Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày sau đó, cuộc sống của Joss dần trở nên quen thuộc với nhịp sống yên bình của ngôi làng và sự hiện diện ấm áp của Gawin. Họ tiếp tục khám phá những khía cạnh khác nhau của cuộc sống nơi đây, từ những phiên chợ địa phương đầy màu sắc đến những buổi chiều dạo chơi bên bờ hồ.

Tuy nhiên, sự bình yên đó không kéo dài lâu. Một buổi sáng, khi Joss và Gawin đang ngồi trò chuyện trong quán cà phê, một cuộc điện thoại bất ngờ từ thành phố lớn làm gián đoạn khoảnh khắc yên bình của họ.

Joss nhận cuộc gọi và bước ra ngoài để nói chuyện, nhưng vẻ mặt anh nhanh chóng trở nên căng thẳng. Gawin nhìn theo, cảm thấy có điều gì không ổn. Khi Joss quay lại, anh có vẻ lo lắng.

“Có chuyện gì vậy?” Gawin hỏi, sự quan tâm và lo lắng hiện rõ trong giọng nói của anh.

Joss thở dài, cố gắng giữ bình tĩnh. “Có một vấn đề khẩn cấp liên quan đến công việc của tôi. Tôi cần phải trở về thành phố gấp.”

Gawin gật đầu, cố gắng hiểu và chấp nhận tình huống. “Tôi hiểu. Công việc của anh là quan trọng. Nhưng tôi sẽ nhớ anh rất nhiều trong thời gian này.”

Joss mỉm cười nhẹ, cảm thấy sự ấm áp và sự hỗ trợ của Gawin. “Tôi cũng sẽ nhớ bạn. Nhưng tôi sẽ trở lại sớm nhất có thể.”

Trước khi Joss rời đi, Gawin tặng anh một món quà nhỏ – một chiếc vòng tay làm bằng những viên đá quý màu xanh lam. “Đây là món quà để nhắc anh về nơi đây và về chúng ta. Hy vọng nó sẽ mang lại cho anh sức mạnh và sự bình yên.”

Joss cảm động nhận lấy món quà, cảm nhận sự chân thành trong hành động của Gawin. “Cảm ơn bạn. Tôi sẽ giữ gìn nó và nghĩ về bạn mỗi ngày.”

Khi Joss rời ngôi làng và trở về thành phố, sự bận rộn và áp lực công việc nhanh chóng chiếm lấy tâm trí anh. Mặc dù công việc đòi hỏi sự chú ý đầy đủ, nhưng những hình ảnh về Gawin và ngôi làng nhỏ vẫn luôn hiện hữu trong suy nghĩ của anh.

Những ngày tiếp theo, Joss cố gắng hoàn thành công việc nhanh chóng để có thể trở lại ngôi làng. Tuy nhiên, những vấn đề phát sinh không ngừng và thời gian dường như kéo dài vô tận. Mỗi lần nghĩ về Gawin, anh cảm thấy một nỗi nhớ nhung và khao khát trở về.

Cuối cùng, sau khi hoàn thành công việc, Joss lại lên đường trở lại ngôi làng. Trái tim anh đầy mong mỏi và sự hào hứng khi nghĩ về Gawin và những khoảnh khắc bình yên mà anh đã trải qua.

Khi Joss bước chân vào quán cà phê quen thuộc, Gawin đang đứng phía sau quầy, chăm sóc các thực khách. Ánh mắt Gawin tìm thấy Joss ngay lập tức, và một nụ cười rạng rỡ hiện ra trên môi anh.

“Joss!” Gawin gọi lớn, sự vui mừng trong giọng nói của anh không thể che giấu được.

Joss mỉm cười, cảm thấy một sự nhẹ nhõm và hạnh phúc khi gặp lại Gawin. “Tôi trở lại rồi đây.”

Họ ôm nhau trong một cái ôm ấm áp, cảm nhận sự gắn bó và sự quan tâm sâu sắc mà họ dành cho nhau. Trong khoảnh khắc đó, mọi căng thẳng và nỗi lo lắng dường như biến mất, chỉ còn lại sự hạnh phúc và sự kết nối giữa họ.

Khi đêm đến, Joss và Gawin cùng nhau dạo chơi quanh hồ, thưởng thức vẻ đẹp của ánh trăng phản chiếu trên mặt nước. Họ trò chuyện về những trải nghiệm của nhau trong thời gian qua, và sự gần gũi giữa họ ngày càng sâu sắc hơn.

Joss cảm thấy một sự bình yên lạ thường khi ở bên Gawin. Những thử thách và căng thẳng từ cuộc sống trước đó dường như đã trở nên nhỏ bé so với sự gắn bó và sự chân thành mà anh cảm nhận được ở đây.

Dưới ánh sáng của đêm tối và sự lấp lánh của những vì sao, Joss và Gawin cảm thấy như họ đã tìm thấy một phần quan trọng trong cuộc sống của nhau. Những khoảnh khắc này không chỉ là sự trở lại mà còn là sự khẳng định về sự kết nối sâu sắc giữa hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro