Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua nhanh chóng, và Gawin đã trở thành một phần quan trọng của dự án quốc tế. Anh đã có những bước tiến lớn trong sự nghiệp và nhận được sự công nhận từ các đồng nghiệp và cấp trên. Tuy nhiên, dù thành công về mặt nghề nghiệp, anh vẫn cảm thấy thiếu một điều gì đó quan trọng – sự hiện diện của Joss trong cuộc sống hàng ngày của mình.

Joss, mặc dù cuộc sống tại ngôi làng không thay đổi nhiều, nhưng sự vắng mặt của Gawin đã giúp anh nhận ra giá trị của những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Anh đã tham gia vào các hoạt động cộng đồng, giúp đỡ những người xung quanh và tìm niềm vui trong những công việc đơn giản hàng ngày. Nhưng mỗi khi đêm đến, Joss vẫn cảm thấy nỗi nhớ Gawin tràn ngập trong lòng.

Một buổi chiều, Gawin quyết định thực hiện một chuyến thăm bất ngờ về ngôi làng. Anh đã lên kế hoạch cho chuyến đi này từ lâu, chuẩn bị một món quà đặc biệt cho Joss – một chiếc vòng tay mà anh đã đặt làm riêng, với mong muốn mang lại sự ấm áp và yêu thương cho người mình yêu.

Khi Gawin đến ngôi làng, anh cảm nhận được sự bình yên và quen thuộc. Anh quyết định không báo trước cho Joss, mà thay vào đó, âm thầm đi đến ngôi nhà của Joss. Anh đứng trước cửa và lấy ra chiếc vòng tay, cảm thấy hồi hộp và háo hức khi nghĩ về phản ứng của Joss.

Joss, đang làm vườn, không hề hay biết về sự xuất hiện của Gawin. Khi anh quay lại và nhìn thấy Gawin đứng trước cửa, đôi mắt anh mở lớn trong sự ngạc nhiên và vui mừng. “Gawin! Bạn đã trở về!” Joss kêu lên, chạy tới ôm lấy Gawin, cảm nhận sự ấm áp từ vòng tay quen thuộc.

Gawin ôm chặt Joss, trái tim anh cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc khi ở bên người mình yêu. “Tôi đã về rồi, và tôi không thể chờ đợi để gặp bạn. Tôi có một món quà cho bạn.”

Joss nhìn vào chiếc vòng tay và cảm thấy xúc động. “Cảm ơn bạn, Gawin. Món quà này thật đẹp và ý nghĩa. Tôi rất vui khi bạn trở về.”

Họ dành thời gian bên nhau, trò chuyện về những điều đã xảy ra trong thời gian qua và chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn và những kỳ vọng về tương lai. Những khoảnh khắc đơn giản nhưng đầy ý nghĩa này giúp họ cảm nhận được sự gắn bó và tình yêu sâu sắc.

Trong thời gian Gawin ở lại ngôi làng, họ cùng nhau thực hiện những hoạt động yêu thích, như đi dạo trong công viên, nấu những bữa ăn đơn giản nhưng ngon miệng và dành thời gian trò chuyện. Những khoảnh khắc này giúp họ cảm thấy gần gũi hơn và giúp cả hai nhận ra rằng dù cuộc sống có những thách thức và khoảng cách, tình yêu của họ vẫn có thể vượt qua tất cả.

Một buổi tối, khi ngồi bên bờ hồ, Gawin nắm tay Joss và nói: “Joss, thời gian xa nhau đã giúp tôi nhận ra rằng tình yêu và sự gắn bó của chúng ta là điều quan trọng nhất trong cuộc đời tôi. Tôi cảm thấy biết ơn vì bạn luôn đứng bên tôi, dù có xa cách hay gần gũi.”

Joss mỉm cười, cảm nhận sự ấm áp trong cái ôm của Gawin. “Tôi cũng cảm thấy như vậy. Dù chúng ta đã trải qua nhiều thử thách, tình yêu của chúng ta vẫn luôn là nguồn động viên lớn nhất. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua khó khăn và tôi tin rằng chúng ta sẽ tiếp tục làm được điều đó.”

Sau khi Gawin trở lại thành phố, anh và Joss tiếp tục duy trì mối liên lạc chặt chẽ qua điện thoại và tin nhắn. Họ lên kế hoạch cho những lần thăm nhau trong tương lai và làm việc chăm chỉ để xây dựng một nền tảng vững chắc cho mối quan hệ của họ.

Dù biết rằng còn nhiều thử thách phía trước, nhưng cả Gawin và Joss đều cảm thấy sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn. Tình yêu và sự gắn bó của họ đã trở thành nguồn sức mạnh lớn nhất trong cuộc đời họ, giúp họ vượt qua mọi thử thách và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro