơi để dưỡng lão.

Phòng này là phòng "Rin" từng ở, sau khi trốn chạy liền để đó không dùng tới, bài trí đều giống hệt như lúc "Rin" rời đi , đáng chú ý là gian phòng không có ai ở thời gian dài như vậy vẫn không chút bụi, rất sạch sẽ, như thể có ai thường xuyên dọn dẹp.

Rin một bên uống nước một bên đi dạo, gian ký túc xá này có phong cách cực đơn giản, đồ vật không nhiều lắm, trắng đen phối hợp tạo ra một cỗ áp lực thanh lãnh, giống như tính cách tối tăm của nguyên chủ.

Tủ quần áo không lớn, quần áo cũng không nhiều, đều là màu đen; phòng vệ sinh cũng không lớn, trừ bỏ đồ dùng tẩy rửa thì không nhìn thấy mấy loại đồ trang điểm của những nữ sinh thông thường.

Chỗ đặc biệt là căn phòng tồn tại một mùi hương rất lạ, không phải mùi sữa tắm, là một loại mùi rất đặc thù, mùi hương làm tinh thần người ta trở nên dễ chịu.

Rin đoán mùi hương này có quan hệ với thuật thức của nguyên chủ.

Sau khi tắm nước ấm, Rin đã gần như thích ứng với thân thể mới, từng là một chú thuật sư ưu tú, tố chất của cơ thể này không tính là yếu, chẳng qua bị phong ấn năng lực, hơn nữa đang dần khôi phục sau trọng thương nên giờ phút này rất dễ bệnh.

Rin quyết định đêm nay phải nghỉ ngơi thật tốt để bổ sung tinh thần, ngày mai bắt đầu mỗi ngày hít đất một ngàn cái+ nâng tạ.

Bây giờ là 8 giờ tối ngày 2 tháng 11 năm 2019 theo giờ Tokyo, Rin nằm trên giường, mở giao diện của hệ thống, bắt đầu làm bài tập.

Tháng 1 năm 2018 nguyên chủ nhập học cao chuyên, ngày 31 tháng 10 cùng năm tham gia biến cố Shibuya, lúc sau trốn ra ngoài, một năm sau cũng chính là hiện tại, cùng với Getou Suguru sa lưới, phán xử là án tử tạm hoãn.

Mạch lạc rất rõ ràng, nhưng đồng thời khúc mắc bên trong rất sâu, điểm đáng ngờ rất nhiều.

Rin đánh dấu ở cái tên "Getou Suguru", hắn là nhân vật chủ chốt.

Nhưng đối với cô mà nói thì điều quan trọng nhất vẫn là nhiệm vụ của hệ thống.

Đến đây, cô mở ra bảng thông tin của Okkotsu Yuuta, nhìn giá trị hảo cảm -11.

Gì?

Không phải -19 sao?

Click mở chi tiết, cô phát hiện một giờ hai mươi phút trước, hảo cảm của Okkotsu Yuuta tăng lên.

Chẳng lẽ hắn lại tự mình suy nghĩ chuyện gì nữa?

Lúc này, Rin tai thính nghe thấy phòng cách vách truyền đến tiếng nói chuyện.

"Cậu ấy ở cách vách có phải không? Cậu đừng cản tớ, tớ muốn đích thân tìm hỏi cho rõ ràng!"

"Maki, cậu bình tĩnh một chút...... Rin hiện tại vẫn là một nhân vật nguy hiểm."

......

Vì là người giám sát của cô, Okkotsu Yuuta bị an bài ở cách vách. Điều kiện cách âm của ký túc xá cao chuyên không quá kém, chẳng qua Rin thính lực tốt, hiện tại lại quá an tĩnh, dẫn tới động tĩnh cách vách nghe rất rõ ràng.

"Không phải cậu ta đã bị Yuuta phong ấn thuật thức sao? Hẳn là không thành vấn đề......"

"Cá hồi......"

......

Rin thở dài, biết hôm nay không có cách nào ngủ sớm.

Cô đứng dậy xuống giường, rất tự giác đi tới cửa chờ, khi tiếng đập cửa vừa vang, cô đồng thời mở toang cửa.

Tiếng gió dồn dập rít rào, Rin nhanh nhẹn mà nghiêng đầu né một quyền kia.

Nhưng đối phương cũng không bỏ cuộc, giây tiếp theo kéo cổ áo cô.

Rin đối diện với một đôi mắt phiếm hồng.

[ leng keng ~ phát hiện nhân vật mới ~]

Tên họ: Zenin Maki

Tuổi: 17

Sinh nhật: ngày 20 tháng 1

Chiều cao: 171cm

Thể trọng: 52kg

Thân phận:  chú thuật sư cận cấp 1

Thuật thức: không

Trạng thái tình yêu và hôn nhân: Độc thân

Trạng thái: Không thể công lược

"Cậu đang nhìn đi đâu đó đồ khốn?"

Maki nghiến răng nghiến lợi hỏi chuyện làm Rin đem lực chú ý một lần nữa đặt ở trước mặt cô.

Zenin Maki vóc dáng rất cao, mái tóc màu xanh sẫm, buộc đuôi ngựa, mang kính đen, trên tay sức lực không nhỏ, làm Rin nhớ tới trước kia ở Sát Quỷ Đội cũng bị Shinazugawa Sanemi khiêu khích......

Sau đó hắn ta bị đánh một trận, Rin đang suy xét có nên tái diễn lịch sử một lần nữa ở đây không.

Nhưng mà choảng nhau bằng thân thể này có thể sẽ thua lắm.....

"Thôi Maki, bình tĩnh chút đi." Một con Panda cao lớn tới khuyên nhủ.

[ leng keng ~ phát hiện nhân vật mới ~]

Tên họ: Panda

Sinh nhật: ngày 5 tháng 3

Thân phận: chú thuật sư cận cấp 1, chú hài

Chiều cao:?

Thể trọng:?

Trạng thái tình yêu và hôn nhân: Chưa giao phối

Trạng thái: có thể công lược

Công lược khó khăn: ★★ ( chỉ nên tham khảo )

Hảo cảm: 0/100

"......" Rin ngạc nhiên.

Thế giới chú thuật sư thật sự điên rồi, bây giờ còn có cả người ngoài hành tinh nữa à?

Zenin Maki buông lỏng Rin, hít sâu một hơi, nhưng bàn tay như cũ vẫn nắm rất chặt.

"Cậu không muốn giải thích gì sao?" Cô ấy hỏi, ánh mắt chứa đầy cảm xúc lẫn lộn giấu phía sau thấu kính.

[  Cốt truyện mới đang được cập nhật ]

【 ngài trời sinh tính cách âm trầm, Zenin Maki từng là bạn học của ngài ở cao chuyên, cũng là bạn bè duy nhất. 】

Khoan khoan.

Rin thầm kêu không tốt.

Cô luôn luôn không quá am hiểu ứng phó loại quan hệ phức tạp này, nếu là quan hệ chán ghét giống Okkotsu Yuuta thì khỏe, nhưng nếu là đã từng là bạn bè......

Bởi vì càng thân thiết vết thương sẽ càng sâu; quan hệ càng gần, phản bội càng đau.

"Xin lỗi...... Tôi không nhớ rõ." Rin dùng lí do toàn năng nhất —— giả vờ mất trí nhớ.

Zenin Maki sửng sốt: "Cậu nói cái gì?"

"Não bộ của cậu ta bị động thủ thuật, ký ức đã chịu một ít ảnh hưởng."

Ngoài dự đoán, Okkotsu Yuuta vậy mà lại thay cô giải thích.

Hắn giờ phút này dựa người vào cửa, một tay cầm kiếm, rũ mắt nhìn sàn nhà trước mặt.

Kiếm của hắn không bỏ vào túi, tùy thời đều có thể rút khỏi vỏ.

Giống như sợ cô sẽ làm hại bạn học, chuyên môn đảm đương sứ giả bảo vệ.

Tính phòng bị này quả thực làm Rin muốn đánh giá năm sao:)

Thật ra cô vừa mới suy xét một việc, đó chính là ngả bài, rốt cuộc không ai ở chính phái muốn sống cùng với vai ác, còn phải gánh cái mũ tên "Phản đồ" này, tiến hành nhiệm vụ rất bất lợi.

Nhưng ý tưởng mới vừa toát ra đã bị chặt đứt.

Không nói đến chuyện bọn họ có tin hay không, cho dù tin, bọn họ cũng không nhất định sẽ cải thiện thái độ, nguyên chủ là tù binh quan trọng, chú thuật giới vẫn luôn giữ lại những kẻ hữu dụng. Lỡ như biết cô không phải Rin thật, không chừng sẽ làm ra chuyện đáng sợ đối với cô.

Quan trọng nhất chính là tạm thời cô không có năng lực phản kháng.

Nếu như không thể xác định rõ, vậy thì tuyệt đối không thể tùy tiện hành sự.

"Cậu không nhớ rõ tớ?" Zenin Maki lông mày cau lại.

Panda chỉ chỉ chính mình: "Còn tớ còn tớ nữa."

Rin vừa định mở miệng, nhưng lời đến bên miệng liền biến thành: "Hắt xì...!"

Đám đông: "......"

Rin che lại mũi lui ra phía sau một bước: "Xin lỗi... hình như tôi bị cảm, mọi người vẫn nên cách xa chút đi, nếu không sẽ lây bệnh."

Đã trễ thế này còn một đống người tụ lại trước cửa phòng cô hỏi tội, bây giờ Rin chỉ muốn ngủ.

"Thật nhàm chán." Zenin Maki thấy bộ dáng vô tội của cô, tức khắc mất bình tĩnh.

Trên thực tế một năm trước từ sau khi cô chạy trốn, đây là lần đầu hai người gặp lại, có quá nhiều chuyện muốn hỏi.

"Hôm nay bỏ đi, rốt cuộc cũng không còn sớm." Okkotsu Yuuta ngồi dậy nói, "Tương lai còn dài, lúc sau hỏi lại cũng không muộn."

"Cậu đúng là đã trở thành bà quản gia!" Zenin Maki trở tay liền đánh vào đầu Okkotsu Yuuta một cái.

Rin hơi kinh ngạc.

Okkotsu Yuuta xoa đầu nói: "Vốn dĩ là Gojo-sensei nhờ tớ chăm sóc mọi người mà ......"

"Chăm sóc một năm, Yuuta vất vả quá." Panda vỗ vỗ vai hắn, "Chờ bọn Megumi tìm được tin tức của Gojo là cậu có thể nhẹ nhàng rồi."

"Cá hồi."

Cuối cùng một thanh âm rất xa lạ vang lên, Rin mới phát hiện bọn họ có bốn người, nhưng cô chỉ nhìn thấy ba người, có một người hình như vẫn luôn bị thân hình to lớn của Panda che mất, Rin nhìn không thấy, hệ thống cũng không phản ứng.

Bất quá trước mắt cô cũng không thèm để ý.

Có chút ngoài ý muốn chính là cách Okkotsu Yuuta nói chuyện với mọi người cùng với cách nói chuyện với cô là hoàn toàn không giống nhau, nhìn tựa như một nam sinh bình thường.

Vậy nên chỉ có cô bị đối xử khác biệt.

"Sáng mai 9 giờ có tiết học, 8 giờ rưỡi tôi chờ cậu ở cửa." Okkotsu Yuuta nói với cô, biến thành khuôn mặt lạnh nhạt.

Rin "......" Gật gật đầu.

Nhìn mấy người bọn họ vừa đùa giỡn vừa rời đi, Rin đóng cửa lại.

Không bao lâu, lại có người gõ cửa.

Lần này chỉ có một người tới, Zenin Maki.

"Có chuyện gì sao?" Rin không nhìn thấy đôi mắt của cô ấy

"Cho cậu!" Zenin Maki không khách khí ném túi ni lông cho cô, "Đừng vì ốm đau bệnh tật mà ảnh hưởng đến chúng tôi."

Nói xong liền đi rồi.

Rin lật lật túi ni lông, phát hiện bên trong là một ít thuốc trị cảm mạo.

Chậc, thì ra là stundere nha......

Bên môi không tự giác nhếch lên, Rin nấu nước nóng, cầm thuốc nhìn hướng dẫn.

Nhưng cuối cùng cô cũng không uống thuốc, chỉ uống nước ấm là ngủ ngay.

Một đêm không mộng.

Sáng sớm hôm sau, Okkotsu Yuuta đúng giờ gõ vang cửa phòng cô.

"Ồ, cậu đến rồi, buổi sáng tốt lành." Rin đổ mồ hôi đầm đìa mở cửa cho hắn.

"Cậu đang làm gì?" Okkotsu Yuuta nhìn cô.

Thiếu nữ mặc áo thun màu đen đơn giản và quần vận động, buột đuôi ngựa, trán toát mồ hôi, khuôn mặt ửng đỏ.

Rin đem dây buột tóc tháo xuống, lại nhanh chóng buộc thành đuôi ngựa: "Mới vừa tập thể dục buổi sáng."

Ngón tay trắng nõn xuyên qua mái tóc dài, sợi tóc đen nhánh giống đuôi cá nhảy lên.

Okkotsu Yuuta nhìn chăm chú vào động tác của cô, lông mày hơi nhíu: "Cậu nỗ lực như vậy là muốn phản kháng sao?"

Rin:?

"Nói cho cậu biết, vô dụng. Âm mưu của các người đã sớm bị chúng tôi phá hủy, những đồng đảng còn sót lại ngoài kia sớm muộn gì cũng bị bắt giữ."

[ cốt truyện mới đang được cập nhật ]

【 đồng đảng của ngài vẫn chưa hoàn toàn bị bắt, có một vị nguyền rủa sư, hai đặc cấp chú linh trước mắt vẫn lẩn trốn bên ngoài. 】

Rin phục.

Bất quá là rèn luyện thân thể, nếu không phải hạn chế đi ra ngoài cô vốn đang muốn mỗi ngày chạy 50 km, Tử Thần thiếu niên này lại nhẫn tâm như thế, cho rằng cô đang có ý định xấu xa.

"Chỉ là hoạt động gân cốt vào buổi sáng mà thôi." Cô nói, ở trong lòng trợn trắng mắt.

"Không cần. Sau này cũng không có chỗ để cậu thi triển gân cốt."

"......" Thâm tâm Rin không ngừng cuồng loạn.

Chờ cô đem thân thể này rèn luyện xong xuôi, điều đầu tiên làm chính là đánh cậu, Okkotsu Yuuta!

Còn có cô vợ chú linh của cậu nữa!

Ngày hôm qua có một trận mưa, sáng sớm lặng yên ngưng lại, cây thường xanh mộc vươn chút hơi nước, từ trong ra ngoài tản ra hương vị mát lạnh đặc trưng của mùa thu, đến chim muông cũng vui sướng chuyển mình.

Okkotsu Yuuta đưa Rin đi đến một căn phòng chứa đồng phục mới, sau khi Rin thay đồ xong liền đến phòng học.

Rin làm lơ ánh mắt tràn ngập địch ý của hắn, ra cửa hỏi Okkotsu: "Từ từ, bữa sáng đâu?"

"Cái gì?" Okkotsu có chút không kiên nhẫn quay đầu lại.

"Cậu ăn sáng chưa?"

"Rồi."

"...Nhưng mà tôi chưa ăn." Rin vẫn còn nhớ đến nhiệm vụ xoát tích phân, "Ngồi tù cũng phải có cơm ăn chứ?"

Okkotsu không hiểu vì sao cô lại rối rắm vấn đề ăn uống vậy: "Ngày hôm qua mua nhiều như vậy, cậu ăn hết rồi?"

Rin: "Ăn hết rồi."

"...... Nhiều vậy cậu ăn hết trong một buổi tối??" Okkotsu khó có thể tin.

"Làm sao, ăn nhiều cũng có tội à?" Rin dõng dạc, "Cậu cuồng yêu, tôi cuồng ăn, ai cao quý hơn ai?"

Okkotsu: "......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro