20. Hương vị của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai tay cậu đặt phía sau cổ hắn, ngước đầu nhìn người trước mặt, đáy mắt rực rỡ, dưới ánh đèn mờ nhạt hết sức xinh đẹp.

"Anh nói là hương vị của em đúng không?" Âm thanh nhẹ nhàng hỏi lại, tay nâng lấy mặt hắn, nhắm mắt đưa mặt lại gần như muốn hôn lên nhưng khoảng khắc chạm vào môi hắn, lại muốn trêu chọc , ngữ điệu nũng nịu, "Ngọt, phải không?"

Thiếu niên trẻ tuổi ánh mắt nóng rực nhưng sắc mặt cà chớn kia đã tố cáo hắn, khóe miệng giương lên như có như không nụ cười, đôi tay ôm lấy eo cậu, động một chút, đã bế thốc cậu vào phòng ngủ.

Dunk thích thú theo bản năng vùng vẫy mấy giây nhưng thiếu niên chơi bóng rổ cường tráng nhanh chóng chế ngự, cánh tay ôm eo cậu càng chặt khiến cậu không thể động đậy.

Cả hai nhanh chóng ngã xuống giường ngủ, khí nóng phả vào cần cổ cậu, hơi ấm cứ thế xâm nhập vào cơ thể cậu, trong nháy mắt hắn ngưng lại bởi chỗ xương quai xanh dùng răng khẽ cắn, sau đó lại nhẹ nhàng liếm trấn an.

Tay của hắn di chuyển trên bắp chân mảnh khảnh của cậu, lòng bàn tay nóng rực, đi đến đâu là đốt lửa tới đó.

"P'Joong krab"

Có lẽ là chịu không được hắn trêu chọc như vậy, tiếng than nhẹ từ cổ cậu tràn ra, đôi tay vô lực bám vào đầu vai hắn, thân thể mềm mại dựa vào hắn.

Joong ngẩng đầu, thanh âm hắn trở nên trầm lắng, giọng ra lệnh, "Há miệng"

Dunk không hiểu cho lắm nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo, đầu lưỡi xinh đẹp trong khuôn miệng , hắn nhìn chằm chằm động tác của cậu, hài lòng cười nhẹ, "Em Dunk thật ngoan."

Trong nháy mắt đôi môi cậu bị thô bạo cướp đoạt, hơi thở của hắn cứ thế xâm nhập, tay đặt sau đầu cậu càng dùng sức khiến cho nụ hôn này thêm sâu.

Bị hắn hôn qua mấy lần, Dunk cũng dần thích ứng với tiết tấu ấy, dù cho bị hôn đến chóng mặt vẫn thận trọng cuốn lấy lưỡi hắn, dùng phương thức của hắn để hôn trả lại.

Bàn tay còn lại của hắn đặt ở chân cậu trong lúc lơ đãng trượt đến mép quần, động tác hắn dừng lại, động tác hít thở với biên độ lớn hơn, lòng bàn tay trực tiếp thăm dò vào ống quần bên trong, phủ lên mông tròn trịa của cậu, ngang ngược nhào nặn mấy lần, da thịt non mềm dưới tay hắn bị đè ép thành đủ mọi hình dạng.

Nguồn nhiệt từ bên dưới cuồn cuộn trào lên trên, đầu óc Dunk tê dại, tay nhỏ chặn môi hắn, vùi đầu vào cổ hắn thở phì phò.

Vùng bí mật chưa từng bị ai khám phá qua, hiện đang bị người mình thích tùy ý trêu chọc, không nói rõ được cảm giác là ngại ngùng hay là thích thú. Chắc chắn không phải là chán ghét, ngược lại càng muốn hắn đối với mình tàn bạo hơn.

Tay cậu dừng trước ngực hắn, theo biên độ tay hắn sờ soạng mình mà không tự chủ được níu chặt áo, chiếc áo của hắn bị cậu nắm chặt hiện đầy nếp nhăn.

Hơi thở của Joong hỗn loạn, tựa vào trán cậu thở hổn hển, bức ép chính bản thân phải bình tĩnh trở lại. Chính hắn cũng chỉ mới học tập qua mấy cái lý thuyết trên mạng, không tin bản thân mình lại được thực hành sớm như vậy, nhưng bao nhiêu mong chờ, bao nhiêu thúc giục ở hiện tại làm hắn sợ hãi, sợ sẽ làm đau người hắn yêu thương.

Tay Joong vừa rời khỏi mông cậu một chút liền bị Dunk cuống quýt ngăn lại, ánh mắt cậu trong suốt, "Tiếp tục đi."

Joong cúi đầu, ánh mắt không còn ung dung như lúc trước mà tràn đầy thâm trầm cùng nguy hiểm.

"Em muốn tiếp tục?" Hắn mở miệng, giọng khàn khàn mê người, "Sẽ đau em đấy!"

Dunk mềm giọng đáp, "Em không sợ."

"Thật sao?" Joong nhướng mày, đầu ngón tay rơi vào hàng cúc áo của cậu.

Cậu nghiêng đầu nhìn hắn, "P'Joong."

Chớp mắt cái liền vang lên chuỗi âm thanh, cậu khinh hoàng cúi đầu, nút áo đã bị hắn giật bung, hai vạt áo mở làm lộ ra cảnh xuân phơi phới bên trong. Không kịp phản ứng, hắn đã nhanh chóng cúi xuống hôn lên lồng ngực trắng ngần.

Cậu vô thức dùng tay che kín mặt, gương mặt càng đỏ, cuống họng run run gọi, "P'Joong."

Ánh mắt Joong hiện tại không còn sự ôn nhu như bình thường mà trở thành ánh mắt của kẻ săn mồi thật sự, hắn nhanh chóng dìu dắt đặt hai tay cậu lên vai mình, bàn tay khác xoa nhẹ vùng eo thon nõn nà, thấp mắt cười, "Không phải không sợ sao?"

Không cho cậu có thời gian thất thần, hắn cúi đầu ngậm vào một bên hạt đậu nhỏ đã sớm trở nên căng cứng, hiện đang bị khoang miệng nóng ướt của hắn dùng sức cắt mút, từng tiếng "Chậc chậc" nhỏ vụn nhưng cực kì rõ ràng.

Dunk toàn thân bị thiêu đốt, không biết làm sao để giảm bớt sự khô nóng, chỉ có thể nắm chặt áo thun của hắn, nghiêng đầu, nhỏ giọng ậm ừm.

Cậu cắn chặt môi, có chút khó chịu tiếp nhận cảm giác tê dại trước ngực, rất khó chịu, toàn thân như bị kiến bò, sự nhạy cảm của bản thân từng khắc xâm nhập vào da thịt.

Hắn dừng lại nhìn khuôn ngực bị hắn chà đạp một chút rồi môi kề sát tai cậu, âm thanh trầm ấm, mị hoặc trí mạng, "Em khó chịu không?"

Đầu óc cậu trong nháy mắt nổ tung, giọng nói Dunk tuy trầm nhưng không phải dạng trầm đục như mấy diễn viên trên ti vi mà nũng nịu "Ưm ưm không ạ" như lưỡi dao cắt đứt lý trí của hắn.

Ý thức trong khoảnh khắc trở nên mơ hồ, cậu cong người, lồng ngực cả hai chạm vào nhau, cho dù đã buông cậu ra nhưng âm thanh kiều mị ấy vẫn còn quanh quẩn tai hắn, cảm giác cả thân thể muốn bùng cháy.

Cảm thấy bên dưới trở nên mát lạnh, cậu chậm chạp mở mắt, lúc này mới phát giác quần short đã bị hắn tuột đến giữa đầu gối, phía dưới chỉ còn quần lót nhỏ màu đen. Hai bên quần lót có đường viền trắng nhỏ lặng lẽ như mời gọi, dụ hoặc người ta muốn đi tìm tòi sâu bên trong.

Dunk ngượng ngùng ôm lấy cổ hắn, phả hơi ra cổ hắn, giọng nói thì thầm lộ ra bên trong một tia cầu xin dụ hoặc, "Anh tắt đèn được không?"

Mặt hắn mang nét cười, nơi này hắn cũng đã làm loạn bao nhiêu lần nhưng cả hai chưa bao giờ đi đến bước cuối cùng. Hiện tại Joong như phát điên, thì thầm "Đừng sợ"

Joong đã sớm chuẩn bị một bụng lý thuyết lẫn đồ cần thiết sẵn trong phòng ngủ, hắn nhanh chóng lôi từ dưới góc tủ một chai bôi trơn lẫn bao cao su. Từ ánh điện lớn Joong chiều theo ý cậu tắt đi chỉ mở một cái đèn ngủ nhỏ. Nhìn thấy hắn thuần thục lấy dầu bôi trơn đến trước mặt đầu Dunk như bị đánh một chưởng, đỏ ửng cả người.

Đầu ngón tay tiến vào giữ hai chân cậu, cảm giác lành lạnh trơn ướt ở tại cửa hậu huyệt của cậu, không nhanh không chậm đùa bỡn thước da non mềm, nhẹ nhàng đẩy vào mấy lần làm cậu cảm thấy kỳ lạ, hai chân thon dài bị hắn tách ra hai bên mắc cỡ muốn khép lại cũng không được.

Trong bóng tối, cậu theo bản năng níu chặt quần áo hắn. Tất cả các giác quan trong khoảnh khắc này đều bị phóng đại cực hạn. Cảm nhận ngón tay chơi đùa trong cơ thể mình có chút kỳ quái nhưng cảm giác lại bị đánh vỡ bởi nụ hôn của hắn.

Lý thuyết nói lúc mở rộng phía sau cho người yêu phải đánh lạc hướng chú ý của người yêu bằng hôn hoặc xoa nắn vật nhỏ kia nhưng gương mặt xinh đẹp đỏ au của Dunk làm Joong không nhịn nổi mà liên tục hôn lên.

Nhiệt độ cơ thể hắn nóng bỏng, chính là một sợi dây dần len lỏi vào trong cơ thể cậu. Cánh môi hắn ôn nhu liếm láp khiến cậu không chút nào kháng cự, hai ba lần liền muốn vươn lưỡi ra trả lời hắn.

Hắn không nhanh không chậm, hôn nhẹ nhàng mà ôn nhu, lòng bàn tay trên da thịt cậu,một ngón tay vừa di chuyển bên trong để giúp cậu thả lỏng, tay còn lại vừa vuốt ve phần thân khiến cậu nổi lên một trận sóng kích thích không thôi. Muốn tránh nhưng lại trốn không thoát.

Chờ mong nhưng lại lo sợ.

Hơi thở nóng bỏng dọa người đùa nghịch môi lưỡi cậu khiến mặt cậu đỏ lựng.

Con ngươi hắn đen bóng, đáy mắt dưới ánh đèn lờ mờ phá lệ thâm thúy mê người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro