Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ừ ừ, nói nữa đi rồi nó thành thật thì đừng khóc với anh" Bank nói, muốn nói thêm gì đó nhưng tiếng thông báo tin nhắn đến cắt ngang.

Bank mở điện thoại ra nhìn, soạn tin nhắn một lúc rồi đứng lên.

"Anh xin lỗi, anh có việc đột xuất. Có gì lần sau anh bao ăn" Bank nói.

"Vâng, bye P'Bank" Dunk và Phuwin cùng nói rồi chắp tay chào. Bank mỉm cười gật đầu rồi khuất bóng.

"Đồ ăn đây ạ" Giọng một cậu nhân viên mang đồ ăn đến, kéo ánh nhìn của hai ngừơi lại.

"Cảm ơn" Phuwin nói. Sau khi đồ, ăn được mang đến đầy đủ thì cả hai ăn trong im lặng. Dunk và Phuwin được dạy rằng trên bàn ăn thì không được nói chuyện dù đám bạn chơi cùng khi ăn uống đều rất ồn, nhưng do đều là con của nhà quyền quý. Cách ăn uống đã được học bài bản cũng thấm vào máu.

Sau khi ăn xong, cả hai trả tiền rồi lượn vài vòng trong khu mua sắm để lấp đầy cái tủ lạnh trống không trong kí túc xá.

Khi về đến kí túc xá, Dunk đã nhanh chóng nhảy lên giường để làm bé sâu lười. Phuwin thì lại đem đồ vừa mua về cất hết vào tủ lạnh sau câu nói: "Chiều nay mày nấu ăn cộng rửa chén"

Dunk trên giường giơ ngón cái lên rằng mình đồng ý. Sau đó vớ lấy điện thoại trên đầu tủ định nghịch một chút rồi đi ngủ trưa.

Dunk là bé ngoan đó nha. Giờ giấc ăn ngủ đều chuẩn đồng hồ sinh học của một học sinh ngoan.

"Dunk, mày có thấy P'Bank khác không?" Giọng Phuwin vang lên. Dunk bật dậy thì thấy bạn thân ngồi bên chân mình. Chỉnh tư thế cho thoải mái rồi đặt trên trán mình một giấu chấm hỏi to đùng.

"P'Bank không phải người thích nhắn tin bằng điện thoại, cả cách nói chuyện cùng thái độ rất ngộ" Phuwin nói ra điều mình nghĩ trong đầu.

"Mày đừng học y nữa, chuyển sang ngành tâm lý học đi" Dunk nói như giỡn như thật khiến Phuwin cau mày không vui.

"Tao đang nói thật đó, anh ấy đó giờ rất hỗn còn có phần ngạo mạn. Từ khi nào ăn nói lại dịu dàng dễ tính như thế, rồi cứ chăm chăm vào điện thoại làm gì?" Phuwin tích cực phân tích những điểm kì lạ, cố gắng làm thằng bạn không hiểu được 100% thì cũng phải được 99%.

"Tao mặc kệ, lỡ qua đó có chị nào trị được cái tính của anh ấy thì sao. Dịu dàng hơn không phải càng tốt sao" Dunk nói, với lối nghĩ rằng cái gì đơn giản thì mình ưu tiên nên chẳng có gì phải bận tâm.

"Tao ngủ nha, đồng hồ sinh học của tao kêu rồi" Dunk lập tức nói khi thấy Phuwin muốn nói tiếp.

"Cái thằng này" Phuwin lẩm bẩm đầy bất lực, nhưng vẫn im lặng ra khỏi giường của Dunk để cậu bạn đi ngủ. Còn mình cũng quay lại nằm trên giường mang theo mớ suy nghĩ rồi cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ.

...........................

"Bank, em từ khi nào đã không nghe theo lời anh?" Giọng nam nhân trầm đục vang lên, hiện rõ biểu hiện không vui.

"Tôi nghĩ anh biết vì sao?" Bank nhẹ nói, từ tốn đến bên nam nhân đang không vui. Ngồi vào lòng anh ta, hai tay vòng sang cổ.

"Dunk và Phuwin dễ thương của tôi, khi nào lại để hai thằng nhóc quỷ ma đó tán tỉnh. Thật không thể vui nổi" Bank nói, có phần không vui trong giọng nói.

"Một chữ dễ thương, hai chữ cũng dễ thương. Anh cũng ghen đấy" Người nam nhân kia lên tiếng, tuy chỉ là lời nói đùa nhưng vẫn nhìn rõ sự không hài lòng trong hành động của "đóa hoa" kiều diễm của mình.

"Anh mới chính là không có phép tắc, tôi đã bảo đi shopping một chút. Vô tình gặp hai đứa nhỏ nên ở lại trò chuyện một chút. Nhắn tin liên tục đòi tôi phải về, còn tưởng là việc gì quan trọng. Đến khi gặp nhau thì nôn ra đúng được từ nhớ" Bank nói một hơi dài, cực kì không sợ người đàn ông truớc mặt.

Nam nhân kia nghe thế cũng chỉ cười nhẹ, xem như không đôi co với người đẹp. Bàn tay to lớn vẫn luôn yên vị bên vòng eo thon gọn, bỗng siết chặt kéo người đẹp vào một nụ hôn ngọt ngào.

Bank ngoan ngoãn nương theo nam nhân nhà mình, để anh ta hôn đến chán chê rồi dứt khoát li khai khỏi nụ hôn.

"Tôi muốn phá đám nhóc đó một chút, anh giúp tôi đi" Bank vừa nói vừa đưa tay lên, nhẹ nhàng gạt đi vài lọn tóc lòa xòa trên trán người kia.

"Ngạo mạn, chỉ anh mới có thể làm hài lòng được em" Người kia nói, khiến Bank bật cười.

"Thế có cho lợi dụng không?" Bank khẽ hỏi, tuy nhỏ bé bên người ta nhưng khí chất ngạo mạn ngày thường không có sự thay đổi, đã vậy còn được dung túng thêm.

"Không cho thì sống yên với em sao" Người kia hỏi.

"Đúng là chồng em" Bank mỉm cười nói, rất hài lòng với thái độ của nam nhân nhà mình.

"Đúng là khi làm hài lòng được em, sẽ ngay lập tức trở thành một mèo con ngoan ngoãn, nghe lời" Nam nhân kia nói, tận hưởng vài phút đóa hoa xinh đẹp ngoan ngoãn.

"Nói vậy khác nào anh nói tôi khó nuôi khó chiều" Bank không vui nói, bỏ tay khỏi cổ nam nhân mà quay mặt sang chỗ khác làm mặt hờn hỗi.

"Luật sư xinh đẹp của anh ơi, anh có gì khiến em không vui. Thật sự đã biết lỗi" Người kia nói bằng giọng ngọt, bàn tay to lớn thô kệch chạm vào hai gò má trắng sáng, từ từ xoay mặt người đẹp về phía mình.

"Anh đấy, chỉ được cái dẻo miệng"Bank nói, khẽ cười với người kia.

"Tối nay hai đứa nhỏ đến quán Bar của chúng ta chơi đó" Bank nói, khuôn mặt diễm lệ nhưng cũng đầy tinh nghịch đang suy tính gì đó.

"Sao em biết?" Nam nhân kia ngạc nhiên hỏi.

"N'Fourth nói, trước khi gặp hai đứa nhỏ tôi đã đến quán cafe của Fourth. Cứ nghĩ hai đứa vẫn còn đó nhưng Fourth nói về được tầm 10 phút, rồi vô tình nghe được Fourth nói tối nay 3 đứa nó đi chơi. Còn có mặt của hai tên nhóc xấc xược kia" Bank kể lại cho nam nhân nhà mình nghe, người kia nhướng mày hiểu ý trước khi có thể nhận ra ý tứ của Bank.

"Theo ý em"

"Sao anh dễ thương dữ vậy?" Bank cười nói, đưa tay nhéo hai bên má của người kia. Nụ cười vừa nghịch ngợm vừa đáng yêu, người kia chỉ biết ngồi yên để Bank nghịch má mình.

"Mất hình tượng quá rồi, lão đại"

.......................

"8 giời đi thì khi nào về, ngày mai là phải đến bệnh viện sớm đó, Dunk. Mai tao cũng có ca sớm" Phuwin nói lớn, hướng về phía người đang trong phòng tắm.

"Tầm 11 giờ về được không? Chỉ cần không uống quá nhiều là được" Dunk từ trong phòng tắm nói ra. Phuwin bên ngoài nghe vậy thấy cũng được, Ừ một tiếng rồi quay lại chọn đồ cho tối nay đi chơi.

Cạch!

Tiếng cửa phòng tắm mở ra, với khăn tắm đang trên tỉnh đầu. Tay dùng khăn lau cho khô tóc mà bước ra.

"Mẹ ơi, mày tính đi đánh ghen à. Mặc gì mà chặt chém vậy?" Dunk hỏi đùa, tiến đến ngồi xuống giường nhìn Phuwin cài núc áo cuối cùng.

"Mặc cảm được không? Mặc trong ăn mặc, cảm trong gợi cảm" Phuwin tinh nghịch trả lời.

"Biết cách nói chuyện lắm, bạn thân" Dunk bày ra vẻ mặt nham hiểm trả lời.

Sau đó, Phwin bước vào nhà bếp nhỏ kiếm nước uống thì Dunk bên này đã thay xong y phục cho tối nay.

"Ôi Thiếu gia, ra dáng một tay chơi lắm đó" Phuwin khen ngợi gu phối đồ đầy tính trai tồi kia.

Đem ra hai bịch bánh nhỏ, ném cho Dunk một bịch. Dunk ngay lập tức đón lấy, ngồi vách chân vào nhau rồi mở ra ăn ngon lành.

"Chưa được 5 phút nữa" Phuwin vừa nói vừa nhún vai. Vừa nãy còn rất ra dáng một tên nhà giàu, ăn chơi có địa vị, bố mẹ chống lưng. Giờ đem ra bịch bánh liền thành bộ dạng bé ngoan là thế nào???

"Còn sớm, giờ làm gì cho nhanh hết thời gian?" Phuwin hỏi xong thì ngồi xuống cạnh Dunk, tiện tay mở bịch bánh ra ăn.

"Mà này, mày có thấy P'Bank hình như trông khác khác không?" Phuwin lại đem chuyện này ra bàn.

Dunk nghe xong thì thở dài ngừng ăn, nói: "'Xinh đẹp' Đó là từ tao muốn nói khi gặp anh ấy ở nhà hàng sushi. Nét phong ba bây giờ có phần kiều diễm, đến nữ nhi cũng phải ghen tị với dung nhan đó"

"Mày xem phim cổ trang quá 180 phút à" Phuwin vô tư hỏi, Dunk búng tay cho độ nhận biết đầy tính chính xác của bạn thân.

"Tả vậy là vừa với dung nhan đó rồi. Không phải hồi đó tao nói với mày rồi sao? P'Bank căn bản có khí chất của một phi tần cao quý  giống trong phim cổ trang. Vừa xinh đẹp lại còn tâm tình khó đoán, phần ngạo mạn của anh ấy giống Hoa Phi trong phim Chân Hoàng Truyện đấy. Cậy được hoàng thượng sủng ái"

"Mày mới xem phim Chân Hoàng Truyện đúng không?" Phuwin vừa nói xong đã có thêm một cái búng tay cho câu hỏi đúng từ Dunk.

"Khác với Hoa Phi cao ngạo rồi cũng có kết thúc không tốt đẹp, anh ấy chính là càng cao ngạo càng được người khác mê mẩn. Anh ấy có phần nhẫn tâm nhưng với người thân thì lại khác" Phuwin nói tiếp, nương theo ý của Dunk.

"Anh ấy rất tốt, cao ngạo chính là điểm nhấn cho anh ấy thêm phần kiều diễm, khó đoán" Dunk tiếp lời. Cũng là lúc ăn xong bịch bánh, đứng dậy, lấy bịch bánh vừa ăn xong của Phuwin đem đi bỏ luôn.

"Mới nói chuyện một chút mà đã gần 8 giờ rồi" Phuwin nói khi nhìn đồng hồ đeo tay.

"Vậy đi thôi"

Sốp mới chính là người vừa xem Chân Hoàng Truyện nhưng là cày lại. Tại mê Hoa Phi😆





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro