Hai tay nhưng chỉ được một anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trích đoạn:

Tôi, Hyunchi Shinkai, ngày tốt nghiệp cấp 2, không thể hiểu được thoát khỏi -- thanh mai trúc mã! Một cái đầu nhím biển!

Chuyện là thế này, hôm đó khi tôi cười tủm tỉm tặng nhím biển cho Fushiguro, hắn nghiêm túc mở hộp nhìn nhím biển màu đen liếc mắt một cái, ngẩng đầu, đôi mắt màu lam bình tĩnh dị thường, lông mi quá dài run rẩy, nói: "Vậy là chúng ta đang hẹn hò, đúng không."

"......?" Tôi bởi vì quá mức kinh ngạc mà trợn mắt há hốc mồm, quên phản bác, đầu óc trống rỗng.

Chuyện không có khả năng phát sinh đã xảy ra -- thế nên tôi hoài nghi mình có phải đang nằm mơ hay không.

Trên mặt Fushiguro Megumi còn dán băng dán OK do hôm qua đánh nhau, hắn nhấp môi, đóng nắp hộp, "Tôi phải cùng Gojou- sensei đi cao chuyên, Shinkai, cậu phải học hành chăm chỉ."

"Có việc gọi điện thoại, hoặc là tìm Tsumiki."

Hắn giống như đứa trẻ chuẩn bị ra chiến trường, nghiêm túc phân phó......

Chờ tôi phản ứng lại lập tức muốn phản bác vụ hẹn hò, Fushiguro Megumi lại nói trước, "Không ngờ Shinkai lại tỏ tình trước, tôi thua rồi."

Radar của tôi nháy mắt khởi động, theo bản năng cười nhạo một tiếng: "Đương nhiên, tớ sao có thể thua."

......

-- vì thế, cứ như vậy.

Tôi: "......"

Để tay lên ngực tự hỏi, từ nhỏ đến lớn ở chung, tôi đối với Fushiguro có chút hảo cảm, nhưng đều bị ảnh chụp Fushiguro kiêu ngạo ngồi trên một đống bất lương áp xuống.

Làm một người từ nhỏ đã cùng hắn đánh nhau, tôi có lý do tin tưởng Fushiguro sẽ chán ghét tôi.

-- còn rất có khả năng sẽ h·ành h·ung tôi luôn.

Mới sinh ra cảm xúc muốn yêu nhanh chóng bị khát khao sống cắt đứt, thậm chí đem xưng hô Megumi đổi thành Fushiguro.

Lo lắng đề phòng một đoạn thời gian, nghe nói Fushiguro cao trung muốn đến trường khác, tôi mừng rỡ như điên, quên mất trung học vẫn luôn cố tình bảo trì khoảng cách với hắn, đưa cho hắn một con nhím biển.

...... Kết quả liền hẹn hò?!

...... Nghiêm túc sao?!

Tôi phản đối!!!

Cảnh báo: hắc hóa, có cầm tù play (mình răm thì mình răm ẩn thôi nhé mọi người)

.

Văn án:

Tôi là nữ sinh cao trung bình bình thường thường, vô tình làm quen với một người bạn che khuất nửa mặt.

“Tớ là Gasuko, chào cậu.”

“Konbu.” (konbu = rong biển)

“Được Konbu đồng học. Thật là cái tên hay.”

Lần thứ hai gặp mặt, cậu thay tôi giải vây, tim tôi đập thình thịch, quyết đoán tỏ tình, thu hoạch một người bạn trai.

Nhưng mà, vị Konbu đồng học này chỉ nói mỗi nhân cơm nắm.

Kéo cổ áo xuống, bên miệng còn có hình xăm mắt và nanh rắn, khi hé miệng hôn môi, cư nhiên trên lưỡi cũng có.

Tôi:…… Thật là lợi hại

Thẳng đến khi tôi biết được cậu ấy là chú ngôn sư ——

Tôi: “……? nghề nghiệp này rất nguy hiểm sao ?”

Inumaki: “Shake.”

…… Nghe không hiểu.

Vào lúc tôi ngẫu nhiên tức giận đánh cậu, Inumaki cuối cùng cũng nói một câu tôi hiểu được.

“[ hôn một chút ]”

…… Tôi thật sự đã tiến lên hôn!

Siêu cấp lợi hại!

Trích đoạn:

Giải quyết loại người này quả thực quá đơn giản, Inumaki Toge khiến hắn vội vàng đào tẩu chỉ trong vài giây.

Mắt tím không có nửa phần gợn sóng.

Quay đầu, thiếu nữ tóc đen trừng mắt mắt nhìn cậu, Inumaki Toge mất tự nhiên dời tầm mắt: “Takana .”

Không sao chứ?

Tôi không hiểu, nhưng không liên quan, chỉ cần biết mình yêu rồi, vậy là được.

Tôi tuyệt không phải loại người hay do dự. Vừa đi ra khỏi quán net, tôi giữ chặt đồng phục màu đen của cậu, Inumaki Toge thuận theo dừng lại, cúi đầu nhìn tôi.

Tôi nghiêm túc nói: “Chúng ta hẹn hò đi.”

Trốn trong một góc, Panda: “Nhanh quá!!!”

Itadori Yuuji: “Ai?? Nhanh lắm hả?”

Konbu- kun giống như bị dọa rồi, theo lý thuyết, tôi hẳn phải chờ một chút, nhưng chờ không được.

Tâm trạng yêu thầm tôi nhìn mỗi mình Chiyo là đủ rồi, không muốn tự nếm thử một lần, thất bại có thể dễ dàng bỏ qua

Cậu chần chờ, tôi hiểu rõ gật đầu, phải cho cậu một chút thời gian.

Vì thế tôi nói: “Bây giờ cậu không trả lời, có thể ngày mai tớ sẽ không thích cậu nữa.”

Panda: “Tra nữ lên tiếng!!!”

Itadori Yuuji: “Ai tra? Tra lắm hả??”

Inumaki Toge lập tức kéo giữ tay của tôi, thong thả gật đầu.

Nhỏ giọng nói: “Shake.”

Shake là gì tôi không biết, nhưng hắn gật đầu, tôi: “Được.”

Cậu đáp ứng rồi, tôi rất vui vẻ, nghĩ nghĩ: “Vậy muốn hôn một cái không?”

Panda: “Con gái hệ ăn thịt!!”

Itadori Yuuji: “……”

Không đợi cậu đáp, tôi nhón chân hôn lên mặt cậu một ngụm, nhưng tôi đang son môi, hôn xong mới nhớ tới: “Ôi, xin lỗi.”

Inumaki Toge bụm mặt, trừng lớn nhìn tôi, tôi hoài nghi có phải mình khi dễ cậu hay không.

Trời đất chứng giám, tôi chỉ muốn làm chuyện tôi muốn thôi.

Trong nháy mắt động tâm, giây tiếp theo tỏ tình, còn thành công.

Chút nữa sẽ đi rút thăm trúng thưởng.

Ngược lại với tôi, cậu còn ngơ ngác vẫy tay, đỏ mặt đưa tôi rời đi.

Tôi đi ở trên đường, trong đầu đã không nhớ nổi mặt của mấy tên lưu manh ban nãy.

Thôi…… kệ đi.

.

Inumaki Toge buông tay, sờ sờ mặt, phảng phất trên má vẫn còn độ ấm nóng bỏng ấy.

“…… Yêm trứng cá.”

....

# người thường x chú ngôn sư, người thường 100%.

# Inumaki đơn phương nhất kiến chung tình, Gasuko nhị kiến khuynh tâm.

# tương đối ngắn.

# không đâu vào đâu, không logic, ngọt văn

# phiên ngoại khác ở trong chuyên mục 《 phiên ngoại 》

Một câu tóm tắt: Inumaki: [ hôn tôi ]

Lập ý: Yêu đương là hướng hai bên về những điều tốt đẹp.

Cảnh báo: đọc xong sẽ phải đi nha sĩ, vì ngọt muốn sâu răng.

.

Đặc sản nhà là sủng nữ ngược nam, đặc biệt là bộ của Megumi, có cầm tù play nên chắc mọi người cũng biết ảnh 'lụy' cỡ nào.

Mình không nói là mình thiên vị Toge đâu, dễ thương quá ạ.

(HxH được nhiều người yêu thích quá luôn, nhưng vì mình bận nên chắc còn lâu mới lên.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngọt