1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại một ngày nữa chào đón những con người đang say giấc nồng trên đường Bàn Xoay, Eileen hôm nay dậy sớm hơn mọi ngày. Sau khi bà chuẩn bị thức ăn sáng cho Severus, bà ra cửa, hôn tạm biệt cậu con trai xinh đẹp của mình rồi dặn cậu:

-Hôm nay mẹ sẽ đi gặp họ hàng bên ngoại của con, những người ghé qua vào hôm trước, con biết đấy, chỉ là có chút việc thôi, sẽ xong sớm, con cố gắng đừng làm cha nổi cáu nhé?

Severus đáp lại mẹ bằng một cái gật đầu, sau khi bà quay người đi được một lúc thì ngay lập tức bà biến mất trong làn sương mù sáng sớm.

Mỗi khi mẹ không có ở nhà, Severus sẽ ra cái cây gần bờ hồ chơi một mình. Dù sao cũng đỡ hơn là ở nhà với người cha bạo lực.

Cậu vẫn ngồi ở gốc cây khuất mắt tất cả mọi cảnh vật xung quanh, đang tựa đầu vào thân cây để thư giãn, chợt cậu nghe tiếng bước chân, là của hai người. Bình thường cậu sẽ không để tâm mà bơ đi, nhưng lần này lại khác, hai người đứng lại gần chỗ gốc cây, họ đang nói gì đó với nhau mà một cô bé đã nhắc đến từ "phép thuật". Severus tò mò nhìn ra từ chỗ gốc cây, thấy trên tay cô bé tóc đỏ đột nhiên xuất hiện một bông hoa. Cô bé còn lại thì kinh ngạc, lại còn có chút gì đó vui vẻ. Họ chính là chị em nhà Evans, Petunia và Lily. Đột nước Severus đứng lên từ gốc cây:

-Biết rồi nha, cậu là một phù thủy.

Severus nói với giọng vừa chắc chắn vừa vui mừng. Ngoài mẹ ra cậu chưa từng thấy bất cứ phù thủy nào, lại còn bằng tuổi cậu nữa. Nhưng trái với cảm xúc của Severus, Petunia và Lily không mấy thoải mái lắm, đặc biệt là Petunia. Cô chị gái chạy tới nắm lấy tay em mình:

-Gọi một cô gái là phù thủy thì không hay đâu Snape, về với mẹ nhóc đi!

Hai cô gái dắt tay nhau đi mất, bắt đầu một cuộc gặp gỡ không mấy tốt đẹp cho cả Lily và Severus.

Nhận ra trời sắp tối, cậu cũng nghĩ chắc mẹ đang về nên đã gấp vội quyển sách đang đọc dở rồi về nhà. Lúc cậu vừa dừng bước trước cửa nhà cũng là lúc Eileen dẫn theo một người phụ nữ diện một bộ trang phục màu đen quý phái đi đến. Người phụ nữ cao gầy, diện lên mình một bộ váy đen, bà đội chiếc mũ rộng vành che đi đôi mắt nhưng lại tạo điểm nhấn cho đôi môi dày và đỏ chói. Cậu nhìn về phía sau người phụ nữ, mẹ cậu cũng thay bộ dạng tiều tụy thiếu sức sống của mình bằng một bộ váy màu xanh quý phái không kém, cùng lớp trang điểm nhạt khiến bà trông trẻ ra tận mười năm tuổi. Người phụ nữ gật đầu chào Severus một cái rồi cong môi nở nụ cười. Eileen tiến đến mở cửa nhà, người phụ nữ tiến vào trước, Severus ngơ ngác đứng ngoài cửa, những âm thanh cậu nghe được là tiếng la giật mình của Tobias, sau đó là tiếng gì giống thủy tinh cứ leng keng leng keng. Một giây sau cậu bước vào nhà, căn nhà nhỏ cũ kỹ với những mảnh sành vỡ chưa được dọn kỹ giờ trông thật ấm áp với chiếc lò sưởi bập bùng cháy. Tobias nằm bất động trên sàn nhà, không có người đàn ông này, căn nhà trông hoang tàn ngày nào như sống dậy. Eileen vỗ vai con trai mình, nhìn về hướng người phụ nữ, nói:
-Severus, đây là dì Helena của con, em họ của mẹ.

Helena cởi chiếc mũ rộng vành xuống để lộ ra đôi mắt đen của mình. Đôi mắt rất giống với Eileen, cũng rất giống với Severus nhưng khác ở chỗ, đôi mắt đen của Helena long lanh và tràn đầy sức sống, còn đôi mắt của Severus lại tối tăm và sâu thẳm. Helena tiến đến xoa lấy gò má của Severus, cô nhìn chăm chú vào đôi mắt đen sâu thẳm đó rồi lại nở một nụ cười:
-Cháu có đôi mắt của chúng ta cháu yêu, cháu thuộc về gia tộc Prince, cháu xứng đáng hưởng những gì thuộc về một Prince.

Trước khi để Severus kịp nuốt trôi những chuyện vừa xảy ra, Eileen đã cất tiếng trước:
-Chúng ta sẽ rời khỏi đây Severus con yêu. Chúng ta sẽ "về nhà".

-Còn cha thì sao hả mẹ?

Nghe thấy lời nói ấy, Helena cười khúc khích:
-Không cần lo đâu cháu yêu, từ hôm nay gã đàn ông tệ bạc này sẽ sống nửa đời còn lại trong bệnh viện tâm thần. Ta chỉ cần chỉnh sửa kí ức một chút rồi_ Helena khúc khích lần nữa_ Gã sẽ như một kẻ điên đích thực.

Severus hiểu được đôi chút, thoáng thấy mẹ chuẩn bị đi dọn đồ đạc, cậu lại hỏi:
-Vậy còn Lily ạ? Cậu ấy cũng là một phù thủy, một phù thủy gốc Muggles...

Cả Helena và Eileen đều cứng người rồi từ từ nhìn đến Severus. Helena cướp lời chị gái mình:
-Chà cháu yêu, thế thì tuyệt quá còn gì. Cô bé đó chắc chắn sẽ đến Hogwarts, con có thể về đây vào ngày nghỉ hoặc dịp hè để chơi với cô bé. Hoặc ta sẽ dạy con cách độn thổ...

Eileen vỗ trán, cô nhìn dáng vẻ hưng phấn của em gái mình, vốn ban đầu cô đã bảo con bé tỏ ra người lớn một chút. Helena vốn là con lai, từ nhỏ đã sống cùng mẹ là Muggles nên những định kiến về sự thượng đẳng trong huyết thống không ảnh hưởng đến cô chút nào. Cha cô là người thuộc nhà Prince, vì cưới một Muggles mà bị hầu hết gia tộc xã lánh, sau này được một thành viên qua đời trong gia tộc nhượng lại một gia tài đồ sộ, vậy nên cô khá hứng thú với các phù thủy gốc Muggles. Cô quay sang cười với Eileen:
-Thằng bé sẽ là một người thừa kế tốt, hoặc là con của nó đó chị yêu.

Severus cau mày khó hiểu nhìn hai người, Helena tinh ý nhận ra bầu không khí này liền nói:
-Chị chưa kể cho thằng bé nghe chuyện nhà mình ạ?

-Chuyện gì cơ?_ Severus chất vấn. Helena cúi người, cô bắt đầu giải thích:
-Severus cháu yêu, cháu là thế hệ mới duy nhất được sinh ra mang dòng máu của gia tộc Prince, và con còn là một...

-Helena dừng lại! Không phải lúc này, thằng bé mới chín tuổi!

-Nhưng không phải từ khi sinh ra thằng bé đã như vậy rồi sao?

Severus dường như đang suy nghĩ tới những thứ bẩm sinh khác thường trên cơ thể mình, bỗng cậu nhớ đến mấy hồi còn nhỏ mẹ hay tắm cho cậu và...

-...Ý dì đang nói đến phần dưới này...hả?

Eileen chợt thấy hơi mệt, Helena và Severus giống như đọc được suy nghĩ của nhau vậy. Helena quay sang Severus tiếp tục cuộc trò chuyện:

-Severus cháu yêu, ở thế giới phù thủy chúng ta không chỉ có nam và nữ, chúng ta còn tồn tại một...giới tính nữa, là những người như cháu ấy. Họ có cả nam và nữ. Giới tính này thường xuất hiện ở các phù thủy lai_Helena nói tiếp_ Và vừa hay con cũng là một trong số đó.

Severus dường như hiểu được những gì Helena nói, nhưng ngay giây sau cậu lại hỏi:

-Vậy con có phải đồ lập dị không?

-Ồ không cháu yêu, ai lại dám nói thế với cháu? Lũ Muggles bằng tuổi cháu hả?_ Helena quở trách

Eileen sau đó dừng cuộc trò chuyện bằng việc kéo một cái rương đồ xuống, bà dùng phép thuật thu dọn mọi đồ đạc trong nhà rồi dẫn Severus ra ngoài, theo sau là Helena. Eileen đi một cách dứt khoát, bà không thèm ngoái lại nhìn ngôi nhà kia một lần nữa, ngày mai gã đàn ông tệ bạc kia cũng sẽ vào bệnh viện tâm thần rồi bỏ xác ở đó, nghĩ tới đây bà lại nhoẻn miệng cười. Severus thì nhìn về phía nhà của Lily lần cuối trước khi cả ba độn thổ tới dinh thự nhà Prince.

Và đúng như lời Helena nói, vào mỗi ngày nghỉ cậu đều quay về gặp Lily, cậu chia sẻ với cô bé những gì liên quan đến phù thủy mà mẹ và dì cậu kể. Petunia sau khi biết Lily là phù thủy, cô lại càng quý hơn đứa em gái tài năng của mình, cũng thường xuyên tham gia cuộc trò chuyện của Severus và Lily. Sở dĩ Severus không từ chối Petunia là vì cậu thường nói chuyện với Helena, lâu dần cũng không còn định kiến về phù thủy và Muggles nữa.

Vào ngày 1 tháng 9 năm 1971, cả Severus và Lily đều nhận được thư cú từ trường Hogwarts.

.
.
.
Nhá hàng bà dì Helena của Severus, tranh mình vẽ xin đừng repost

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro